24
Nếu Roger và Râu Trắng biết được cái gọi là phiền não của Grap, nói không chừng họ sẽ xua tay và nói không sao. Ta giúp ngươi nuôi đứa trẻ, đem ba đứa trẻ đều cho ta đi, chính phủ tuyệt đối sẽ không thể nghĩ tới điều đó, hơn nữa bọn ta còn có sức mạnh có thể bảo vệ được ba đứa trẻ. Đừng lo lắng và hãy giao ba đứa trẻ cho ta.
Cút! Garp tuyệt đối sẽ cự tuyệt và truy sát bọn họ dọc theo Grand Line, nếu giao ba đứa nhỏ cho bọn họ, người một nhà hải quân của hắn sẽ không còn nữa!
【 Sabo lẻn ra ngoài đã nghe được tin tức, cũng chính là những tin tức này, để cho cậu hiểu được hỏa thiêu bãi phế liệu không phải là một trò đùa.
Sabo không thể tin rằng điều đó có thể xảy ra, nhưng bây giờ cậu không thể ra ngoài, và Ace và Luffy sẽ gặp nguy hiểm nếu cha cậu biết cậu đã trốn thoát, nhưng cậu không muốn trở lại ngôi nhà đó. Vì thế cậu tìm một cái nóc nhà ngồi cả đêm trầm tư.
Nhìn mặt trời dần mọc, Sabo nói: "Đi xem tình hình thị trấn một chút, chắc chắn có thể biết liệu thật sự có xảy ra đám cháy hay không."
Thấy mọi việc diễn ra trong thị trấn như thường lệ, Sabo thoải mái nở nụ cười: "Cái gì chứ, cũng không có gì kỳ lạ. Tình hình trên đường cũng không khác gì thường ngày."
Cuối cùng cậu muốn xác định tình hình nên đã tìm một ông chú hỏi chuyện đám cháy. Nhưng ông chú lại nói với Sabo rằng ông biết chuyện này.
"Cái gì, ông biết?" Sabo bị sốc, quay đi và bỏ chạy. "Mọi người có biết chuyện gì đang xảy ra không? Cho dù biết thì họ vẫn sống cuộc sống bình thường sao?"
Trong lúc chạy, đụng phải một ông già trông có vẻ hiền lành. Sabo chưa từ bỏ ý định hỏi lại, nhưng đã nhận được câu trả lời khẳng định, ông lão cười tủm tỉm nói: "Đám chay là chuyện mà tất cả mọi người đều đồng ý, nhưng không thể để cho người ngoài vương quốc Goa biết. Chúng ta đăng lại báo cáo chia sẻ hủy bỏ quan tâm trở về trang đầu là đặc biệt."
"Ah --" Sabo kêu lên kinh hãi, bây giờ cậu đã an toàn, nhưng anh em của cậu vẫn còn ở đó, vẫn còn rất nhiều người ở đó.
"Ace, Luffy, những người trong vương quốc này đều không bình thường, tất cả mọi người điên rồi, cho dù biết sắp có người chết đi, họ vẫn thể giống bình thường vui vẻ sinh hoạt, tôi không muốn đợi ở đây trong vương quốc, nhất định phải mau chóng thông báo bọn họ."
Ngay khi Sabo muốn chạy ra ngoài để thông báo cho những người bên ngoài, cậu đã bị phát hiện và bị săn đuổi bởi những người mà cha cậu cử đến.
"Chạy mau! Ace, Luffy." Sabo tiếp tục chạy, "Phải nói với họ." Nhưng cuối cùng vẫn bị bắt về nhà và nhốt vào tầng hầm.
Sabo gõ cửa, nhưng cha ruột của cậu không để ý đến nó.】
Dragon nhìn Sabo và im lặng một lúc. Xuất thân quý tộc lại có ý thức như vậy, có ý chí và theo đuổi của mình, đây là may mắn hay là bất hạnh đây. Trong mắt quý tộc, Sabo chính là ngoại tộc. Nhưng trong mắt người bình thường, cậu vẫn là quý tộc.
Tuy nhiên, cũng chính là như vậy, đứa trẻ đó chịu không nổi khi sống cùng với quý tộc nên mới trốn thoát và gặp được hai đứa con trai của hắn. Xem ra họ thật sự sống chung rất tốt, anh em của con trai hắn, cũng là con trai của hắn, Dragon suy nghĩ. Về phần ba đứa con trai, bây giờ núi Golba cũng không còn an toàn nữa, cha hắn cũng không biết có thể hay không tìm được nơi nào đem ba đứa trẻ hoàn hảo giấu đi, nếu không, lần này hắn nghĩ có thể đem ba đứa trẻ ở lại bên cạnh hắn. Mặc dù đối với ba đứa trẻ mà nói, cuộc sống của quân cách mạng rất nguy hiểm, nhưng bây giờ hình như cũng không có nơi nào an toàn. Ở bên cạnh hắn, ít nhiều gì cũng có thể chăm sóc một chút?
Có thể? Dragon rất đau đầu, quân cách mạng phải tiếp tục phát triển và mở rộng thế lực, nếu sự xuất hiện của màn hình khiến họ dừng lại và chuyên tâm ghi lại những thông tin trên thì có lẽ bây giờ hắn đang rất bận rộn. Việc chăm sóc những đứa trẻ cũng gặp nhiều khó khăn.
Hơn nữa, cha hắn bây giờ muốn cháu trai như vậy, sẽ không mang đứa nhỏ đi sao? Thật đau đầu, nhưng nguyện vọng của cha hắn có lẽ phải tan vỡ, hải quân cũng có thể nhìn thấy màn hình này, còn có thể để cho bọn họ trở thành hải quân sao?
Không ít người thật sự cảm thấy, người trong đất nước đó đều điên rồ giống như Sabo nói. Không đúng, phải nói phần lớn quý tộc đều là như vậy, chuyện này căn bản cũng không có gì to tác, bọn họ vốn chính là như vậy, tính mạng của những người bình thường trong mắt quý tộc đó vốn không đáng nhắc tới, họ làm sao có thể bởi vì những người chết ngoài thành mà phá hư cuộc sống hàng ngày của mình.
Chỉ là, cho dù biết chuyện như vậy, không ít người vẫn không cam lòng, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì những quý tộc này có thể dễ dàng quyết định sống chết của bọn họ. Không cam lòng! Thật sự không cam lòng.
"Khó trách Sabo lại muốn bỏ nhà đi. "Jabba nói, người trong thị trấn đều không bình thường, đừng nói Sabo, là một người bình thường cũng đều chịu không nổi hoàn cảnh như vậy. Hơn nữa Sabo còn nhỏ, chưa từng thấy qua bao nhiêu chuyện như vậy.
"Đó là lý do chúng ta mới không thấy Sabo, cậu ấy bị cha ruột nhốt trong nhà sao?", Shanks rầu rĩ, nghĩ đến Sabo bị nhốt trong tầng hầm tối tăm và không thể báo tin cho anh em của mình. Đây mà là cha ruột sao? Cậu và Buggy đều là thuyền trưởng nhặt được, bọn họ không biết gì về cha ruột của mình, nhưng ở trong mắt cậu, cha không phải đều là quan tâm con mình sao? Chẳng phải những cha con cậu gặp lúc trước đều quan tâm lẫn nhau sao, tại sao cha của Sabo lại như vậy.
Rayleigh sờ sờ mái tóc đỏ của Shanks, an ủi nói: "Ta không nghĩ vậy, gia đình đó không thể nhốt được Sabo. Chỉ cần cậu ta quyết tâm bỏ trốn, thì không gì có thể ngăn cản được. Thứ giam cầm cậu ta là sự lo lắng cho an toàn của anh em, cậu ta sợ cha mình sẽ làm gì anh em cậu ấy. Xem tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì."
【Ban đêm, Sabo cuối cùng cạy được ống thông gió ở tầng hầm và chạy ra ngoài không ngừng nghỉ.
Nhưng lúc này, bên ngoài tường thành đã bắt đầu đốt cháy, lửa lớn hừng hực khiến bầu trời đỏ rực, nguy hiểm và đáng ngại.
Sabo tiếp tục chạy và cuối cùng chạy đến cổng của thị trấn, nhưng cánh cổng đã đóng chặt và một nhóm người đang canh gác.
Lính canh yêu cầu Sabo đến nơi ẩn náu, nhưng Sabo không quan tâm đến bất kì thứ gì, cậu chỉ nghĩ đến anh em của mình bên ngoài, không biết bọn họ bây giờ thế nào, sẽ không ở trong đám cháy chứ.
"Mở cửa ra!" Sabo lo lắng nói.
Nhưng hành động của cậu đã bị đám lính canh chặn lại, bình thường Sabo có thể sẽ không bị động như vậy và bị lính canh đập, cậu thậm chí còn có thể đánh gục một, hai người, nhưng lúc tất cả những gì cậu có thể nghĩ đến là nhanh chóng mỡ cửa và đi đến cứu anh em của mình.
Cho nên, dù bị lính canh đánh đập, cậu vẫn không chịu buông tay nắm lấy công tắc cửa.
"Buông ra, buông tay ra."
"Không!" Nhưng sau khi bị đánh liên tục, cậu không còn giữ được tay cầm nữa và bị lính canh đánh bất tỉnh ném vào một con hẻm nhỏ.
"Mau ngoan ngoãn đến nơi ẩn náu đi, đừng gây thêm phiền phức cho bọn ta."
"Ace, Luffy. "Sabo giãy dụa đứng lên, nhưng vết thương trên người ngăn cản cậu làm điều đó.
Đột nhiên, một cơn gió thổi qua và một người đàn ông mặc áo choàng màu xanh lá cây đậm xuất hiện trong con hẻm nhỏ và phát hiện ra Sabo đang ở trên mặt đất. "Cậu làm sao vậy, cậu bé."
Sabo vùng vẫy, nắm chặt tay người đó, nói: "Chú ơi, thủ phạm của vụ hỏa hoạn này là hoàng gia và quý tộc, đây là sự thật."
Người đó nhìn Sabo không nói lời nào, im lặng chăm chú nghe Sabo nói tiếp."Thị trấn này còn khó chịu hơn cả bãi phế liệu, nó có mùi thối rữa của con người. Cháu không có chút tự do nào khi ở đây. Cháu cảm thấy xấu hổ khi mình là một quý tộc." Nói xong, nước mắt Sabo vương vấn hốc mắt, căm ghét và xấu hổ không ngừng tràn ngập cậu.
Nghe xong, người đó kinh ngạc nhìn Sabo, cuối cùng ép đứa nhỏ nói ra những lời như vậy sao? Vương quốc Goa.
"Ta hiểu rằng, ta cũng sinh ra ở đất nước này. Nhưng bây giờ ta chưa có đủ sức mạnh để thay đổi đất nước này." Lực lượng của bọn hắn bây giờ, còn chưa đủ để nhổ đi một cái thâm căn cố đế quốc gia, cho nên hắn hiện tại cũng chỉ có thể hết sức cứu những giãy dụa bên ngoài.
"Chú ơi, chú có hiểu cháu nói gì không?"
"Đã nhớ."
Nói xong, Sabo cuối cùng chịu không nổi và bất tỉnh.】
Garp chớp chớp mắt, hắn vừa mới thấy ai ở trên đó, không phải đứa con chạy trốn khỏi nhà của hắn sao?
Chết tiệt, rõ ràng đang ở trong thành phố, vậy còn đi dạo ở đó. Các con của ngươi còn ở trong lửa kìa, hãy mau cứu chúng đi!
Mặc dù việc cứu một đứa cháu khác là tốt, nhưng hãy cứu tất cả bọn chúng!
Nhưng Sabo, ông nội sẽ tóm được cháu khi thời cơ đến! Chúng đều là cháu trai của hắn! Nếu không thích nơi đó vậy thì không ở nữa.
Dragon trầm mặc, đất nước hắn sinh ra cũng đã biến một đứa trẻ thành như vậy sao, khiến đứa trẻ cũng có thể nói ra những lời này. Nếu một đứa trẻ xấu hổ khi bản thân mình là quý tộc, liệu đất nước này còn có thể có tương lai sao?
Nhưng, chẳng phảichúng được sinh ra và tồn tại để thay đổi những điều này sao?
Hơn nữa, hắn không nghĩ tới mình cũng sẽ xuất hiện ở chỗ này.
Nghe được lời Sabo nói, tất cả các quý tộc trên thế giới có thể nhìn thấy đều sôi trào, đứa trẻ này nói cái quỷ gì vậy! Được là quý tộc chính là vinh dự của cậu ta, cậu ta có biết trên thế giới có bao nhiêu người được là quý tộc không, bao nhiêu người muốn sinh ra là quý tộc!
Mà bản thân cậu, thân là quý tộc lại không biết quý trọng, thật sự là không biết tốt xấu.
(Suy nghĩ một chút, vẫn là đừng để cho quý tộc của vương quốc Goa xem màn hình, vì sự ra đời của Sabo! Hãy giả vờ như họ không biết thông tin gì về màn hình tiết lộ.
Bài viết của tôi không liên quan đến mặt tối của One Piece, mọi người đọc vui vẻ, tôi cũng viết vui vẻ. Chỉ muốn viết một thế giới tốt đẹp, tất cả đều có tương lai tốt đẹp. Ngoại trừ một số người của Chính phủ Thế giới và hầu hết Thiên Long nhân.)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip