Càng văn Mộ Nhiễm [ 2 ]
2019-07-14 21:48:38
Càng Văn Mộ Nhiễm [ 2 ]
Ta có chút bất ngờ, không nghĩ tới nàng lúc này giới thiệu bản thân với ta, ta quay đầu lại cười nói với nàng:
"Ừ, ta đã biết, về sau chúng ta chính là đồng nghiệp, có cái gì không biết cứ việc tìm tới ta."
"Ừ, đã biết, không làm phiền ngươi nữa."
"Ừ, bye bye, buổi chiều gặp."
Sau khi rời đi, ta nghĩ chính là, nàng khả năng không biết ta hôm nay ngoại trừ công việc ra, ta chính là cố ý chú ý đến nàng, tên làm sao sẽ không nhớ được a, huống chi còn là một tiểu tỷ tỷ xinh đẹp, ta khi đó chẳng biết bản thân mình bị cái gì, ta quan tâm nàng có chút nhiều, tựa hồ đã vượt ra khỏi loại quan tâm bình thường.
Xế chiều hôm đó là thời gian lên lớp, ta chỉ vào lớp đi dò xét một chút, bởi vì công việc tương đối gấp liền vội vã rời đi, chờ ta bận rộn xong công việc trở lại đơn vị thì bọn họ đã kết thúc giờ huấn luyện, sau đó vài ngày những lúc không có chuyện gì làm ta sẽ chạy tới nhìn một cái, mọi người học tập trạng thái rõ ràng điều không phải tốt, ta cũng sẽ không đi yêu cầu người ta cái gì, dù sao đều là người trưởng thành, không thể đi ràng buộc hối thúc bọn họ như học sinh được, đổi lại là ta giống như bọn họ ngồi ở phía dưới lắng nghe giảng bài, ta nghĩ ta cũng sẽ giống như bọn họ, nghe nhiều hay nghe ít tất cả đều phụ thuộc ở chính bản thân mình. Tô Ngôn và người khác hoàn toàn không giống nhau, ta đi đến phòng học của bọn họ đều sẽ len lén từ phía cửa sau đi vào, có đôi khi ở phía sau lén lút ngồi một hồi, có đôi khi đứng ở cửa nhìn một hồi, thời điểm mỗi lần ta đến, Tô Ngôn đại đa số thời gian đều là chăm chú nghe giảng, bút không ngừng ghi ghi chép chép, khi đó tóc nàng vẫn là rất dài sắp chạm thắt lưng, bóng lưng gầy yếu thẳng tắp, một loại tư thái quật cường, có thể cảm giác được khắp người nàng đều phát ra loại khí chất này, bởi vì nàng rất rất rất rất cùng người khác không giống nhau, khi đó thật thích nhìn dáng vẻ nghiêm túc của nàng, đôi khi sẽ ngồi một hồi, nhìn xem nàng rốt cuộc có thể kiên trì bao lâu, hảo đệ tử tốt hảo đệ tử tốt a, phần lớn thời gian ta nhìn đều không thấy được nàng không nghiêm túc, nhưng số ít thời gian nàng cũng sẽ cúi đầu chơi điện thoại một chút, thỉnh thoảng cùng người bên cạnh thì thầm vài câu. Có đôi khi sẽ gặp phải thời điểm bọn họ nghỉ ngơi, ta sẽ đi tới cùng những người này hàn huyên một chút, tán gẫu đa số đều là chuyện về đơn vị, hỏi thăm tình hình của mỗi người, tỷ như tốt nghiệp trường nào, nhà ở nơi nào, học ngành gì, sau này phát triển như nào các loại, có thể tính cách của ta nhìn qua tương đối dễ dàng tiếp cận đi, với lại cùng bọn họ tuổi tác cũng tương đồng, cho nên nói chuyện phiếm đều tương đối tùy ý, những người đó đều tranh giành để cùng ta giới thiệu về mình, duy chỉ có nàng, chưa bao giờ sẽ đến tham gia tám chuyện cùng chúng ta, một mình ngồi ở đó, thời điểm ta nói chuyện đơn vị nàng mới tương đối để tâm, hoặc là cũng hỏi một hai vấn đề, nhìn nàng viết văn, ta mới biết được nàng nhìn như không để ý đến chúng ta bên này, thế nhưng mỗi một tình huống cá nhân của ta nàng đều không bỏ sót, thì ra nàng khi đó cũng quan tâm ta như thế, ngẫm lại trong lòng vẫn là có điểm vui vẻ. Kỳ thực, ta khi đó rất mong muốn nàng cũng giống những người khác vậy kể về tình hình của chính nàng, bởi vì người ta muốn biết nhất chính là nàng, cụ thể tại sao phải muốn đi tìm hiểu rõ nàng như thế, ta tự nói với mình có thể là bởi vì nàng biểu hiện ra tính cách khác biệt, tính không hợp đàn của nàng, cao lãnh của nàng, đưa tới lòng hiếu kỳ mãnh liệt của ta, muốn đi tìm tòi nghiên cứu nàng rốt cuộc là một nữ hài tử như thế nào, có chút muốn cùng nàng kết giao bằng hữu.
Tô Ngôn nàng nói:
"Nhìn ngươi, trúng kế rồi, bị ta sáo lộ a, kỳ thực ta chính là muốn dùng phương thức này để khiến cho ngươi chú ý, kết quả ta đã thành công."
Tự mình ở chỗ đó đắc ý, kỳ thực ta biết nàng đây là đang cùng ta nói đùa, bởi vì ta dám khẳng định, tính cách này của nàng là hoàn toàn vốn có, hoàn toàn điều không phải đóng giả.
Bởi vì bọn họ sau khi kết thúc huấn luyện đều sẽ lần nữa bị phân đi, đến các cơ sở, các bộ phận phía dưới, ta đem thông tin cá nhân của những người này đều sắp xếp xong, cầm đi tìm mấy lãnh đạo họp, bọn họ bị phân đến đâu cần lãnh đạo họp thảo luận quyết định, một lãnh đạo thì trong tay sẽ có hạn ngạch cố định, các ngươi hẳn là đều biết. Trong phòng họp, đầu tiên là ta giới thiệu cho những lãnh đạo biết một chút tình huống cụ thể, chuyên ngành các loại của đợt tuyển dụng nhân viên lần này, lúc giới thiệu xong, có vị lãnh đạo của chúng ta nói:
"Mộ Nhiễm, bọn họ năm nay là ngươi dẫn dắt, so với chúng ta sẽ hiểu rõ nhiều hơn một chút, ngươi đánh giá một chút đi, có kiến nghị hay đề cử gì không?"
Đương nhiên, trước khi mở cuộc họp ta cũng đã chuẩn bị, vấn đề này ở trong dự liệu của ta, ta cầm tài liệu trong tay, mở ra xem đến, lật tới thông tin cá nhân và sơ yếu lý lịch của Tô Ngôn nói:
"Có chọn được một người, lãnh đạo mời xem trang thông tin số 6, nàng tên là Tô Ngôn, ta cảm thấy nàng rất ưu tú, chuyên ngành **, bằng cấp nghiên cứu sinh, trong lúc đào tạo biểu hiện rất xuất sắc, giáo viên giảng dạy đánh giá nàng cũng rất cao"
Mấy lãnh đạo nghe xong lời của ta, đều lật xem tài liệu trong tay, trong đó có một vị lãnh đạo đột nhiên nói:
"Tô Ngôn? Cha là Tô **, đây có phải là Tô Tổng chúng ta không?"
"Đơn vị làm việc của cha là *****, thật đúng rồi a, Tô Ngôn này đúng thật là nữ nhi Tô Tổng chúng ta, năm nay tốt nghiệp? Thế nào lại đến chỗ này của chúng ta, hơn nữa cũng không có cùng chúng ta báo một tiếng"
Ta nghe bọn họ ngươi một câu ta một câu nói, có chút không tập trung, không yên lòng, suy nghĩ hai vấn đề, một là lãnh đạo có thể hay không cho là ta sớm đã biết chuyện của Tô Ngôn nên cố ý đề cử nàng, có thể hay không trách ta không có thông báo trước cho bọn họ biết, vấn đề thứ hai chính là ta vì sao không có cẩn thận chuyên chú xem tư liệu của nàng, điểm ta chú ý tới cơ bản đều không đặt trên mấy vấn đề đó, mà là chú ý đến chuyên ngành của nàng và lý lịch tóm tắt cùng với một ít thành tựu đạt được, có chút tự trách mình không đủ kỹ lưỡng. Ngay thời điểm ta nghĩ những chuyện này, ta nghe lãnh đạo lớn nói chuyện, hắn nói:
"Chuyện phân công Tô Ngôn trước cứ để đấy, chúng ta thảo luận những người khác trước."
Cứ như vậy trong buổi họp chúng ta đem những người khác ngoại trừ Tô Ngôn đều sắp xếp xong, trong lòng ta phi thường hiểu rõ lãnh đạo nghĩ gì, có lẽ hắn không thể tự tiện chủ trường, cần phải cùng Tô Tổng chúng ta nói chuyện, cũng chính là báo cho ba ba Tô Ngôn, trưng cầu ý kiến, đồng thời còn có thể muốn mượn cơ hội này cùng lãnh đạo cấp trên thân thiết một chút, nhân chi thường tình (thói thường của con người), có thể hiểu được.
2019-07-14 21:51:54
Huấn luyện gần kết thúc, buổi chiều ngày cuối cùng cũng không phải ta cho bọn họ lên lớp, mà là thời gian ta tổng kết, đi tới phòng học, thấy ánh mắt mong đợi của mọi người, ta biết bọn họ mong đợi là cái gì, thời điểm nhìn về phía nàng vừa vặn nàng cũng đang nhìn ta, nàng hướng ta khẽ gật đầu, cười một cái, ta cũng cười cười, chỉ một ánh mắt giao nhau ngắn ngủi, trong lòng nghĩ nữ nhi Tô Tổng chúng ta thì ra dáng vẻ như thế này, ta chưa từng gặp qua Tô Tổng, nhưng mà ảnh chụp thì có thấy qua, nhìn lại, thật đúng là có vài phần giống nhau, thu hồi tâm tư, cùng những nhân viên mới này bắt đầu giao lưu:
"Mọi người có gì muốn biết, hay không hiểu vấn đề gì có thể hỏi ta, những gì ta biết đến căn bản đều đã nói cho mọi người rồi"
Một người hỏi:
"Chúng ta sẽ chính thức đi làm vào tuần tới, việc bố trí cho chúng ta đã xác định rồi sao?"
Quả nhiên như ta suy nghĩ, đây đúng là điều bọn họ quan tâm:
"Cái này a, phải đợi lãnh đạo quyết định, khoảng hai ngày nữa, thứ hai các ngươi có thể biết" ta chính là đã biết thế nhưng cũng không thể hiện tại ở chỗ này nói, đây là quy củ.
Lại cùng bọn họ nói chuyện phiếm một hồi, đột nhiên một nam sinh dáng dấp cao lớn, chính là Cao Viễn hỏi ta:
"Mộ Nhiễm, vừa nãy mọi người chúng ta thương lượng ngày hôm nay cùng đi ra ngoài tụ họp một chút, nếu ngươi có thời gian, cùng chúng ta đi đi, cũng vì cảm ơn ngươi, tất cả mọi người rất mong muốn ngươi có thể tới, cái kia. . .Ta là thay mặt mọi người hỏi"
"Việc này. . .Rất không đúng dịp a, ta buổi tối có hẹn rồi, thế nhưng ta vẫn cảm ơn các ngươi có thể mời, ta rất vinh hạnh"
Nghe được mọi người 'Ai. . .' một tiếng, ta nhìn về hướng chỗ Tô Ngôn ngồi, suy nghĩ một chút, nói:
"Nếu như, các ngươi có thể đi đầy đủ, ai cũng không được vắng mặt, ta đây sẽ cân nhắc xin nghỉ, thế nào? Không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là có thể cùng các ngươi"
Mọi người tích cực hưởng ứng:
"Đều đi đều đi, chúng ta đều đi"
Ta thấy bọn họ tích cực như vậy, cũng liền không tiện cự tuyệt, đi ra ngoài gọi điện thoại cho bằng hữu, nói đơn vị tạm thời có việc, buổi tối không thể cùng bọn họ tụ họp. Cứ như vậy, ta lần đầu tiên có cơ hội cùng Tô Ngôn ăn bữa cơm đầu tiên, nói ta tại sao phải yêu cầu tất cả bọn họ đều phải tham gia, bởi vì ta phi thường không xác định với tính cách của Tô Ngôn nàng có thể tham dự chuyện này hay không, cho nên mới phải nói như vậy, có thể nói ta là dùng lời nói bắt cóc nàng, bởi vì ta muốn cùng với nàng. Về phần tại sao, ta cũng không biết, có lẽ chỉ là lòng hiếu kỳ quấy phá, ngay lúc đó ta chính là nghĩ như vậy. Đơn giản mà nghĩ cách, ta thích kết giao bằng hữu, ừm, nhất định là như vậy.
Sau khi tan việc, biết buổi tối nhất định sẽ không thể không uống rượu, cho nên trước đem xe đưa về nhà, thuận tiện lên lầu thay đổi một bộ quần áo tương đối giản dị tiện lợi, ở đây ta muốn nói rõ, ta chủ yếu là đưa xe về nhà, thuận tiện thay đổi áo quần, chứ không phải lưu ý hình tượng hay làm đẹp các loại a. Đón xe đến đến chỗ ăn, vừa vào liền nhận được sự hoan nghênh của mọi người, thấy được Tô Ngôn, nàng quả nhiên tới, ngực có điểm nhảy nhót, cho nên liền rất tự nhiên đi tới bên cạnh nàng, hỏi:
"Ở đây không ai ngồi đi? Ta có thể ngồi ở chỗ này không?"
Không đợi Tô Ngôn trả lời, Cao Viễn bên cạnh nói chuyện:
"Đương nhiên đương nhiên, chỗ này chính là giữ cho ngươi"
Ta thấy Tô Ngôn thu hồi cái túi của mình, nói:
"Ừ, cố ý giữ cho ngươi"
Sau khi ta ngồi xuống, nhìn Tô Ngôn, nhìn Cao Viễn, trong lòng nghĩ. . .Hai người thật có ý tứ. Chỗ ngồi này rốt cuộc là ai giữ cho ta, vì sao ta cảm thấy Tô Ngôn nàng lại có chút ngượng ngùng a? Là do ta ảo giác sao? Biểu tình có chút mất tự nhiên, hoặc có lẽ là ta suy nghĩ nhiều.
Cao Viễn ở bên cạnh đối với ta chiếu cố có thừa, cái tâm tư của tiểu nam hài này ta cũng đã nhạy bén minh bạch rồi, ta có thể làm là chỉ có thể tận lực để cho hắn biết khó mà lui, rất hiểu rõ tửu lượng của mình, ta cũng không phải là dạng người làm ra vẻ, bọn họ kính rượu có thể uống liền uống, nếu quả thật không thể uống, ta sẽ hô ngừng, người bên cạnh vẫn là trước sau như một, an tĩnh một chỗ, có thể nói chuyện phiếm liền nói, thế nhưng không nhiều lắm, tích tự như kim(*) dùng ở trên người nàng cực kỳ phù hợp, còn có, theo quan sát của ta, nàng gầy như vậy cũng là có nguyên nhân, ăn quá ít rồi, hơn nữa còn giống như rất kén ăn, uống một chút rượu mặt liền đỏ bừng, rõ ràng rất không biết uống rượu, thật không phải chỉ một mình ta đối với nàng có cảm giác như vậy, người khác đều nói dáng vẻ nàng không dễ tiếp cận, sự thật đúng là như vậy, nàng chính là không dễ tiếp cận, lúc người khác nói chuyện với nàng hay lúc cùng nàng uống rượu, ta nhìn nàng, trong đầu suy nghĩ, nàng rất khó tiếp cận, ngươi vì sao luôn luôn muốn đến gần nàng một chút a?
(*) Tích tự như kim: Tiết kiệm lời nói, tích chữ như vàng.
Lúc ăn cơm, điện thoại ta vang lên, ta đi ra ngoài nghe điện thoại, thuận tiện đến toilet, thời gian ta nói chuyện điện thoại, nàng cũng tới, ta một bên gọi điện thoại, một bên cùng nàng chào hỏi, nhìn nàng trong gương, khuôn mặt thanh tú đỏ bừng do uống rượu, trút bỏ vài phần lãnh diễm, sinh ra vài phần khả ái, ta nhịn không được nhìn nàng nhiều lần, gọi điện thoại cũng không tập trung, nhìn nàng vẫn không có đi ra ngoài, nàng đây là đang đợi ta sao? Vội vã cúp điện thoại, cùng nàng đi trở lại, đi một đoạn đường, chúng ta đều không nói gì, ta cảm thấy bầu không khí có chút xấu hổ, sau lại vẫn là nàng phá vỡ xấu hổ:
"Ngươi không sao chứ? Uống nhiều như vậy."
"Không có việc gì a, còn không coi là nhiều"
Nàng tựa hồ đối với câu trả lời của ta có chút giật mình, trừng hai mắt hỏi ta:
"Uống vậy còn ít sao?"
Ta không muốn để nàng lưu lại ấn tượng ta có thể uống rượu rất nhiều, hỏi ngược lại nàng:
"Ngươi thế nào? Nhìn ngươi uống rượu mặt liền đỏ, bình thường cũng không uống rượu phải không."
"Hoàn hảo, chỉ là có chút cháng váng đầu, bình thường ở bên ngoài ăn cơm cũng sẽ uống một chút, chính là không có tửu lượng, uống một chút mặt liền đỏ."
"Ngươi biết không? Mọi người đều nói người uống rượu mà đỏ mặt là người tốt, tính cách tốt, ta xem ngươi thế nào không giống a?"
Nàng tựa hồ không nghĩ tới ta sẽ nói như vậy, bị ta nói như vậy có chút không biết làm sao, ta cũng hiểu được hình như nói lời này có chút đường đột, lập tức lại bổ sung thêm:
"Bất quá ta nghĩ lời nói này có lẽ sai rồi, ngươi xem ta sau khi uống rượu mặt thế nào cũng không đỏ, thế nhưng ta cảm giác tính cách mình rất tốt a, thích kết giao bằng hữu, cho nên lời này không chính xác, ngươi nói có đúng không?"
Nàng tìm được bậc thang, rất nhanh trả lời ta:
"Đúng vậy a, cảm giác tính cách ngươi tốt vô cùng, tương đối thân thiện, đặc biệt thời điểm cười, người khác hẳn là đều sẽ thích kết bạn với những người như ngươi, chứ không phải như ta."
"Vậy còn ngươi? Những người có tính cách như ngươi cũng sẽ thích cùng ta kết giao bằng hữu sao?" Ta nghiêng đầu hỏi nàng.
"Ta? Cũng sẽ đi" nàng lại làm một cái kinh ngạc
Vừa vặn chúng ta cũng đi tới cửa phòng, ta cười một cái nói:
"Vậy là tốt rồi, một hồi đi vào đừng uống, uống nhiều rồi khó chịu"
"Ừ"
Mới vừa vào cửa, chợt nghe thấy đám người kia nói với chúng ta, cơm nước xong bọn họ còn muốn đi chơi thêm một hồi, ca hát một chút, tiếp tục khai thông tình cảm, ta không có cự tuyệt, bởi vì nàng vừa nãy nói với ta đầu choáng váng, cho nên ly rượu sau cùng ta muốn thay nàng uống, nhưng là người khác còn không có phản đối, nàng lại thoáng cái từ trong tay ta đoạt mất ly rượu, ta khi đó thấy được ánh mắt kiên định của nàng, nàng nói:
"Ta không sao, ta tự mình uống là được" nói xong ngửa đầu một cái, một ly rượu liền vào bụng của nàng, tay mảnh khảnh, giơ chén rượu, cổ trắng nõn, ngưỡng mặt, bộ dáng nghiêm túc mà quật cường cuối cùng làm cho ta nhìn có chút thất thần.
2019. 07. 14
------ Thản nhiên mà gặp gỡ, tùy ý mà đi, không chào hỏi, không ngụy trang, lại có thể không hợp đàn mà hợp, đây là tính cách mị lực của nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip