Chương 9: Thánh Điện Thể Tu, tiếng vọng ngàn năm và bí mật của Huyết Nguyên Tinh

Trần Phong thận trọng bước qua cánh cửa đá khổng lồ, ánh đuốc khẽ lay động trong tay, hắt những vệt sáng chập chờn lên không gian rộng lớn trước mắt. Không khí ở đây tĩnh lặng đến mức đáng sợ, khác hẳn sự náo động của những khu vực đổ nát trước đó, mang theo một cảm giác cổ xưa và trang nghiêm kỳ lạ, như thể nơi này đã ngủ yên hàng ngàn năm và giờ mới thức tỉnh bởi bước chân của hắn. Hành lang dẫn vào không quá dài, nhưng được xây dựng bằng những phiến đá xanh thẫm, bề mặt nhẵn mịn như ngọc bích, chạm khắc những hoa văn phức tạp mà Trần Phong chưa từng thấy. Những đường nét dứt khoát, mạnh mẽ, tràn đầy sức sống, khác hẳn sự uyển chuyển và mềm mại của những ký tự liên quan đến linh năng mà hắn đã quan sát được trước đó.
Khi tiến sâu hơn vào căn phòng, ánh đuốc dần hé lộ những chi tiết kiến trúc kỳ vĩ. Những cột đá cao vút, to lớn đến mức vài người ôm không xuể, sừng sững chống đỡ trần nhà cao vợi, trên mỗi cột đều khắc những hình tượng người luyện thể trong những tư thế chiến đấu và rèn luyện vô cùng phức tạp. Cơ bắp cuồn cuộn như những con rồng nhỏ đang cuộn mình dưới lớp da rám nắng, gân guốc nổi lên như những dòng sông uốn lượn, mỗi động tác đều toát ra một sức mạnh kinh người, một sự dẻo dai và linh hoạt vượt xa mọi tưởng tượng của Trần Phong. Một bức bích họa lớn trải dài trên một bức tường, khắc họa một người khổng lồ với mái tóc dài tung bay trong gió, đang tay không xé tan một con mãnh thú hung tợn với bộ lông dày như thép, ánh mắt kiên định và tràn đầy tự tin, như thể không có gì có thể cản bước chân hắn.
Bên dưới những bức bích họa, Trần Phong tìm thấy những dòng chữ khắc sâu vào đá, những ký tự cổ xưa và bí ẩn. Chúng khác biệt hoàn toàn so với chữ viết thông thường ở Cửu Châu Đại Lục, mang một vẻ trang nghiêm và cổ kính. Tuy nhiên, dựa vào những hình vẽ đi kèm, Trần Phong mơ hồ đoán được chúng mô tả các cảnh giới của Thể Tu trong thời đại cổ xưa. Có vẻ như hệ thống cảnh giới này phức tạp và chi tiết hơn nhiều so với những gì ít ỏi hắn biết được từ mảnh da thú ban đầu. Có những tên gọi mà hắn chưa từng nghe, những giai đoạn dường như tập trung vào việc khai phá những tiềm năng ẩn sâu nhất của cơ thể, vượt xa cả sự dẻo dai của da thịt hay sự rắn chắc của xương cốt, hướng đến sự hoàn thiện tuyệt đối của thể xác.
Một điều rõ ràng mà Trần Phong cảm nhận được từ những dấu tích này là sự coi trọng tuyệt đối sức mạnh thể chất thuần túy trong thời đại cổ xưa. Không có bất kỳ hình ảnh hay ký tự nào đề cập đến việc sử dụng linh năng để hỗ trợ chiến đấu của những người luyện thể này. Sức mạnh của họ đến từ sự khổ luyện, từ việc đẩy cơ thể đến những giới hạn mà người thường khó có thể tưởng tượng được, một minh chứng cho ý chí sắt đá và sự kiên trì phi thường. Điều này khiến Trần Phong không khỏi cảm thấy một sự kính nể sâu sắc đối với những người đi trước, những bậc tiền bối đã khai phá con đường thể tu đầy gian nan này.
Cuối căn phòng, trên một bệ đá cao được chạm khắc những hoa văn tinh xảo, một ánh sáng dịu nhẹ, màu ngọc bích phát ra từ một vật thể không xác định. Trần Phong cẩn thận tiến lại gần bệ đá, ánh đuốc trong tay khẽ run rẩy. Ánh sáng dịu nhẹ hóa ra phát ra từ một viên ngọc bích lớn, trong suốt như pha lê, bên trong lấp lánh những tia sáng màu vàng kim, như những dòng chảy năng lượng đang không ngừng luân chuyển. Bên cạnh viên ngọc, hắn nhìn thấy một cuốn trục da dê đã ngả màu thời gian, được buộc bằng một sợi dây đã mục nát gần như hoàn toàn. Linh cảm mách bảo Trần Phong rằng đây chính là bí mật ẩn sâu nhất, trái tim của thánh điện thể tu này.
Với sự hồi hộp và một chút run rẩy, Trần Phong nhẹ nhàng cầm lấy cuốn trục da dê. Cẩn thận gỡ sợi dây đã mục nát, hắn từ từ mở cuốn trục ra. Những ký tự cổ xưa dày đặc hiện ra trước mắt hắn, được viết bằng một loại mực đã phai màu nhưng vẫn có thể đọc được dưới ánh đuốc. Phía trên những dòng chữ, có một hình vẽ lớn mô tả một người đang đứng trong một tư thế kỳ lạ, cơ thể tỏa ra một luồng khí huyết màu đỏ rực rỡ, bao quanh bởi những vòng xoáy năng lượng màu vàng kim, tương tự như ánh sáng phát ra từ viên ngọc bích trên bệ đá. Viên ngọc dường như đang cộng hưởng với hình vẽ này, phát ra những tia sáng dịu nhẹ hơn.
Trần Phong tập trung cao độ, cố gắng giải mã những ký tự cổ xưa. Mất một khoảng thời gian khá lâu, với sự trợ giúp của những gì hắn đã học được từ mảnh da thú ban đầu và những ký tự hắn đã thấy trên tường, hắn dần hiểu được nội dung của cuốn trục. Đây quả thực là một bí kíp cổ xưa và hoàn chỉnh về Thần Thể Thuật, được ghi lại bởi những người sáng lập ra cổ tự này, những bậc thầy thể tu vĩ đại của một thời đại đã qua. Nó không chỉ mô tả chi tiết các cảnh giới mà hắn đã biết mà còn tiết lộ những cảnh giới cao hơn, những kỹ năng chiến đấu đặc biệt, và quan trọng nhất là lịch sử và nguồn gốc sâu xa của môn công pháp này.
Theo cuốn trục, Thần Thể Thuật không phải là một môn công pháp đơn độc mà là một phần của một hệ thống tu luyện cổ xưa và hùng mạnh, tập trung vào việc khai thác triệt để tiềm năng vô tận của cơ thể con người. Những người luyện thể cổ đại có thể đạt đến những cảnh giới sức mạnh phi thường, sánh ngang thậm chí vượt trội hơn những người tu luyện linh năng ở cùng cấp độ, trở thành những chiến binh bất khả chiến bại trên chiến trường. Cổ tự này chính là một thánh điện, một nơi được xây dựng để lưu trữ những di sản và phát triển con đường Thể Tu, một ngọn hải đăng dẫn đường cho những ai tin vào sức mạnh của bản thân.
Cuốn trục cũng đề cập đến những viên ngọc bích tương tự như viên ngọc trên bệ đá. Chúng được gọi là "Huyết Nguyên Tinh", những tinh thể năng lượng đặc biệt được hình thành từ sự kết tinh của khí huyết thuần khiết của những người luyện thể mạnh mẽ, những giọt máu tinh túy nhất sau quá trình khổ luyện. Chúng không chỉ có tác dụng hỗ trợ tu luyện, giúp người luyện thể hấp thụ năng lượng nhanh hơn và củng cố cơ thể, mà còn có thể được sử dụng để kích hoạt những cấm chế và cơ quan bảo vệ của cổ tự, duy trì sự linh thiêng và bí mật của nơi này.
Đáng chú ý, cuốn trục còn hé lộ một thông tin quan trọng về viên đá đỏ mà Trần Phong đang sở hữu. Nó được gọi là "Thiên Hỏa Chi Tâm", một loại dị bảo hiếm có, không thuộc về thế giới này, mang trong mình ngọn lửa hủy diệt và tái sinh. Nó có khả năng hấp thụ và giải phóng một nguồn năng lượng đặc biệt, có thể giúp người luyện thể tăng cường sức mạnh và tốc độ đến mức kinh ngạc. Tuy nhiên, việc sử dụng nó đòi hỏi một ý chí kiên cường và khả năng kiểm soát năng lượng tinh tế đến mức hoàn hảo, nếu không sẽ bị ngọn lửa bên trong nó thiêu đốt.
Những khám phá này khiến Trần Phong cảm thấy một sự thay đổi sâu sắc trong nhận thức. Hắn không còn chỉ là một người vô tình luyện được một môn công pháp kỳ lạ. Hắn đang đi trên con đường của những người mạnh mẽ trong quá khứ, những người đã đặt niềm tin tuyệt đối vào sức mạnh của chính cơ thể mình, những người đã dám thách thức cả định mệnh. Cuốn trục này không chỉ cung cấp cho hắn những kiến thức và kỹ năng mới mà còn khơi dậy trong lòng hắn một niềm tự hào và quyết tâm mạnh mẽ hơn bao giờ hết, một ngọn lửa ý chí cháy bỏng hơn cả Thiên Hỏa Chi Tâm.
Khi Trần Phong đang say sưa nghiên cứu những dòng chữ cổ, cố gắng ghi nhớ từng ký tự, một tiếng động kỳ lạ vang lên từ phía sau bệ đá. Hắn giật mình quay lại, nhìn thấy một bức tượng đá ở góc phòng khẽ rung chuyển. Đôi mắt bằng ngọc bích của bức tượng, vốn tĩnh lặng như mặt hồ thu, đột nhiên phát ra một ánh sáng xanh lục huyền bí, nhìn thẳng về phía hắn, như thể một linh hồn đang trú ngụ bên trong vừa thức tỉnh sau giấc ngủ ngàn năm. Một giọng nói trầm hùng vang vọng khắp căn phòng, không giống như tiếng người mà giống như tiếng vọng của ngàn năm lịch sử, mang theo sự uy nghiêm và cổ kính: "Hậu nhân... cuối cùng ngươi đã đến..."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip