Chương 9:Người bị chửi trên mạng kia, tựa hồ là người của cậu.

Edit: Yuu.

Tối hôm qua vận động quá sức, đạo diễn lại cho cô thêm mấy cảnh quay, cho tới bây giờ cô đã thực sự kiệt sức.

Hiện tại cô muốn tẩy trang, mặc một bộ quần áo dễ chịu, nói với đạo diễn một tiếng rồi về khách sạn ngủ, tâm tình của cô liền tốt trở lại.

Bất quá khi Đồng Kiều tiến vào phòng trang điểm liền bị sáu người vây lại.

Cô nhíu mày liếc nhìn một vòng,nhìn dáng vẻ vênh vênh tự đắc của họ chắc là muốn giáo huấn cô đây mà, cô cười phốc một tiếng.

Trong đó có ba người cô tương đối quen thuộc.

Hai người là "Bạn cùng phòng" của cô, người kia chính là người phụ nữ cô giáo huấn hồi trưa.

Đồng Kiều nhìn cô gái kia nhíu mày, cười hỏi: "Minh tỷ, tìm tôi tính sổ sao?"

Người mà Đồng Kiều gọi là minh tỷ kia thận trong lùi lại một bước.

Trương Lâm Lâm nhìn ra người kia đang khiếp sợ, liền đi nhanh qua, đứng chắn phía trước, trực tiếp cùng Đồng Kiều đối mặt: "Hừ, bây giờ mà cô còn cười được, tâm cơ của cô cũng thật là sâu đi, không nghĩ tới cô cũng dám dở trò, xem ra cô ỷ vào hậu thuẫn của mình, liền không sợ gì nữa sao?"

"Phía sau người ta chẳng phải có nhà sản xuất Lưu chống lưng sao, tự nhiên không thể cùng chúng ta so sánh được"

Câu nào câu nấy nói ra thực khó nghe.

Đồng Kiều nhíu mày: "Trong miệng cô đớp c*t rồi sao? Nói chuyện thúi như vậy?"

Một câu thành công làm đối phương tức giận, đưa tay đẩy vai của cô, the thé giọng nói quát: "Tiện nhân nhà cô, có bản lĩnh lặp thì lại lần nữa!"

Đồng Kiều đem tay của Trương Lâm Lâm đẩy ra, trong lòng tự ngẫm, chỉ cần bọn họ dám động thủ, ngày hôm nay mặc kệ  như thế nào thì cô cũng không chịu thua thiệt, chắc chắn sẽ phản kháng lại.

Khả năng chính là vì tính tình không chịu ủy khuất này, làm cho cô ở trên con đường diễn viên này khá là không thuận lợi.

Lúc này, có hai người khác đi tới, thợ trang điểm trợ lý của Đồng Kiều nhìn thấy tình cảnh này, đồng thanh hô: "Các cô đang làm gì vậy?!"

Phản ứng cấp tốc, lao đến đem Đồng Kiều bảo hộ ở sau lưng.

Thợ trang điểm Lưu tức giận khiển trách: "Lá gan của các cô thật đúng là lớn, ở trong đoàn phim công khai đánh nhau, đều là người trong vòng giải trí, truyền ra ngoài không sợ mình bị ghi vào lịch sử à"

Nguyên bản bên ngoài đang quay cảnh yến hội, đại bộ phận diễn viên đều bị kéo qua làm bối cảnh.

Thợ trang điểm cùng trợ lý đi toilet, nhìn thấy Đồng Kiều đã quay xong, đang muốn trở về giúp cô tẩy trang, không nghĩ tới vừa đến liền thấy cảnh này.

Trương Lâm Lâm phản ứng cấp tốc, trên mặt lập tức nở nụ cười: "Lưu tỷ  đừng  hiểu lầm chúng tôi, chúng tôi chính là muốn cùng Đồng tỷ thỉnh giáo một chút liên quan tới kịch bản, vừa rồi nhìn cô ấy diễn một tuồng kịch kia thật rất khá."

Nói xong một người khác chen vào: "Đúng nha, bất quá chúng ta hiện tại cũng đã thỉnh giáo xong, đi thôi."

Nói rồi một mặt tức giận kéo nhau ra khỏi phòng.

Thấy bọn họ đều đi rồi, trợ lý mới không yên lòng quay đầu nhìn Đồng Kiều, hỏi; "Đồng tỷ, chị không sao chứ."

Đồng Kiều lắc đầu: "Không có việc gì." Nói xong quay đầu cười nhìn Lưu tỷ nói lời cảm ơn: "Cảm ơn Lưu tỷ giúp tôi giải vây."

Lưu tỷ tùy ý khoát khoát tay: "Không có việc gì, lại đây ngồi, chị đem trang sức trên đầu tháo xuống cho em."

Trong quán rượu phòng 1620:

Sáu người ngồi xếp bằng  ở trên giường, một người cầm trong tay cái điện thoại.

Trương Lâm Lâm đem tin tức phát ra ngoài, hỏi: "Mọi người đều muốn đăng cái này lên sao?"

Năm người khác trả lời: "Đúng vậy."

Vu Đào tức giận nói: "Nhìn xem cô ta làm sao xoay người."

Một người trong đó hỏi: "Trương tỷ, chúng ta luôn đối nghịch với cô ta, không biết có bị trả thù không? Dù sao cô ta cũng là nghệ nhân của truyền thông Tân Thụy, chúng ta căn bản không thể chọc vào cô ta."

Trương Lâm Lâm nói: "Nói mò gì thế, cái gì mà chúng ta đối đầu với cô ta, là cô ta không ở được với chúng ta được không, lại nói, tối hôm qua xác định là một đêm cô ta không có về, tôi rất hòa thuận ở cùng phòng với cô ta, chúng ta ai cũng đều biết, lại nói, các cô không thấy được trên  cổ cô ta có dấu hôn sao? Hôm qua làm cái gì, còn cần nói rõ à."

Nói xong vừa chỉ chỉ cô gái đối diện: "Cô xem vết nhéo trên cổ Minh tỷ, đến trưa cũng còn không có giảm bớt, cô ta mượn công việc để trả thù, chẳng lẽ không phải là âm thầm lừa gạt a, chúng ta đây là ăn miếng trả miếng."

Vu Đào nói tiếp: "Vốn chỉ là muốn dạy dỗ cô một trận coi như xong, không nghĩ tới vận khí của cô ta tốt vậy, lần này xem xem cô ta làm sao mà tránh được."

Người kia bị nói đến á khẩu không trả lời được, ngậm miệng lại không nói thêm gì nữa.

Tám giờ tối, Đồng Kiều đang ngủ say, điện thoại bên cạnh vang lên.

Cô mở một con mắt nhìn điện thoại di động, nhận điện thoại: "Alo, Tiếu Vũ."

Đối phương giọng điệu sốt ruột: "Tiểu Đồng, cô sao có thể  ngủ chứ, mau nhìn điện thoại, trên mạng có tin tức bảo người hôm qua của nhà sản xuất Lưu vô khách sạn là cô"

Đồng Kiều mơ hồ: "Cái gì mà nhà sản xuất Lưu?"

Nhưng rất nhanh liền phản ứng lại, trong nháy mắt mở mắt, từ trên giường ngồi dậy.

"Cái gì?"

"Cô để ý điện thoại, tôi xong việc liền đến tìm cô." Nói xong đối phương cúp điện thoại.

Đồng Kiều vuốt vuốt mắt, mở ra Weibo.

Hot search, xếp hạng thứ năm chính là Lưu Đại đêm khuya cùng người phụ nữ thần bí đi vào khách sạn.


Phía dưới hot search là đau lòng cho Hoan Hoan. Người này vợ của Lưu Đại.

Cô ấn vào hot search, bên trong là đem mười tám đời tổ tông nhà Lưu Đại đem ra mắng, thuận tiện suy đoán người phụ nữ kia là ai.

Thấy mấy bình luận, cô liền phát hiện điểm lạ.

Bình luận không ngừng thấy tên của cô, từ khi cô vào Weibo, điện thoại vẫn rung lên không ngừng.

Cô trở về trang đầu, liền thấy nhân khí đạt chín trăm ngàn, bình luận mấy trăm ngàn, PM càng đếm không hết.

*PM: tin nhắn riêng*


Chưa chú ý tới toàn là người xa lạ, toàn bộ đều là mắng cô không cần mặt mũi, bán mình để trèo cao.

Quả thực cùng những bình luận giống Trương Cưu không khác biệt mấy.

Không đúng, bạn trên mạng của cô đối với cô càng tệ, mắng chửi Đồng Kiều và người nhà của cô.

Đồng Kiều càng xem càng lo lắng, lần trước Lưu Kỳ ám toán cô không thành công, không nghĩ tới lần này lại có người đưa cô lên đầu ngọn sóng.

Thật đúng là hết nói, cô bị người ta bôi đen đến thảm rồi.

Cô cầm điện thoại muốn gọi cho người đại diện chị Linh, thương lượng một chút về cách xử lý chuyện này.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Cô còn chưa mở ra danh bạ, điện thoại liền vang lên, người gọi là Linh tỷ.

Đồng Kiều nghe điện thoại, giọng nói của đối phương nghiêm túc: "Đồng Kiều, em xảy ra chuyện gì vậy?"

Cô vội mở miệng giải thích: "Linh tỷ, chị nghe em nói, người phụ nữ kia không phải em, em bị người ta vu khống a."

Đối phương ừ một tiếng: "Chị vừa xuống máy bay, nửa giờ nữa sẽ qua chỗ em, em đến khách sạn phòng 809 chờ chị."

"Được."

Cúp điện thoại, Đồng Kiều nhìn hai cái giường ngủ trống rỗng bên cạnh, nhấp môi.

Linh tỷ người đứng gần đó, Đồng Kiều đi qua liền đưa thẻ phòng cho cô.

Nàng tvô phòng ngồi, quan sát động tĩnh trên mạng.

"Phanh phanh phanh" ở ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

Đồng Kiều lập tức đứng người lên đi mở cửa, liền thấy Linh tỷ kéo một cái rương hành lý đi đến.

Cô đóng cửa lại, thẳng vào chủ đề: "Đến cùng chuyện gì đã xảy ra?"

"Em cũng không biết, ngày hôm qua em xong việc liền về khách sạn ngủ, mới vừa rồi còn là Tiếu Vủ gọi điện thoại cho em, em mới biết tin."

Linh tỷ nghi hoặc: "Tiếu Vũ?"

"Ngụy Tiếu Vũ."

Nghe được cái tên này, Linh tỷ lộ ra vẻ giật mình, như có điều suy nghĩ nhìn cô một cái.

Nhưng rất nhanh cô quay lại chủ đề chính.

"Hôm qua em ra ngoài sao?"

Đồng Kiều trì trệ, do dự ba giây, vẫn là cắn răng nhẹ gật đầu: "Tối hôm qua em ra ngoài, một đêm không có trở về, em hoài nghi hai người cùng phòng với em giở trò quỷ."

"Đi đâu?"

"······" Đồng Kiều bị đang hỏi.

Cũng không thể nói cho Linh tỷ mình cùng kim chủ _Ngụy Cẩn Hằng qua đêm được.

Lúc này, Hoắc Linh nghiêng đầu, ánh mắt nhìn vào cổ Đồng Kiều.

Đồng Kiều trong nháy mắt bưng kín cổ: "Đây không phải ···· "

"Đó là cái gì?" Hoắc Linh ánh mắt trở nên sắc bén, giọng điệu cũng biến thành băng lãnh: "Chị hi vọng nghệ nhân dưới trướng chị phải thẳng thắn, bằng không thì sự tình xử lý không tốt, cuối cùng tổn hại chính là danh dự của em, không phải chị."

Đồng Kiều nhíu mày, nhếch môi không biết giải thích thế nào.

Cô không biết nói như thế nào với Linh tỷ về ối quan hệ của cô và Ngụy Cẩn Hằng.

"Hôm qua em với bạn trai ở cùng một chỗ."

Hoắc linh nhíu mày: "Bạn trai?"

Đồng Kiều âm thầm cắn răng, kiên định gật đầu.

"Chúng ta không phải đã nói nếu em yêu đương thì phải nói với chị sao, chị hỏi em, hắn là người trong giới sao?"

Đồng Kiều lắc đầu: "Không phải."

"Vậy chuyện này liền dễ làm rồi, gọi điện thoại cho hắn, để hắn đến khách sạn."

Nói rồi cô đem hành lý kéo vào trong góc, đổi đôi dép lê.

XOng chuyện, cô ngẩng đầu nhìn Đồng Kiều vẫn như cũ ngồi ở trên giường không nhúc nhích.

Hoắc Linh cau mày nói: "Làm sao còn ngồi đây, nhanh gọi điện thoại cho bạn trai em đi."

Đồng Kiều giãy dụa lần cuối: "Bạn trai em, anh ấy ·· không thích ··· "

"Em bây giờ bị chửi thành dạng này, làm bạn trai của em mà không muốn ra mặt giúp em giải quyết sao?"

Đồng Kiều bị nói á khẩu không trả lời được, giãy dụa lấy cầm điện thoại di động, tiến vào bên cạnh toilet.

Cô ngồi bên trên nắp bồn cầu, tìm số điện thoại của Ngụy Cẩn Hằng, không biết làm sao mở miệng.

Nếu như hắn biết mình công bố với người ngoài hắn là bạn trai mình, không biết có cảm tưởng gì.

Đồng Kiều hít sâu một hơi, đem điện thoại gọi đi.

Nghe tiếng chuông điện thoại, lòng của cô cũng không ngừng dậy sóng.

Mười phút trôi qua, đối phương không nhấc máy.

Đồng Kiều nhẹ nhàng thở ra, trong lòng dĩ nhiên cảm thấy may mắn, cô cầm điện thoại ra khỏi toilet: "Linh tỷ, đoán chừng anh ấy đang họp nên không nghe máy."

Hoắc Linh lập tức giận giữ: "Thật là ·····" mấy chữ phía sau cô không nói ra khỏi miệng.

Lúc này, điện thoại của vang lên.

Ngụy Tiếu Vũ gọi điện thoại tới hỏi Đồng Kiều ở đâu?

Trong gian phòng nào đó:

"Lâm Lâm, Vu đào, hiện tại chúng ta phải làm sao a."

Sáu người đều vội vã chạy tới, trong đó có hai người ngay cả trang sức đóng phim cũng chưa kịp tháo xuống.

Trương Lâm Lâm cũng là một mặt sốt ruột, giọng điệu mang theo tiếng khóc nức nở: "Tôi ·· tôi cũng không nghĩ đến hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy."


Nguyên bản khi người trên mạng đoán người phụ nữ kia là ai, sáu người lại dùng tài khoản phụ nói là Đồng Kiều, vốn muốn cho Đồng Kiều dính vào vũng nước đục bị mắng vài câu, không nghĩ tới cuối cùng tất cả mọi người đều hướng mũi nhọn về Đồng Kiều.

Nhìn thấy tình huống này, bọn họ tranh thủ thời gian xóa đi bình luận của mình, có thể cái này cũng không tác dụng gì.

Tình huống bây giờ không trong tầm khống chế của bọn họ, sáu người lúc này mới bắt đầu sợ hãi.

Trong một bề bơi tư nhân:

Bể bơi to như vậy chỉ có ba người.

Một người mặc quần bơi bó sát người nằm trên ghế dài, trong miệng huýt sáo một tiếng, hai tay cầm máy bấm giờ.

Hai người khác đứng ở đằng xa trên đài cao.

"Chuẩn bị!"

Hai người đồng thời mang kính lặn lên, làm tư thế chuẩn bị nhảy.

"Huýt ~!" Tiếng huýt sáo chói tai vang lên, hai người đồng thời nhảy xuống nước, động tác lưu loát soái khí, tốc độ của hai người rất nhanh, bơi được 50m trong nháy mắt.

Bất quá khi tranh tài, có người nhanh thì phải có người nhanh hơn.

Một người ló đầu lên trước, đem kính tháo xuống, thuận tay đem ái tóc đang ướt vuốt về sau.

Lộ ra gương mặt trắng nõn, góc cạnh rõ ràng lạnh lùng, đôi mắt đen nhánh thâm thúy đầy ý cười, trên mặt đỏ ửng vì mới vận động , khóe môi vểnh lên.

Hai tay nắm lấy lan can, rời khỏi bể bơi.

Mà đổi thành người từ trong nước ngoi đầu lên sau liền ghé vào thành bờ thở mạnh, ngoài miệng phàn nàn: "Tại sao lại chậm hơn cậu một bước chứ."

Người đàn ông nằm tại trên ghế dài đứng dậy: "A Lễ à, câu kém năm giây, lần trước còn ba giây. Làm sao lần này lại bước lui rồi."

Lúc này, Ngụy Cẩn Hằng đã lên bờ cầm khăn tắm, lau tóc trêu chọc: "Cậu ta là túng dục quá độ, thể lực chống đỡ hết nổi rồi."

"Phi phi phi, nói lung tung." Quan Vĩ Lễ hai tay khẽ chống lên bàn, đi đến ghế dài cầm lấy khăn tắm, một tay lau đầu, một tay khác cầm điện thoại.

Làm lão đại của công ty giải trí, Quan Vĩ Lễ còn phải chú ý động tĩnh của giới giải trí.

Liền như bây giờ, hắn nhìn thấy hot search của Lưu Đại, xùy cười một tiếng: "Lão già, lần này bị bắt rồi."

Ngồi ở trên ghế dài, người kia hỏi: "Ai bị bắt?."

Quan Vĩ Lễ đưa điện thoại di động hắn: "Lưu lão già, ỷ vào mình có chút tiền đầu tư mấy bộ phim truyền hình, cả ngày đều ăn chơi gái gú làm loạn, lần này bị người bắt gặp rồi."

Nói rồi đem điện thoại di động của mình cầm trở về, tiếp tục xem, nhưng mà nụ cười trên mặt hắn dần dần ngưng lại.

Nhìn Ngụy Cẩn Hằng đang uống nước bên cạnh: "Lão Ngụy, trên mạng đồn người cùng Lưu Đại kia vào khách sạn chính là người của cậu."

Đang uống nước, đem cái nắp chia vừa mở, để trên bàn, nhận lấy điện thoại của Quan Vĩ Lễ.

Nhìn thấy bình luận phía trên, hắn chau mày lại.

 

Cắm vào phiếu tên sách:


Tác giả có lời muốn nói:

Đồng Kiều: Cũng may là tôi cùng kim chủ nhà tôi ở cùng chỗ, mém chút là giải thích không được rồi. Phù~~

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip