Chương 5: USB
"Theo lời người chúng ta quan sát được ở Giáo Đường Kim Seok Han khi đi cầu nguyện có một thói quen luôn ngồi ở bên tay phải hàng ba, cái ghế thứ ba." Kim Dong Mi hướng Choi Yoo Jin báo cáo mấy ngày nay đối Kim Seok Han giám sát.
"Hàng ba và cái ghế thứ ba sao.. Tôi vậy mà không chú ý cái này chi tiết." Choi Yoo Jin nhớ lại một chút đời trước đối cái kia vị trí cũng không có để ý đến vì vậy hỏi "Seok Han hiện tại đang làm cái gi?".
"Hiện tại ở phòng phẫu thuật." Kim Dong Mi nhanh nhẹn trả lời.
"Vậy sao, chúng ta đi Giáo Đường nhìn đến cái vị trí đó có hay không vấn đề gì." Choi Yoo Jin phân phó nói thêm "Tiếp tục giám sát Kim Seok Han thời gian giải phẫu kết thúc lập tức báo cho tôi".
Cô lần này cũng không cần làm bộ hư nhược mà ngồi xe lăn, mang theo Kim Dong Mi cùng đi vào Giáo Đường nhìn xem vị trí này là có cái gì ẩn dấu.
Choi Yoo Jin ngồi trên hàng ba và cái ghế thứ ba quan sát mọi thứ có chút khó hiểu mà suy nghĩ 'thánh tượng Jesus sao? Không có khả năng đi, đặt ở nơi đó quá mạo hiểm cũng không cần phải ngồi ở vị trí này mới có thể nhìn xem được'. Choi Yoo Jin nâng tay sờ sờ một loạt hàng ghế ở phía dưới cũng không có phát hiện thứ gì.
"Phu nhân, hay là phái người tới đem Giáo Đường từ trên xuống dưới lục soát một lần" Kim Dong Mi hỏi.
"Cô điên rồi sao, đang êm đẹp phái người tới lục soát Giáo Đường muốn cho người khắp nơi đều biết chúng ta là đang tìm đồ vật sao?" Choi Yoo Jin nhìn Kim Dong Mi liếc mắt nói.
'Bất quá cũng không trách cô ấy, Thư Ký Kim cũng không biết mình muốn tìm cái đó để làm gì mà còn tưởng rằng cô muốn tìm được bí mật dấu ở USB bên trong làm nhược điểm mà uy hiếp Park Kwan Soo, mà không biết rằng cô là tìm để an toàn rời đi vũng nước đục của cái chính trị này.. Nhưng hãm sâu vũng bùn đã lâu như vậy có bao nhiêu người có thể thật sự đi ra ngoài được chứ.' Nghĩ đến đây Choi Yoo Jin không khỏi thở dài một hơi, giọng dịu lại nói "Chuyện này biết đến người càng ít càng tốt".
Cô không tiếp tục nói nữa dựa theo trí nhớ nhìn đến Kim Seok Han cầu nguyện khi chắp lại đôi tay cúi đầu nhắm hai mắt lại, chuẩn bị nhìn xem hình ảnh đầu tiên khi mở mắt có thể nhìn đến cái gì.
"Phu nhân, người chúng ta nói Kim Seok Han đã kết thúc xong giải phẫu đang hướng đến bên đây đi tới!" Kim Dong Mi nhận được giám sát viên thông báo gấp rút nói với Choi Yoo Jin.
Choi Yoo Jin chỉ có thể bất đắc dĩ mở mắt chuẩn bị bỏ đi nhưng đúng lúc này cô ánh mắt chợt phát hiện phía dưới tay trái của ghế hình như có cái màu đen nhô lên. Cô vội vàng nâng tay sờ đến chổ tay ghế.
'Tìm được rồi USB chứ bí mật Kumargate của Kim Seok Han' Choi Yoo Jin nhìn trong tay màu đen USB liền trong lòng tảng đá rốt cuộc rơi xuống.
"Phu nhân, chúc mừng ngài!" Kim Dong Mi vui mừng nói.
Choi Yoo Jin cười, lấy điện thoại chụp lại hình dáng USB xong lại đem USB để lại dưới tay ghế như cũ. Cô đưa điện thoại cho Kim Dong Mi đang bên cạnh vẻ mặt khó hiểu mà phân phó "Thư ký Kim cô đi tìm một cái hình dạng USB như vậy càng giống càng tốt và ở cái USB đó bên trong cài thêm virus sau đó lại đến đây đem cái USB dưới tay ghế tráo đổi đi, hiện tại Kim Seok Han sắp đến đây chúng ta cũng không thể để hắn phát hiện mà lấy đi USB bây giờ." Choi Yoo Jin thay đổi vị trí ngồi xuống chờ đợi Kim Seok Han đến.
Kim Seok Han đẩy ra cửa Giáo Đường lúc nhìn thấy Choi Yoo Jin ngồi ở một vị trí trên Giáo Đường lẳng lặng cầu nguyện.
"Yoo Jin, không nghĩ tới hiện tại đến Giáo Đường cũng có thể gặp được cô, thật là có duyên." Kim Seok Han bất an mà nhẹ liếc nhìn chổ dấu USB âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Bác Sĩ Seok Han, vừa mới tôi còn nghĩ sẽ đi anh văn phòng tìm anh tạm biệt, không nghĩ tới lại có thể ở Giáo Đường gặp được." Choi Yoo Jin mỉm cười hướng Kim Seok Han chào hỏi.
"Tạm biệt?" Kim Seok Han ngây ngô.
"Ừ, tôi thân thể cũng đã khỏe cho nên chuẩn bị xuất viện, muốn cảm tạ Bác Sĩ Seok Han trong lúc tôi còn ở bệnh viện sinh hoạt có anh cùng tôi tâm sự thật là vô cùng cảm kích anh." Choi Yoo Jin nửa thật nửa giả nói.
"A, Yoo Jin cô muốn xuất viện à, thật có chút tiếc nuối.." Kim Seok Han cười nhìn Choi Yoo Jin nói lời tiếc nuối, Choi Yoo Jin người phụ nữ này hắn vẫn luôn nghe tên Choi Sung Won nói cái này chị của cậu ta là người âm độc, dối trá, đê tiện. Choi Sung Won những lời nói này hắn cũng biết có những câu nói không hoàn toàn là thật, hơn nữa trong những ngày này cùng Choi Yoo Jin ngẫu nhiên trò chuyện hắn càng thêm cảm thấy người phụ nữ này thành thục quyết đoán, còn Jang Se Joon tên này ở giới thượng lưu cũng là nổi danh ăn chơi không có tiếng thơm nào nhưng cô đều có thể chịu đựng nâng đỡ hắn từ tay trắng mà đi đến vị trí hiện tại. Nếu hắn có như vậy một cái trợ lực thì.. Nhưng cũng không có biện pháp nha hiện tại ba hắn cùng Choi Sung Won lại là hợp tác cho nên chỉ có thể nhất định cùng Choi Yoo Jin là quan hệ đối đầu 'thật đáng tiếc'.
Hắn mặt ngoài không lộ ra biểu tình gì nhưng ánh mắt đối Choi Yoo Jin liền càng thêm biểu hiện ra tiếc nuối cùng dơ bẩn ý nghĩ, "Chúng ta về sau ở bên ngoài bệnh viện cũng có thể gặp lại đi dù sao bệnh viên vẫn là ít tới thì tốt hơn đúng không". Hắn vươn tay tới hướng Choi Yoo Jin biểu đạt chính mình hòa hảo tạm biệt.
"Đương nhiên, hy vọng lần tới thấy Bác Sĩ Seok Han là lúc chúng ta có thể như hiện tại vẫn cùng nhau hàn huyên." Choi Yoo Jin cũng cười bắt lấy Kim Seok Han vươn đến tay, giống như hai người thật sự là bạn bè tốt sắp phải tạm biệt.
"Kim Seok Han cái tên này đáng chết!" Choi Yoo Jin rời đi Giáo Đường khi gương mặt lập tức lạnh lẽo xuống, 'hắn cho rằng những cái đó ghê tởm ý niệm ánh mắt có thể thật tốt che dấu được sao, hiển lộ ở trong måt tham lam cùng dục niệm làm người chán ghét đến cực điểm' dù sao may mắn chính là cô cũng không cần tiếp tục cùng những người này gặp mặt nữa đi.
[6/3/2025]
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip