Chương 25: Cánh cửa kì lạ (1)

Ánh sáng từ bầu trời không thể xuyên qua được những tán cây dày đặc, khiến không gian càng thêm nặng nề. Cả nhóm chia làm hai, như thể trong mỗi bước đi, không chỉ có không gian mà còn có sự phân cách giữa họ và một thứ gì đó không thể lý giải. Mỗi bước đi trong bóng tối của khu rừng càng làm sự căng thẳng trong lòng họ gia tăng.

Tehma và Rice nhanh chóng dẫn đầu, những dấu chân của June còn vương lại trên lớp rêu mỏng càng thêm hiển hiện. Nhưng họ không dừng lại. Đằng sau vẻ im lặng là một cảm giác nặng nề, như thể mọi thứ xung quanh đang thở, đang quan sát.

“June không thể đã đi xa như vậy,” Rice nói, ánh mắt lướt qua những cây cổ thụ khổng lồ, dường như sẵn sàng nuốt chửng bất kỳ ai không cẩn thận. “Chắc chắn có điều gì đó đang ngăn cản.”

Tehma không trả lời, nhưng ánh mắt anh lia qua những vết máu còn sót lại trên mặt đất, làm tăng sự nghi ngờ trong lòng anh. Mặc dù mọi dữ liệu chỉ ra rằng Envious có thể đã tác động đến vùng này, nhưng liệu June có đang bị điều khiển bởi một sức mạnh nào đó ngoài tầm kiểm soát?

Cứ thế, họ lặng lẽ tiến về phía trước. Một lúc sau, Rice dừng lại. “Cái này...” Anh nhìn xuống đất, nơi có một vật nhỏ xíu vùi dưới lớp lá mục.

Một chiếc vòng cổ giống hệt với chiếc của June. Nhưng đây không phải là của cô.

Tehma nhặt lên, cẩn thận quan sát. Chẳng có dấu hiệu gì khác biệt, nhưng nó lạ đến mức không thể bỏ qua. Cảm giác của Tehma cho thấy chiếc vòng cổ này không chỉ đơn giản là một món đồ bị bỏ lại.

“Đặt lại nó vào chỗ cũ,” Tehma ra lệnh, rồi quay đi.

Rice nhìn anh một cách khó hiểu. “Anh không định kiểm tra sao?”

“Chúng ta không có thời gian,” Tehma đáp lại, giọng anh trầm xuống, mang theo sự quyết đoán.

Tấm bảng dữ liệu bên hông anh nhấp nháy báo hiệu, không còn nhận được tín hiệu từ Drake nữa. Điều này càng khẳng định rằng họ đang ở trong một khu vực phong ấn, như Drake đã cảnh báo.

“Đi tiếp,” Tehma nói, giọng anh cứng rắn, nhưng mắt không thể giấu được sự lo lắng lẩn khuất.

Mặt trời càng lúc càng lặn xuống, và trong khi sự yên lặng dường như bao trùm, có một điều kỳ lạ đang chờ họ ở phía trước. Rừng dần dần trở nên lạ lẫm, những cây cối như bị biến dạng, uốn cong về phía nhau tạo thành những cánh cửa kỳ quái giữa không gian. Các vết nứt trên mặt đất dường như đang thở, phát ra những âm thanh mơ hồ như tiếng rít của một sinh vật bí ẩn đang tìm cách trỗi dậy từ lòng đất. Và ở giữa những vết nứt đó, một cánh cửa kim loại xuất hiện, sáng lên với những dòng ký tự mà cả nhóm chưa từng thấy.

Tehma và Rice tiến về phía khu vực June mất tích, mắt không ngừng quan sát những dấu vết mờ nhạt, đôi khi là những dấu hiệu kỳ lạ mà họ không thể giải thích được. Mỗi bước đi như một gánh nặng tâm lý, khi họ cảm nhận rõ rệt rằng khu rừng này không phải là một nơi bình thường.

“Chắc chắn có gì đó không đúng...” Rice thì thầm, tay vẫn nghịch chiếc vòng cổ như một cách để giảm bớt sự căng thẳng, nhưng nó không giúp anh ta trấn tĩnh nổi.

Tehma gật đầu, đôi mắt anh dán chặt vào từng chi tiết của khu rừng xung quanh. “Mùi không khí, cách cây cối mọc... mọi thứ đều có sự thay đổi. Có thể chúng ta đang đối mặt với điều gì đó lớn hơn cả tưởng tượng.”

Không lâu sau, họ đến gần khu vực mà June đã biến mất. Trước mắt họ là một bức tường kim loại, rỉ sét và nhô lên từ mặt đất, kỳ lạ như thể không thuộc về nơi này. Những ký tự kỳ lạ khắc trên bề mặt, không phải ngôn ngữ mà họ đã từng thấy, lại thêm dòng chữ “KHOANG 04 – NGƯỜI THỬ NGHIỆM KHÔNG HỢP NHẤT.

“Đây là gì?” Rice hỏi, tay chạm vào tấm kim loại, cảm nhận sự lạnh lẽo của nó. “Thứ này có phải là nguyên nhân?”

Tehma không trả lời ngay lập tức, ánh mắt anh vẫn dán chặt vào những ký tự kỳ quái đó. “Có thể là... một phần của những thử nghiệm mà chúng ta đang cố gắng tìm hiểu.”

Lúc này, Drake từ chiếc vòng cổ của Tehma cất tiếng:

"Xác nhận. Dữ liệu liên quan đến ‘Người thử nghiệm không hợp nhất’ chưa hoàn chỉnh. Có khả năng đây là nơi lưu trữ kết quả không thành công trong các thử nghiệm Envious."

Một tiếng động nhẹ vang lên phía sau họ, làm cả hai quay lại. Và rồi, họ nhìn thấy cô.

June đứng đó, ánh mắt trống rỗng, không biểu cảm, như thể không nhận ra họ. Mái tóc cô dài hơn, rối bù, ánh sáng trong đôi mắt cô đã mất đi sự sống vốn có. Cô đứng đó, như thể đang bị phong ấn trong chính cái thế giới kỳ quái mà họ vừa phát hiện.

“June!” Tehma hét lên, chạy về phía cô.

Nhưng không phải lúc nào cô cũng phản ứng như họ mong đợi. June đứng im, đôi mắt cô không hề chớp, chỉ nhìn về phía họ một cách trống rỗng. Những ký tự kỳ dị trên bức tường kim loại dường như bắt đầu phát sáng, giống như một dấu hiệu gì đó đang kết nối với cô.

“June, em có nghe anh không?” Tehma khẽ gọi, tay anh chạm vào vai cô, nhưng khi chạm vào, một luồng điện tê dại chạy qua, làm anh rùng mình.

Cô vẫn không nói gì.

“June không còn là chính mình nữa,” Rice nói, giọng khàn khàn. “Cái gì đó đã thay đổi June.”

Tehma quay lại, mắt anh lộ rõ sự lo lắng. “Có thể June đã bị ảnh hưởng bởi khu vực phong ấn này. Anh không biết... nhưng phải làm gì đó.”

Đột nhiên, một tiếng động nhỏ vang lên từ phía sau họ. Cả hai quay lại, và họ thấy một bóng đen di chuyển nhanh qua rừng. Không phải là một con vật bình thường. Đó là một hình bóng biến hình, kỳ dị, không thể xác định được.

“Đây là thứ chúng ta đang tìm, đúng không?” Tehma hỏi, giọng đầy nghiêm nghị.

Rice gật đầu, tay anh đã nắm chặt thanh kiếm. “Đúng vậy. Và có lẽ... đó là lý do vì sao chúng ta lại gặp phải June ở đây.”

Cả hai tiếp tục di chuyển nhanh về phía bóng đen, không còn thời gian để dừng lại. Nhưng khi họ tiếp cận, bóng đen đó lại biến mất vào trong khu rừng.

“Cái quái gì vậy?” Rice thốt lên, giọng anh chợt cao lên vì bối rối.

Tehma không đáp, chỉ ra hiệu cho Rice tiếp tục di chuyển. "Cứ di chuyển đã, dừng lại sẽ càng khiến mọi chuyện khó đoán hơn"

Cả hai tiếp tục tiến sâu vào khu rừng, tìm kiếm manh mối, trong khi hình bóng của June vẫn ám ảnh họ. Họ biết rằng bất cứ thứ gì đã xảy ra với cô, đó là một phần của những thử nghiệm mà họ đang cố gắng giải mã. Và có lẽ, họ đã bước vào một thế giới mà không có lối thoát.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #action