Quyển 3 - Chương 31: Giáo huấn khó quên

Sau khi Vân Phong về nhà, liền nói cho đại ca và phụ thân chuyện mình muốn bế quan một tháng, trong vòng một tháng ai cũng không được đến quấy rầy nàng, Vân Thăng cùng Vân Cảnh gật đầu, lúc Khúc Lam Y và Mộc Tiểu Cẩm biết được chuyện này, cả hai đều tỏ vẻ hiểu ý, Khúc Lam Y đánh ngáp một cái.

"Còn đang muốn cùng Tiểu Phong Phong nghỉ ngơi thật tốt, lại không nghĩ rằng nàng không có ý định này, thôi quên đi quên đi, ta cũng đi bế quan đây......" Khúc Lam Y khoát tay rời đi, Vân Cảnh nghe nói như thế cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp.

"Thăng nhi, Khúc Lam Y đây là......"

Vân Thăng cười khổ vài tiếng,"Nàng là bạn cùng phòng của Phong nhi, chẳng qua tính tình có chút cổ quái, rất hay dính theo Phong nhi, thực lực thì...... hẳn là rất cao." Vân Thăng tổng kết một câu, Vân Cảnh gật đầu, nhìn bóng dáng Khúc Lam Y, nữ nhi của mình chính là cường giả, cường giả tất nhiên là phải cùng cường giả kết giao với nhau, Văn Thăng cũng tự mình kể lại hết cho mặt than phụ thân nghe tình huống của Vân Phong, Vân Cảnh vừa biết được tin tức này lập tức mừng rỡ như điên, chỉ thán ông trời đúng là chưa từng bạc đãi Vân gia, Vân gia tuy rằng đã gặp quá cảnh cực khổ, nhưng đến được như ngày nay cũng là ngoài ý muốn.

Vân Cảnh trong lòng tính toán xong liền nói ,"Thăng nhi, con cũng đi bế quan tu luyện đi." Vân Cảnh thấm thía nói một câu, Vân Thăng lập tức gật đầu, muội muội của mình đã sớm càng ngày càng lên tới một độ cao khác, chính mình tự nhiên cũng không thể thụt lùi! Mộc Tiểu Cẩm ở một bên cũng cười nói một câu,"Vân bá bá, con cũng đi tu tập đây."

Vân Cảnh gật gật đầu, đôi mắt đảo qua đảo lại ở trên người Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm đánh giá vài vòng, xem bộ dạng thuận mắt của Mộc Tiểu Cẩm, Vân Thăng cùng Mộc Tiểu Cẩm một trước một sau rời đi, Vân Cảnh có chút đăm chiêu ngồi suy nghĩ trong chốc lát, người trong Vân gia thì đơn bạc, nghĩ tới tuổi của Thăng nhi tuy rằng còn chưa tới tuổi kết hôn, nhưng tìm con dâu đính hôn rước chắc cũng được đi, đứa nhỏ Mộc Tiểu Cẩm này nhìn qua cũng rất được, tính tình thì thiện lương, Thăng nhi đối với nàng rất quan tâm, Vân Cảnh suy nghĩ trong chốc lát, chuyện này còn phải hỏi qua Vân Thăng và Mộc Tiểu Cẩm mới quyết định được, hắn cũng không phải là một phụ thân quyết đoán, tự lựa chọn.

Toàn bộ nhân vật chủ yếu ở Vân gia đều đi bế quan tu tập, kỳ hạn tu tập kỳ này là một tháng, vừa vặn là thời gian nghỉ ngơi ở Ma Tang trường học, Vân Cảnh cười cười, tin rằng cũng không có đại nhân vật nào tới đây tìm hắn, tự mình cũng có thể thanh nhàn một thời gian, sản nghiệp của Vân gia bên ngoài còn rất nhiều, đều là chuyện cần hắn phải quan tâm, hắn là phụ thân nên ít ra những chuyện nhỏ này hắn cũng nên tự giải quyết.

Các chiến sĩ trong Vân gia quân vốn tưởng một tháng này có thể gặp được đại tiểu thư vài lần, nếu được thì có thể nhờ tiểu thư chỉ điểm một chút, thế mà lại không nghĩ rằng lần cuối cùng Vân Phong trở về, thế nhưng không có đi ra lần nữa mà những người khác cũng như vậy, Vân gia quân không khỏi có chút uể oải, mỗi ngày đều lắc đầu thở dài, Vân Phong là thần tượng trong lòng bọn họ, mà thần tượng lại đang ở ngay đây, thế mà lại không thấy được, trong lòng bọn họ giờ đây cũng có chút hoảng.

Không chỉ một mình Vân gia quân hoảng, mà toàn bộ đế đô mọi người ai cũng có chút chờ mong và hưng phấn, mỗi ngày đều nhìn sao nhìn trăng mong chờ Vân Phong xuất hiện, để có thể trông thấy ma thú bị khế ước của Triệu hồi sư đại nhân trong truyền thuyết, nghe người khác miêu tả một cách phóng đại, nhưng vì vậy cũng gợi lên hứng thú của bọn họ, hên là Vân gia nằm ở khu nhà giàu phía Nam, do đó dân chúng bình dân cũng chỉ có thể đứng bên ngoài nhìn, một khi Vân gia mà ở chỗ khác, phỏng chừng những người này sẽ ùa lên liền.

Còn bọn quý tộc, thật đúng là không có ai đến tìm Vân Cảnh một lần nữa, rốt cuộc cũng Vân gia yên tĩnh được, Vân Cảnh thì làm việc, mấy tiểu bối còn lại thì tự tu luyện, có mấy lần hoàng thất phái người tới hỏi tình hình của Vân Phong, Vân Cảnh chỉ nói một câu đang bế quan tu tập liền làm cho bọn người hoàng thất không ai dám tới nữa, Tạp Lan đế vương nghe được tin tức Vân Phong đang bế quan tu tập liền cười toe tóe , tu tập sao, tốt, thực lực càng cao thì vị trí thứ nhất càng chắc.

Liền sau đó Tạp Lan đế vương ra lệnh không cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy Vân Phong, một khi quấy rầy liền phạm trọng tội-xử phạt! Cũng do đạo mệnh lệnh này, toàn bọ Vân gia được hưởng hảo một khoảng thời gian thanh nhàn im tĩnh.

Vân Phong sau khi trở lại phòng mình, điều đầu tiên làm là kiểm tra thực lực của mình, tiền thống lĩnh cấp bậc, đã gần nửa năm trời kể từ khi mình tấn chức tới thống lĩnh cấp bậc, thời gian này Vân Phong tiến hành tu tập, thực lực ở giai đoạn này sớm đã ổn định lại, giai đoạn để đột phá là một vấn đề thời gian.

Tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc, thực lực cùng thống lĩnh cấp bậc đã hình thành một phân thủy lĩnh rõ ràng, cường giả thống lĩnh cấp bậc có thể nắm giữ phép tắc không gian, cũng có thể phong tỏa không gian, thậm chí có thể đứng ở trên cao dừng lại, thực lực như vậy căn bản không thể thấy hạ nhân so sánh với thống lĩnh cấp bậc được, thời điểm một cường giả hậu cấp chín đối mặt với tiền thống lĩnh, tuy thực lực hai người chỉ chênh lệch bằng một bước nhỏ, nhưng như vậy cũng là cách nhau một trời một vực.

Muốn tấn chức lên thống lĩnh thì cần phải có cơ hội, một khi không tìm thấy cơ hội, thì cũng có người phải dừng ở giai đoạn hậu cấp chín cả đời, dù thống lĩnh cấp bậc ngay bên cạnh cũng không thể chạm đến, ở đông đại lục mà nói, chiến sĩ có số lượng đông như biển, ở bên trong chiến sĩ các cao thủ đạt tới thống lĩnh cấp bậc tuy rằng không nhiều, nhưng cũng không ít, đếm đi đếm lại, cường giả cũng không phải ít, bất quá thì cũng tương đối với ma pháp sư, mà để tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc lại càng ít ỏi có mấy người.

Theo tình hình trước mắt mà Vân Phong hiểu biết, ma pháp sư ở Tạp Lan đế quốc tám chín phần đều tụ tập ở trường học Ma Tang, ma pháp sư tự đi ra tu tập một mình, nhìn trường học Ma Tang xem, người có thể tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc chỉ có nàng và Khúc Lam Y, bỏ qua Phó hiệu trưởng đại nhân, cùng với vị Hiệu trưởng chưa từng xuất hiện kia, người có thể tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc ở trường học Ma Tang, trừ bỏ Vân Thăng- đại ca mình, thì không thể tìm ra người thứ hai.

Một khi Đại ca có thể tấn chức lên đến thống lĩnh cấp bậc thành công, Vân gia sẽ như hổ mọc thêm cánh, tới lúc đó Vân Phong cũng có thể yên lòng, bằng thực lực của Đại ca nếu muốn kêu gọi mọi người, nhất định cường giả cũng sẽ tới! Đến lúc đó lực lượng của Vân gia cũng sẽ được nâng trên một tầng cao mới!

Tinh thần lực của Vân Phong đều tụ tập ở trong không gian, tinh thần lực không màu sắc ngưng tụ thành nước nhỏ giọt chậm rãi phiêu đãng trong không gian, phía trên đầu mỗi một giọt nước nhỏ giọt đều tỏa ra ánh lóng lánh khác nhau, nhìn qua trong không gian những huyền lệ* nhiều màu sắc cực nhiều, bóng dáng của tổ tiên xuyên thấu qua màn giọt nước lại, vẻ mặt đầy vui mừng,"Nha đầu, thực lực ngươi nắm rất chắc, nên có thêm bước đột phá, con đường phía trước còn rất dài."

Vân Phong gật đầu, đột phá là tất nhiên, tứ quốc tranh phách đã sắp tới, còn có Vạn thần di tích thần bí kia, nghĩ đến Vạn thần di tích, Vân Phong đột nhiên nhớ ra từ lúc về nhà tới giờ còn chưa thỉnh giáo tổ tiên,"Tổ tiên, người có biết Vạn thần di tích không?"

Tổ tiên cười ha ha thập phần đắc ý," Ta làm sao có thể không biết Vạn thần di tích chứ, nhớ lại ngày đó ta còn đại diện cho Tạp Lan hoàng thất đi vào thăm dò nha!"

Vân Phong căng thẳng,"Vạn thần di tích là có gì xảy ra, bên trong rốt cuộc có cái gì?"

Tổ tiên suy tư trong chốc lát, lúc này mới mở miệng,"Vạn thần di tích xuất hiện trước mắt con người như thế nào ta không biết, thời đại mà ta ở, Vạn thần di tích đã sớm tồn tại từ rất lâu, rất lâu rồi, tính tới hiện tại thì cũng đã mấy triệu năm rồi."

Vân Phong ngẩn người, mấy triệu năm! Mấy triệu năm mà vẫn còn tồn tại di tích, rốt cuộc nơi đó cất dấu cái gì đây!

"Đối với Vạn thần di tích thì có rất nhiều truyền thuyết, đủ loại đủ kiểu đều có, có người nói bên trong chôn dấu viễn cổ truyền thừa, cũng có người nói bên trong ma thú tiềm tàng làm người khác không tưởng tượng được, cũng có người lại nói bên trong lưu lại bảo khố, còn có người nói......" Tổ tiên đột nhiên tạm dừng lại,"Bên trong, có tung tích của huyễn thú hay lui tới."

Huyễn thú! Hô hấp Vân Phong gấp vài lần, tung tích huyễn thú thường lui tới, ở bên trong Vạn thần di tích sao? Vân Phong cũng hiểu được khả năng ấy, di tích thần bí kia đã tồn tại nhiều năm như vậy, muốn có huyễn thú tồn tại cũng không phải không có khả năng, nói không chừng bên trong thật sự có huyễn thú tồn tại......

"Tổ tiên cũng là bởi vì lời nói này mà đi vào sao?"

"Ha ha, đó là tất nhiên, huyễn thú đối với Triệu hồi sư là một dụ hoặc quá lớn, cho dù chỉ là lời nói, cho dù hy vọng rất là nhỏ bé, cũng phải có hy vọng xa vời mà đi......"

Vân Phong gật đầu, nếu đổi là nàng nàng cũng nhất định sẽ đi, xem ra vị trí thứ nhất tứ quốc tranh phách này, lúc này nàng đây là tình thế bắt buộc!

"Kia đó kết quả tổ tiên thăm dò được là như thế nào?"

Tổ tiên đột nhiên nở nụ cười lớn, ngũ quan gợi lên một chút ít cười nghịch ngợm, có chút không phù hợp với tuổi của hắn,"Nha đầu kia, nếu ta nói với ngươi lời thật lòng, ngươi cũng đừng nên quá thất vọng."

Vân Phong có chút nghi hoặc, thất vọng? Chẳng lẽ Vạn thần di tích bên trong không có cái gì sao? Hết thảy đều là tưởng tượng của mọi người?

"Ha ha ha, nha đầu ngươi nghĩ đi đâu thế, Vạn thần di tích ta đúng là đã đi vào, bất quá ta nói cho ngươi biết, còn chưa thăm dò được bao lâu, chúng ta liền phải đi ra."

Đi ra? Con ngươi đen của Phong trừng lớn, thanh âm của tổ tiên vẫn tiếp tục truyền đến,"Vào đến bên trong Vạn thần di tích, liền giống như đang bước vào một cái mê cung thật lớn, chúng ta đi thăm dò một đoạn đường dài, còn dẫn đến không ít chỗ phiền toái, sức chiến đấu ngày càng giảm nhiều, cuối cùng cũng chỉ còn lại ta và mấy chiến sĩ cấp bậc quân chủ tiếp tục đi vào bên trong thăm dò, nhưng cuối cùng chúng ta vẫn thất bại ."

"Vì sao...... lại thất bại? Tổ tiên người là......" Triệu hồi sư nha!

Tổ tiên có chút bất đắc dĩ nở nụ cười,"Nha đầu, Vạn thần di tích không đơn giản như ngươi tưởng tượng đâu, nơi đó đâu đâu cũng đều là sâu không lường được, bằng trực giác của ta, chỗ sâu nhất bên trong Vạn thần di tích nhất định có tồn tại thứ gì đó, hoặc là có rất nhiều thứ, cảm giác duy nhất của ta khi tiến vào Vạn thần di tích là, ta rất nhỏ bé ,trong di tích tự thấy chính mình như một hạt cát, nhỏ bé đến hèn mọn."

Vạn thần di tích, theo tên mà đoán, thì loại áp lực đầy khí thế ép người như vậy chẳng lẽ thật sự là từ trên người thần phát ra sao? Chẳng lẽ ở sâu bên trong di tích có thần tồn tại?

"Ta biết ngươi muốn đi vào thăm dò, ta cũng đồng ý để ngươi đi vào, chẳng qua phải biết lượng sức mình mà đi, thực lực hiện giờ của nha đầu ngươi còn chưa đủ, thời điềm ta đi thăm dò, thực lực đã đạt tới quân chủ cấp bậc, vậy mà vẫn phải chật vật quay về, nhưng tình huống của ngươi với ta không giống, dù sao tiểu gia hỏa ngươi đây cũng là thiên tài khó gặp, phúc duyên lại sâu như vậy, nhất định đi tới đâu cũng sẽ gặp được người có duyên với ngươi."

Vẻ mặt Vân Phong nghiêm túc hẳn, đến Triệu hồi sư quân chủ cấp bậc khi tiến vào Vạn thần di tích còn cảm thấy chính mình hèn mọn, vậy thực lực của mình hiện tại chỉ mới đạt tới thống lĩnh cấp bậc giai đoạn trước, trình độ như vậy nếu như đi vào đó, chẳng phải sẽ trực tiếp quỳ rạp xuống mặt đất sao!

Tâm niệm vừa động, một miếng ngọc bội hình rồng liền xuất hiện trong lòng bàn tay, căn bản độ dày nguyên tố bên ngoài không đủ cho mình tu tập, dựa tốc độ tu tập ở bên ngoài, cho dù mình có liều mạng đi chăng nữa, thì cũng phải mất vài năm mình mới có thể đạt tới trình độ mới, nhưng nếu là ở trong Long điện thì khác, độ dày nguyên tố ở tầng mười trong Long điện hơn bên ngoài mấy chục lần!

Vân Phong hạ quyết tâm, thân hình chợt lóe liền biến mất vào trong miếng ngọc bội hình rồng, vừa tiến vào bên trong Long điện, Vân Phong đã phong tỏa không gian xung quanh lại, dù sao cũng không có người nào mắt mù ở đến quấy rầy chính mình! Bước vào tầng mười Long điện, Vân Phong lập tức ngồi xếp bằng, trong không khí có nguyên tố nồng đậm làm cho tinh thần Vân Phong vạn phần thư thái, toàn bộ thể xác và tinh thần đều được một cảm giác khác lạ sung sướng bao trùm.

"Chủ nhân, ta cùng Hỏa huynh cũng muốn tu luyện, sẽ có trợ giúp rất lớn cho chủ nhân!" Thanh âm của Lam Dực truyền đến, Vân Phong liền gật đầu, lập tức triệu hồi Tiểu Hỏa và Lam Dực ra, hai bên sườn Vân Phong ngồi một người một thú, ba người tiến nhập trạng thái tu luyện, quanh thân Tiểu Hỏa tỏa ra một vầng sáng màu đỏ, còn trên người Lam Dực lại tản ra một vầng sáng mà xanh lục, trên người Vân Phong thì dồng thời tản ra năm màu hào quang, chỉ trong một thoáng, từ trong tầng mười đầy thần bí, hào quang tỏa ra bốn phía, ngũ thải tân phân*.

*giống như là lan tỏa khắp mọi nơi.

Thời gian không ngừng trôi qua, ba người Vân Phong vẫn giữ im lặng tiến hành tu luyện ở tầng mười, giống như đã quên mất thời gian, trong vòng không gian tinh thần lực của Vân Phong những giọt nước nhỏ giọt ngày càng đầy, hơn nữa mỗi một giọt nước thể tích càng ngày càng tăng trưởng, màu sắc của các giọt nước như mưa càng thêm rõ ràng, mà giọt nước ở giữa không trung ẩn chứa năng lượng đã đang không ngừng gia tăng, ngưng tụ.

Tổ tiên cảm nhận được tinh thần lực của Vân Phong không ngừng biến hóa, nét cười bên khóe miệng càng ngày càng lớn, tiểu gia hỏa này quả nhiên không giống người thường, nhìn những giọt nước đang không ngừng ngưng tụ, nếu mà đem nó phóng ra ngoài, thì cho dù có đối mặt với đối thủ đạt quân chủ cấp bậc, tiểu gia hỏa này cũng có thể chống lại mấy chiêu , bảo vệ tính mạng là không thành vấn đề .

Thời gian một tháng lặng lẽ trôi qua, thực lực của Vân Phong ở tầng mười đã dần tăng trưởng, tinh thần lực và nguyên tố đang không ngừng tiến hành giao nhau, dung hợp, tinh thần lực hình giọt nước đã dần đủ, năng lượng cũng không thể tăng thêm được nữa, trong quá trình tu luyện Vân Phong cảm giác được năng lượng trong cơ thể mình tràn đầy, mà đồng thời, miếng ngọc bội màu đen đeo trên cổ cũng phát tác dụng , dòng nước ấm quen thuộc chậm rãi tiến vào thân thể Vân Phong, tuy rằng so với trước kia thì ít đi nhiều, nhưng rõ ràng vẫn có thể cảm nhận được, toàn bộ tế bào bên trong cơ thể Vân Phong lại lần nữa được cải tạo lại, tiến hành lần nữa.

Lại một lần lột xác.

"Hô......" Vân Phong chậm rãi thở ra một hơi, mở hai mắt ra, Tiểu Hỏa cùng Lam Dực cũng đồng thời mở hai mắt, chủ tớ ba người ngồi đối diện cười.

"Chủ nhân, chúc mừng người, đã tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc hậu kỳ." Lam Dực mỉm cười, thực lực của Vân Phong thăng cấp, ma thú khế ước của nàng cũng sẽ đồng thời thăng cấp luôn, Lam Dực và Tiểu Hỏa cảm thụ được thực lực hiện tại của mình, trong lòng hai người đều sung sướng vạn phần.

Có thể được một chủ nhân như vậy khế ước, là một việc đáng ăn mừng, với thiên phú và tốc độ tu luyện của Vân Phong mà nói, thật là không có người nào sánh bằng, nếu có thể được Triệu hồi sư yêu nghiệt như vậy khế ước, ma thú cũng không cần vì chuyện thăng cấp của mình mà buồn phiền nữa, Tiểu Hỏa thoải mái lắc thân thể, hào quang màu đỏ trên người cũng dần biến mất, Lam Dực cũng đứng lên, hoạt động gân cốt một chút, hào quang màu xanh lục trên người cũng dần dần ẩn đi.

"Chủ nhân, không cần lo lắng đến chuyện khế ước ma thú mới sao?" Lam Dực mở miệng hỏi, Phong hệ cùng Hỏa hệ ở trong năm hệ đều đang dẫn đầu đến thống lĩnh hậu kỳ, còn ba hệ còn lại vẫn như cũ bảo trì ở tiền thống lĩnh, xem ra càng về sau khi tấn chức đến thống lĩnh cấp bậc, ma pháp tu luyện yêu cầu ngày càng cao, mà muốn một mình tấn chức đến cấp bậc của ma pháp, phải cần thời gian rất dài và cần phải cố gắng hơn nữa.

"Ma thú mới? Ha ha, ta đúng là cũng có ý tưởng này." Vân Phong cười, khế ước ma thú mới sao? Xem ra phải xem cơ duyên đã, sở dĩ hiện tại đây vẫn chỉ là ý tưởng là do không thể khế ước một cách dễ dàng như vậy được, cũng không thể tùy tiện đổi ma thú mới, muốn khế ước thì tất nhiên phải là thứ tốt nhất, giống như Tiểu Hỏa là ma thú biến dị vậy, hay giống như Lam Dực là Sư Ưng bốn cánh.

"Ta thật ra cũng rất chờ mong, ma thú khế ước tiếp theo sẽ có bộ dạng gì." Vân Phong cũng đứng dậy, đưa mắt nhìn lướt qua mấy thứ đồ mà sư tôn để lại, với cấp bậc của nàng thì mấy thứ cũng chỉ có thể chạm vào mà không thể lấy đi được, ha ha, đúng thật là không có biện pháp, xem ra mình chỉ có thể đạt tới quân chủ cấp bậc, mới có thể biết được, sư tôn lão nhân gia đưa mấy bảo bối này cho nàng là thứ gì.

"Tốt lắm, chúng ta đi ra ngoài thôi, hẳn là đã qua một tháng ." Vân Phong vừa nói xong, Tiểu Hỏa cùng Lam Dực liền hóa thành đạo hào quang một đỏ một xanh tiến nhập vào khế ước chi giới, Vân Phong nhìn hoa văn trên mặt hai chiếc khế ước chi giới thay đổi, đôi môi đỏ mọng chậm rãi cong lên, khế ước ma thú thứ ba sao? Tâm niệm vừa động, thân mình liền đi ra ngoài, vừa mới ra khỏi Long điện, chân mày Vân Phong liền nhíu lại, có người đến?

Ở đại sảnh Vân gia, có ngồi vài người, Vân Cảnh ngồi ở trên chủ vị, Vân Thăng ngồi một bên, mà đối diện Vân Thăng lại là một nam nhân dáng người tôn quý, khí thế cường đại bức người, ngồi bên cạnh nam nhân là một cô gái yêu kiều đáng yêu, từ quần áo trên người nàng, có thể nhận ra đây là người trong hoàng thất.

"Vân gia chủ, Vân Phong tiểu hữu đâu rồi?" Nam nhân ngồi một bên cười hớ hớ hỏi một câu, với khí thế trên người, lời nói ra cũng không có ý tứ gì, thực bình thản.

"Ha ha, tiểu nữ đang bế quan tu luyện." Vân Cảnh cũng cười đáp lại một câu,"Kayes Thân vương tới đây, có chuyện gì sao?"

Trong lòng Vân Cảnh không khỏi nghĩ thầm, gần đây người trong hoàng thất cũng không thấy phái ai đến nữa, không nghĩ rằng hôm nay lại đến, xem ra là tìm Phong nhi có chuyện gì đó, Tạp Lan hoàng thất còn muốn Phong nhi làm cái gì cho họ chứ? Vân Cảnh nghĩ đến đây, sắc mặt không khỏi trầm đi vài phần.

Kayes tươi cười,"Ta đến là muốn cùng Vân Phong tiểu hữu nói vài câu, dù sao chúng ta cũng không tính là người xa lạ, gặp qua vài lần, Tạp Kì nghe được chuyện ta muốn đến đây, thì cũng đi theo luôn."

Tiểu cô nương xinh xắn lanh lợi ngồi một bên nhìn Vân Cảnh cười tươi,"Vân gia chủ, gọi ta là Kì Kì được rồi, lần này là ta bốc đồng chạy theo tới đây, chính là muốn gặp vị Triệu hồi sư đại nhân, Vân Phong."

Vân Cảnh cười cười, nhìn hai người hoàng thất trước mặt, vừa muốn nói gì đó, thì nghe được âm thanh của nữ nhi mình,"Phụ thân, Kayes Thân vương? Đúng là lâu rồi không gặp."

Thân ảnh Vân Phong từ một góc đại sảnh đi ra, thời điểm cả người xuất hiện liền làm cho người trước mắt cảm thấy sáng ngời, Vân Thăng và Vân Cảnh đều cảm nhận được Vân Phong tựa hồ có chút bất đồng, khi chất đầy người nay cũng trầm ổn đi nhiều, càng trở nên thành thục hơn.

Thực lực không ngừng tấn chức, làm cho kiến thức của Vân Phong cũng không ngừng tăng trưởng, mắt nhìn cũng càng rõ hơn*, nhìn thấy Kayes đến đây Vân Phong cười cười tươi đi tới, Kayes nhìn thấy lập tức tươi cười tiếp đón Vân Phong,"Vân Phong tiểu hữu, đúng là đã lâu không gặp."

*ý là chỉ nhìn thôi cũng đoán dc là gì

Vân Phong gật đầu, đi đến chỗ ngồi bên cạnh Đại ca, chậm rãi ngồi xuống, ở trước mắt hai vị thành viên trong hoàng thất ngay cả một chút khẩn trương cũng không có, trên mặt thủy chung vẫn là nụ cười nhàn nhạt, vẻ mặt bình thản.

"Vị này chính là Triệu hồi sư đại nhân sao?" Ánh mắt Tạp Kì ở trên người Vân Phong đánh giá một lần, Vân Phong cũng ngước lên nhìn cô gái ngồi đối diện mình, đây lại là một công chúa hoàng thất? Nhìn qua thì so với Kasha thông minh hơn một ít.

"Vị này là......" Vân Phong hỏi một câu, Tạp Kì lập tức cười,"Ta đúng thật là không nghĩ ra, Triệu hồi sư đại nhân so với ta cũng không chênh lệch lắm nhưng vậy là có thể làm bạn rồi, ta là công chúa Tạp Lan hoàng thất- Tạp Kì, ngươi có thể gọi ta là Kì Kì, ta có thể gọi ngươi là Vân Phong không?"

Vân Phong cười cười,"Đương nhiên là có thể được."

"Ha ha, quả nhiên là người mấy đứa nhỏ thì dễ nói chuyện, ngươi nói coi có phải hay không Vân gia chủ?"

Vân Cảnh cười cười, ánh mắt nhìn qua nữ nhi của mình,"Như vậy đi Vân gia chủ, để cho đứa nhỏ chơi với nhau đi, còn chúng ta cũng nhân cơ hội này tán gẫu một chút!"

"Theo như Kayes Thân vương nói, điều này cũng được, Phụ thân, người phải chiêu đãi cho thật tốt nha." Vân Phong cười đứng dậy, nói với Vân Cảnh một câu, Vân Cảnh gật đầu, ngay cả nữ nhi cũng đã mở miệng đồng ý, vậy thì cứ như vậy đi, Kayes ha ha cười to, nhìn qua tâm tình đang rất tốt.

Vân Phong quay đầu nói với Đại ca mình:"Đại ca, huynh đi chiếu cố Tiểu Cẩm với Khúc Lam Y đi, dù sao các nàng cũng là khách, còn muội thì bồi Công chúa vậy."

Vân Thăng gật đầu, nhưng vẫn cảm thấy trong lời nói muội muội mình có ý gì đó, rồi cũng không nói gì, liền xoay người cáo từ , Vân Phong đi đến bên cạnh Tạp Kì, mỉm cười,"Tạp Kì công chúa, chúng ta đi ra ngoài chơi một chút, như thế nào?"

Tạp Kì cười theo,"Vân Phong đã đề nghị, tất nhiên là phải nghe theo ."

Vân Phong cười dẫn Tạp Kì đi ra chính sảnh, đi về hướng hoa viên trong Vân gia, Vân Phong đi phía trước, Tạp Kì trầm mặc theo phía sau, Vân Phong đi được một đoạn đường, đột nhiên dừng lại, chậm rãi xoay người,"Tạp Kì công chúa, từ khi ta xuất hiện ngươi cứ nhìn chằm chằm vào tay của ta, ngươi muốn nhìn cái gì?"

Tạp Kì ngẩng đầu lên, đối với Vân Phong nở nụ cười, đáy mắt lóe lên một đạo ánh sáng,"Vân Phong đúng là thật nhạy bén, ta đương nhiên là tò mò, khế ước chi giới của Triệu hồi sư có hình dáng gì, nếu không có chuyện gì, Vân Phong sẽ không muốn lấy ra đây."

Khóe môi Vân Phong nhếch lên, tâm niệm vừa động, khế ước chi giới màu đỏ sậm liền xuất hiện trong lòng bàn tay, Tạp Kì nhìn thấy khế ước chi giới, thân mình có chút kích động muốn xông lên, nhưng nàng nhanh chóng ổn định lại, động tác nhỏ này của nàng bị Vân Phong nhìn trong đáy mắt, bước đi tới, đưa bàn tay có khế ước chi giới qua,"Tạp Kì công chúa, không muốn nhìn kỹ sao? Ta không phải là người keo kiệt, ngươi nếu muốn xem thì cứ việc cầm mà xem đi"

Nghe nói vậy hô hấp Tạp Kì nhanh hẳn, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay chứa khế ước chi giới màu đỏ sậm của Vân Phong, nuốt nước miếng xuống, đưa nhẹ tay qua, ánh mắt liếc qua nhìn Vân Phong một cái, giống như sợ Vân Phong đổi ý, Vân Phong cười cười, không có động tác gì khác, lòng bàn tay cứ mở ra như vẫy, khế ước chi giới màu đỏ sậm vẫn nằm ngay nơi đó, đợi người lấy đi.

Tay Tạp Kì run run cầm khế ước chi giới lên, thời điểm khế ước chi giới màu đỏ sậm nằm trong lòng bàn tay nàng, Tạp Kì rõ ràng cảm nhận được bên trong khế ước chi giới truyền đến một loại năng lượng nóng chảy có độ ấm, thân mình Tạp Kì run lên, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve trên mặt khế ước chi giới, vuốt dọc theo mặt khắc hoa văn một lần lại một lần, ánh mắt tràn đầy si mê lưu luyến.

Vuốt ve một hồi lâu, Tạp Kì mới đem khế ước chi giới trả lại cho Vân Phong, Vân Phong cười cười đeo nhẫn lên tay mính, Tạp Kì thấy vậy đáy mắt xẹt qua một tia hào quang, ngày đó, Kayes cùng Tạp Kì ở trong Vân gia làm khách một chút, liến về, làm Vân Cảnh không hiểu được, chính là không tới mấy ngày, Tạp Kì công chúa thế nhưng lại đến thăm lần nữa, sau khi Tạp Kì đến đây liền trực tiếp đi tìm Vân Phong, Vân Phong vẫn như cũ, mang theo tia cười yếu ớt đưa Tạp Kì đến hoa viên hôm bữa.

"Vân Phong, có để ý cho ta nhìn khế ước chi giới nữa không?" Tạp kì tươi cười, Vân Phong cười nhẹ đem khế ước chi giới màu đỏ sậm lấy ra, Tạp Kì đưa tay cầm lấy, yêu thích không muốn buông tay, đột nhiên nghĩ tới cái gì,"Đúng rồi, hình như vừa rồi Vân gia chủ có chuyện tìm ngươi, có vẻ rất vội."

Vân Phong vừa nghe vậy chân mày liền nhăn lại,"Vậy làm phiền Tạp Kì công chúa ở chỗ này chờ một chút, ta sẽ nhanh chóng trở về, đến lúc đó đừng quên đem khế ước chi giới trả lại cho ta."

Vân Phong mỉm cười với Tạp Kì, xoay người ra khỏi hoa viên, bóng dáng Vân Phong vừa tránh ra khỏi hoa viên, lại đột nhiên thay đổi phương hướng, lặng lẽ đi vòng vèo trở về, thân mình dựa vào một bên cột đá trong hoa viên, đứng tại đây có thể nhìn xem nhất thanh nhị sở hết tất cả động tác của Tạp Kì.

Vân Phong đứng dựa vào cột, con ngươi đen nhìn chằm chằm Tạp Kì ở bên trong hoa viên, mỗi động tác nhỏ của nàng đều khó thoát khỏi mắt của Vân Phong, Tạp Kì đứng trong hoa viên đầu tiên là cẩn thận nhìn chung quanh, sau khi phát hiện không có ai, liền nhanh chóng đem khế ước chi giới của Vân Phong thu lại, giống như thu vào trong trữ vật lọ của nàng ta, tiếp theo tay nàng ta lại xuất hiện ra một cái nhẫn, nhìn qua giống như đúc với khế ước chi giới của Vân Phong.

Vân Phong nheo lại con ngươi đen, đưa tay sờ cằm mình,"Vọng tưởng muốn giữ lấy sao? Xem ra tâm của Hoàng thất công chúa thật không phải tham lam bình thường...... Nên nàng ta vẫn ngu xuẩn không biết tự lượng sức?" Vân Phong nhẹ nhàng thấp thấp giọng một câu, thân mình đứng thẳng dậy, hơi vỗ quần áo trên người mình một chút.

"A, thôi, hẳn là nên cho thành viên hoàng thất này một bài học khó quên, cũng không phải cái gì cũng có thể giữ lấy ." Thân hình Vân Phong chợt lóe, liền tiến vào lối vào hoa viên, Tạp Kì lúc này đã nhận ra động tĩnh của Vân Phong, nhưng vẫn làm như không có một chút kích động nào.

Lập tức đem khế ước chi giới giả trả lại cho Vân Phong, nói mấy câu xong Tạp Kì liền mượn một lý do nhanh chóng rời đi, Vân Phong cũng không ngăn trở, nhìn theo bóng dáng Tạp Kì vội vàng rời đi, ngón tay Vân Phong nhẹ nhàng vuốt ve mặt trên khế ước chi giới giả, Nhục Cầu bỗng nhiên không biết từ nơi này chạy ra, nhảy lên bả vai Vân Phong, một đôi mắt to tròn bên trong còn chứa một tia vui sướng khi người khác gặp họa.

"Tạp Kì công chúa, chúc ngươi may mắn , Tiểu Hỏa nhưng là một tên nóng tính."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip