Chương 180: Cô không muốn theo tôi
Edit : LinhThyy201
Beta: Riin + Linh
"Còn đau không?" Lăng Hàn Vũ nhìn về phía của cô con ngươi giật giật, không biết hắn suy nghĩ cái gì. Đích thực là loại biểu tình đau lòng, thực sự rất chân thực. . . . . Không đợi An Sơ Hạ nói cái gì, cậu ta muốn xem cô bị thương như thế nào, nhẹ nhàng mà chân thàng. Cao lãnh cầm tay An Sơ Hạ vô cùng ấm áp , cái loại cảm giác này. . . . . . Như là có cái gì đồ vật này nọ trong lòng lan tràn.
Sờ sờ cằm, Lăng lão gia đầy đắc ý cười nói: "Người ta cũng gặp qua , các con chuyện liền như vậy rồi định đi à, ông thực sự rất vừa lòng. Các con có thể đi rồi, ta cũng nên ngủ một giấc, người này già rồi, gặp phải một sự tình gì đều phải nghỉ ngơi tốt."
Trong lòng lại ' lộp bộp ' một tiếng, nghe Lăng lão thái gia nói, ngày mai ông định đi Hàn gia. Được rồi, nếu như vậy, cũng chỉ có thể nghe theo. . . . . . Có lẽ, cô cũng nên thông báo Hàn Thất Lục một tiếng, không nên không nên. . . . . . Thật đau đầu. . . . . .
"Làm sao vậy? Sắc mặt đột nhiên kém như vậy?" Lăng Hàn Vũ nhìn mắt ông nội mình và nói: " Sơ Hạ không thoải mái, chúng ta trước hết nên đi rồi, ông không khỏe ông cần nghỉ ngơi."
Lăng lão thái gia nghe được Lăng Hàn Vũ nói lập tức nói: " Sơ Hạ? Cô gái này tên gọi là Sơ Hạ? Kia không phải người mà bà nội khi còn sống chính mình vẽ bức tranh châm biếm nữ diễn viên sao không? Cô ta cũng gọi là Sơ Hạ!"
Lăng lão thái đã qua đời, hơn nữa khi còn sống còn yêu thích tranh châm biếm? Cô không sai lắm khi hiểu được Lăng Hàn Vũ vì cái gì cả ngày ôm các loại tranh châm biếm mà nhìn, nhất định cậu ta và bà nội rất thân. Dù sao hắn mười tám tuổi , người còn mê tranh châm biếm luôn có cái lý do, xem ra Lăng lão thái thái chính là lý do này.
Nội tâm không khỏi đối Lăng Hàn Vũ nổi lên nào đó cảm tình tốt, thật ra đứa nhỏ rất đáng yêu nhất . Dáng vẻ không giống như Hàn Thất Lục? Đột nhiên nhớ tới hắn làm gì? Cô như đang đi vào cõi thần tiên, Lăng Hàn Vũ đứng dậy như ngồi chồm hổm , sau đó đem An Sơ Hạ chặn ngang bế đứng lên.
Xem mặt của cô đỏ lên, như thế nào thân mình nhẹ như vậy? Hắn nhịn không được nhíu nhíu mày nói: " Cô cũng nhẹ quá. Như thế nào? Hàn gia chưa cho cô ăn đủ ba bữa cơm sao?"
Cậu ta giận dữ là bộ dạng dọa An Sơ Hạ nhảy dựng, lập tức cô phản ứng lại, phối hợp nói: "Đâu có khinh người, tôi đây là bình thường."
". . . . . . Rõ ràng chính là khinh người !" Lăng Hàn Vũ không hờn giận nhiếu mày
". . . . . . Không nhẹ!" An Sơ Hạ không chút nào thoái nhượng.
". . . . . . Chính là khinh người !"
". . . . . . Nói sau khinh tôi sẽ thấy không để ý anh , Lăng Hàn Vũ!" Cô uy hiếp nói, quả nhiên, Lăng Hàn Vũ ngoan ngoãn nói: "Không nhẹ. . . . . ." Hai người liền tích cực biện luận, xem Lăng lão thái gia cười như hoa như ngọc a. Sơ Hạ tốt, Sơ Hạ tốt!
Lăng Hàn Vũ ôm cô ra cổng lớn Lăng gia, chào một tiếng "chào thiếu gia", Lăng Hàn Vũ ôm cô dọc theo cửa chính đi phía bên trái, hẳn là phải đi lấy xe. An Sơ Hạ lúc này mới xem như thở phào nhẹ nhõm, nhỏ giọng nói: "Bỏ tôi xuống dưới đi, không cần đóng kịch nữa."
Đang đi bỗng nhiên động tác dừng lại, ngực mãnh ngẩn ra, đôi mắt lập tức mị lên: "Diễn trò?" Hắn cảm thấy ngực mình đột nhiên có chút rung động , hít sâu mấy hơi thở, mới làm cho chính mình bình tĩnh trở lại.
Mê mang lấy lại tinh thần: "Theo tôi còn diễn trò chứ sao không? Được rồi, mau buông tôi xuống đi. Tôi thừa nhận hành động của cậu thật là to gan, diễn kém như vậy một chút tôi liền cảm thấy được cậu không có đóng kịch nha."
Cuối cùng nhìn An Sơ Hạ liếc mắt một cái, Lăng Hàn Vũ môi giật giật, không nói gì, xoay người đem cô đặt ở trên mặt đất, thanh âm thản nhiên, mang theo chút lạnh lẻo: " Ưhhh, diễn trò."
x#
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip