Chương 5: Thân phận của Lysanna
Lysanna ở trong phòng và nghiên cứu những loại thuốc mới. Nhiều chai lọ khác nhau xuất hiện trên bàn và tỏa ra mùi hương khó chịu. Cô cố gắng chịu đựng rồi nhỏ từng giọt với đủ màu sắc khác nhau vào một cái lọ thủy tinh. Màu sắc được pha trộn và dần dần có một ánh sáng xuất hiện, và một vụ nổ lại xảy ra. Cô lại thất bại một lần nữa.
Vì quá tức giận nên Lysanna chạy ngay đến giường, cầm lấy chiếc gối ở đầu giường và đánh mạnh vào nó như muốn giải tỏa. Sau đó, cô vùi đầu vào gối và nằm trên giường, hai chân đập mạnh xuống giường và phát ra tiếng rên khẽ.
Đột nhiên, Tina xuất hiện ở ngoài cửa, giọng nói trong trẻo của cậu nhóc vang lên.
"Chị Lysanna, mau xuống ăn cơm thôi."
Nghe thấy ăn cơm, Lysanna nhanh chóng lấy lại tinh thần. Cô mở cửa rồi chạy một mạch xuống nhà bếp trước sự ngạc nhiên của cậu bé.
Tại nhà bếp, Lysanna nhìn thấy bữa trưa đã được chuẩn bị xong. Mọi người đã ngồi vào bàn và đang đợi cô. Bữa trưa của họ là món súp trông khá đơn giản. Mọi người vừa ăn vừa cười nói vui vẻ.
Sau bữa trưa, Fergus mang ra một vài chiếc bánh mà anh đã làm. Mùi thơm của bột mì pha lẫn với mùi thơm của sữa, khiến mọi người không nhịn được mà lấy chiếc bánh và thưởng thức. Một lúc sau, trên bàn chỉ còn một chiếc bánh cuối cùng, Lysanna nhanh chóng chớp lấy. Tina không giành được bánh, vội nói lớn.
"Chiếc bánh đó, em đã nhắm đến trước. Tại sao chị lại lấy nó chứ? Mau trả đây."
Lysanna đưa chiếc bánh lên cao, vẫy qua vẫy lại trước mặt cậu nhóc. Cô nhếch miệng và nói với thái độ khiêu khích.
"Đừng có mơ, chị lấy trước nên nó là của chị."
Nói rồi, Lysanna cắn một miếng trước sự tức giận của Tina. Không thể làm gì được, Tina ngồi xuống và uống cốc nước bên cạnh trong sự ấm ức.
Nhìn thấy dáng vẻ tủi thân của Tina, Nemo thở dài một cái rồi lên tiếng trách mắng.
"Lysanna, cháu đã lớn rồi, tại sao cứ thích tranh giành với trẻ con vậy?"
"Lysanna, cậu làm như vậy là không được đâu." Fergus tiếp lời rồi đến gần và xoa đầu Tina.
Lysanna cảm thấy bản thân có lỗi về hành động vừa rồi. Cô đến gần Tina và đưa chiếc bánh trong tay.
"Đây này. Em ăn đi, chị vẫn chưa động vào đâu."
"Nhưng mà, khi nãy em đã thấy chị..." Tina mếu máo nhìn Lysanna, đôi mắt đã đỏ ửng lên.
"Chỉ là ảo ảnh do chị tạo ra thôi. Yên tâm đi."
Lysanna giải thích về hành động vừa rồi. Cô đã tạo ra một ảo ảnh trong mắt mọi người và khiến họ nhìn thấy điều đó. Cô làm vậy chủ yếu vì muốn chọc ghẹo Tina, nhưng không ngờ lại khiến cậu bé buồn bã đến như vậy.
Sau khi nghe Lysanna giải thích, Tina vui vẻ nhận lấy cái bánh và ăn nó một cách ngon lành. Nemo và Fergus cũng thở phào nhẹ nhõm. Mọi người cũng phì cười bởi chuyện vừa rồi.
Sau bữa trưa, Lysanna về phòng và tiếp tục nghiên cứu về các loại thảo dược. Đột nhiên, cô dừng lại rồi nhìn vào tờ giấy đang ở trên bàn. Cô thở dài rồi quay lại với công việc. Tờ giấy đó ghi thông báo nhập học vào Học Viện Hoàng Gia và đây cũng là chuyện mà Nemo đã hỏi cô hôm trước.
Thực ra, vài ngày trước, chú Nemo đã đưa cho Lysanna tờ giấy này rồi nói:
"Cháu hãy vào học ở đây." Khuôn mặt Lysanna thể hiện sự khó hiểu. Nemo lại nói tiếp. "Tuy cháu là thiên tài nhưng năng lực vẫn còn hạn chế. Ta nghĩ cháu nên nhập học và nghiên cứu thêm về sức mạnh của bản thân."
Lysanna đột nhiên nở nụ cười rồi nói lớn:
"Tại sao cháu phải vào đó chứ? Cháu rất mạnh và có thể tự nghiên cứu mọi thứ, nên việc này cháu không muốn."
"Đừng có hét, bình tĩnh lại đi." Nemo lấy hai tay bịt tai lại, nhăn mặt nhìn Lysanna.
"Chú nói không rõ thì làm sao cháu bình tĩnh được."
Nemo thở dài, đặt tay lên vai cô.
"Được rồi, ta sẽ nói rõ, cháu phải nghe thật kĩ đấy. Cháu là thiên tài, ai cũng biết chuyện đó nhưng bây giờ cháu đã trưởng thành rồi, cần phải ra ngoài giao lưu nhiều hơn, đừng có suốt ngày vùi đầu vào nghiên cứu. Cháu xem đi, đã từng tuổi này rồi mà chẳng có anh chàng nào dám đến gần cháu."
"Ai nói với chú không có chứ? Có Fergus và anh Jethro đấy. Họ suốt ngày nói chuyện với cháu mà."
"Ngoài hai người đó ra còn ai không?"
Nghe vậy, Lysanna không thể nói gì hơn vì điều đó quá đúng. Cô không hề có một người bạn đồng trang lứa nào. Anh chàng Fergus suốt ngày phải làm việc và luyện tập kiếm pháp, có rất ít thời gian để cả hai trò chuyện. Còn người tên Jethro thì đã mất tích cả tháng nay.
Suốt cả tháng nay, cô chỉ ru rú trong phòng làm thí nghiệm. Thỉnh thoảng, cô có ra ngoài nhưng lại đi tìm thảo dược tận trong núi sâu, nơi mà có rất ít người qua lại. Gần như, cô không tiếp xúc với ai trừ những người trong nhà này.
"Đây là cơ hội của cháu. Cháu có thể kết bạn với mọi người trong Học Viện Hoàng Gia." Nemo nắm chặt lấy vai của Lysanna, ánh mắt đầy kiên quyết.
"Nhưng mà..."
Lysanna vẫn lưỡng lự về việc nhập học và dường như cô đang có tâm sự. Tuy nhiên, Nemo đã nói một điều khiến cô có động lực.
"Không phải cháu muốn tìm hiểu về cái chết của cha mẹ sao? Họ đã ra đi trong cung điện hoàng gia, nếu cháu muốn tìm hiểu thì nhất định phải vào đó. Bây giờ cháu cứ nhốt mình trong phòng thì làm sao mà tìm hiểu được."
Lysanna hơi giật mình, vẻ mặt tối sầm lại. Một vài kí ức trong quá khứ xuất hiện trong tâm trí của cô. Một người đàn ông và người phụ nữ đang nắm lấy tay cô và đi về phía một cây hoa anh đào. Cô bất giác nói thành tiếng.
"Cha... mẹ..."
Vì một vài lí do nên Lysanna phải sống ở đây từ lúc cha mẹ cô mất vào năm cô mười một tuổi. Nhà thực sự của cô là ở phía đông của vương quốc Anthony và cũng là một khu đất rộng do cha cô quản lí. Nhưng sau khi cha cô mất họ đã tịch thu toàn bộ nên cô cũng chẳng còn nhà để về, và hiện tại cô đang sống ở đây.
Cha Lysanna là một pháp sư trị thương có tiếng trong vương quốc, tên là Roger Stallone và mẹ cô cũng vậy, bà cũng là một pháp sư trị thương tên là Naela Stallone. Hai người họ đã sinh ra cô và tên đầy đủ của cô là Lysanna Stallone, cô cũng thuộc dòng dõi quý tộc, có thể coi là một trong các gia tộc quyền lực nhất vương quốc.
Nhưng chắc chắn ai cũng sẽ thắc mắc một người thuộc gia đình quý tộc như cô sao lại ở đây, bởi vì đó là một câu chuyện khá dài. Danh tính của Lysanna đã được giữ bí mật từ khi cô sinh ra. Chỉ những người thân thuộc với cô mới biết được bí mật này, như chú Nemo và một người nữa cũng sống ở đây chính là anh Jethro.
Cái chết của hai người đã ảnh hưởng đến cô. Nhiều lần cô muốn tìm hiểu nhưng cô không thể tìm được bất kì thông tin gì ngoài nơi họ đã ra đi, chính là ở trong cung điện và thời gian mất là vào bốn năm trước.
Bốn năm trước, một cuộc chiến tranh giành vương vị đã diễn ra. Người đứng đầu cuộc nổi dậy là đội trưởng Rose Soraiza đang đối đầu với vị vua của vương quốc này đó là Ernest Anthony. Khung cảnh xung quanh chỉ toàn là máu và khói bụi mù mịt. Những tiếng thét và tiếng khóc của người dân vang lên khắp nơi. Ánh sáng không thể xuyên qua những tầng mây hắc ám và bóng đêm gần như bao trùm nơi đây. Nó đã mang đến sự đau thương và sợ hãi trong lòng người dân. Nhiều đứa trẻ trở thành mồ côi chỉ sau một đêm, trong đó có Lysanna.
Ánh mắt của Lysanna trở nên u buồn. Cô muốn tìm hiểu về cái chết cha mẹ nhưng không có quá nhiều manh mối về họ. Và cũng vì một lý do khác khiến cô không thể điều tra sâu hơn. Những khả năng cô nghĩ đến đều đã kiểm chứng trong suốt bốn năm qua, chỉ còn nơi duy nhất, đó chính là nơi mà họ đã ra đi, chính là cung điện hoàng gia.
"Chú nói đúng. Cháu đã trì hoãn nó quá lâu rồi." Lysanna siết chặt tay như đã đưa ra quyết định. Cô phải tìm hiểu được sự việc của bốn năm trước. Sự việc mà khiến cả vương quốc chìm vào sợ hãi tột cùng cũng như cái chết khiến hai người mạnh nhất gia tộc Stallone lúc đó phải bỏ mạng.
Lysanna nhận lấy tờ giấy thông báo nhập học từ tay Nemo và đọc thông tin trên đó. Ông nở một nụ cười bí ẩn rồi nói nhỏ:
"Nếu cháu làm tốt, cháu có thể vào Thiên Y và có thể biết nhiều hơn về cha mẹ mình."
Dù nói nhỏ nhưng Lysanna vẫn nghe thấy ông nói gì. Cái tên "Thiên Y" khá lạ, cô muốn hỏi nhưng Nemo đã nhanh chóng rời đi.
Tối hôm đó, Lysanna thu dọn quần áo và chuẩn bị những thứ cần thiết cho việc nhập học. Bỗng có tiếng gõ cửa, Lysanna tiến tới mở cửa. Người xuất hiện là Fergus.
"Có việc gì không, Fergus?"
Fergus nhìn thấy hành lí còn đang sắp xếp đang dở. Anh cứ nhìn chằm chằm vào hành lý mà không nói gì khiến Lysanna cảm thấy khá lạ. Cô đưa tay lên trước mặt và gọi lớn thì anh mới giật mình mà nhìn vào mắt cô. Anh do dự một lúc rồi mới lên tiếng.
"Cậu thực sự muốn vào đó sao?"
"Đúng vậy. Tôi muốn nâng cao ma thuật của bản thân cũng như kết bạn với mọi người. Anh biết đấy tôi không có nhiều bạn nên đầy cơ hội tốt."
Nghe vậy, vẻ mặt của Fergus trùng xuống. Anh siết chặt tay, ánh mắt đượm buồn nhìn cô. Lysanna nhìn dáng vẻ buồn bã của Fergus, nhanh chóng vỗ nhẹ vào vai anh rồi nói:
"Cố gắng lên. Nếu như thành công, chúng ta có thể gặp nhau ở đó."
Nghe vậy, tinh thần Fergus liền phấn chấn hẳn lên. Anh gật đầu rồi nói:
"Đúng vậy. Tôi và cậu sẽ gặp lại nhau và lúc đó chúng ta có thể..." Nói đến đây, Fergus quay lưng lại và nói tiếp. "Cậu cũng phải thành công đó, Lysanna."
"Anh cũng vậy." Đột nhiên, Lysanna thay đổi tông giọng. Giọng cô hơi trầm xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn bóng lưng của Fergus. "Nhưng mà, tôi cũng nói cho anh biết, hãy cẩn thận với chú Nemo đấy."
"Cậu nghĩ tôi ở đây bao lâu rồi mà còn nhắc. Tôi sẽ cẩn thận. Chúc cậu ngủ ngon, Lysanna." Fergus nở một nụ cười tự tin rồi vẫy tay chào cô.
"Anh cũng vậy."
Dứt lời, Fergus đi xuống lầu và trở về phòng. Lysanna đóng cửa lại rồi tiếp tục thu dọn mọi thứ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip