/Nếu tuyết lạnh áp mái, ta sẽ vì mọi người gom củi; mưa to trút xuống, ta nguyện lấy thân chèo chống; lửa cháy cuồn cuộn, cũng không ngại trong biển lửa xả thân./
/"Nói thế nào nhỉ, nếu việc đoạt mất mệnh cách người khác đã là chuyện không thể vãn hồi, thì ít nhất phải sống sao cho không uổng phí thời gian. Ta đã quyết định rồi, cho đến lúc người đó tới lấy mạng ta, thì ta phải vĩnh viễn đợi hắn bằng tư thái một phàm nhân kiêu hãnh."/
Nguyên tác: Thiên Quan Tứ Phúc của tác giả Mặc Hương Đồng Khứu
Tiêu đề: Chỉ còn hương như xưa
Tác giả: 祖国花朵风吹雨打/Hoa Đóa @ LOFTER
Dịch: An Phong
Tình trạng bản dịch: Hoàn (HE)
Lời tác giả: Viết một câu chuyện bổ sung cho cố sự của Thanh Huyền ở nhân gian, về sau sẽ xuất hiện Song Huyền.
Tiết tấu chậm, không có tình tiết trung tâm.
Thực ra động lực chính để tui viết truyện này là: một lòng muốn được kiêu hãnh vì Thanh Huyền đáng yêu, chỉ có vậy thôi.
Chú ý: Truyện được viết trong khoảng thời gian giữa chương 204 và 227 trong nguyên tác, cũng phân nhánh từ đó luôn, nên sẽ không có cảnh trả quạt ở Hoàng Thành, mọi người coi như nửa AU nhé.
Trước khi trọng sinh, cô và anh giống như một ly nước chanh đường cực nhạt, uống thì không vô, bỏ thì tiếc...Thân là thư ký, cô lại có chứng bệnh sợ đàn ông, nhưng khi gặp gỡ thủ trưởng yêu nghiệt đó thì chỉ có thể bị động! Bị động! Lại bị động! Cuối cùng là chạy trốn~Sau khi sống lại, cô nỗ lực cải tạo chính mình, muốn biến ly nước kia thành một ly cacao ngọt ngào, đậm đà đến quên cả ân oán, khiến cho anh yêu cô thật nhiều!Số chương: 88 chươngThể loại: trùng sinh, sắc, sủng…
Tác giả : Tế Dương Phi VũThể loại : xuyên không, cải nam trang, oan gia, HETình trạng RAW : 91 chương hoànTình trạng edit : đã hoàn Editor : Chris Nguyenhttp://www.bachgiatrang.com/showthread.php?t=3053Văn ánPhủ tướng quân -----Tấn Dương nghe phụ thân nói dứt lời liền kinh hãi, cái gì ? Muốn đem đại ca ở rể tại Thẩm gia , nói đùa gì vậy, ở rể chẳng phải giống như đem đại ca "Gả" đi ra ngoài sao ?! Đại ca đúng là con trai lớn, cho dù báo ân cũng không thể đem đưa cho người khác a. Muốn ở rễ cũng phải là ta gả, dù sao ta chỉ là con nhà giàu, "Gả" đi ra ngoài còn có thể giúp trong nhà giảm bớt chi tiêu. Đến lúc đó chỉ cần bắt được từ thư là coi như xong....Ha ha ha, Thẩm gia đúng không, từ thư ta là muốn định rồi.Thẩm phủ ----Thẩm Uyển nghe được gia gia định cho mình một mối hôn sự, cái gì tiểu thư khuê cát, thục nữ khí chất đều không để tâm, liều mạng chạy về phía gia gia. Hoàng thân quốc thích thì như thế nào, phủ tướng quân thì như thế nào, Thẩm Uyển nàng khinh thường, trong lòng mình đã có ý trung nhân. Có thể nhìn gia gia tuổi già nhiều bệnh trên mặt lộ ra vẻ vui thích, lời nói đến bên miệng lại nói không nên lời, không đành lòng cô phụ kỳ vọng của gia gia. Đáp ứng. Nàng nhất định có thể nghĩ đến biện pháp khôi phục tự do cho bản thân...Một người là con nhà giàu, một người là tài nữ. Một sống phóng túng, một cầm kỳ thư họa. Một tên lưu manh côn đồ, một nàng tri thức hiểu lễ nghĩa thục nữ khí chất...Hai người hoàn toàn không liên quan phải ở cùng nhau, thế nào tạo ra tia lửa tình a......…
Tác giả: Quân SanhTình trạng: Hoàn chính vănTình trạng edit: Đang bò =((((Convert-er: Giáp DãEditor: Mi Mặt Mèo, LongThanh984601.--------------Vì tìm ra hung thủ sát hại mình, Hạ Diệc Sơ và Hệ thống 233 làm hiệp nghị, cô xuyên qua các thế giới để hoàn thành nhiệm vụ, còn Hệ thống 233 sẽ trợ giúp cô trở lại thế giới của mình.Chỉ là, Hạ Diệc Sơ ở trên đường làm nhiệm vụ, thường xuyên sẽ gặp phải một vài Boss bị hắc hóa, một lời không hợp thì đông lạnh không khác gì một tảng băng di động, còn nói hay thì nắm tay cười nói vui vẻ.Hệ thống: Thỉnh dùng một từ hình dung ấn tượng trong lòng mình về đối phương:Hạ Diệc Sơ: Tốt.Thẩm Già Diệp: Của riêng tôi.---------------Truyện do bạn Mặc Quân Tịnh Túc và một số bạn khác đã edit từ chương 1 đến chương 121. Do đã lâu không thấy up chương mới và mình đọc thấy ổn nên tìm bản convert trên wikidich đọc tiếp, tiện thể edit cho các bạn cùng đọc.Các bạn đọc phần 1 ở đây: https://my.w.tt/yDDvL3BPD3Hoặc trong danh sách đọc của mình.Cảm ơn các bạn.…
Tác phẩm: Tổng tài lại gọi tôi đến nhà chị ấy.Tác giả: Ta là Phong Tử.Nhân vật chính: Lâm Sanh nhân viên quèn kiêm bảo mẫu x Hứa Nam ngự tỷ tổng tài.Editor: Min Ps. Tổng tài ngự tỷ sở thích ăn hiếp tiểu nhân viên, đấu khẩu suốt ngày và tất nhiên phần thắng nghiêng đại tổng tài.…
Hán Việt: Thâm uyên cự long tô tỉnh dĩ hậuTác giả: Tang ỐcEditor: Lam Phi NgưSố chương: 144 chương + 16 phiên ngoạiThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Dị thế , Ngọt sủng , Song khiết, Cường cường , Chủ thụ , Sảng văn , Nhẹ nhàng , 1v1Thời An là cự long vực sâu cuối cùng trên thế giới.Vì quá buồn chán, cậu ôm đống tiền bạc châu báu của mình vui vẻ rơi vào giấc ngủ sâu.Năm vạn năm sau, Thời An cảm thấy mỹ mãn mở hai mắt ra.-cậu lại phát hiện tay chân mình đều biến thành hình dạng con người vừa nhỏ vừa ngắn.Cậu cúi đầu nhìn thân thể không biết sao lại thu nhỏ của mình, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh hang động trống rỗng của bản thân:"..."Thân thể to lớn mạnh mẽ của cậu đâu? Cái đuôi to của cậu đâu rồi?Quan trọng nhất là --- tiền bạc châu báu của cậu đâu mất rồi????????!!!!!Vất vả cực khổ tích trữ mấy vạn năm, ngủ một giấc lại về trước giải phóng.Năm 2202, xung đột giữa người và ma vật càng xảy ra kịch liệt.Phía ma vật tuy hùng mạnh nhưng loại ảo tưởng tung hoành ngang dọc đại lục ngày xưa đã dần dần biết mất.Thời An, con trai nhỏ Thời gia, năng lực giả nổi tiếng với ma lực bằng 0 ở học viện.Học kì mới vừa bắt đầu, một lần nữa đến kì kiểm tra ma lực.Thời An nhìn ba dụng cụ kiểm tra nổ tung trước mặt, vẻ mặt vô tội:"Úi! Mấy món đồ này chất lượng không được tốt lắm nhỉ?"Trong lúc huấn luyện thực chiến, ma vật cấp thấp đều chạy trối chết khi Thời An tới gần.Thời An nhìn chăm chú bóng lưng hận không thể bay lên của chúng…