Chương 79: Xem Thử Xem?

"Sao? Thích hả?"

"Thấy người ta đi mất thì nóng tính phải không?"

Lý Quân nhu khoanh tay lên bàn rồi nằm xuống, nhìn Vương Dịch cười gian xảo. Hình như có chút giống Châu Thi Vũ, từ trước đến giờ nàng cũng thường làm việc cùng chị ta, có khi nào là học từ người này không?

"Chị thật biết cách nói bừa."

Vương Dịch cầm lấy chai nước bên cạnh hớp một ngụm, cổ họng khô khốc từ sáng giờ đã trở nên tốt hơn, chịu đựng thêm chút liền thành sa mạc.

"Lộ liễu như vậy thì nói bừa như thế nào? Còn không phải vừa nãy rất to tiếng và làm ra bộ dáng đáng sợ sao?"

Lý tỷ chỉa ngón cái vào mặt Vương Dịch, thiệt là ít ái dám, riêng Châu Thi Vũ thì không cần nói đến thì phải.

"Đến cả thằng nhóc Thường Nhân này cũng phải nuốt nước bọt không biết bao nhiêu lần."

Chị lại túm lấy cổ áo Thường Nhân kéo xuống rồi chỉ vào thái dương của cậu ta, nhìn Vương Dịch. Cô cũng chẳng nói gì, chỉ nhìn Thường Nhân chẳng chớp mắt, à phải còn cậu ta.

"Đội trưởng, chị đừng nhìn tôi như vậy..."
Nhận được ánh mắt kì lạ như vậy, trong lòng cậu ta không khỏi bất an, có còng mình vào tù vì mất lịch sự không ta? Cả ba im lặng hồi lâu cũng không có tiếng động, Vương Dịch mới bói tiếp

"Ra ngoài."

Hình như là nói Thường Nhân, cậu ta lủi thủi bước ra ngoài, không quên ngoảnh lại xem xét. Lão đại à, em sẽ giúp chị.

"Sao? Bực tức gì chứ?"

Lý Quân Nhu là tiền bối, Vương Dịch cũng có chút đáng kính trọng, không bất lịch sự đuổi người, vả lại cũng có chút thân thiết vì là trợ lý của Viên Nhất Kỳ.

"Theo kinh nghiệm của chị thì đội trưởng à, cậu thích người ta rồi."

"Chị có thích, yêu ai sao? Mà có kinh nghiệm?"

Vương Dịch bề ngoài trông có vẻ không quan tâm đến lời nói ấy lắm, nhưng việc bấm đầu bút bi liên tục là để giảm căng thẳng và suy nghĩ gì đó. Thói quen này đa phần ai cũng có. Che giấu cái gì? Cứ nói quạch toẹt ra đi đội trưởng, 3 tiểu đệ của Châu Thi Vũ sớm chắc đã bàn luận khắp trụ sở.

"Ê. Không yêu nhưng vẫn có kinh nghiệm."

Lý Quân Nhu do dự rồi bật dậy đập tay xuống bàn, tức thật sự, không yêu không thích ai thì làm sao?

"Chị ấy là người buôn dưa có tiếng trong trụ sở của chúng ta."

Đột nhiên từ bên ngoài cửa, một cái đầu màu nâu xù như lông chó nhô ra, à? Hay là nhô vào nhỉ? Thế nào cũng được. Nói chung đó vẫn là Thường Nhân với khuôn mặt vui vẻ, thậm chí còn giơ một ngón tay, ngón trỏ lên biểu thị ý kiến.

"Cậu ra ngoài!"

Vương Dịch tức giật ném cây bút bi thẳng vào người đồng nghiệp. Nhưng mà cậu ta nhây thiệt sự, còn nhìn hồi lâu mới từ từ rút đầu về.

"Có hay không, tôi không biết. Nhưng cậu phải từ từ chấp nh...?"

Tiếp tục tám chuyện, Vương Dịch ít khi nói chuyện phiếm với ai, cái này đúng là một trong những lần ngoại lệ hiếm hoi. Đột nhiên Thường Nhân lại ló đầu vào, nói với 2 người.

"Đội trưởng, phó đội trưởng, là Châu Thi Vũ đến!"

--cộp cộp cộp...---
Bên ngoài hành lang cũng vang lên tiếng bức chân đều đặn, rõ ràng là giày da của Vương Dịch đang đi đến, nhưng không phải Vương Dịch. Mà? Đội trưởng cùng với phó đội trưởng sao lại căng thẳng như vậy?

Vương Dịch đang tu dở chai nước liền dứt ra ho khụ khụ giả vờ như đang bận rộn.

"Ừm.. khụ khụ...!! Tháng.. tháng này thế nào?"

Người kia cũng rất biết cách hợp tác.
"Xảy ra rất nhiều vụ việc liên quan đến tai nạn giao thông... đa phần là...."

Cuối cùng khi Châu Thi Vũ bước vào, thì đau liền vào đấy, Lý tỷ nhanh chóng bắt chuyện rồi chuẩn bị đuổi người.

"Ồ, Châu Thi Vũ, cô đến rồi, lại đây đem đội trưởng của cô đi chuẩn bị mà phẫu thuật đi."

"A... Em biết mà, chào chị."

"Vương Dịch chúng ta đi thôi..."
Nàng đỡ lấy cánh tay Vương Dịch dìu cô đi ra ngoài, cô không phản kháng, không nói lời nào từ từ đi theo. Lát sau đã ra trước cửa phòng, còn nàng thì bị Lý Quân Nhu bảo lại.

"Châu Thi Vũ, cho cô nè."

Chị ta dúi vào tay nàng một mảnh giấy, sớm đã bị vò nhăn nhúm.

"Đây là gì vậy, chị Lý?"

Nàng ngạc nhìn nhiên nhìn, giấy? Trên giấy còn có viết 2 chữ và và nét bút nguệch ngoạc, dường như không có ý nghĩa. Còn lại là "Trẻ Con" ý nghĩa là gì?

"Chủ đề trò chuyện."

"Hả..."
-----------

"Vương Dịch, có còn cảm thấy đau không? Thuốc hết tác dụng chưa? Gắng gượng hoài như vậy không tốt."

Nàng ngồi trên xe taxi đến bện viện, không khỏi cảm thấy lo, dù Vương Dịch không biểu hiện gì ra, cũng biết là không phải không đau. Ê lắm. Nàng lau chút mồ hôi cho cô, cô bây giờ không có bất kì phản ứng nào. Chỉ ngồi đó, rồi lặng im.

Lát sau Châu Thi Vũ cũng cảm thấy buồn tủi vì Vương Dịch không trả lời, nhưng mà trả lời cũng không biết trả lời sao, nàng quay người nhìn lên phía ghế trước, xe vẫn đang chạy, tốc độ vẫn không giảm. Chỉ có vai nàng là dần trở nên nặng hơn khi phải đỡ lấy đầu của một người, cao hơn nàng mấy phân.

Chân vắt chéo, lộ rõ bắp chân và đùi thon thả, hai tay khoanh trước ngực trông rất lạnh lùng nhưng thực chất là bản năng bảo vệ bản thân tránh tác động vật lý từ bên ngoài... Là một thói quen khi bị cha... bạo hành. Nói gì thì nói, Vương Dịch ngủ rồi, trông dễ thương thật, mắt nhắm nghiền, môi chu chu..

"Mi dài quá... Cong nữa... Giờ mới chú ý là lại xinh đẹp như vậy."

Nàng lại ngứa ngáy tay chân, không chạm không được, ngón tay nàng từ từ vuốt nhẹ trên má, rồi đến hàng mi, nàng dùng ngón tay chạm nhẹ sợ rằng cô sẽ đau mắt?

Đột nhiên một lực nắm lớn, giữ chặt tay nàng, làm nàng sợ hãi giật mình, muốn rút tay lại... Nhung không được

"Không được động. Em liền báo cảnh sát  chị có hành động cố ý sàm sỡ người khác."

Ánh mắt Vương Dịch cứng rắn, nhìn chăm chăm vào nàng. Tỉnh rồi, nàng làm cô tỉnh rồi sao? Châu Thi Vũ hơi khựng lại, nhìn vào mắt Vương Dịch đắm đuối hồi lâu mới dứt ra được, rồi lại ngờ nghệch trả lời.

"Ư hả... Mắt của em... nhạy cảm lắm sao?"

Trong giọng nói lại có phần chua xót, vậy sau này không dám đụng nữa. Nhạy cảm như vậy lại còn bị đụng chạm hẳn là rất khó chịu.

"Haizz, xem như là vậy. Để em ngủ thêm một chút."

Vương Dịch thở dài một câu, lại xoay người trở về tư thế cũ, lại gối đầu lên vai Châu Thi Vũ, nhắm mắt tiếp tục giất ngủ nữa vời.

"Ưm, được!"

Châu Thi Vũ, sao lúc cần, chị lại trở nên ngốc nghếch như vậy? Càng nghĩ trán Vương Dịch càng cau lại, nhưng cũng thật nhẹ nhỏm khi một bàn tay nhỏ ấm áp đặt lên, dịu dàng thổi mất tí suy tư trong đầu cô.

Bé thỏ hồ ly tinh, hôm nay đuôi đã bị rụng, không biết khi nào mới mọc lại, nhưng cô quan tâm làm gì? Không phải chứ? Là thích nàng chủ động sao? Miệng không tự chủ được vẫn thở dài ra một tiếng.

"Haizzz...."

"Em sao vậy? Mệt hả, hay say xe rồi?"

Châu Thi Vũ, là nàng lo quá. Không dễ vậy đâu, sức khỏe mà yếu ớt, không được làm cảnh sát.

"Không sao."
Cô dụi đầu vào cổ nàng, tiếp xúc gần như này, cũng không phải quá khó chịu...

"Châu Thi Vũ..."

"Ưm, hả?"

"Chị đặt tay lên má em thử xem, ở đó có chút khó chịu."

"Làm sao thế?"
Nàng càng nghi hoặc hỏi, nhưng cũng làm theo. Vì Vương Dịch ngồi bên phải tay nàng, nàng ngồi bên cạnh phải dùng tay trái vươn qua mà áp vào má cô.

"Giữ yên đó nhé, dễ chịu hơn rồi. Ấm lắm"

"Oh..."

Tay sẽ không mỏi sớm như vậy đâu. Đến bệnh viện sẽ đỡ hơn chỉ, má... Đột nhiên nàng nhận ra gì đó, cả mặt liền đỏ ửng.

-----------
"Chị Lý! Thế nào, thế nào?"
A Hoàng từ bên ngoài chạy vào trong phòng làm việc của Lý Quân Nhu, hai tay không ngừng chà xát vào nhau như thể đang muốn nịnh nọt.

"Quá đơn giản, bọn họ sớm muộn gì cũng thành một cặp. Biết sớm như vậy phải nói với tôi, cả tháng nay đều vùi đầu vào công việc không có gì thú vị."

Lý tỷ vui vẻ nói, trong lời còn pha chút tinh nghịch và nhiều chuyện. Chị ta còn dùng tay hất phần tóc mái lên, trông rất làm màu. Ê kíp đâu? Thêm hiệu ứng lấp lánh đi! Làm màu nhiều vào!

"Vất vả cho chị quá, bây giờ chị muốn cà phê nguyên chất hay Americano."

A Hoàng đi về phía sau của Lý Quân Nhu, đấm đấm bóp bóp, nhờ chị ta họ mới hoàn thành kế hoạch, bọn họ nào dám nói, chỉ có vài người có thể nói chuyện 1-1 với Vương Dịch mà. Trông cậu ta như tiện nhân hèn hạ đang phục vụ cho người khác để lấy uy quyền.

"Americano, à... thêm một dĩa cơm đi, đói quá..."

Lý Quân Nhu vẫn vui vẻ hưởng thụ sự phục vụ của lũ tiểu đệ mà Châu Thi Vũ thu phục được. Chị xoa xoa bụng rồi nói với Cố Quan đang ghi chép danh sách đồ cần mua.

"Được, có ngay, anh em chuẩn bị đồ ăn thức uống cho đại tỷ!"

Trời ơi, màn giao dịch lớn quá! Cảnh sát mà còn dám thực hiện giao dịch bí mật?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip