Chap 15

Chap 15

-"không sợ tôi làm gì cô à?"

-"làm gì được?"

-"làm..bất cứ thứ gì"

-"không sợ, trông cậu không giống người sẽ làm hại người khác"

Đã khuya muộn lắm rồi mà bộ trưởng Lee lùn của chúng ta vẫn lăn qua lăn lại trên giường, cuộc gặp gỡ với cô gái bí ẩn kia đã khiến ngài bộ trưởng thẫn thờ như người mất hồn suốt từ lúc về nhà tới giờ, người đâu mà dễ thương thế không biết, mà lại có vẻ rất có cá tính, tiếc là chưa biết tên người ta thôi

-"haiz"- Sun ngồi dậy rồi đi xuống phòng bếp lục tìm đồ ăn, dù sao thì cũng khoongngur được nên là cậu lấy một cốc sữa rồi mở TV

-"chưa ngủ được hả con?"

-"ơ..appa, appa cũng chưa ngủ ạ?"-Sun giật mình khi thấy tổng thống Lee Sooman

-"ừm, appa vừa làm việc xong, định ra lấy ly trà "

-"con khó ngủ quá, không biết tại sao nữa"-Sun thở dài

-"công việc dạo này bận rộn không con?"

-"cũng ổn appa ạ, kỳ vừa rồi cũng bận rộn vì cuộc bầu cử thủ tướng nhưng giờ cũng đỡ rồi...à..appa thấy cuộc bầu cử thế nào?"

-"cả hai ứng viên người nào cũng có tiềm năng cả, tỷ lệ ủng hộ thì cân bằng,mỗi người đều có khả năng đắc cử,appa cũng không dám khẳng định nữa"

-"còn ủy ban quốc hội và nhà Xanh thì sao? Họ cũng phải nói gì đó về việc này chứ?"

-"cũng có bàn tán, nhóm Ham Tiền thì thích Dân Chủ, nhóm Trí Thức thì thích Cộng Hòa"-tổng thống nói rồi hai cha con cùng bật cười

-"nói thật thì appa không mong đảng Dân Chủ đắc cử, nếu như vậy thì chăc chắn giới nhà giàu sẽ được dịp làm loạn cho xem"- tổng thống nói

-"mà..nếu appa nhớ không nhầm thì ứng cử viên đảng Dân Chủ hình như là người yêu của Taeyeon mà"

-"cũ appa, người yêu cũ"

-"lạ thật, hồi đó thấy bọn nhỏ yêu nhau thắm thiết vậy mà.."

-"yêu với chẳng đương, rách việc.."-Sun lầm bầm

-"con đó, đừng có lấy lí do lí trấu mà trì hoãn việc lập gia đình, 33 tuổi rồi, không trẻ trung gì nữa mà cứ chơi bời như vậy đâu"

-"con biết rồi mà"- Sun thở dài

-"appa thấy thư ký văn phòng Quốc hội Lee Huyna có vẻ thích con đó"

-"thôi nha appa,con sợ kiểu mai mối lắm rồi nha"

-"cứ nhắc chuyện vợ con là chối đây đẩy"-tổng thống lắc đầu

-"không phải là con không muốn lập gia đình, chỉ là không phải bây giờ thôi"

-"thế bao giờ, đợi ta chết hả?"

-"appa này"

-"con liệu liệu mà làm, umma con sắp về nước rồi, mà thể nào bà ấy cũng hối thúc con chuyện này cho mà xem"

-"appa, con có nói là con không lập gia đình đâu, apma thư thư cho con vài bữa đi"

-"con biết là umma rất truyền thống, chuyện gia đình bao giờ cũng phải đặt trên hết tất cả, bà ấy mà mắng thì đừng có kêu appa đấy,nhà họ Lee còn có mình con thôi đấy, làm thế nào thì làm"-tổng thống nói rồi bước đi

-"aish"-Sun vò đầu

-"lắm chuyện rồi đây"

Kwon gia

Yul lặng yên nhìn ra cửa sổ, trên tay cậu là một ly cà phê đã nguội ngắt. Yul không biết cảm giác này là gì:lo sợ, vui mừng, dao động? là một cái gì đó, một cái gì đó cậu không thể giải thích nổi, Hani cô ấy quay về, cô ấy quay về đúng lúc tình cảm cậu dành cho Sooyeon vừa mới chớm nở, cô ấy quay về đúng lúc tụi nhóc bắt đầu nhận biết cảm giác về gia đình, cảm giác về sự yêu thương của một người mẹ.

-"Yul.."

-"ơ..Sooyeon? sao em còn chưa ngủ?"- Yul ngạc nhiên

-"không phải Yul cũng chưa ngủ sao? Muộn rồi mà còn uống cà phê như vậy"- Sooyeon đỡ lấy ly cà phê từ tay Yul

-"chỉ là Yul không ngủ được"-cậu thở dài

-"Yul đang nghĩ về cô ấy phải không?"

-"hửm?"

-"em biết Yul đang trăn trở về điều này, cô ấy đã về, đã đến lúc đối mặt rồi Yul à"-Sooyeon nói

-"Sooyeon..."

-"em cũng đã suy nghĩ về chuyện này, dù có thế nào đi chăng nữa thì cô ấy vẫn là mẹ hai đứa trẻ, chúng có quyền được biết mặt mẹ chúng, Yul nên để họ gặp nhau.."

-"còn em? Em..em không sợ.."-Yul ngần ngừ

-"sợ tụi nhóc sẽ quấn quit mẹ chúng, sợ Yul sẽ quay lại với cô ấy vì con Yul cần mẹ ruột của chúng sao?..em sợ, sợ lắm chứ, sợ rồi sẽ trở thành người thừa trong gia đình này, nhưng em không thể vì sự sợ hãi ích kỷ của mình mà cướp đi tình mẫu tử thiêng liêng được, em không hẹp hòi đến vậy đâu"-Sooyeon bông đùa

-"Sooyeon.."

-"sợ cũng chẳng làm được gì,Yoonggie và Shinnie, chúng chẳng có lỗi gì cả"

-"cảm ơn em"-Yul tiến tới ôm Sooyeon vào lòng, cô chỉ mỉm cười vòng tay quanh eo cậu

-"mai Giáng Sinh, sinh nhật hai đứa nhóc rồi, Yul hãy đưa cô ấy đến"

-".Yul..không chắc nữa"

-"sẽ không sao đâu, em chắc mà. Giờ thì đi ngủ thôi nghị viên Kwon"

.

.

.

-"còn định ra sofa ngủ nữa sao?"- Sooyeon phì cười khi nhìn Yul ôm chăn gối ra sofa

-"Yul cứ làm như em là một bà vợ kiểu "Sư tử hà đông",đêm nào cũng bắt chồng ra chỗ khác nằm ấy"

-"đâu có, chỉ là Yul tôn trọng em thôi"- Yul gãi đầu

-"em biết mà"- Sooyeon mỉm cười

-"..nhưng mà lên giường ngủ thôi, nằm sofa lạnh lắm"

-"ừ"

(hai người nằm cạnh nhau như hai khúc củi, không hiểu là còn ngại cái mồng gì nữa)

.

-"Yul, Yul nằm sát vào em được không, em lạnh"-Sooyeon mở lời, cô không nghe lời đáp trả nhưng cảm nhận chiếc giường rung động, và sau đó là vòng tay ấm áp của cậu ấy quanh eo minhf

-"ấm chưa?"

-"ấm rồi"

-"ấm rồi thì ngủ thôi"

Sáng hôm sau

-"appa treo cho con với"

-"appa ơi cao quá con không với tới"

-"cô Sooyeon ơi bọc quà đi cô"

Nhà họ Kwon hôm nay náo nhiệt hẳn lên, hôm nay là ngày sinh nhật tròn 3 tuổi của hai cục vàng của nghị viên Kwon, còn là ngày Giáng Sinh nữa nên càng nhộn nhịp hớn, từ sang sớm hai đứa đã khua chiêng gõ trống xông vào phòng YulSic khi cả hai còn đang ôm nhau ngủ, (ần đầu tiên Yul được lên giường ngủ. Không phải là Sooyeon hắt hủi bắt Yul ra sofa hay là gì, mà là Yul tự nguyện ôm chăn gối ra trường kỷ vì "tôn trọng sự riêng tư của cô")

*sĩ diện hão, vậy sao không ngủ riêng đi mà còn lắm chuyện*

-"ngã bây giờ, để appa treo cho"- Yul đỡ Shinnie xuống khỏi ghế khi thằng nhóc trèo lên gắn ruy băng lên tường

-"Yoonggie thấy không? Chỉ cần kéo nhẹ dây là có chiếc nơ rồi"-trong khi đó thì Sooyeon đang chỉ Yoonggie cách gói quà

-"woa, cô Sooyeon giỏi quá"-con nhóc thích thú

-"vậy appa không giỏi sao?"- Yul tiến tới xoa đầu con nhóc

-"appa cũng giỏi, nhưng appa không khéo tay bằng cô Sooyeon"

-"ơ..từ bao giờ biết chọc ngoáy appa thế hả?"-Yul dơ tay túm lấy con nhóc khi nó dám lè lưỡi cậu

-"lêu lêu"

-"appa đánh đít bây giờ đấy"- Yulsic phì cười

-"Yoonggie, Shinnie, lại đây"-Yul gọi

-"dạ appa"

-"hai đứa này, appa muốn nói với hai đứa một chuyện"

-"sao appa nghiêm trọng vậy? đừng nói appa bắt tụi con đi học nha?"

-"lười quá đi thôi, nhưng mà không phải... appa và cô Sooyeon đang hẹn hò"- Yul nắm lấy tay Sooyeon và nói, hai người hồi hộp chờ phản ứng của hai đứa trẻ

1 phút

2 phút

3 phút.

4 phút.

-"Yoonggie, Shinnie"

-"vâng?"

-"hai đứa nói gì đi chứ?"

-"nói gì là sao ạ? Con đang chờ appa kể hết chuyện mà"- hai đứa tròn xoe mắt

-"thì đó, appa và cô Sooyeon đang hẹn hò"

-"hẹn hò tức là yêu nhau ấy ạ?"

-"ừ, là yêu nhau ấy"

-"à thế thì con biết rồi"-Yoonggie xua tay

-"hai đứa biết hồi nào?"-Yul ngạc nhiên

-"thì từ hồi con nhìn thấy appa hôn cô Sooyeon đó"

-"ơ...yah..Kwon Yoon Shin.."- Yul đỏ mặt

-"thì appa nói yêu nhau thì mới hôn nhau mà"- Yoonggie nhún vai

-"hai đứa...không có ý kiến gì sao?"-Sooyeon dò hỏi

-"ý kiến là sao ạ?"

-"thì chuyện appa và cô hẹn hò đó"

-"dạ con phải cảm ơn cô vì đã vác appa con đi dùm, chứ con sợ appa con ở vậy tới già rồi trở thành cụ càu nhàu thì khổ lắm, sau này con cũng phải lấy vợ đẻ con chứ, sao ở nhà nghe appa càu nhàu được"- hai đứa nói làm Yul nghệch mặt, còn Sooyeon ôm bụng cười nắc nẻ

-"ơ..YAH, ranh con, đứng lại, đã nghĩ tới đó rồi sao? Đứng lại mau..đứng lại"- Yul đứng bật dậy chạy theo hai con quỷ con

-"thì appa Soo và appa Sún nói vậy chứ bộ"- vừa chạy chúng còn vừa ngoái đầu lại chọc tức cậu

-"CHOI SOO YOUNG, LEE SUNNY"

Ắt xì ơi, Át xì ơi

-"quái, đứa nào nhắc.."- Sun dụi dụi mũi

-"đang cảm cúm mà lâu lâu hắt xì được một cái sướng quá"- Soo nói

-"mua gì cho hai đứa nhóc bây giờ nhỉ?"

-"Shinnie thì cứ mua ô tô hay bóng đá gì đó cho nó, còn Yoonggie thì.con bé này khó đoán quá, không biết nó thích cái gì?"- Soo gãi đầu

-"thấy Yul kêu là Yoonggie nó thích boxing lắm, nó xem UFC còn nhiều hơn cả Disney hay Cartoon Network đấy"

-"có đôi gang tay boxing kìa, nhìn có vẻ hay"

-"này, sao tự nhiên cậu lại chuyển công tác thế hả?"-Sun hỏi

-"chuyển thì chuyển thôi"-Soo nhún vai

-"có lý do gì không đó, tự nhiên lại chuyển đi xa xôi như vậy, tối ngày lênh đênh trên biển, đã vậy lại còn nguy hiểm nữa"

-"cũng chẳng có lí do gì cả, tớ nhớ biển thôi"

-"a...cô Sooyoung.."

-"ơ..Sarang à"- Soo cười tươi đỡ Sarang lên tay mình

-"lâu lắm rồi Sarang không thấy cô đến chơi với Sarang nữa"-con bé bĩu môi làm Soo bật cười

-"con nhà ai đây thế này?"-Sun ngạc nhiên

-"đừng nói là cậu có con riêng của cậu nha"

-"vớ vẩn, con một người bạn thôi"

-"Sarang đi với ai vậy?"-Soo hỏi

-"dạ Sarang đi mua quà Giáng Sinh với umma ạ, umma ơi umma.."

Soo chợt giật mình khi thấy Hyo đi đến, hai người nhìn nhau mà chẳng nói gì. Sun đứng giữa hết nhìn Soo rồi lại nhìn Hyo, hai người này hình như có gì đó thì phải? mà sao cô gái này nhìn quen thế nhỉ?

-"khỏe chứ?"- Hyo mở lời

-"...cũng tạm.."-Soo trả lời nhát gừng, Hyo định nói them gì nữa thì điện thoại cô vang lên

-"...."

-"tôi sẽ có mặt ngay."

-"Sarang à, umma phải đi có việc rồi, giờ umma đưa Sarang về nhà ông bà ngoại nhé"

-"nhưng mà umma hứa đưa con đi chơi rồi mà"-con bé xụ mặt

-"umma xin lỗi, nhưng umma có việc đột xuất mà"

-"nếu cô có việc thì cứ đi đi, để Sarang với tôi"-Soo nói

-"có được không?"-Hyo e dè

-"có gì đâu mà không được, hôm nay Giáng Sinh mà không cho lũ trẻ đi chơi thì cũng tội nghiệp"

-"vậy nhờ cậu"

-"Soo, đi thôi, Yul gọi rồi"- Sun vỗ vào vai Soo

-"Sarang chơi ngoan nhé"

-"nae"

-"à..Sooyoung, tôi nghĩ chiếc áo khoác này là của cậu"

Nhà họ Kwon

Kính cong

-"a..appa Soo, appa Sún"-hai đứa nhóc hớn hở chạy ra

-"aigoo, aigoo, cục cưng của tôi"- Soosun xoa đầu hai đứa

-"Yoonggie, Shinnie, đây là Sarang noona"

-"annyeonghaeseo"- mấy đứa trẻ cúi đầu chào nhau, cảnh tượng dễ thương làm người lớn bật cười

-"con ai vậy?"-Yul hỏi

-"trợ lí cấp cao đảng Dân Chủ Kim Hyo Yeon"

-"cô ấy có con sao?"- Yul ngạc nhiên

-"ừm, mẹ đơn thân"- Soo nói

-"nhìn trẻ thế, đúng là gái một con trông mòn con mắt"- Yul gật gù

-"chào bà Kwon"- Sun lên tiếng là Yul giật mình nhìn Sooyeon đang đi tới

*chết, lỡ khen gái rồi*

-"chào Sooyoung, chào Sunny, vào nhà đi không có lạnh"-Sooyeon mỉm cười, cô quay sang nhìn Yul nguýt một cái rồi bỏ vào trong.

-"ơ.."

Happy birthday to you, Happy birthday to you...

-"chúc mừng sinh nhật hai đứa cháu yêu quý của ông bà"

-"dạ chúng cháu cảm ơn ông bà ạ"

-"ngoan lắm"

-"còn đây là quà của appa nè, mỗi đứa một hộp nhé"

-"woa...appa ơi, con có găng tăng boxing nè"-Yoonggie hớn hở

-"Yoonggie sướng nhé"- Yul mỉm cười, cậu khẽ siết nhẹ lấy tay Sooyeon

-"đây là quà của appa Yul và cô Sooyeon nè, chúc hai đứa hay ăn chóng lớn nhé"

-"nae, yêu cô SOoyeon nhất"- hai đứa lao tới ôm lấy cổ cô rồi hôn vào má cô cái chụt rồi hí hửng mở quà

Gâu gâu

-" AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA... chó con"- Yoonggie và SHinnie nhảy cẫng lên sung sướng

-"Yul, tớ nhớ cậu không thích chó cơ mà"-Soo ngạc nhiên

-"Soooyeon nói nuôi chó sẽ tốt cho sự phát triển của lũ trẻ, chúng sẽ học được cách yêu thương"-Yul nhìn 3 đứa nhóc quấn quit với chú chó rồi mỉm cười

-"à, thì là Sooyeon nói"-mọi người tỏ vẻ châm chọc rồi bật cười thi thấy cặp đôi kia đỏ mặt

-"hai đứa định đặt tên cho người bạn mới này là gì?"-Yul hỏi

-"...a...đúng rồi, con sẽ gọi nó là Sugar.."

-"tại sao lại là Sugar?"-mọi người thắc mắc

-"vì con ước nhà mình ngày nào cũng ngọt ngào như đường vậy"

-"aigooo, mấy đứa trẻ này"- người lớn bật cười

-"bánh gato đây rồi, hai đứa ước đi"

-"con ước năm nào nhà mình cũng tổ chức sinh nhật như thế này, có ông bà, có appa và cô Sooyeon, có cả appa Soo, appa Sún, appa Tae... ơ..mà appa Tae không tới ạ?"

-"ừ nhỉ, nhắc tới mới nhớ, cậu không gọi hắn hả?"- Soo hỏi

-"có gọi, nhưng không thấy nghe máy, thấy ngoài vùng phủ sóng, có lẽ Tae về Jeju rồi"-Yul nói

-"ừm, năm nào cứ đến Giáng SInh, dù bận mấy tae cũng về đó"

-"tại sao vậy Yul?"-Sooyeon thắc mắc

-"Tae dành hơn một nửa lương của mình để tài trợ cho một trại trẻ mồ côi tại Jeju, nơi mà cậu ấy lớn lên"

-"Taeyeon, cậu ấy là trẻ mồ côi?"-Sooyeon ngạc nhiên

-"không, Tae không phải trẻ mồ côi, Tae sống ở Jeju cho đến năm 15 tuổi , vì apma cậu ấy ở nước ngoài suốt,sinh Tae được vài ngày là họ gửi về Jeju, đó là nơi mà ông Kim đã lớn lên"- Yul nói

-"vì vậy nên nếu cô thấy Taeyeon hay cục cằn, rồi nóng tính bất chợt thì biết tại sao rồi đấy, cậu ấy vốn không có mối quan hệ tốt với apma mình"-Soo nói

Kính coong...

Trong khi mọi người vui vẻ trò chuyện và ăn uống thì tiếng chuông cửa reo lên, Yul hít sâu một tiếng rồi tự mình ra mở cửa

-"em tới rồi sao?"- Yul mở cửa

-"em không nghĩ Yul sẽ mời em tới"

-"hôm nay sinh nhật các con mà, em vào đi"

Phòng khách.

-"ơ...Soo nhìn kìa"-Sun huých vai Soo, hai người trố mắt nhìn Yul và Hani bước vào. Ông bà Kwon cũng không ngoại lệ, ai cũng ngạc nhiên hết cỡ, chỉ có 3 đứa trẻ vẫn vô tư chơi đùa không để ý gì

-"appa..umma"- Hani cúi đầu chào ông bà Kwon

-"à..chào con, con vẫn khỏe chứ Hani?"-bà Kwon là người đầu tiên phá vỡ không khí im lặng

-"cám ơn umma, con vẫn khỏe ạ"

-"..Hani..ơ..em.."-Soo ngạc nhiên

-"chào Sooyoung, chắc Sooyoung ngạc nhiên lắm vì sự xuất hiện của em?"-Hani chỉ cười

-"là tớ đã mời cô ấy đến đây"-Yul nói trước đôi mắt ngạc nhiên của mọi người

-"Yoonggie,Shinnie,lại đây"-Yul gọi, hai đứa lon ton chạy lại chỗ appa

-"nae appa..cháu chào cô.."-hai đứa nhìn thấy người lạ thì cúi đầu chào rồi cười toe. Khoảnh khắc chạm mặt hai đứa con bé bỏng, trái tim Hani như ngừng đập,đôi mắt chúng tròn xoe đen láy, nụ cười ngây thơ ấy khiến tim cô nhói đau

-"Yoonggie, Shinnie, nghe appa nói này.. hôm nay hai đứa tròn 3 tuổi, appa nghĩ đã đến lúc appa nói cho hai đứa.."

-"dạ.."

-"đây là..umma ruột của hai con"-Yul ngần ngừ nhìn sang Hani

-"là sao ạ?"

-"umma Hani là người đã sinh ra hai đứa, là người mà các con luôn hỏi appa.."

-"..um...umma?"- Yoonggie- Shinnie chậm rãi nhìn sang Hani, thấy đôi mắt cô long lanh nước

-"appa.."

-"ừm"-Yul gật nhẹ đầu khi thấy hai đứa nhìn mình như muốn chắc chắn lại, thấy appa gật đầu, chúng nhìn lại Hani, khoảnh khắc đó tất cả mọi người đều nín thở.

-"cô là umma của cháu ạ?"-Yoonggie hỏi

-"ừ, umma đây, umma đây mà con"-Hani rưng rưng

-"sao cô lại bỏ appa và con đi?"

Câu hỏi từ một đứa trẻ khiến người lớn có mặt ở đó đều nghẹn lời, ông bà Kwon chỉ biết lắc đầu bất lực, còn Soosun nhìn nhau không biết pharil làm gì, Sarang nhìn không khí khác lạ của người lớn, con bé cũng sợ mà ôm lấy chân Soo, Yul cũng không biết phải làm gì trong tình huống này, Sooyeon nhẹ nhàng tiến tới nắm lấy tay cậu.

-"umma..umma xin lỗi con.."-Hani quỳ nhẹ xuống trước mặt hai đứa, cặp sinh đôi vẫn không nói gì, chúng lẳng lặng nắm tay nhau bước lên phòng

-"Yoonggie, Shinnie.."

-"đừng Yul, chúng cần thời gian..."

Ào ào..

-"mưa to rồi, mọi người ở lại đây đêm nay đi"

Khuya hôm đó

Phòng Sooyoung

-"dạ Sarang biết rồi ạ, umma ngủ ngon"

-"umma nói gì vậy Sarang?"-Soo hỏi

-"dạ umma dặn phải ngoan, không được nghịch ngợm, umma sẽ đón Sarang vào sang mai ạ"con bé trả lời

-"ừm, ngoan lắm"-Soo xoa đầu Sarang

-"dạo này Sarang còn hay bị ốm nữa không? Có chịu khó ăn nhiều không?"

-"dạ Sarang hết bệnh rồi ạ, umma nói umma sẽ cho Sarang đi học lại"-con bé hớn hở

-"Sarang sướng nha, đi học rồi Sarang có bạn bè này, có thầy cô này, sẽ vui lắm đấy"

-"hihihihi"

-"Sarang....thời gian tới ta không đến thăm cháu thường xuyên được"

-"tại sao ạ?"

-"hừm..thì sắp tới ta phải đi công tác, phải đi biển cả mấy tháng liền"-Soo giải thích cho con bé, mặt Sarang xụi lơ, môi trề ra cả thước.

-"ngoan, đừng buồn, ta sẽ kể cho cháu nghe thật nhiều truyện về thủy thủ có được không nào?"-Soo phì cười xoa đầu con bé

-"dạ chịu... nhưng..nhưng mà Sarang sẽ nhớ cô lắm"

-"ngoan, Sarang ngoan mà"-Soo lắc đầu cười.

-"thôi , giờ đi ngủ, mai ta sẽ đưa cháu về nhà"

-"nae"

Phòng cặp sinh đôi

Cộc cộc

-"Yoonggie, Shinnie.."- Sooyeon mở cửa với hai ly sữa

-"cô Sooyeon.."

-"muộn rồi mà hai đứa vẫn chưa ngủ sao?"

-"dạ chưa ngủ được"-cặp sinh đôi buồn rầu

-"gặp lại umma hai đứa không vui sao?"

-"dạ không phải không vui, nhưng..nhưng tại sao umma lại bỏ đi? Umma không yêu yoonggie và shinnie sao cô?"

-"sao lại nói vậy? mọi người đều yêu hai đứa, ông bà nội, appa Yul, và cả umma Hani nữa. Nhưng có những chuyện của người lớn mà hai đứa chưa hiểu được, appa và umma không sống cùng nhau nữa nên umma đã chuyển đi nơi khác, chứ không phải vì umma không yêu Yoonggie Shinnie đâu"-Sooyeon từ tốn giải thích

-"vậy ạ?"

-"ừ, Yoonggie và Shinnie đều rất ngoan, ai cũng yêu hai đứa cả"-Sooyeon mỉm cười

-"giờ thì uống sữa rồi đi ngủ đi nào"-cô chỉnh lại chăn cho hai đứa rồi tắt đèn

-"cô Sooyeon"

-"sao nào?"

-"Yoonggie/Shinnie yêu cô"

Phòng Yul

-"đi ngủ đi Yul"- Sooyeon gọi

-"ừm"- Yul gật đầu, cậu tắt đèn bàn làm việc rồi tiến tới giường ngủ

-"bọn nhóc sẽ ổn thôi Yul, đừng quá lo lắng, chúng đều là những đứa trẻ thông minh mà"- Sooyeon nắm lấy tay Yul

-"thà rằng chúng cứ la hét hay đập phá gì đi, chứ cứ im lặng chẳng them nói chuyện với Yul nữa"-Yul thở dài, SOoyeon chỉ mỉm cười

-"trẻ con mà, giống như giận dỗi cha mẹ vậy thôi, chúng cần thời gian Yul à"

-"ừm.."

-"đi ngủ thôi, muộn rồi"- nói rồi hai người nằm xuống giường, khẽ siết nhẹ lấy bàn tay gầy guộc của Yul, Sooyeon chủ động nằm sát vào người cậu,

-"sẽ không sao đâu Yul."

Phòng Hani

Cô yên lặng đưa mắt nhìn xung quanh căn phòng, nó vẫn như vậy từ lần cuối cô ở đây. Cô và Yul đã có một thời gian sống ly thân trước khi chính thức ly hôn. Tủ đồ, giá sách, thậm chí chiếc bể cá mini vẫn còn, mà vẫn sạch sẽ là đằng khác, chứng tỏ ngày nào cũng có người lau dọn.

Hani rời khỏi phòng mình rồi bước chân lên lầu,cô lặng lẽ mở cửa phòng hai đứa nhóc. Vẫn là cánh cửa màu xanh duy nhất trong căn nhà, Yul rất thích màu xanh, từ khi biết cô mang thai cậu ấy đã tự mua đồ về trang trí căn phòng, cô còn nhớ hai người đã có khoảng thời gian rất hạnh phúc khi cùng nhau trang trí phòng cho hai đứa nhóc

Flashback

-"Yul mua đồ gì cũng màu xanh sao?"

-"ừ, thì Yul thích màu xanh mà"

-"nhưng mà Yoonggie là con gái mà, sao Yul không để nửa xanh nửa hồng ấy"

-"Yul dám chắc với em là Yoonggie nó sẽ còn quậy hơn bất cứ đứa con trai nào đấy"

-"sao Yul biết?"

-"thì đó, mỗi lần Yul cố gắng gối đầu lên bụng em là cả hai đứa đạp tung tóe"

-"không biết hai đứa nghịch giống ai ha nghị viên Kwon"

-"Yul không có nghịch"

-"Yul có nghịch"

-"không nghịch"

-"có nghịch"

-"cù em bây giờ, còn kêu Yul nghịch nữa không?"

-"hahaha, ai chơi cù cơ chứ? Yul ăn gian, đồ ăn gian"

End.

Những kỷ niệm đó cô luôn khắc sâu trong tim, xa Yul cô mới biết cô yêu Yul nhiều như thế nào, 3 năm trên đất người, chưa có giây phút nào là cô quên được Yul, quên được khuôn mặt hiền lành và nụ cười ấm áp ấy.

-"ưm..đồ ăn.."- Hani chợt giật mình khi nghe tiếng nói mớ của hai đứa nhóc, nhưng rồi cô mau chóng mỉm cười, lặng lẽ tới gần giường của Shinnie rồi chỉnh lại chăn cho thằng bé, thằng nhóc này ngủ xấu tướng quá đi, chăn gối đạp lung tung hết cả thế này thì có ngày cảm lạnh mất thôi, Shinnie có nét tinh nghịch của Yul, đôi mắt lanh lợi kia nữa, trán cao như vậy chắc giống Hani. Còn Yoonggie, con bé.. con bé có nét đẹp của cả hai người, bướng bỉnh như cô, tình cảm như cậu.

-"umma xin lỗi, umma xin lỗi các con"

Cô ngủ gục bên cạnh giường Yoonggie lúc nào không hay.

Jeju

Trại trẻ mồ côi Jeju

-"a... cô Taeyeon đã về rồi.."-đám trẻ con ríu rít chạy lại khi thấy bóng Taeyeon

-"aigoo, Suli, Minzy..lại đây nào"- Tae mỉm cười ôm lấy mấy đứa trẻ

-"mấy đứa có ngoan không? Có nghe lời các sơ không đó?"

-"dạ ngoan ạ"

-"vậy thì tốt, đứa nào cũng sẽ có quà"

-"yayyyyyyy"

-"Taeyeon về đấy hả con?"-vị sơ già cười hiền từ

-"sơ Amy, sơ có khỏe không sơ? Con có lỗi quá, lâu lắm rồi không về thăm sơ và lũ trẻ được"

-"sơ biết con bận mà, công việc bù đầu như vậy còn lặn lội đường xá xa xôi để về đây"

-"vào trong đi con"

Phòng khách

-"nơi này chẳng thay đổi gì cả, vẫn như vậy, cái không khí ấm áp, cổ kính này"- Tae hít một hơi thật sâu

-"dạo này con thế nào rồi?"

-"con vậy vậy sơ ạ, công việc thì cũng bận rộn những con thu xếp được"

-"vậy thì tốt, nghe con đi làm chính trị mà ta vừa mừng vừa lo, chính trường lthay đổi bất chợt, chẳng biết thế nào mà tránh"-sơ lắc đầu

-"con biết mà sơ"-Tae cười

-"Taeyeon của sơ đã ngoài ba mươi rồi đấy, thế đã có gì chưa?"

-"có gì là có gì hả sơ?"-Tae giả điên

-"thôi xin cô, đừng có giả vở, không còn trẻ trung gì nữa đâu, bao giờ thì tính cho bà già này bế cháu đây?"

-"con không lập gia đình đâu, con ở vậy cho sơ nuôi"

-"đúng là.."-sơ cốc vào đầu Taeyeon

-"uiza....hehe."

-"nói vậy thôi chứ , sơ cũng mong con sẽ tìm được ai đó chăm sóc được cho con sau này"

-"sơ biết là con không thể mà sơ"

-"con vẫn yêu Tiffany sao Taeyeon?"

-"chưa bao giờ con hết yêu cậu ấy cả sơ ạ"-Tae cười buồn

-"tội nghiệp con, từ bé con đã là một đứa trẻ lầm lỳ ít nói, từ khi con quen Tiffany, ta mới thấy được một đứa trẻ hồn nhiên hoạt bát trong con"

-".....là lỗi của con.."

-"Taeyeon à, tình yêu không bao giờ có lỗi, lỗi là ở chúng ta, chúng ta đã hiểu sai nó, dùng sai nó, đơn giản tình yêu chỉ là sự hòa nhịp của hai con tim,nhưng nhiều khi vì lòng ích kỷ, vì cái tôi mà chúng ta hủy hoại tình yêu con à"

-".................."

-"nghỉ ngơi đi con, ta sẽ có bất ngờ cho con đấy"

Bữa tối

-"vẫn là những món con thích"-Taeyeon hớn hở nhìn bàn ăn đã được dọn lên

-"ta luôn nhớ những món con thích, vì thế nên hôm nay con phải ăn thật nhiều vào đấy"

-"tụi trẻ đâu sơ?"

-"mấy đứa trẻ xin sơ cho ăn sớm, rồi rủ nhau đi gói quà cho Giáng Sinh rồi"

-"à, vậy ạ"-Tae gật gù

-"sao có đến 3 cái bát vậy sơ?"

-"bí mật"-sơ tỏ vẻ bí hiểm, Tae hơi nheo mày nhưng rồi cũng nhún vai

.

.

.

.

Kính coong

-"khách tới rồi đấy"- Sơ nói rồi đi mở cửa

-"vào đây con...Taeyeon..xem ai này"- sơ nói, Tae buông đũa rồi quay ra. Khoảnh khắc họ chạm mặt nhau, trái tim cả hai như ngừng đập

-"ta đã gọi Tiffany đến đây, đêm Giáng sinh thì gia đình nên ở cùng nhau, nhưng tụi trẻ nói rất nhớ con bé nên ta đã tìm cách liên lạc"-sơ nói

-"ngồi đi con.."

-"à..vâng."-Tiffany ậm ừ rồi cũng ngồi xuống, mặt cô cúi gằm, nhưng cô vẫn có thể cảm nhận được Taeyeon đang nhìn cô

-"hai đứa ăn nhiều vào không là sơ giận đấy"

-"dạ sơ"

Bữa ăn chìm trong yên lặng, thỉnh thoảng chỉ có tiếng của sơ Amy và tiếng trả lời nhát gừng từ Tiffany, Taeyeon im lặng tuyệt đối, cậu chỉ gật hoặc lắc đầu khi nghe sơ hỏi

-"để con rửa bát"- nói rồi Tiffany lặng lẽ dọn dẹp đống bát đĩa bẩn rồi mang ra sau nhà

.

.

.

.

-"sao lại im lặng như vậy hả đứa ngốc này?"- sơ Amy gõ vào đầu Taeyeon

-"con có biết nói gì đâu sơ"

-"ta đã tạo cơ hội cho con như vậy rồi mà còn...cái con bé này.."

-"cô ấy hận con mà, con là người có lỗi.."

-"con không có lỗi, ta biết chuyện gì đã xảy ra, Taeyeon, hai con không ai là người có lỗi cả"-sơ ân cần ngồi xuống cạnh Taeyeon

-"Taeyeon, nghe ta nói này, không cần biết ngoài kia đấu đá nhau như thế nào, nhưng đã về với ta là về nhà rồi, nhà không có chỗ cho đố kị ganh ghét hay hận thù, nhà chỉ có chỗ cho sự yêu thương thôi"

-"con biết thưa sơ"-Tae bỗng mỉm cười

.

.

.

-"Taeyeon unnie, unni trang trí phòng khách cùng bọn em đi"- lũ trẻ ríu rít

-"ừ ừ, được rồi được rồi"- tae phì cười rồi để tụi nhỏ kéo mình ra phòng khách. Cậu thấy Fany đã ở đó, cô đang dán những bông hoa giấy mà lũ trẻ gấp len tường, vì mải với cao mà chiếc ghế dưới chân lung lay lúc nào cô không biết

Cạch...

-"cẩn thận Fany à"- Tae vội chạy đến đỡ gọn cô vào lòng mình, Fany lọt thỏm trong vòng tay Taeyeon, hơi ấm quen thuộc mạnh mẽ bao bọc lấy thân thể khiến trái tim cô như vỡ òa.

-"em có sao không?"- giọng nói trầm ấm của cậu vang lên, ánh mắt Tae không dấu được vẻ lo lắng

-"không sao"

-"để đó đi Tae làm cho"- Tae nói rồi đi lấy một chiếc thang, cậu cẩn thận bắc thang rồi trèo lên

-"đưa cho Tae"- Tae xòe tay đỡ bông hoa giấy từ tay Fany, trong giây lát tay hai người chạm nhau, Fany hơi giật mình, cô nhìn lên thì thấy Tae mỉm cười với mình, bất giác, cô cũng mỉm cười lại.

-"được rồi, đẹp rồi"-cậu hài lòng với tác phẩm của mình

-"xuống đi, không ngã"- Fany nói, Tae trèo xuống còn ba bậc thì nhảy xuống trước con mắt vừa ngạc nhiên vừa sợ hai của Fan

-"yah...nhảy nhỡ gãy chân thì sao?"-cô nổi cáu

-"không gẫy được"-Tae cười cười

-"thế ngã vào người em thì sao?"

-"ngã vào tình yêu không chết đâu mà sợ"

-"đồ...đồ dẻo miệng"-cô đỏ mặt. Cái tên này, bao nhiêu năm rồi mà cái mỏ hắn vẫn dẻo quẹo như vậy.

-"Taeyeon unnie chỉ tụi em cách gói quà đi"

-"ừ, được rồi, mang giấy gói quà ra đây"-Tae cười, lâu lắm rồi cậu mới cười thoải mái như vậy

-"lại đây"- Tae cầm tay Fany rồi lại gần cây thông Giáng Sinh

-"đó, không cần dùng nhiều giấy, chỉ cần đủ để bọc đủ chiếc hộp thôi..."

-"còn làm chiếc nơ thì chỉ cần kéo nhẹ dây ruy băng thôi.."

-"đẹp quá"-lũ trẻ xuýt xoa

-"tớ muốn cắm ngôi sao"

-"không, tớ muốn cắm ngôi sao cơ"

-"thôi nào mấy đứa, Kuyngsan bé nhất, Suli, Minzy là chị lớn mà"-Tae xoa đầu mấy đứa nhỏ, nói rồi cậu đưa ngôi sao cho Kyungsan rồi bế thằng nhóc lên để nó cắm ngôi sao lên ngọn cây thông.

-"woa...thích quá đi"-lũ nhóc sung sướng nhảy vòng vòng, Tae chỉ cười, cậu liếc qua thấy Fany đang đứng đó, cô khoanh tay ngắm cây thông với khuôn mặt thoải mái, cậu lặng lẹ tiến lại gần rồi đan tay mình vào tay cô

-"đẹp không?"-Tae hỏi

-"đẹp."

-"không đẹp bằng em"-Tae thì thầm, cậu nhìn sâu vào mắt cô rồi cả hai người cùng nhắm mắt cho một nụ hôn

-"mấy đứa nhóc vào đi ngủ nào, muộn quá rồi"-tiếng sơ Amy vang lên làm hai người giật mình

-"để mấy đứa nhỏ đi ngủ đã"- sơ nháy mắt với taeny làm hai con người này ngại ngùng đỏ mặt.

Đêm hôm đó, phòng Taeny

-"xa em, Tae đã làm gì?"- nằm gọn trong vòng tay ấm áp của Taeyeon, Fany hỏi

-"Tae học, làm, rồi học"

-"vậy thôi sao?"

-"ừ, cuộc đời Tae lúc đó chẳng có ý nghĩa gì hết. Tae đến trường học, sau đó về nhà, sau đó lại đến thư viện, cứ tiếp tục như vậy cho đến khi đi làm. Lúc đó Tae bận rộn hơn, nhưng Tae cũng chỉ mong bận được như vậy để không có thời gian rảnh mà nghĩ tới em"

-"vậy sao lại bỏ em đi?"-Fany nhìn thẳng vào mắt cậu

-"vì yêu em"-Tae đáp gỏn lọn, cô không hỏi gì nữa mà nằm im trong vòng tay Tae

-"kể em nghe những chuyện đã xảy ra khi em đi"

-"ngoài việc Tae biến thành zombie, Sún lùn chơi bời lêu lổng, Yul cưới vợ và Soo vẫn ế ra thì chẳng có gì đặc biệt hết"

-"Tae này, em hỏi nghiêm túc đấy"- Fany đánh nhẹ vào ngực cậu, Tae cười hềnh hệch rồi nắm lấy tay cô

-"thật đấy, xa em rồi, tụi kia gọi Tae là zombie, vì sau đó Tae sụt đến tận 10 ký, lại hay ốm vặt, đi đứng thì lảo đảo như zombie vậy đó.."

-"....."

-"em đi được một thời gian thì Yul làm đám cưới với Hani rồi họ có con không lâu sau đó Kwon Yoona và Kwon Yoon Shin, mọi người hay gọi chúng là Yoonggie và Shinnie, bảo bối của nhà họ Kwon đấy, lúc nào đó em phải gặp hai đứa nhóc, tụi nó dễ thương lắm"- Tae nói mà không dấu được vẻ hứng khởi

-"..Yuri-Hani được coi là một cặp đôi kiểu mẫu của giới Chính Trị, tiếc là họ dường ai nấy đi chỉ vài tháng sau khi lũ trẻ ra đời.Yul suy sụp một thời gian dài sau đó, nhưng may mắn là hai đứa đều là những đứa trẻ ngoan.."

-"còn Sunny và Sooyoung thì sao?"-Fany hỏi

-"Sunny cũng từ sau biến cố với cô nàng Chorong đó thì đổi tính đổi nết, chơi bời lêu lổng, nhưng được cái là làm việc thì cũng nghiêm chỉnh, cậu ta giữ được cái chức bộ trưởng cũng vì thế. Còn Sooyoung thì chẳng hiểu sao từng đó năm mà vẫn ế.."-Tae tỏ vẻ khó hiểu

-"trợ lý của em, Hyoyeon ấy Tae, cô ấy hay đi với Sooyoung lắm, mà bé Sarang cũng có vẻ thích Sooyoung nữa"

-"cái tên đó, nhà mặt phố, bố làm to, đẹp zai, học giỏi, thế mà vẫn ế thì cuộc đời này cũng trớ trêu thật"-Tae lắc đầu

-"chuyện là vậy đó'-Tae nhún vai

-"còn em từ sau khi xa Tae, em đã làm gì?"

-"em dành 10% thời gian của mình để học, 10% để hận Tae, và 80% để nhớ Tae"

-"...................."

-"em đã rất hận Tae lúc đó, và em đã sang Mỹ, em từ bỏ giấc mơ được làm một giáo viên để theo đuổi con đường chính trị, cũng chỉ để trả thù Tae..nhưng rồi em nhận ra rằng hận thì hận, sao bằng nỗi niềm mong nhớ, nỗi nhớ ấy cư lớn dần lớn dần, lớn hơn tất cả là tình yêu em dành cho Tae, nó vẫn không đổi, dù có thế nào đi chăng nữa.."-Fany thì thầm, Ta có thể cảm nhận dược những giọt nước mắt ấm nóng đang thấm vào áo mình

-"và em lựa chọn đi theo Nickhun?"

-"sang Mỹ, gia đình em gặp rất nhiều khó khăn, Nickhun đã giúp đỡ rất nhiều....và.."

-"và.?"- tae khó hiểu khi Fany ngừng không nói nữa

-"không có gì...em buồn ngủ rồi.."

-"vậy thì ngủ thôi"

.

.

.

-"Tae yêu em"

-"em cũng yêu Tae"

(Mấy cái con người ham hố kia đừng có mong PG, dù sao cũng là chốn linh thiêng =-=)

Kwon gia

Sáng sớm

Nghị viên Kwon cựa quậy rồi mở mắt, cậu hơi nhăn mặt vì những tia nắng sớm nhảy múa trên khuôn mặt. Lâu rồi mới ngủ được một giấc sâu như vậy, cậu khẽ nghiêng đầu nhìn Sooyeon vẫn ngủ say trong vòng tay mình. Khẽ mỉm cười, người đâu mà đẹp thế không biết? đẹp mà còn dễ thương nữa chứ. Hơi cúi đầu xuống định hôn lên trán, nhưng đúng lúc đó cô cựa quậy người mở mắt.

-"Yul định làm gì vậy?"-Sooyeon khó hiểu nhìn Yul đang chu mỏ ra

-"ờ....Yul.."

Cạch....

-"NGHỊ VIÊN KWON, PHU NHÂN...TIỂU THƯ VÀ THIẾU GIA MẤT TÍCH RỒI"

2


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip