12.38 Bom Cycling + soba (2131)
Cái quần xà lỏn của Ban màu xanh. Tất cả mọi người đã thấy nó.
Cậu giờ chết đi cho xong, mặt mũi đâu mà dám nhìn đồng nghiệp nữa chứ.
Còn Hoji thì không giúp đỡ gì, cứ rống cười lên với cả đội mà để cậu tiếc lộ chuyện riêng của họ như nó là tin tức cũ hôm qua vậy.
Bọn họ chưa nói nhiều về vụ này, về tình hình đội hay là về việc cho đội biết. Cậu thì cứ nghĩ công việc là công việc, còn có gì giữa họ trong giờ riêng thì không phải là chuyện của ai cả. Cũng tưởng là anh thích quyền riêng tư.
Nói đúng ra thì bận đồ màu của Deka khác không phải lúc nào cũng có nghĩa là yêu đương hẹn hò gì nha. Cũng có thể vì đơn phương mà thích, hãy ngưỡng mộ gì đó, còn trong trường hợp này thì nó nghĩa là sẽ bị trêu chọc đến chết máy tháng tới đây này.
Ban không nghĩ là có quy định gì mà phản đối quan hệ giữa đồng nghiệp, vì Tetsu không có nhắc đến. Hoji cũng không hề nói gì. Boss dường như coi nó không là vấn đề gì hết. Nhưng cậu thì bữa giờ đã sợ lắm tình huống này, kể từ ngày Tetsu bắt gặp cậu nhìn Hoji mà nước bọt chảy ròng rọc ấy.
Sợ nụ cười toe toét của Umeko và cái giọng điệu của cô ta, the thé ngọt mật như lúc đang nựng em bé vậy. "Trời ơi, cưng nhỉ, Ban nay cũng biết yêu thầm mà mặc đồ kiểu này nữa. Cứ tưởng trong đầu chỉ có đồ ăn với công việc thôi chứ."
Sen vẫn thanh thản như mọi khi, nhưng ngứa miệng thêm một câu. "Từ giờ trở đi tụi này mà có tặng quà thì phải tìm cho cậu mấy thứ màu xanh đúng không?"
Jasmine thì điềm tĩnh, trầm lặng mà đánh giá, nét mặt khó hiểu. Cậu chắc trăm phần trăm là cô sẽ cho phán xét trong ngày gần đây. Ở chỗ nào khuất khuất trong căn cứ. Với những lời đe dọa.
Gì mà, cậu mà làm anh ấy tổn thương thì đừng hòng là tôi sẽ nhẹ tay nhá, có bí mật gì riêng tư là tôi vạch ra hết cho thiên hạ xem, không cần phải đụng đến khả năng ngoại cảm cũng làm được, nhớ đấy, hay đại khái như vậy. Thật là cậu chưa trải nghiệm bị dọa bởi người thân của đối phương lần nào, nên cũng hơi hơi mong đợi để coi coi sao.
Tetsu với cái cười nhếch mép biết chuyện giờ nhìn còn thấy ghét hơn lúc trước, vì chú ta đang hãnh là người biết về chuyện này đầu tiên. Nên không còn lưỡng lự gì mà bắt đầu nói bóng nói gió mà trêu mọi lúc mọi nơi, nghe mà Ban đỏ mặt muốn đào hố để tự chôn thân. Thằng này mặt nó dày gì nó cũng dám nói.
Thật thì Ban nên mừng khi họ không có cau mày phản đối hay ruồng bỏ quan hệ làm việc, nhưng cậu quả là không mừng cho mấy. Vì đã biết chắc chắn là họ sẽ tốt tánh mà chấp nhận vui vẻ việc của hai người, nhưng cũng rất rõ là họ biết rồi thì sẽ không ngừng đem ra làm đề tài thảo luận nhóm mà tra tấn cậu.
Cô bé Yaako không hiểu sao mọi người lục đục như thế, nhưng tinh thần vẫn phấn khích vì cả đội đã đặt mì soba giao tới căn cứ. Cô ta chưa bao giờ ăn đồ ăn Trái Đất lần nào cả.
Hiện giờ thì cả đám nhét kẹt ngồi ở một cái bàn trong canteen, không có Boss với Cô Swan, rồi mọi người hùa nhau mà ngồi hết bên một phía, để Yaako cạnh cậu với chỗ trống còn lại cho Hoji, người đang đến cửa lấy thức ăn.
Nói tới Hoji thì phải nói anh là người mà phản ứng tệ nhất!
Anh coi bí mật bị lộ như là sự cho phép để mà đụng này sờ kia không chút do dự, nào là đặt một tay lên vai cậu, rồi lại vò tóc mà cười đùa, nhìn dễ chịu giống lúc chỉ có hai người họ mà thôi. Có phàn nàn về năng lực của Ban và tính tình bốc đồng trong công việc hay gì đi nữa, thì giọng nghe sao êm tai chưa từng kể.
Ban đã quen tách biệt Hoji đồng nghiệp với Hoji riêng của cậu mà giờ thấy họ nhập thành một mà đầu óc không hiểu nổi phải xử sự sao, cứ nóng mặt rồi lại muốn cãi cọ cho có, rồi nhủ thầm
là cứ hôn anh một cái cho đã đi, có bị đá cũng chịu. Nói chung là muốn đủ thứ, khó kinh khủng mà kiềm mình lại.
Nhưng dù sao phải nén khi bị đồng đội bao quanh, vì sự thật là cậu, chứ không phải anh, có chút vấn đề công khai tình cảm. Có tán tỉnh giỡn cợt cỡ nào đi nữa thì là một chuyện, nhưng đồng nghiệp mà biết được anh làm lòng cậu mềm nhèo thì như là biếu thêm đạn để bị bắn mà thôi.
Khổ hơn là không ai hé mồm chọc Hoji, cứ bóp cò lấy Ban làm mục tiêu. Uii, đúng là mắc cỡ kinh khủng.
"Mì soba lạnh với tempura cho tất cả mọi người này." Hoji trở về nhanh chóng.
Bọn họ lao vào ăn lấy ăn để, nhúng mì vào nước chấm, hút sụt sụt, rồi cắn một miệng rau củ và tôm chiên giòn. Rất là ngon.
Hoji gắp miếng khoai chiên từ dĩa của cậu, đổi nó với con tôm trên dĩa của anh. Cậu thì thích tôm, không từ chối đâu. Nhưng cũng không dám ngẩng đầu mà xem cả đội cười cái cảnh này.
"Bắt đầu từ khi nào vậy?" Jasmine ngỏ lời, bắt cái đề tài mà cả bọn đang muốn mở ngoạch ra. Câu này đưa về phía Hoji, vì thật anh ta cho phép cô nhiều thứ so với những người khác.
"Từ hồi Genio." Anh trả lời như không phải là chuyện lớn gì, gắp thêm mì mà ăn.
"Ủa vậy à, em cứ tưởng từ hồi Jilvan đó chứ." Tetsu nói thêm.
Ban thở phì hậm hực, lần này chỉ cống hiến thông tin vì họ đã nói sai. "Là từ hồi Jinche."
Hoji nhìn cậu, mày nhướng như muốn hỏi, thiệt không vậy, cậu nghĩ là chạm môi dưới một giây mà bằng với việc đầu tư cho mối quan hệ tình cảm với đồng nghiệp nam à? Cũng tại vì lúc anh hôn cậu thì đã hôn đến tận khi miệng mỏi, đầu lân lân như bay. Hai cái đúng là khác thật.
"Ai là người ngỏ tình thế?" Umeko rất muốn biết. "Có lãng mạn không--"
"Các anh chị đang nói về cái gì vậy?" Yaako trề môi, không hiểu gì hết nãy giờ.
Umeko quay sang trả lời vui vẻ. "Khi người lớn mà thích một người lớn thì họ--"
Ban giọng cái ly nước chấm xuống bàn cái cộc, lấy tay che tai của cô bé lại. "La, la, la, không nghe cô nói gì được đâu--" Nhưng Yaako đẩy cậu ra, đeo theo từng chữ của Umeko.
"Thì họ thành lập quan hệ rồi làm này nọ!" Uii dạy con nít cái gì thế!
"Làm gì?"
"Ăn uống với nhau, dành thời gian cho nhau." May mà Jasmine trả lời.
"Ngủ--" Tetsu cắt lời lúc Ban đạp một cái mạnh lên chân, họ ngồi đối diện nhau dễ để mà cậu phòng hờ mấy thứ này. Mặt chú ta nhăn. "Đau em, senpai."
Đau con khỉ móc, lo mà im mồm vì ngoài chú ta ra có thêm một đứa trẻ con ở đây đây này, cậu lệnh bằng mắt.
"Ủa mà mình cũng ăn với nhau rồi dành thời gian chơi với nhau." Yaako vẫn không hiểu. "Tụi mình vậy là có thành lập quan hệ với nhau không?"
"Có, cái này là mối quan hệ giữa bạn bè. Chúng ta giờ là bạn với nhau đúng không nào." Umeko sướng lên phấn khởi làm cô bé hợi-hóa-bướm nho nhỏ cười to. "Nhưng Hoji-san với Ban hơi đặc biệt chút."
"Hoji với Ban?"
"Họ thì thích nhau nhiều hơn là bạn bè, nên còn dành thêm nhiều hơn thời gian cho nhau."
"Vậy là quan hệ gấp đôi?"
"Đúng!"
Trời, hai cô nàng này đang thảo luận cái quái gì vậy. Ban bật vũ khí tự vệ lên hết max về phía Hoji, cái trề môi mà anh thích ấy, rên rỉ. "Cộng sự!"
Cái đám này là động nghiệp của anh trước khi là của cậu, anh tốt hơn là nên dừng họ lại trước khi cậu nỗ tung ngay tại chỗ này.
"Mà ngạc nhiên ghê là Ban giữ kín được." Sen bình luận.
"Cứ nghĩ là cậu ta chạy vòng vòng mà thét từ cổ họng đấy chứ." Jasmine gật đầu.
"Không, senpai của em là shy boy mà." Tetsu nói, gắn thêm từ mô tả tiếng Anh một cách tự nhiên.
Câu đó được Hoji đồng ý, khóe môi anh chệch lên trên trước khi anh cuối cùng cũng thương hại cậu, vỗ tay một cái lấy lại sự chú ý về anh.
"Thôi đủ rồi, đừng chọc Ban nữa, mấy kiểu nhạy cảm như cậu ta chịu không nổi đâu."
Ban cau mày, hờn. Giúp kiểu này thà đừng thì hơn.
Umeko lấy đó mà chuyển sang đào thông tin từ Hoji. "Hoji-san, hay là tụi mình với Jasmine đi ăn kem cuối tuần này đi, rồi anh có thể tám về Ban với bọn này." Cô ta nói.
"Cũng lâu rồi chúng ta không đi chơi, ba đứa mình ấy." Jasmine thỏa thuận, điều đó cũng làm Hoji buộc lòng rồi.
"Đúng đấy, Tetsu có thể đi cùng nếu dám mặc drag." Umeko cười toe toét, thích thú muốn trả thù Deka Break đã trộm giờ tắm quan trọng của cô. Nhưng Tetsu chỉ đưa lên ngón cái, không hề nao núng. Chuyện nhỏ.
Ban quay nhìn Sen, người mà hợp lý nhất trong đám, vì cần sự trợ giúp mà Hoji đã không cho đủ, nhưng anh Xanh này cũng nhún vai. "Rất tiếc, tôi không có trong nhóm đó, trước giờ chỉ thích phải nữ mà thôi." Ý là cái nhóm ba người đó dành riêng cho đàm thoại thông tin của giới bên kia.
Yaako lại nghiêng đầu.
Ban muốn giải thích cho cô bé, nhưng tới cậu đây phải công nhận quan hệ giữa đám bọn họ cũng hơi lạ.
Có cặp đôi Umeko và Jasmine, khỏi phải nói là ưng ý nhau cực đỉnh. Rồi có bộ ba gốc là Hoji, Sen và Jasmine. Rồi có nhóm hồi trước mệnh là đám thấy váy mà đuổi, trong đó có Ban, Hoji, Sen rồi giờ thêm Tetsu nữa.
Chưa kể là Hoji và Jasmine về cơ bản thì như là cặp vợ chồng văn phòng, làm việc với nhau không cần hở lời cũng rõ. Rồi có Ban với Tetsu và cái quan hệ senpai-kouhai mà dính hông họ với nhau, đi đâu cũng có đứa kia. Sen thì lại thích thầm Umeko. Giờ cộng thêm nhóm bà tám kia rồi Ban với Hoji, sao phức tạp nhỉ.
"Drag là gì?" Yaako hỏi.
Cái đó giải thích dễ hơn. Ban bám vào đề tài mới kịch liệt, kéo License ra cho cô bé xem hình Tetsu với tóc đen xõa dài, áo đầm đỏ ôm thân chặt.
Mọi người bật ra cười khi Yaako há hốc nhìn Tetsu, mắt sáng rời rợi với ngợi khen vì chú ta là người con gái đẹp nhất mà cô bé đã từng thấy.
Lần này thì Tetsu từ chối, mặt đỏ bừng, còn Umeko và Jasmine nghe cũng không có giận chút gì hết. Họ cũng nghĩ vậy mà.
Hoji chỉ va đầu gối của hai người họ với nhau, tựa lên một khủy tay mà nhìn Ban, mắt với môi cong mềm, nhìn sao thật thà như lúc anh lộ lòng mà hôn cậu trong đêm trên sân thượng.
Bàn tay kia mở nằm trên đùi, khuất khỏi tầm mắt của đồng đội, và Ban không chần chừ gì, đặt tay mình lên nó, cảm thấy những chỗ chai vì súng với cái ấm áp thoát từ da khi ngón tay họ đan vào nhau.
Cậu nghĩ chắc là đã lỡ yêu anh rồi.
.
.
.
Jinche là vụ trong chương 4, tập 19. Gilvan, chương 7, tập 26. Genio, chương 8, tập 29.
Drag hồi xưa có nghĩa là Dressed Resembled A Girl, ăn diện giống con gái, cũng là môn nghệ thuật, nhưng dễ hiểu hơn là diện đồ của phái khác ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip