Mua bán gán nợ - cưỡng ép, hành hạ, cầm tù, khẩu vị nặng, gãy chân, ép buộc

Mua bán gán nợ – cưỡng ép, hành hạ, cầm tù, khẩu vị nặng, gãy chân, ép buộc mang thai
Ngay khoảnh khắc chiếc bao tải xám trên đầu bị giật xuống, ánh đèn chói chang rọi thẳng vào mắt cô, khiến mọi thứ trước mắt cô bỗng chốc trắng xóa. Miệng cô ngậm chặt miếng vải bị siết chặt, ánh mắt lo lắng nhanh chóng đảo quanh đánh giá đám người đen nghịt xung quanh.

Đứng trước mặt cô là một người đàn ông rất cao, anh đang dùng đèn pin soi xét khắp người cô. Ánh đèn quá chói mắt, cô không thể nhìn rõ mặt anh.

Mãi đến khi ánh sáng biến mất, cô mới nhìn thấy anh đang mặc một chiếc áo choàng tắm đắt tiền, miệng ngậm điếu thuốc. Đôi môi mỏng màu hồng nhạt của anh trông rất gợi cảm. Trong chiếc áo choàng tắm rộng mở, cơ ngực của người đàn ông ẩn hiện, rồi đến xương quai xanh tinh xảo nhô ra, cả người anh toát ra mùi hormone.

Anh nghiêng mắt đánh giá cô, ngón tay kẹp điếu thuốc từ miệng xuống, rồi nhả ra một làn khói trắng đục sang một bên và hỏi: “Đứa ngu xuẩn nào đã đưa món hàng này đến?”

Giọng nói trầm khàn, như tiếng pháo nổ, khiến toàn thân cô dựng đứng từng sợi lông tơ run rẩy.

“Báo cáo! Là con gái của Úc Chí Minh cầm cố để trả nợ, ông ta nói dùng cái này để trả nợ, vẫn còn non lắm, năm nay mới mười sáu tuổi.”

“À, lão già Úc Chí Minh đó, đúng là biết tính toán, gan cũng không nhỏ đâu. Lão tử làm nghề cho vay nặng lãi bao năm rồi, đây là lần đầu gặp một lão già dám chơi liều như vậy!”

Anh nghiến răng, nói ra những lời mang theo chút phẫn nộ. Ngón trỏ gõ vào đầu điếu thuốc, tàn thuốc màu xám từ trên đỉnh đầu từ từ bay xuống mặt cô.

Cô nhắm mắt lại, cúi đầu.

Ngón tay lạnh lẽo mạnh mẽ nắm cằm cô nâng lên, xương cốt truyền đến cơn đau siết chặt. Anh hỏi cô: “Biết ông ta bán em rồi không?”

Cô gật đầu.

Chính ông ta đã tự tay lôi cô ra khỏi trường học và lôi lên xe, nói có việc gấp cần đưa cô đi, rồi cho cô một cái hamburger, ăn xong cô liền bất tỉnh nhân sự.

Xung quanh là một đám người đen nghịt, trên người mặc trang phục giống hệt nhau. Cô kết luận rằng bọn họ không phải người tốt. Nhưng cô mới chỉ 16 tuổi, và trong mắt ông ta, chỗ duy nhất cô có giá trị… chính là thân thể của một đứa con gái

“ vậy đại ca,  có cần con bé này không ạ?”

“ ông  ta thiếu hai mươi triệu, chúng ta lỗ hơn nửa rồi, nói không còn là không còn!”

Người đàn ông kéo môi, kéo sát vào tai, tùy ý làm càn: “Cần chứ, sao lại không cần! Hai mươi triệu tính là cái gì, tất cả ra ngoài cho lão tử, để lão tử xem thứ này có đáng giá tiền đó không.”

Ai cũng biết anh muốn làm gì, những người đàn ông cười cười, lập tức giải tán.

Chỉ đến khi họ rời đi hết, cô mới nhận ra đây là một căn hộ trong khu chung cư cao tầng. Cảnh đêm ngoài khung cửa sổ đẹp đến mức không chân thực — những toà nhà lộng lẫy rực rỡ ánh đèn, như được điểm xuyết sao trời. Cô có cảm giác bản thân đang đứng giữa ngân hà, lơ lửng giữa muôn vàn vì tinh tú

Anh cởi dây trói trên người cô, miếng vải trong miệng cô, rồi cầm lấy một chiếc kéo vàng trên đầu giường.

Cô sợ hãi không biết phải làm sao, chiếc kéo lạnh lẽo áp vào ngực cô, một tiếng “xoẹt” vang lên, bộ đồng phục bị cắt làm đôi, chiếc nội y hoạt hình ngây thơ bên trong cũng tách ra, dễ dàng cởi bỏ tất cả quần áo trên người cô.

Cô không biết phải làm gì bây giờ, yếu ớt muốn dùng cánh tay cố gắng che chắn, người đàn ông đột nhiên giơ kéo áp vào cổ cô.

Chỉ trong nháy mắt, cô đã sợ đến phát khóc.

Anh cau mày, giọng bực bội, những lời thô tục độc địa tuôn ra từ miệng anh: “Đừng có mẹ nó chống cự trước mặt lão tử, lão tử tính tình không tốt, bất quá chỉ là một món hàng tự bán mình đưa tới, muốn làm gì thì tự em trong lòng rõ ràng!”

Cô biết, cô đương nhiên biết tất cả.

Anh cởi chiếc quần lót của cô ra, nâng hai chân cô lên rồi dùng sức ép xuống hai bên, giống như động tác dạng chân. Cô đau đến bật khóc thành tiếng, móng tay cắm vào tấm nệm mềm mại.

Người đàn ông lại cầm đèn pin, banh hai cánh môi âm hộ nhạy cảm của cô ra, dùng ngón tay cắm vào và ấn xuống để kiểm tra bên trong.

“Được, phát triển không tệ, vẫn còn là bạch hổ hồng hào.” Anh lại cười, “Thứ này của em bây giờ đáng giá một nửa.”

Cô không hiểu anh đang nói gì trong nửa câu đầu, đại khái là anh hài lòng với cơ thể cô.

“Nếu đã phá thân, thì cũng không cần bôi trơn, dù sao lát nữa sẽ có máu.”

Anh cong môi, ánh mắt nhìn cô dần trở nên tàn nhẫn: “Nếu để lão tử phát hiện em không còn trinh, lão tử sẽ trực tiếp đưa em cho những người vừa nãy, hành hạ em đến chết! Hiểu chưa?”

Nước mắt sợ hãi không biết làm sao cứ quanh quẩn trong hốc mắt.

Cô có thể dâng hiến thân thể mình cho anh, nhưng cô muốn mở miệng cầu xin — liệu anh có thể cho cô được đi học không? Bởi tất cả những điều này… không phải là điều cô tự nguyện

Nhưng không đợi cô nói chuyện, anh đã nâng hai chân cô đặt lên vai mình, một vật thể lớn lạ thường căng ra vùng cấm địa chưa từng có ai xâm nhập. Dương vật thô to và sắc nhọn đó cô chưa từng thấy bao giờ, đang từ từ cắm vào bên trong cơ thể cô.

Hạ thân cô như muốn nứt ra, như thể sắp bị chém làm đôi. Đây là lần đầu tiên cô tưởng tượng về tình dục, vậy mà lại đau đến thế!

“Ô ô… Ô ô ô!”

Anh đang cúi đầu, nghiêm túc nhìn cô bị phá trinh như thế nào. Cô đau quá, đau đến mất tiếng không thể kêu được, há to miệng với vẻ mặt dữ tợn.

Đột nhiên anh  dùng sức cắm xuống, vật đó dừng lại, rồi từ từ rút ra. Cô thấy vật thô to đó của anh dính máu chảy ra từ trong cơ thể cô.

“Ô đau quá, đau quá!”

Anh cong môi cười khẩy.

“Được, là một con non hoàn hảo.”

Mặc kệ cô đang khóc, anh đột nhiên lại cắm vào: “Biết lão tử đang dùng cái gì để đâm em không?”

Cô điên cuồng lắc đầu khóc lớn mất kiểm soát.

“Là dương vật! Đang đâm cái lồn của em, nhớ kỹ hai từ này, sau này nhiệm vụ của em là cho lão tử đâm, để lão tử đâm, để cơ thể lão tử được sảng khoái! Nghe rõ chưa!”

Cô đau quá, kêu thảm, khóc thành tiếng, ô ô nhìn trần nhà nước mắt tuôn ra không ngừng.

Người đàn ông đột nhiên vươn tay tát vào mặt cô một cái, một tiếng “bốp” giòn tan vang lên. Mặt cô bị tát lệch sang bên phải, đau rát, bỏng rát, dường như trong miệng bị rách da, có thể nếm được vị sắt rỉ nhàn nhạt của máu.

Cô khóc lớn hơn nữa, cho dù ba ba đối xử với cô không tốt đến mấy, cũng chưa từng tát cô như vậy. Đây là một sự sỉ nhục.

Bốp!

Anh tát không chút lưu tình, bóp chặt cổ cô gầm lên, tiếng quát át cả tiếng khóc của cô.

“em có thể thử xem hậu quả của việc tiếp tục khóc là gì! Nếu em không muốn cái khuôn mặt này nữa! Trước mặt lão tử, ngoài việc làm cho lão tử thoải mái ra, tất cả câm miệng lại cho lão tử! Nếu lấy em ra để thế chấp cho khoản nợ hai mươi triệu, thì ít nhất em cũng phải “làm” được cho đáng cái giá hai mươi triệu đó!”

Anh lại nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo cô: “Người như lão tử, từ trước đến nay chưa bao giờ nương tay!”

“Ô… Ô ô!”

“Còn khóc!”

Tiếng gầm giận dữ vang lên, cô nghiến chặt răng, cố gắng nén lại tiếng rên rỉ sắp bật ra. Một người đàn ông gợi cảm như vậy, vậy mà lại có thể giận dữ đến thế. Gân xanh trên cổ anh nổi lên đập thình thịch, cô sợ hãi đến mức không dám phản bác một lời.

Ngay cả một lời cầu xin cũng không có.

Người đàn ông dạng hai chân cô ra hết cỡ, anh thấy chiếc áo choàng tắm vướng víu nên nhanh chóng cởi ra, đặt hai chân cô lên vai rộng của mình. Cơ bụng săn chắc của anh dùng sức chống đỡ cơ thể mềm mại còn đang phát triển của cô. Dù là âm đạo có tính đàn hồi cao, cũng không thể chịu nổi sự đâm thọc như vậy, cơn đau rát bỏng rát xuyên thấu toàn bộ hạ thân.

Cô đang ở bờ vực địa ngục, sắp bị Thần Chết mang đi, nhưng cơn đau dữ dội lại khiến cô sống sót tỉnh lại.

Đau quá, đau quá!

“Y… Y a, a!” Cơn đau khiến cô phát ra những tiếng kêu kỳ lạ.

“Mẹ kiếp! Quả nhiên là một vật nhỏ, bên dưới chặt cứng, muốn kẹp chết lão tử sao! Cái này, mẹ nó, mới thế đã chạm đáy rồi à? Có một cái dương vật của tao thôi mà, cái lồn của em cũng không nuốt nổi sao! Không nhét vào được cũng phải chịu đựng cho lão tử!”

Anh hoàn toàn không coi cô là người, ấn hai chân cô xuống, dương vật to lớn thô kệch đó dùng sức xuyên thẳng xuống, đi vào sâu bên trong. Đó có lẽ là tử cung của cô, tử cung yếu ớt bị đâm cho nát bét và đau nhức!

Bụng cô như muốn nát ra!

Nước mắt làm mờ hai mắt, vẻ mặt dữ tợn vô cùng, khóe miệng nứt toác. Anh vẫn đang đâm bên trong, tốc độ nhanh hơn, tinh hoàn đập nhanh và mạnh.

“Buông tha cho tôi đi…”

Giọng nghẹn ngào, ngập ngừng phát ra từ cổ họng, nói từng chữ không rõ, ngay cả cô cũng không hiểu mình đang nói gì. Mồ hôi đau đớn trên trán càng chảy nhiều hơn, cô muốn chết, nắm lấy cánh tay thô to đầy cơ bắp của anh : “Buông tha ch tôi đi.”

Trong cơn mơ màng, cô thấy anh cười, một bên cong môi, một bên dùng sức đẩy toàn bộ dương vật vào tử cung!

“Á á á! Đau quá, đau quá!”

Bụng cô như bị chọc thủng, cô sợ hãi ra sức giãy giụa, móng tay sắc nhọn cào mạnh vào cánh tay anh. Cô không màng tất cả mà kêu thảm trong đau đớn, giọng nói khàn đặc, mặt hung dữ nhe răng, cố gắng làm anh nhìn thấy vẻ mặt dữ tợn phẫn nộ của cô.

Ánh mắt anh đột nhiên tối sầm lại, sắc mặt lập tức sầm xuống. Khoảnh khắc đó, cô cảm thấy mình sắp tiêu rồi.

Anh đột nhiên dừng động tác, nắm lấy bàn tay đang cào cánh tay anh của cô, ấn xuống giường, cầm lấy chiếc kéo vàng xa xỉ đó, mũi kéo sắc nhọn nhắm thẳng vào ngón tay cô rồi lập tức đâm xuống!

“Á á á!”

Cơn đau như muốn khiến cô nhảy dựng lên khỏi giường. Anh dùng sức đè chặt cô, mũi kéo sắc nhọn gần như xuyên thủng ngón giữa của cô. Cô quay đầu kinh hãi trừng lớn mắt, kinh hoàng nhìn, thét lên đau đớn, tay không dám giãy giụa .

Người đàn ông rút kéo ra, ở đó hình thành một lỗ nhỏ, đầu ngón tay cô bị chọc thủng!

Anh dùng mũi kéo dính máu ấn vào cằm cô, khóe miệng nhếch lên một nụ cười ngang ngược ngông cuồng: “ nếu tiếp tục cào, lão tử sẽ đâm từng cái, từng cái, cắt đứt toàn bộ ngón tay của em! Nếu em còn dám để lại bất kỳ vết thương nào trên người lão tử, tứ chi của con mèo hoang này  cũng sẽ không còn, biết chưa?”

Giọng nói anh nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay, đối xử với cô như đối xử với một con súc vật hoang dã. Cô không dám phản kháng nữa, nước mũi cũng sợ hãi mà trào ra, vội vàng thút thít gật đầu: “Biết… Biết! Tôi biết rồi”

“Chưa thao đủ!”

Tiếng kéo rơi xuống đất vang lên giòn tan, anh  tiếp tục nhắc hai chân cô lên và dùng sức đâm cô, biên độ động tác  rất lớn, máu trên đầu ngón tay chảy càng lúc càng nhiều.

“Nói cho lão tử biết, lão tử đang đâm cái gì của em!”

Giọng nói khàn khàn của anh đầy chất vấn.

Cô nhớ rất rõ hai từ đó, không dám chậm trễ chút nào: “Là, là cái lồn! Dương vật đang đâm cái lồn của tôi!”

“Rất tốt!”

Tiếng nức nở của cô càng lúc càng lớn, khóc đến mức không thể thở được, những dòng nước mũi chảy dài thảm hại.

“Tiếp tục nói, không được dừng lại, lão tử không cho em dừng lại thì cứ tiếp tục kêu!”

“Dương vật! Dương vật đang đâm cái lồn của tôi, ô là dương vật đang đâm cái lồn của tôi, dương vật đang đâm cái… cái lồn của tôi!”

Giọng trẻ con non nớt, kêu những lời thô tục dâm đãng nhất. Anh càng ngày càng hưng phấn, tốc độ đâm thọc không ngừng nhanh hơn, tiếng kêu trong miệng dần biến thành tiếng rên rỉ đứt quãng, đến cuối cùng ngay cả nói từng chữ cũng bắt đầu không rõ.

“Dương… Dương vật, đang làm, của tôi, cái lồn của tôi, cái lồn, dương vật đang làm ô ô… cái lồn của tôi!”

Mãi đến khi anh bắn ra, trận tình dục đau đớn và khó khăn này mới  kết thúc,  tinh dịch phun trào ngập vào tử cung.

Cô ôm bụng đau đớn trượt từ trên giường xuống đất, hạ thân tê dại và đau nhức, như thể muốn cướp đi cả sinh mạng cô. Cô ngồi trên sàn nhà thở hổn hển khóc, anh vuốt ve dương vật thô kệch dưới háng, khiến nó lại cứng lên, ấn đầu cô xuống, dí miệng cô vào dương vật đang chảy máu.

“Ô ô ô!”

“Không biết khẩu giao thì lão tử dạy cho em, học không được thì bị đánh, đây là thứ em nhất định phải học được! Nghe rõ chưa!”

Tiếng gầm giận dữ vang lên át cả tiếng khóc của cô. Cô mắt đẫm lệ cầu xin: “Buông tha  cho tôi đi, buông tha…”

Bốp!

Lòng bàn tay rắn chắc giáng mạnh vào mặt cô, cả người cô lập tức bị đánh lệch sang một bên, đầu đập xuống đất một tiếng “bụp”.

“Ngồi thẳng!”

Cô chưa bao giờ phải chịu đựng sự ngược đãi như vậy, không kiểm soát được mà khóc lớn, kêu xé lòng đến khản cả cổ. Bỗng nhiên hai ba cái tát liên tiếp giáng xuống khiến cô không còn sức để khóc nữa.

Cô ngã trên đất thút thít.

“Ngồi thẳng!”

Anh lại một lần nữa gầm lên ra lệnh.

Lần này cô không dám chậm trễ nữa, mặt cô gần như sắp bị tát thành đầu heo.

“Há miệng.”

Đầu khấc to lớn đỉnh vào miệng cô, quá lớn. Mặt cô vừa bị tát sưng to, vừa vào miệng, răng cô đã cọ vào dương vật đó.

Anh  cau mày hít một hơi, “Miệng há to ra! Còn dám để răng chạm vào thì em biết tay với lão tử!”

“Ô ô…”

Cô đã cố hết sức há to nhất có thể, khóe miệng gần như muốn rách ra, nhưng răng vẫn không như ý muốn mà cọ vào.

Ngay sau đó, là một trận tát.

“Ô cứu mạng! Cứu mạng, xin đừng đánh tôi, xin lỗi, xin lỗi ô ô ô!”

“em muốn tìm chết à! !Răng chặt lại không được chạm vào, miệng há to ra cho lão tử”

Đây là lĩnh vực cô chưa từng tiếp xúc, cũng chưa từng gặp phải chuyện như vậy. Những cái tát liên tiếp giáng xuống mặt cô, chỉ cần răng chạm vào dương vật của anh, hoặc nhét vào không vừa ý, mặt cô sẽ trở thành vũ khí để anh trút giận.

Mặc dù cô gào khóc thảm thiết đến mấy, cổ họng bị anh đâm đến nghẹt thở, cô căn bản không biết rốt cuộc anh đang tức giận vì điều gì, giống như một con búp bê tình dục có thể bị đâm bất cứ lúc nào.

Trong trận bạo lực này, cô dần dần nắm vững kỹ thuật, răng không được chạm vào dương vật, dù khóe miệng rách ra cũng không được chạm vào!

Cuối cùng có một lần thuận lợi đi vào, vẻ mặt căng thẳng của anh giãn ra, trong lòng cô lập tức thở phào nhẹ nhõm, thậm chí còn cảm thấy vui vẻ. Nhưng khoảnh khắc đầu khấc chọc vào cổ họng, cảm giác nghẹt thở ập đến khiến sự kiên cường của cô hoàn toàn sụp đổ.

“Nôn…”

“Mẹ kiếp! Lão tử cho em mặt mũi sao! Lần thứ mấy rồi? Dạy em mấy lần rồi , vẫn không biết! Em nghĩ lão tử rất kiên nhẫn à?”

Bốp!

Cô ngã mạnh xuống mép giường, đầu đập xuống, cuối cùng không còn sức để bò dậy. Khuôn mặt sưng vù khiến mắt cô híp lại thành một khe hở. Anh nắm tóc cô, đột nhiên tàn nhẫn tát hai cái vào mặt cô.

Trong nháy mắt, sợi dây căng chặt trong não cô đứt lìa, cô mất ý thức, mắt trợn trắng rồi ngất lịm.

Cuối cùng cũng được giải thoát, khoảnh khắc ngã xuống, dường như ngay cả thần tiên cũng đang giúp cô.

“Đại ca thật sự muốn giữ lại con bé này sao?”

“Lời nói của lão tử có thể rút lại sao?”

“Không, không phải, là tôi lỡ lời, chỉ là rất tò mò, ngài muốn giữ cô ấy lại để làm gì?”

“Hừ, đương nhiên là để thao, một thứ nhỏ bé như vậy từ bây giờ dạy dỗ, sau này chính là công cụ tiết dục chuyên thuộc về lão tử, vừa lúc thiếu một thứ như vậy, nếu đã thế chấp, thì phải có giá trị của thế chấp.”

“Vậy bên Úc Chí Minh thì sao?”

“ Lão tử chưa bao giờ nói sẽ buông tha cho ông ta.”

“Vâng! Tôi đã biết.”

Bên tai cô mơ mơ màng màng nghe thấy những đoạn đối thoại này, cô tưởng mình đang nằm mơ, nhưng khi mở mắt ra, cô mới biết mình lại đang ở trong ác mộng.

Khuôn mặt cô sưng đỏ, nhức nhối đến mức da thịt như muốn rách toạc. Hai chân tê dại, chẳng còn cảm giác gì nữa. Cơn đau khiến cô không dám biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, chỉ có thể nấc lên từng tiếng nghẹn ngào.

Người đàn ông ngồi ngay mép giường, miệng ngậm điếu thuốc sắp cháy hết, dùng ngón tay kẹp lấy,  gạt tàn thuốc lên bàn đầu giường.

“Nếu đã tỉnh, vậy thì bắt đầu chuyện ngày hôm qua, em luyện không được thì chỉ có thể bị đánh, ngoài việc nghiêm túc khẩu giao cho lão tử ra, thì không còn đường sống nào khác!”

“Ô, đau… tôi đau…”

Trong ánh mắt anh đầy vẻ trào phúng, hai mắt hẹp dài hơi cụp xuống, tạo ra cảm giác uy nghiêm áp đảo.

“Trong từ điển của lão tử không có từ ‘đau’, chỉ có ‘chịu’! Nếu ở bên cạnh lão tử, thì phải có quy tắc!”

Anh nắm tóc cô, trực tiếp ấn vào giữa háng anh: “Học cách dùng răng cởi quần cho lão tử, nhanh lên!”

“Ô…”

Cô ghì chặt dưới háng anh, cách chiếc quần đen vẫn có thể ngửi thấy mùi tanh quen thuộc từ đêm qua, đó là mùi đặc trưng trên cơ thể người đàn ông.

Anh vừa nhìn cô hành động, vừa nói: “Từ hôm nay trở đi, gọi lão tử là chủ nhân, em không cần biết tên lão tử, mà tên của em, cũng sẽ không có, chó cái chính là tự xưng của em, hiểu chưa?”

“Ô không, tôi không muốn! Đây không phải là mon muoốn của tôi, ngài thả tôi đi đi, cầu xin ngài, là ba tôi thiếu nợ, không phải tôi – á!”

Anh không biết từ đâu móc ra một khẩu súng nặng trịch, nòng súng đen ngòm trực tiếp dí vào đầu cô, ánh mắt dữ tợn hung ác: “ mẹ nó  lão tử đang hỏi em hiểu hay không hiểu! Không phải bảo em tìm lý do gì! Hiểu chưa?”

Tiếng gầm đinh tai nhức óc, khí thế mạnh mẽ dọa cô khóc.

“Biết, ô ô tôi biết rồi…”

“Tự xưng đâu!”

“Chó cái đã biết.”

Sắc mặt anh lúc này mới giãn ra nhiều. Cô ở giữa háng anh  gần mười phút mới nắm vững được kỹ thuật, ngậm lấy dây kéo, khó khăn kéo xuống, rồi cởi cả quần và quần lót.

Dương vật đã cương cứng, nổi lên một cục u lớn. Khoảnh khắc chiếc quần lót tuột xuống, dương vật “bốp” một tiếng đập vào mặt cô.

Anh còn cảm thấy chưa đã, đỡ dương vật, “bạch bạch” tát vào khuôn mặt sưng đỏ của cô. Cô nhắm mắt lại, cảm giác sỉ nhục liên tục càng lúc càng đậm, ngược lại anh còn hỏi cô.

“Sướng không!”

“Nói chuyện!”

“Sướng…”

Anh véo tóc cô nâng mặt lên: “Sau này tất cả những gì lão tử nói, lão tử đều không muốn lặp lại lần thứ hai, hiểu chưa?”

“Ô ô hiểu!”

“ em nên gọi lão tử là gì?”

“Chó cái nên gọi ngài là chủ nhân!”

Thấy cô khóc lóc thảm hại nói ra những lời này, nụ cười trên mặt anh lại càng thêm hưng phấn!

Cô mất gần một tuần mới học được cách khẩu giao, bị ép xuống, cổ họng bị đâm hỏng đến chảy máu. Để học cách nuốt sâu, cô bị đánh không chỉ một lần, và anh không còn tát vào mặt cô nữa.

Anh sẽ tùy lúc túm lấy bất kỳ vật gì bên cạnh để đánh đập cô! Đặc biệt là thắt lưng của anh. Anh không cho phép cô mặc quần áo, càng không cho phép cô đi đứng. Trong căn hộ rộng 300 mét vuông, cô phải quỳ bò từ góc tường này sang góc tường khác. Nếu cô làm không tốt, anh sẽ cầm thắt lưng đen của mình quật mạnh vào đầu cô.

Trong vòng một tuần, mọi bộ phận trên cơ thể cô đều bị đánh đập. Anh thực sự không coi cô là người, dần dần ngay cả khóc cũng không được phép. Anh là một con quỷ sống sờ sờ, ngay cả trong ác mộng cô cũng bị anh đuổi theo và quất roi.

Cô hận anh, thậm chí đã từng nghĩ đến chuyện giết chết anh. Nhưng ngay cả sức để bò dậy cô cũng không có — đúng là kẻ nằm mơ giữa ban ngày.

Vào tuần thứ hai, cô bị anh thao trên giường  đau đến mức không chịu nổi, trực tiếp thoát khỏi người anh nhảy xuống giường định chạy trốn.

Để tránh cơn đau, cô sợ hãi gào lớn, khóc lóc đập cửa phòng, nhưng cô hoàn toàn không ý thức được sự nghiêm trọng của sự việc.

Đằng sau truyền đến tiếng cười lạnh chế giễu của người đàn ông, tiếng “cạch” giòn tan của súng lên đạn. Có lẽ cô đã châm ngòi cơn giận không nên có của anh, anh nhẫn tâm bắn một phát vào bắp chân trái của cô.

“Á!”

Tiếng gầm rú tàn nhẫn của tiếng nổ súng vang lên, bảo vệ đứng ngoài cửa vội vàng gõ cửa hỏi: “Đại ca có chuyện gì vậy!”

Anh từ từ thu súng lại rồi đi về phía cô: “Đừng lo lắng, chỉ là dạy dỗ con chó cái không nghe lời thôi.”

Anh giẫm lên viên đạn găm vào bắp chân cô, máu chảy đầm đìa xuống rồi nghiền nát.

Đây không phải là dạy dỗ, anh đã phế một chân của cô!

Cô sẽ không bao giờ quên ánh mắt anh trừng trừng nhìn cô, ngọn lửa giận dữ bùng cháy, cô khóc hai mắt đẫm lệ rên rỉ: “Xin lỗi, xin lỗi! Cứu mạng, cứu tôi với ô ô, chân tôi, đau quá, cứu tôi!”

“Cứu em? Ai cũng không cứu được em! Đây là kết cục của việc không nghe lời, hiểu chưa!”

“Ô ô á!”

Tiếng kêu xé ruột xé gan, gần như vang vọng khắp cả tầng chung cư.

“Hôm nay biểu hiện thế nào?”

“Báo cáo đại ca, quỳ cả ngày, không có bất kỳ sai sót nào.”

Tiếng nói từ ngoài cửa truyền vào tai cô. Cô chỉ mặc một chiếc áo ngủ lụa màu tím không che đậy được gì, dây áo chỉ che được ngực, khi quỳ xuống, tà váy để lộ nửa mông.

Đối mặt với góc tường đã suy nghĩ cả ngày, người đàn ông đóng cửa lại.

“Lại đây!”

“Vâng.”

Cô cong lưng, xoay người bò về phía anh. Một bên chân tàn phế không thể cử động, vết đạn đã lành nhưng vết sẹo vẫn còn, nó co rúm lại, trông rất đáng sợ.

Cổ áo trễ xuống, cảnh xuân phơi bày trong không khí, ngực cô lồ lộ. Mu bàn tay chi chít vết sẹo đan xen, da tróc thịt bong, khi chống xuống đất, máu từ các kẽ thịt đã rịn ra. Hai bím tóc rủ xuống, lắc lư theo nhịp cô bò.

Đây là kiểu tóc anh tự tay tết cho cô, lúc thao từ phía sau thì tiện để anh nắm tóc giật mạnh, khiến cô mất hồn, liên tục thét lên.

Đến trước mặt anh, cô tự giác mở miệng, cởi giày và thay dép cho anh, ngậm lấy chiếc giày và đặt vào đúng vị trí. Một chi tiết nhỏ cũng không được bỏ qua, anh sẽ tìm bất cứ lỗi nào để gây sự với cô.

Đôi mu bàn chân nổi rõ gân máu của anh  thật sự rất đẹp. Cô không ngừng liếm để làm sạch kẽ chân cho anh, mặc dù không hề bẩn, nhưng đây là việc cô phải làm mỗi ngày.

Sau khi đi dép lê, người đàn ông vỗ vỗ đỉnh đầu cô, nhẹ nhàng nói một câu: “Úc Chí Minh đã nhảy lầu tự sát từ mái nhà của nhà em rồi, không cần nhớ nhung ông ta nữa.”

Lòng cô bỗng chốc giật thót, nhưng rồi rất nhanh lấy lại bình tĩnh.

Vốn dĩ, cô cũng chẳng có gì lưu luyến với ông  ta, càng không dám mơ ước ông ta sẽ đến cứu cô. Việc ông ta không bán cô cho một lão già béo ú bẩn thỉu nào đó, có lẽ đã là sự nhân từ cuối cùng của ông ta rồi.

“Chó cái đi mở nước tắm cho chủ nhân ạ” Cô dập đầu nói.

Anh ngẩng cằm lên, giọng điệu chứa đựng sự châm biếm: “Đi đi.”

Dây áo ngủ gợi cảm lung lay theo từng bước bò của cô, gấu váy đã bị đẩy hết lên đến ngực. Từ cổ áo trễ xuống, cô cúi đầu liền thấy rõ hai bầu ngực sưng đỏ.

Quỳ gối bên bồn tắm lạnh lẽo, cô vặn vòi nước, đặt tay dưới vòi để điều chỉnh nhiệt độ nước.

Trong khi nước từ từ chảy đầy bồn, cô nhìn thấy một chiếc gương toàn thân ở bên cạnh.

Trong gương, một cô gái cũng đang quỳ với tư thế giống hệt cô. Trán cô ấy bầm tím, khuôn mặt thanh tú bị đánh đến nỗi đầy tơ máu, khóe miệng rách toạc như muốn nứt hẳn ra hai bên, hai mắt vô hồn không chút ánh sáng. Hai bím tóc lộn xộn đã xõa xuống, rũ trên vai trông thật vô lực và thảm hại.

Cả người đầy vết bầm tím, có chỗ bị đập, có chỗ bị roi quất, còn có chỗ bị giẫm. Trên đùi chi chít vết véo, bắp chân cũng có một vết sẹo lỗ đạn giống hệt. Dây áo màu tím xiêu vẹo treo trên vai, hai bầu ngực nhỏ sưng đỏ từ cổ áo trồi ra, phía dưới ngực bị dây áo gượng ép bó lại.

Cô cảm thấy cô gái trong gương thật đáng thương, hoặc là đã không còn giống một con người nữa.

Mãi về sau cô mới phản ứng lại.

Đó chính là cô.

Nhưng sao, cô lại không nhớ nổi tên mình là gì.

Gọi là gì nhỉ?

Úc… Úc…?

Không biết rốt cuộc đã bao lâu trôi qua, cơ thể cô xuất hiện những cơn buồn nôn bất thường. Khi khẩu giao cho anh, cô thường xuyên nôn mửa. Anh tưởng cô ghê tởm, liền túm lấy dây lưng quật vào cổ cô.

“Có thai à?”

Cô nghe thấy giọng nói đầy vẻ khó tin của anh. Trong lúc mơ màng, cô nhận ra mình đang nằm trên giường chứ không phải quỳ dưới đất để khẩu giao cho anh. Hóa ra cô đã ngất xỉu.

Người đàn ông nhìn cô, trong mắt anh có thêm vài phần cảm xúc khó hiểu.

Cô luôn giỏi đoán ý qua sắc mặt anh, thế nhưng lần này, vẻ mặt anh lại khiến cô không tài nào hiểu nổi rốt cuộc anh đang muốn gì. Trong cơn hoảng loạn, cô vội vã định vén chăn quỳ xuống, nhưng đúng lúc ấy anh bất ngờ vươn tay ra — cô hoảng sợ đến mức chỉ kịp ôm đầu né tránh theo phản xạ.

Nhưng hóa ra anh chỉ muốn ngăn cô lại.

“Được rồi, lão tử biết rồi, cậu đi xuống đi.”

Vị bác sĩ nam kia đau lòng liếc nhìn cô một cái, cười hòa nhã gật đầu: “Được.”

Chủ nhân quả thực có chút khác thường. Trước đây anh luôn bắt cô quỳ, nhưng giờ thì mỗi ngày cô đều nằm trên giường. Đôi khi anh  còn mang canh hầm đến bắt cô uống. Trước đây cô luôn phải ăn tinh dịch của anh thay cơm, sự quan tâm bất ngờ này khiến cô chỉ có thêm bất an và lo lắng. Cô rất muốn quỳ xuống khẩu giao cho anh, xin lỗi và cầu xin anh.

Nhưng mỗi lần đều bị anh ngăn lại.

“Ăn xong ngủ đi, hôm nay không động đến em đâu.”

Những lời này từ miệng anh nói ra cũng ngày càng thường xuyên hơn. Ngay cả khi cô nôn mửa, cô cũng không bị đánh nữa, ngược lại anh còn giúp cô lau khóe miệng.

Bụng cô trở nên rất bất thường, ngày càng lớn, như một sự ràng buộc đối với cơ thể cô, vừa đau vừa khó chịu. Cô thường xuyên ôm bụng căng phồng tựa vào đầu giường thở hổn hển, rõ ràng không làm gì cả mà vẫn mệt không chịu nổi.

Một buổi tối nọ, chủ nhân quen thuộc của cô lại trở về. Anh từ phòng tắm bước ra, cả người tỏa ra hơi lạnh của nước, trong mắt tràn đầy dục vọng, dương vật dưới hạ thân vừa cương vừa thẳng. Không đợi anh mở miệng, cô liền vội vàng quỳ xuống giường giúp anh ngậm lấy.

Mùi dương vật quen thuộc xộc vào mũi, đây mới là chủ nhân mà cô yêu!

Anh thoải mái đắm chìm trong kỹ thuật khẩu giao của cô, vuốt ve tóc cô.

“Ba tháng rồi không động đến em, mẹ nó khó chịu thật. Nếu không phải em mang thai, lão tử đã sớm muộn thao chết em rồi! Cái thứ trong bụng này, phải giữ gìn cẩn thận cho lão tử ! Làm chó cái của lão tử lâu nay, cuối cùng cũng có chút giá trị rồi”

Cô bừng tỉnh, sực nhớ lại câu hỏi đã suy nghĩ từ rất lâu trước đây.

Tên của cô là gì nhỉ?

Là chó cái à.

Đó mới là tên của cô.

Vấn đề đã làm cô bóc rối bấy lâu cuối cùng cũng được giải đáp, cô hài lòng nở nụ cười, càng thêm ra sức giúp anh khẩu giao , mơ hồ gật đầu.

“Ừm là, là chủ nhân.”

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip