Quyển 4 - Chương 21: Đây mới gọi là tranh đấu chứ!
Hạo Nguyệt điện chủ đứng ở giữa lôi đài, nhìn bốn phía xung quanh chật kín người, hôm nay mấy gia tộc hạng hai có thể đi tới đây xem như là bọn họ may mắn, cũng có thể nói nếu không phải do Hạo Nguyệt điện chủ lên tiếng, nếu không bọn gia tộc hạng hai cũng không có khả năng tham dự lần tranh cử này.
“Chức vị Điện tiền hộ pháp trước nay vẫn đều do gia tộc đứng đầu đảm nhiệm, nhưng mà qua nhiều năm nay, sự phát triển siêu cường của gia tộc hạng hai làm cho ta không thể nghĩ tới được, thực lực của một số gia tộc hạng hai không hề kém gia tộc đứng đầu! Vị trí Điện Tiền hộ pháp này không thể cứ để gia tộc đứng đầu độc hưởng, gia tộc do Hạo Nguyệt điện sở hữu nếu có thực lực đều có thể tham dự“.
Lời này vừa ra khỏi miệng, tiếp theo là một trận hoan hô, trong lòng mấy người gia tộc hạng hai đối với chuyện Hạo Nguyệt điện chủ anh minh đại nghĩa cảm kích không thôi, bốn gia chủ gia tộc đứng đầu ngồi ở kia, sắc mặt đều đen hết một nửa, mấy chuyện tốt hắn nhận hết toàn bộ, còn chuyện xấu lại quăng hết lên đầu bọn họ!
Hạo Nguyệt điện chủ còn nói thêm vài câu, đơn giản là nói hắn thâm minh đại nghĩa ra sao, chiêu hiền nạp sĩ như thế nào, làm thế nào để cho mọi người cùng phát triển, gia tộc đứng đầu cùng gia tộc hạng hai đều là chủ lực của Hạo Nguyệt điện, mấy lời nói này vừa thốt ra liền làm cho bọn gia tộc hạng hai kích động không ngừng, lúc này đây chỉ cần Hạo Nguyệt điện chủ ra lệnh một tiếng bọn họ cũng có thể bày ra dáng vẻ quyết máu chảy đầu rơi như vậy.
Vẻ mặt Diêm Thiên Hạo kích động ngồi ở kia, trong lòng đều tràn ngập kích động, lần này là cơ hội của hắn để cử ra người xuất đầu cho Diêm gia, chỉ cần có thể làm Điện chủ để mắt đến, vậy Diêm gia sau này còn có thể rầu sao!
Diêm Minh thì bình tĩnh ngồi ở một bên, ánh mắt trầm tĩnh, một chút kích động cũng không có, đoán chừng cả toàn trường chỉ duy nhất một mình hắn là thiếu niên tỉnh táo nhất.
Sau đó Hạo Nguyệt điện chủ còn nói một số quy tắc tranh cử, đầu tiên là gia tộc hạng hai lên lôi đài, rút thăm thành năm tổ một chọi một, tuyển ra bốn danh ngạch, trận đấu này muốn giành được thắng lợi cũng vẫn là nên đấu bằng thời gian, là nếu ngươi muốn thắng, hơn nữa muốn thắng một cách nhanh chóng! Còn dù chỉ một mình ngươi là người thắng cuối cùng, thì cho dù ngươi có thắng, ngươi cũng sẽ bị loại.
Vân Phong đứng trong hậu trường vẫn nghe đang nghe Hạo Nguyệt điện chủ đại thiên nghị luận, miễn cưỡng ngáp một cái, muốn nói thì tất nhiên phải nói đủ, nhìn lướt qua chín người dự thi bên cạnh, vẻ mặt đều khẩn trương như nhau, ngay cả người của Hồng gia hay Lam gia cũng như vậy, Vân Phong không biết bọn họ đang khẩn trương cái gì, đối với nàng mà nói rút thăm để đấu cùng với ai cũng không sao cả, nàng chỉ cần trong thời gian ngắn nhất để thắng là được.
Mà sở dĩ chín người bọn họ khẩn trương là do có Vân Phong xuất hiện, thực lực vị Triệu hồi sư của Diêm gia rốt cuộc là như thế nào? Cho dù bọn họ không nắm rõ thực lực của Vân Phong, nhưng bọn họ cũng biết được rằng Triệu hồi sư cũng không dễ chọc!
Trong lòng chín người bọn họ đều đang thầm cầu nguyện, mong lúc rút thăm đừng gặp phải Vân Phong, nhất là hai người Hồng gia và Lam gia, nếu trong vòng này mà đụng phải Vân Phong, có lẽ căn bản bọn họ không thể ra biên tiếp được!
Rốt cục cũng nói xong mấy cái trường hợp, mười người tiến hành tỷ thí lục tục đi tới, thời điểm Vân Phong vừa đi ra, nhất thời vang lên một trận ồn ào,“Nhìn kìa, đó là Triệu hồi sư của Diêm gia!”
“Cái gì chứ! Trẻ như vậy!”
“Có thể có thực lực rất cao sao? Ta nhìn thì trình độ cũng như vậy thôi!”
Diêm Thiên Hạo ngồi ở vị trí cao, thân mình đột nhiên căng thẳng, Diêm Minh đưa mắt nhìn về phía Vân Phong, vẻ mặt cô gái bình thản đến không có một chút biểu tình gì, thậm chí còn mang theo một tia không kiên nhẫn, Diêm Minh bỗng nhiên nở nụ cười.
Diêm Thiên Hạo tò mò nhìn Diêm Minh, không hiểu hắn đang cười cái gì, Diêm Minh tự ráng nhịn cười, nhưng đáy mắt vẫn lộ ra ý cười, trong trường hợp này người có thể biểu hiện ra vẻ mặt không kiên nhẫn cũng chỉ có mình nàng!
“Hứ! Còn không phải theo tới hay sao!” Ở trên không một gốc nhỏ, có một thanh âm vang lên, trông không gian ẩn nấp, Viêm Triệt, Khúc Lam Y, Yêu Yêu, Tiểu Hỏa, Lam Dực còn có Nhục Cầu ngồi trên đầu Tiểu Hỏa, mấy người bọn họ đều đến đông đủ!
Lần này Vân Phong cũng không có mang theo Tiểu Hỏa cùng Lam Dực, bởi vì không cần dựa vào lực lượng của ma thú lực lượng một mình nàng cũng đã đủ! Nếu Triệu hồi sư của gia tộc đứng đầu thật sự khó giải quyết, thì đến lúc đó tính tiếp cũng không muộn.
Lần tỷ thí hôm nay ngoại trừ người của gia tộc đứng đầu và hạng hai thì không cho phép người ngoài tiến vào , Khúc Lam Y và Viêm Triệt tất nhiên cũng không có thân phận gì để vào, nhưng mà hai người bọn họ là loại người nào! Thực lực của Khúc Lam Y là quân chủ cấp bậc, Viêm Triệt là ma pháp sư Ám hệ, năng lực hai người bọn họ cũng không phải thấp, ẩn nấp trong vòng không gian, cho dù trước mặt có nhiều cường giả cũng không bị phát hiện, mà có bị phát hiện cũng không có ai vạch trần.
Đôi mắt Khúc Lam Y mang ý cười nhìn Vân Phong đứng phía dưới, Vân Phong bỗng nhiên giương mắt nhìn về phía chỗ Khúc Lam Y, Khúc Lam Y sửng sốt, hai mắt Vân Phong lộ vẻ biết rõ, còn hướng Khúc Lam Y nhếch nhẹ khóe miệng, Khúc Lam Y cười lớn, nháy mắt với Vân Phong, Vân Phong dời ánh mắt không nhìn hắn nữa.
Diêm Minh vẫn đang quan sát Vân Phong nhìn thấy Vân Phong ngẩng đầu nhìn nơi nào đó, cũng giương mắt nhìn lên, mà chỗ thiên không phía trên cái gì cũng không có, nàng rốt cuộc đang nhìn cái gì? Hơi suy nghĩ trong chốc lát Diêm Minh liền hiểu ra, Khúc Lam Y nhất định cũng có đến đây.
Hạo Nguyệt điện chủ cho người đem mấy phía rút thăm ra, tầm mắt cũng hướng về phía không trung quét qua, Khúc Lam Y cùng Hạo Nguyệt điện chủ mắt đối mắt, chân mày Khúc Lam Y hơi nhăn lại.
“Lão nhân kia cũng thấy được chúng ta sao?” Viêm Triệt ở một bên tò mò nhìn Hạo Nguyệt điện chủ, Hạo Nguyệt điện chủ có chút đăm chiêu cười.
Khúc Lam Y cũng nhìn hắn cười một cái,“Ngươi nghĩ sao? Thực lực của Hạo Nguyệt điện chủ ở trên ta và ngươi, chứ nếu không làm sao có thể đứng đầu một điện hả? Có thể ngồi lên được tới vị trí này cũng không phải người bình thường gì."
Viêm Triệt bĩu môi, tay ngứa ngáy muốn sờ khuôn mặt Yêu Yêu, Yêu Yêu hình người nhìn bề ngoài rất dễ thương, chính là một tiểu Lolita, đáng yêu chết đi được, Viêm Triệt rất muốn xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của Yêu Yêu, nhưng mà mỗi lần như vậy Yêu Yêu đều lộ ra vẻ mặt thập phần hung ác, mà một hàm răng nanh nhỏ kia cũng không chút khách khí, Viêm Triệt bất đắc dĩ, chỉ có buông tha ý niệm trong đầu, nhàm chán ngồi ở không trung.
“Tranh đấu đã sắp bắt đầu, không thể trì hoãn nữa.”
Mấy chỉ ma thú cũng đều ngồi xuống, Nhục Cầu ngồi ở trên đầu Tiểu Hỏa, thân mình nhỏ uốn qua uốn lại vài cái, Lam Dực đứng một bên cười,“Chủ nhân sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Vân Phong đứng trên lôi đài thu hồi lại ánh mắt, Khúc Lam Y vẫn đến đây, tiểu tử Viêm Triệt kia vậy mà cũng đến hóng chuyện, bất đắc dĩ cười.
“Bắt đầu rút thăm!” Theo tiếng nói vừa ra lệnh, một cái hộp theo thứ tự xuất hiện ở trước mặt mọi người, bên trong hộp có mười tờ giấy, trong đó mỗi hai tờ giấy đều có ký hiệu giống nhau, nếu bóc trúng ký hiệu giống nhau thì sẽ thành một tổ, những người khác đều cẩn thận đưa tay vào bên trong hộp bóc một phiếu, vẻ mặt ai nấy đều lộ ra vẻ khẩn trương, Vân Phong là người thứ ba bóc, tùy ý đưa tay vào, bóc đại một cái ra, ánh mắt những người khác cũng quét qua theo, nàng bóc trúng người nào đây!
“Mở giấy ra!”
Tất cả mọi người mở tờ giấy ra, Vân Phong cũng mở ra, người đứng thứ hai bên cạnh nàng vừa nhìn thấy liền nhịn không được nhẹ nhàng thở ra, bộ dạng rất thoải mái, tốt quá rồi, không phải cùng tổ với ta.
“Người lấy được ký hiệu giống nhau, thì trở thành một tổ!”
Lệnh vừa đưa ra, mười người nhanh chóng chia thành năm tổ, Hồng gia không có đụng phải Lam gia, hai người cũng thập phần may mắn vì không có đụng phải Vân Phong, mấy người không đụng phải Vân Phong đều vui sướng khi người gặp họa nhìn kẻ cùng tổ với Vân Phong một, bóc cùng ký hiệu giống nhau với Vân Phong là một nam tử có diện mạo bình thường, là người trong một tiểu gia tộc hạng hai không nổi danh, sắc mặt nam tử có chút âm trầm, hắn cho rằng chính mình thật sự đúng là phải quay lưng về nhà rồi, chín người, vậy mà hắn lại dính phải cái ký hiệu tử vong này!
Vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa của mấy người kia làm cho hắn như có gai đâm ở trên lưng, Vân Phong đứng đối diện hắn, tờ giấy trong tay tùy ý quăng đi, đánh giá người trước mặt một chút, thống lĩnh cấp bậc trung kỳ, thực lực của nam tử này tuy rằng so với mấy nam tử cùng lứa thì không phải quá giỏi, nhưng nếu so với người bình thường thì cũng được hơn một chút.
Mười người năm tổ đừng cách biệt nhau trong năm khu vực, mười người phải trong thời gian ngắn nhất phân thắng bại, bốn người chiến thắng có thời gian ngắn nhất sẽ trực tiếp vào vòng trong.
“Tranh đấu, bắt đầu!” lệnh vừa phát ra, tiếng hoan hô từ bốn phía của mấy người gia tộc hạng hai lập tức nổi lên, ở trong khu vực của Hạo Nguyệt điện gia tộc hạng hai có đến mấy chục nhà, lợi ích của mỗi gia tộc đều như là rễ cây đan xen lẫn nhau, đến xem tranh đấu không phải đơn thuần chỉ là đang xem tranh đấu, tự nhiên sẽ có mối liên hệ nào đó đang tồn tại.
Hơn nữa những người đang xem tranh đấu lại là những người trẻ tuổi cùng trang lứa với nhiệt huyết dễ dàng sôi trào, tiếng hoan hô hò hét vang lên liên hồi, ngay cả nhóm mấy người lão gia trầm ổn cũng không khỏi kích động.
Trận đấu giữa năm tổ lập tức bắt đầu, thời gian có thể vào được vòng trong!
Bốn tổ phía sau đã sớm động thủ với nhau, tiếng đánh nhau, tiếng hoan hô nhất thời vang khắp lôi đài, mà bên chỗ Vân Phong thì lại im lặng một cách thần kỳ.
Vân Phong và đối thủ của nàng đứng yên một chỗ, Vân Phong đưa mắt nhìn nam tử đang bất an đứng đối diện, nam tử nọ khẽ nở nụ cười,“Ta biết mình không thể thắng nổi ngươi.”
Đưa mắt nhìn Vân Phong vài cái, giọng nói đột nhiên cao lên,“Tuy rằng biết không thể thắng ngươi, nhưng dù sao ta cũng đang gánh vác kỳ vọng của gia tộc, ta tuyệt đối sẽ không không đấu mà từ bỏ!”
Vân Phong cười sảng khoái,“Có cốt khí, không tồi! Nếu ngươi là loại người nhát gan tự động bỏ quyền, ta cũng sẽ cảm thấy không thú vị.”
Nam tử cười gượng một tiếng, thân mình miễn cưỡng điều chỉnh một tư thế,“Chiến đấu với Triệu hồi sư, ta nghĩ không phải ai cũng có cơ hội gặp được, ta coi như là mình may mắn đi.”
Vân Phong đứng im lặng một chốc, chuẩn bị sắp đấu, ánh mắt của quần chúng xung quanh lập tức dồn về phía bên này,“Vị Triệu hồi sư của Diêm gia kia sắp ra tay!”
“Nàng mau nhanh chút nha! Ở đó đứng vô nghĩa làm cái gì! Người khác đều đã đấu, nàng còn chờ cái gì nữa!”
“Ngươi gấp cái gì! Mấy người thực lực cao thường muốn kéo dài một chút thời gian.”
“Ha ha, ta vẫn đang hoài nghi nàng rốt cuộc có phải chỉ là đồ giả hay không đó, thực lực chưa chắc đã cao đâu! Cho dù là Triệu hồi sư, thì cũng có phân ra cao thấp!”
Một số người trẻ tuổi có tính tình tâm cao khí ngạo, nhất là do thân phận, nên làm cho bọn họ không chút kiêng nể gì, mà bốn gia chủ đứng đầu ngồi bên kia cũng là có chút khẩn trương, bọn họ cũng đang mong chờ Vân Phong ra tay, nàng vừa ra tay tự nhiên sẽ có thể nhìn rõ cao thấp!
Diêm Thiên Hạo cũng đang khẩn trương, đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn Vân Phong đấu, ngay cả Diêm Minh vốn trầm ổn hô hấp cũng đang có chút dồn dập, tuy rằng hắn biết Vân Phong là Triệu hồi sư, nhưng mà đây cũng là lần đầu tiên hắn nhìn Vân Phong ra tay!
Điện chủ Hạo Nguyệt điện ngồi ở phía trên, đôi mắt tràn ngập chờ mong nhìn Vân Phong, vị Triệu hồi sư của Diêm gia này rốt cuộc có thể mang đến bao nhiêu kinh hỉ, có thể trở thành nữ nhi của Triển Ly, cho dù có phải là thật hay không, tiểu cô nương đều phải có vài cái tử mới thành.
Vân Phong chậm rãi ngẩng đầu lên, nam tữ đối diện đã gầm lên một cái vọt lại đây, khí thế rất mạnh, nhưng mà ở trước mặt Vân Phong hắn nhất định sẽ thảm bại mà về!
“Uốn!” Thanh niên gầm lên một tiếng, chiến khí trong cơ thể đã phát ra đến cực hạn, xem ra hắn muốn dùng hết toàn lực! Vân Phong nhấc nhẹ tay lên, không có ma pháp, không có triệu hồi, cái gì cũng đều không có!
Lúc mà nam tử đang vọt tới, nhìn thấy cả người Vân Phong đều không hề phòng bị trong lòng không khỏi dâng lên một loại may mắn, thân là Triệu hồi sư chẳng lẽ nàng không sử dụng ma pháp sao? Còn có ma thú, sao nàng ta lại không cần ma thú! Nên chân tướng đứng như mấy người kua nói, nàng chính là không có danh hào không có thực lực!
Vậy trận chiến này, có lẽ hắn...... sẽ không thua đâu!
Thế tấn công của nam tử trong nháy mắt biến đổi thành sắc bén, trong đó có rất nhiều ý tứ tự tin, mà mấy ánh mắt vốn đang chú ý bên này cũng đều kinh ngạc vạn phần.
Người trẻ tuổi vốn hoài nghi Vân Phong đột nhiên cười lớn, “Ha ha ha ha! Nhìn thấy không! Nàng thân là Triệu hồi sư, ngay cả triệu hồi ma thú chuyện cơ bản nhất cũng không triệu hồi ra được!”
“Theo ta thấy thì, nàng cũng chỉ là đồ giả thôi!”
“Ta đột nhiên nghĩ đến nàng không phải là Thuần thú sư chứ! Tự biết ma thú của mình là đống sắt vụn thêu hoa, cho nên ngượng không lấy ra nữa!”
Bọn người trẻ tuổi cười có chút điên cuồng, giọng nói lại lớn, Diêm Thiên Hạo ngồi ở kia sắc mặt xanh mét, không biết trong lòng đang nghĩ gì, Diêm Minh ở một bên cũng kinh ngạc, nhưng lại không có hoài nghi, dù sao lần trước Hỏa Vân sói kia cũng không phải giả!
Vì sao nàng không triệu hồi ma thú!
Diêm Minh nhìn tư thế Vân Phong giờ phút này không hề có ý phòng bị nghênh chiến, trong lòng nghi hoặc, nhưng Diêm Minh lại không biết nói gì, sở dĩ Vân Phong không triệu hồi ma thú căn bản là do chuyện này vốn không phải tất yếu, động một tí liền triệu hồi ma thú vậy thân phận Triệu hồi sư chẳng phải là quá rẻ rồi sao! Đối mặt với đối thủ này, nàng không cần ma thú! Thậm chí không cần dùng đến ma pháp!
Bốn gia chủ đứng đầu bất động thanh sắc ngồi ở kia, bọn họ không phải bọn tiểu tử kia, nhiệt huyết đồng lứa, bọn họ có thể ngồi vào vị trí ngày hôm nay tất nhiên không thể cùng người khác so sánh giống nhau, cho dù Vân Phong là như thế, bốn người bọn họ cũng không thể dễ dàng kết luận như vậy được, thế giới này người trên người sao lại không có chứ! Ai nói không có quái nhân! Cho dù là ai cũng không thể khinh thường, khinh thường ai thì cũng chính là khinh thường mạng của mình!
Đấu khí của nam tử hướng về phía Vân Phong lớn lên, chiến khí cũng bởi vì ý tưởng trong lòng hắn mà chuyển biến tăng lên không ít, Vân Phong cười nhạt, nhìn ánh mắt tự tin của hắn, tự tin là tốt, nhưng mà mù quáng tự tin thì chính là tính sai! Giống như bây giờ vậy!
Thân mình nam tử đột nhiên đứng trước mặt Vân Phong, đôi mắt chậm rãi trợn to, tư thế ngay phút này đây liền dừng lại, mấy tên trẻ tuổi đồng lứa vốn đang cười nhạo Vân Phong chợt im bặt, nét mặt chế ngạo trên mặt cứng ngắc tại chỗ, Diêm Minh có chút kích động nắm chặt hai nắm tay, ánh mắt Diêm Thiên Hạo đột nhiên sửng sốt, sắc mặt bốn vị gia chủ đứng đầu thì trầm xuống!
Toàn thân nam tử ngưng tụ một quyền chuẩn bị đáng tới, liền dừng lại trước mặt Vân Phong, mà thứ ngăn lại trọng quyền, lại là một bàn tay trắng noãn, ngón tay mảnh khảnh mang theo độ ấm giữ lấy cổ tay nam tử, làm cho toàn bộ thân mình hắn cứng lại một chỗ!
“Sao, làm sao có thể......!” nam tử cứng cả người, toàn bộ thân mình giống như bức điêu khắc, mất tự nhiên cứng lại, hắn cảm nhận được từ bàn tay kia là một loại lực đạo không thể kháng cự được, hắn ngưng tụ một quyền với lực lượng như vậy lại bị một bàn tay nhẹ nhàng chặn lại, chỉ với nhẹ nhàng như vậy chắn lại, liền hoàn toàn bị cản lại được.
Lực lượng của nàng vượt xa quá so với hắn! Trong lòng nam tử đánh xuống một quyền thật mạnh, nàng không phải là Triệu hồi sư sao? Thân là Triệu hồi sư vậy lực lượng của nàng sao có thể so với chiến sĩ được! Chẳng lẽ trên thế giới này có ma pháp và chiến sĩ cùng nhau sao.
“Ngươi, ngươi......!” nam tử hé môi, vẻ mặt kích động nhìn Vân Phong, Vân Phong cười nhẹ, tay nhẹ nhàng bỏ ra, thân mình nam tử đã bị đá sang một bên, chật vật ngã xuống.
“Còn muốn đấu lại không?” Vân Phong thản nhiên hỏi một câu, nam tử bò thẳng dậy, ho khan vài tiếng, đấu lại sao? Cho dù có đấu lại mấy trăm lần thì hắn vẫn sẽ thua!
“Không, ta thua.” nam tử đáp lại thản nhiên làm cho Vân Phong thắng cục! Nhưng mà mấy ánh mắt chú ý tới bên này lại lần nữa kinh ngạc, cái gì! Thắng? Thắng như thế nào! Nàng đã làm cái gì! Nàng căn bản cái gì cũng chưa có làm liền thắng!
“Như thế nào...... chuyện gì vậy? Các ngươi có nhìn thấy nàng thắng như thế nào không?” nhóm người đang xem giống như bị hắt một gáo nước lạnh, không ai trả lời được vấn đế này, bởi vì không có ai biết, Vân Phong đến tột cùng là thắng như thế nào!
Những người đang tỷ thí với nhau cũng khộng hẹn cùng dần lại, hai người Hồng gia và Lam gia nhìn Vân Phong, nhìn tư thái của nàng, thắng, cô gái này vậy mà trong thời gian ngắn vậy đã thắng!
“Diêm gia, thắng!” một tiếng hô lớn vang ra, đánh vỡ không khí quanh lôi đài, mà nam tử đấu với Vân Phong tuy rằng thua, nhưng trong nội tâm hắn cũng không có cảm giác khó chịu, có thể bị bại bởi Vân Phong, hắn cảm thấy coi như đây là một loại vinh dự!
Mà mấy người bên gia tộc hạng hai đang xem đều mở lớn miệng không tin nỗi, Vân Phong nhàn nhã từ lôi đài đi xuống, trận tỷ thí đầu tiên của Diêm gia đã xong, Vân Phong lấy tốc độ nhanh nhất trong năm người đánh thắng! Nên biết rằng đối chiến chỉ vừa mới bắt đầu thôi!
Vân Phong bước ra ngoài để lại trong lòng những người còn đang thi đấu không biết phải làm sao, tốc độ thắng như vậy bọn họ căn bản là không theo kịp, cũng làm cho bọn họ biết được, chính mình cùng với Vân Phong lại có sự chênh lệch lớn như thế! Một giây đã thắng, tốc độ này làm sao có thể!
Trận đấu trên lôi đài vẫn tiếp tục diễn ra, Vân Phong lấy tốc độ làm người khác phải mở rộng tầm mắt giành chiến thắng, điều này làm cho giờ phút này lại có chút buồn cười, có rất nhiều người chờ đợi có thể nhìn thấy Vân Phong ra tay, mà nàng thật đúng là đã ra tay, nhưng mà người khác lại không nhìn thấy nàng đã làm cái gì! Cứ như vậy mà thắng, không thể tưởng tượng nổi!
Vân Phong đi xuống lôi đài, tiếng đánh nhau vẫn như cũ tiếp tục, nhưng toàn trường lại lạnh xuống rất nhiều, bởi vì Vân Phong rời đi cũng mang theo đa số ánh mắt nhìn theo nàng, nàng rời đi ngược lại làm cho tâm tư bọn họ đều dồn hết lên người nàng, thực lực của vị Triệu hồi sư này càng làm cho mọi người ngày càng hứng thú!
“Ngươi cũng có bản lĩnh đấy chứ.” Một thanh âm kiêu ngạo vang lên, Vân Phong dừng chân lại, đây là khu vực phía sau lôi đài, giờ phút này không có người nào, tất cả mọi người đều tập trung vào trận đấu phía trước. Mà chỗ này lại xuất hiện mấy người trẻ tuổi khí thế phi phàm, Vân Phong nhìn lướt qua, thấy có hai người quen.
Một người là cái tên đổi trắng thay đen Tiêu Linh Vũ, còn một người chính là người Âu Dương gia lần trước đã gặp qua, Tiêu Linh Vũ nhìn thấy Vân Phong liền lùi lại phía sau nửa bước, Vân Phong cười lạnh lùng.
“Có việc gì thế? Không có việc gì thì tránh đường.” Mấy người trước mặt là ai đương nhiên Vân Phong biết rõ, cứ nghĩ mình là hậu bối trong gia tộc đứng đầu nên kiêu ngạo, cũng là đối thủ kế tiếp của nàng.
“Chậc chậc! Khẩu khí đúng là không nhỏ! Ta lớn lên như vậy, còn chưa có để cho người ta nhường đường!” Một nữ tử có khuôn mặt xinh đẹp bước ra, vẻ mặt lãnh ý nhìn Vân Phong,“Ngươi giết Âu Dương San San, lá gan ngươi đúng là không nhỏ.”
“Nàng đáng chết.” Vân Phong nhìn thẳng nữ tử trước mặt, một chút cũng không lùi bước, nữ tử sửng sốt, rồi đột nhiên tiến lên vài bước, giơ tay lên muốn cho Vân Phong một cái tát!
Ánh mắt Vân Phong lạnh lùng, tinh thần lực mãnh liệt trào ra, hóa thành một cái trường tiên vô hình, cuốn lấy cánh tay nữ tử, thân mình nàng ta cứng đờ, không đợi nàng ta có động tác khác, trường tiên từ tinh thần lực của Vân Phong đã không chút khách khí đá ra ngoài!
Thân mình nữ tử bị đá hướng lên trời, linh hoạt cuốn người lại, trực tiếp đứng thẳng trong không trung, hai mắt phẫn nộ nhìn Vân Phong, bộ dạng nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt Vân Phong lạnh như băng,“Ta sống lớn tới như vậy, còn chưa có bị người ta đá bay đi.”
Từ lúc Vân Phong trùng sinh tới nay, có khi nào nàng lại để cho người ta khi dễ qua! Nếu không phải không muốn đem chuyện làm lớn, Vân Phong cũng sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy.
“Được rồi Chung Vũ Linh, chuyện của Âu Dương gia ngươi đừng đụng tới.” Thiếu niên đứng một bên thấp giọng nói, Chung Vũ Linh đứng ở không trung khinh thường hừ một cái, từ không trung hạ xuống.
“Vũ Linh muội, này vốn là chuyện của Âu Dương gia, đa tạ ngươi......” không đợi thiếu niên của Âu Dương gia từng gặp qua Vân Phong nói xong Chung Vũ Linh đột nhiên cắt ngang lời hắn nói.
“Đừng tự mình đa tình! Tính cách của Âu Dương San San kia vốn thích khiêu khích người khác, ngay cả Âu Dương gia các người cũng không chịu được! Ta cũng không phải vì Âu Dương San San mà lên tiếng, ta chỉ đơn thuần nhìn nàng không vừa mắt thôi!”
Sắc mặt thiếu niên Âu Dương gia cứng đờ, không có mở miệng nói nữa, thiếu niên đứng bên cạnh Tiêu Linh Vũ nãy giờ vẫn chứ nói gì, lúc này lại bỗng nhiên thấp giọng nở nụ cười một tiếng.
“Vân Phong, thân là Triệu hồi sư mà ngươi cư nhiên có thể lấy phương thức này thắng được, xác thực xuất hồ ý liêu, nói thật, ngươi làm cho ta có một loại dục vọng muốn cùng ngươi giao thủ.”
Ánh mắt Vân Phong quét tới, đây là Tiêu gia kiệt xuất đồng lứa.
“Tiêu Linh Vũ, lúc này không phải là lúc ngươi lên sân khấu sao?” Vân Phong hỏi, Tiêu Linh Vũ giật nhẹ khóe môi, thiếu niên đứng bên cạnh Tiêu Linh Vũ cười lớn.
“Linh Vũ chỉ là Tiêu gia tiểu đồng lứa, với thực lực này tất nhiên không thể đại diện Tiêu gia rồi.”
Vân Phong hơi nhướng chân mày, sắc mặt thiếu niên Tiêu gia bỗng nhiên thay đổi, bàn tay xuất hiện một thanh trường kiếm, thanh trường kiếm này cùng với thanh trường kiếm của Tiêu Linh Vũ rất giống nhau, thân kiếm được khảm với bao kiếm bên ngoài, tạo hình của bao kiếm là một con cự thú hung mãnh.
Ngón tay thiếu niên nhẹ nhàng lướt qua thân kiếm, thân kiếm tản ra một loại ánh sáng nhạt,“Vân Phong, đồng dạng trẻ tuổi như nhau, tất nhiên sẽ không hy vọng bị người khác đạp lên đầu, chúng ta đều là người đứng trên cao, tâm tình như thế nào ngươi hẳn là cũng có thể hiểu được.”
“Ta chỉ muốn cùng ngươi luận bàn thôi, không có ý gì khác, hy vọng ngươi không cự tuyệt.” thiếu niên Tiêu gia cười nhẹ, Chung Vũ Linh đứng cạnh nũng nịu cười,“Tốt tốt, ta cũng muốn cùng ngươi luận bàn một chút, để nhìn xem rốt cuộc ngươi có cái gì mà dám càn rỡ như vậy! Âu Dương Hồng Vũ, Tiết Hàn, các ngươi chỉ đứng nhìn thôi sao?”
Sắc mặt Âu Dương Hồng Vũ đen lại,“Không được, một khi mà ta tham dự chắc chắn sẽ gây ra chuyện không thể đoán trước được.” Hiện tại Âu Dương gia đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, Âu Dương San San chết đi làm cho thực lực của Âu Dương gia suy yếu không hề ít, một khi tham dự vào, lỡ như đem Vân Phong giết chết, vậy không phải là do Âu Dương gia bọn họ gánh vác sao!
Lời Âu Dương Thiên dặn Âu Dương Hồng Vũ vẫn ghi nhớ trong lòng, muốn làm chuyện gì cũng phải ở phía trên lôi đài, không được manh động!
Tiết Hàn biểu cảm vô tình,“Không, ta không có hứng thú.”
Tiết Thành là người đã trực tiếp giao thủ cùng với Vân Phong, người không thể thu hồn, lúc Tiết Thành nói chuyện này cho Tiết gia, làm cho người Tiết gia rất ngạc nhiên! Trên đời này còn có người không thể bị thu hồn! Đối với chuyện này rất ít người biết, nhưng mà Tiết Hàn cũng từ chỗ Tiết Thành biết được, đây là một người không thể chọc đến được.
Chung Vũ Linh bĩu môi,“Hai người các người đúng là nhát gan! Thôi quên đi!” vừa khoát tay, trong tay Chung Vũ Linh đột nhiên xuất hiện một cây ma trượng, thấp giọng cười lạnh,“Ở đây cũng không tồn tại cái gì mà lấy nhiều khi ít, nếu ngươi sợ, chỉ cần thừa nhận đánh không lại bọn ta thì được rồi!”
Thiếu niên Tiêu gia cười lạnh,“Vũ Linh nói không sai, chỉ là luận bàn mà thôi, Vân Phong ngươi tất nhiên có thể không đáp ứng.”
Vân Phong đứng ở đó, nét mặt thoáng qua ý cười, thanh âm chiến đấu phía trước vẫn truyền đến, tình hình chiến đấu trên lôi đài vẫn còn đang liên tục, nhưng mà ở trong này, một trận chiến đấu sắp diễn ra!
“Không sao cả, mấy người đều được, chỉ cần các ngươi đừng làm cho ta thất vọng là tốt rồi.” ma trượng trong tay Vân Phong cũng hiện ra, tùy ý phong tỏa không gian xung quanh lại, trong không gian này cho dù đánh tới kinh thiên động địa cũng không có gì!
Nét mặt Chung Vũ Linh thoáng biến đổi một chút, thiếu niên Tiêu gia cười lạnh, Tiêu Linh Vũ muốn nói cái gì đó nhưng lại không mở miệng,“Tại hạ là Tiêu Tường, thực lực thì cũng chỉ thường thôi.”
Chung Vũ Linh nghe được bỗng nhiên cười nhạt,“Tiêu Tường, thực lực của ngươi nếu là như vậy, chúng ta chẳng phải đều là người vô dụng sao?”
Tiêu Tường cười lớn, trường kiếm nắm chặt trong tay, một đôi mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Vân Phong, hắn thật sự đối với Vân Phong rất có hứng thú, rất muốn cùng nàng giao thủ!
Ma trượng của Chung Vũ Linh hung mãnh vung lên, một tia phong nhận cường thế đánh úp tới, tốc độ nhanh vô cùng, Vân Phong hơi nghiêng người, nhưng mà vẫn bị phong nhận làm hai má bị thương, một miệng vết thương rất nhỏ xuất hiện trên má Vân Phong, một giọt máu nhỏ chảy ra.
“Chỉ mới cùng ngươi chào hỏi mà thôi, Chung Vũ Linh.” Tay Chung Vũ Linh cầm ma trượng khiêu khích cười, Vân Phong cụp mắt xuống, ma trượng trong tay di chuyển, hỏa nguyên tố nồng đậm xuất hiện, thể tích không ngừng bành trướng ra và gia tăng lực nóng cực kỳ mãnh liệt làm cho những người khác đều thay đổi sắc mặt.
“Sưu --!” Hỏa cầu bay thẳng qua chỗ Chung Vũ Linh, Chung Vũ Linh tay cầm ma trượng, trong nháy mắt phong nguyên tố đem hỏa cầu tua nhỏ thành mấy chục cái, nhưng mà hỏa nguyên tố bị tua nhỏ ra lại hình thành một thân thể, đem Chung Vũ Linh bao quanh lại!
“Rầm rầm oanh --!” tiếng nổ xung quanh Chung Vũ Linh liên tục vang lên, hỏa nguyên tố cơ hồ bao quanh Chung Vũ Linh lại bên trong đoàn lửa đỏ, lúc hỏa nguyên tố tiêu tán đi hết, toàn thân Chung Vũ Linh đều hiện ra vẻ chật vật, quần áo bị đốt cháy xén.
“Chỉ mới lên tiếng cùng ngươi chào hỏi mà thôi, Vân Phong.” Vân Phong cười âm trầm, sắc mặt Chung Vũ Linh đỏ bừng.
Tiêu Tường nhìn thấy một màn này đột nhiên mỉm cười,“Ngươi cũng đã có thành ý như vậy, vậy bắt đầu đi!”
Trong lòng Vân Phong nóng lên, đây mới là cuộc chiến đầu tiên của nàng, ma trượng trong tay đột nhiên vung lên, khai chiến!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip