*Chương 24: Khoảnh Khắc Dịu Dàng

---

Mỗi buổi tối, Tô Vân đều mang thuốc vào cho Giang Yến Chi. Những buổi tối yên tĩnh trong phủ, ánh đèn mờ ảo chiếu qua cửa sổ, nàng bước vào phòng mợ, nhẹ nhàng đặt chén thuốc lên bàn.

— "Mợ, uống thuốc đi."

Yến Chi ngước lên, ánh mắt đong đầy cảm xúc khó tả. Nàng mỉm cười nhẹ, rồi nhận lấy chén thuốc từ tay Tô Vân.

— "Cảm ơn con."

Cả hai không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ ngồi gần nhau. Trong khoảnh khắc đó, thời gian như dừng lại, chỉ còn lại sự im lặng và những ánh mắt trao nhau, đầy sự đồng cảm.

---
Ê nó ngắn nha má

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip