Chương 146 : Hoàn thành sứ mệnh.

   Cố Hải đem toàn bộ dầu bôi trơn còn lại bôi lên ' tiểu cố hải ' , làm tốt bôi trơn ,  đè lên lưng Bạch Lạc Nhân, chậm rãi ma sát hướng bên trong đẩy vào.

Trong khoảnh khắc đó, Bạch Lạc Nhân nhắm chặt hai mắt , cắn chặt môi, hô hấp tạm dừng, biểu tình cương ngạnh, chỉ có gân xanh trên cổ đập liên tục chứng tỏ là mình còn sống.

Cố Hải cũng thở ra một hơi dài , lúc này phát hiện Bạch Lạc Nhân không kêu cũng không la, thoải mái cười cười.

" Thế nào tin tưởng tôi đi ? Tôi nói sẽ không làm cậu đau thì tất nhiên sẽ không khiến cậu đau ."

Bạch Lạc Nhân sửng sốt vài giây, không cam lòng kêu lên hai tiếng : " Tôi tin cả nhà cậu ! Như thế nào là không đau ? Đau chết mất ! "

Cố Hải dừng một chút, mặt  ngập tràn vẻ không tin ." Không có khả năng ? Vừa rồi ba ngón tay đều đi vào, theo lý thuyết phải không thành vấn đề chứ ! "

" Ba ngón tay, ba ngón tay..." Bạch Lạc Nhân nghiến răng nghiến lợi hướng phía sau tức giận mắng :" Ba ngón tay cái rắm a ? Cái kia của cậu, năm ngón tay mới bằng ."

Cố Hải nhướn mày, trêu tức hỏi: " Cậu đây là chê tôi, vẫn là khen tôi đâu ? "

Bạch Lạc Nhân vô lực nằm sấp, ánh mắt sững sờ nhìn hình chạm khắc hoa trên đầu giường, càng không ngừng phỉ nhổ chính mình : Xứng đáng ! Không nhớ bài học cũ ! Tên đó nói không đau mi liền tin ?

Cố Hải lại tiếp tục đẩy mạnh về phía trước một chút, Bạch Lạc Nhân cả người xương đánh tiếng ca ca vang, thật sự chịu không nổi, nằm sấp trên giường kêu ô ô .

Cố Hải lúc này cũng không dám động, thân thẻ nhẹ nhàng nằm sấp xuống, bàn tay tại cổ Bạch Lạc Nhân cọ cọ , ôn nhu nói : " Thật sự đau sao ? "

" Vô nghĩa ! "

" Vậy giờ phải làm sao ? "

Bạch Lạc Nhân vẻ mặt bi thảm gầm , " Cậu lấy ra cho tôi ! "

Cố Hải bất đắc dĩ, đành phải nghe theo kéo ' tiểu cố hải ' trở về, kết quả Bạch Lạc Nhân càng chịu không nổi, kêu vội lên một tiếng , " Dừng lại ! "

" Cậu đến cùng là muốn tôi đâm vào hay muôn tôi rút ra ? "

Bạch Lạc Nhân thở hổn hển hai ngụm khí, vô lực nói :" Cậu đừng động , liền như vậy chờ đi ."

" Tôi không động không được ! " Cố Hải ăn ngay nói thật, đến lúc này rồi còn ai có thể không đọng đây ?

" Không động không được cũng phải chờ ! " Bạch Lạc Nhân nhẫn tâm nói, " Đợi mềm xuống lại rút ra ."

Kết quả, Cố Hải liền thành thật đợi, một lúc sau, Bạch Lạc Nhân chẳng những không đỡ đau, ngược lại lại càng khó chịu. Lại bị Cố Hải vỗ một cái sau lưng : " Ha ! Giống như càng lớn thêm ! "

Bạch Lạc Nhân mặt đều tái , mình hôm nay là hoàn toàn lên nhầm thuyền giặc ! Tróng nháy mắt có vô số cảm xúc ngổn ngang trong lòng, ngày thường kia gương mặt tuấn tú gặp chuyện gì cũng không sợ hãi , lúc này cũng không nhịn được , sầu khổ nhìn bên ngoài trời tối đen, nơi nào mới là nơi cho mình tránh mưa tránh gió đây?

Cố Hải bị bộ dáng này của Bạch Lạc Nhân chọc cười , nhịn không được hôn lên mặt cậu ta hai miếng, Bạch Lạc Nhân hờ hững, Cố Hải lại hôn thêm một cái, ôn nhu dỗ dành : " Được, chuyện đều đã đến nước này, chịu đựng chút liền qua, dù đau thế nào cũng là chuyện trong một lát. Lần trước cậu thao tôi, bắt đầu tôi cũng đâu, nhưng về sau lại rất thoải mái , không lừa câu ." ( Mặt dày xảo trá quá nha Ca )

Bạch Lạc Nhân mắt sáng lên, " Hay là chúng ta đổi vị trí cho nhau ? "

" Đừng, vậy cậu không phải chịu đau nãy giờ thiệt thòi sao ? "

A uy uy.... Bạch Lạc Nhân thống khổ dùng quyền đập giường.

Cố Hải cười, lại bôi chen vào một ít dầu trơn, chậm rãi tiến vào, tốc độ thật chậm, bản thân mình cũng khó chịu, Bạch Lạc Nhân cũng khó chịu. Tận lực giúp Bạch Lạc Nhân ở phía trước kích thích , khiến cậu ta quên đi nỗi thống khổ đằng sau.

Một lần vào ra liền tốn một phút đồng hồ, Cố Hải nhìn nhìn nghĩ, lấy mình thể lực, này tốc độ, có lẽ cả đêm đều không có xong việc.

Bạch Lạc Nhân kiên trì nói :" Cậu nhanh lên đi ."

" Tôi sợ cậu đau."

Bạch Lạc Nhân tuyệt vọng, " Đau dài không bằng đau ngắn ."

Cố Hải giả đò không nghe, hoàn toàn dựa theo tiết tấu của bản thân mình, lần tiếp theo không giống như trước khó khăn, nửa phút liền xong, lần thứ ba càng thuận lợi, mười giây.... Dần dần, Cố Hải gia tăng nhanh tốc độ.

Bạch Lạc Nhân răng nănh cắn chặt , đau cũng không hé răng lên tiếng, đến lúc sau không biết là đau đến tê người hay là như thế nào, giống như không có cảm giác khó chịu lớn như trước. Thử đem khớp hàm buông ra, thư thả thở một hơi, giống như thật sự không có đau như tưởng tượng, quay đầu lại xem, Cố Hải từ từ nhắm hai mắt, biểu tình hưởng thụ khiến cho ai đó như muốn giết người. Bạch Lạc Nhân hừ lạnh một tiếng, ngươi đừng sớm vui mừng , sớm muộn gì cũng có ngày cậu sẽ phải lãnh hậu quả.

Cố Hải hoàn toàn đắm mình trong mật đạo bó chặt chết người của Bạch Lạc Nhân , ý thức là một mảnh hoang vu, nhớ lại bản thân phấn đấu cả một quá trình, có gian khổ có suy sụp, nhưng đến giờ khắc này, cái gì cũng đều đáng giá . Rất thư thái, thật chặt , thật nóng, kích thích đến hắn đều muốn bạo nát mật huyệt chết người này.

Cố Hải mạnh mẽ đẩy lút cán, Bạch Lạc Nhân vốn trầm tĩnh lại sắc mặt vặn vẹo, tay bám chặt mép giường , ai oán nói :" Đau quá..."

Cố Hải mở mắt, cẩn thần quan sát gương mặt Bạch Lạc Nhân , lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve trán cậu ta ," Cậu cẩn thận cảm thụ một chút, thật sự đau sao ? "

Vừa dứt lời lại nhẫn tâm đẩy sâu vào một chút.

Bạch Lạc Nhân cảm thấy như mình bị điểm trúng huyệt đạo, trong nháy mắt đau đớn như rải rác ra khắp than thế, khó chịu nói không nên lời, qua một lúc lại nhanh không còn, thân thể lại trở nên thoải mái khác lạ, giống như xương cốt đều mềm xuống.

Cố Hải liên tục đẩy đẩy vài cái, Bạch Lạc Nhân nháy mắt cuộn tròn lại than thể, trong miệng hừ hừ rên , dưới thân như có điện giật, nhịn không được cầm lấy tay Cố Hải, khẩn cầu cậu ta dừng lại.

Tìm ra.... Cố Hải nháy mắt kích động không thôi, lại một lần cuồng bạo mà xâm nhập , đối với điểm vừa tìm ra hung hăng đâm chọc càn quấy.

Bạch Lạc Nhân ngẩng cao cổ, biểu tình dị thường thống khổ nhưng lại hoàn toàn khác lúc đầu, Cố Hải có thể rõ ràng phân biệt, Bạch Lạc Nhân tại một giây kia là tuyệt đỉnh sung sướng.

Cố Hải lại hung hăng đâm chọc một lần, rồi sau đó dùng thanh âm mị hoặc chất vấn hỏi :" Đỉnh đến không ?"

(' Đỉnh đến không ' là chỉ khi làm tình nam – nam,có chọc đến điểm nhạy cảm trong tuyến tiền liệt hay không :3 )

Bạch Lạc Nhân khuôn mặt nháy mắt bạo hồng, chau mày, chết cũng không thừa nhận.

Cố Hải hơi hơi dịch lên, lập tức như nã pháo mà đâm chọc vào góc độ kích thích đòi mạng ấy, lưng eo Bạch Lạc Nhân run rẩy kịch liệt, đầu ngón chân gắt gao bám chặt ga giường , trán nhễ nhại mồ hồi, hô hấp lộn xộn.

" Đỉnh đến không ? " Cố Hải hỏi lại .

Nhìn Bạch Lạc Nhân thần thái xấu hổ , ẩn nhẫn cùng giận dữ , trong nháy mắt miểu sát Cố Hải , đem cậu ta mê hoặc thần hồn điên đảo, dây thần kinh ác liệt mau chóng bạo động, bằng mọi giá phải hỏi cho được kết quả. Nâng một chân Bạch Lạc Nhân lên , đặt lên vai, bắt buộc cậu ta nghiêng thân sang một bên, một chân khác bị mạnh mẽ đè chặt , như vậy sẽ càng thuận lợi khi tiến hành công kích cái địa phương kia.

Bạch Lạc Nhân thắt lưng bị Cố Hải kiềm chế, hai chân mở rộng, cảm giác bị sỉ nhục còn chưa ngập tràn cõi lòng, ngay lập tức bị liên tiếp kích thích cuốn trôi hết thảy, khoái cảm bùng nổ từ dưới thân vọt tới, đợt sau mạnh hơn đợt trước, còn chưa kịp thích ứng, liền bị dòng điện mãnh liệt xỏ xuyên thân thể, hoàn toàn đánh mất năng lực tự chủ.

Cố Hải thắt lưng như là máy phát điện, cường độ cùng tần suất đến kinh người , kiêu ngạo nhìn Bạch Lạc Nhân, khí thế cường đại như là muốn đem cả người cậu ta dung nhập tiến bản thân.

Tiếng rên rỉ của Bạch Lạc Nhân thoát ra khóe miệng, cảm thấy chính mình đều nhanh điên rồi, thân thể đều không nghe khống chế nữa.

Cố Hải nắm lấy cằm Bạch Lạc Nhân , âm u hỏi : " Đỉnh đến không ? "

Bạch Lạc Nhân sống chết giữ lại một phần quật cường cuối cùng , tại Cố Hải lại một lần nữa càn quét đến, Bạch Lạc Nhân trực giác mình muốn chịu không nổi, phía trước đã sưng đến đau đớn, mỗi một giây đều chuẩn bị bùng nổ, lại kém một chút đến khoái cảm, cảm giác được cứ như vậy tra tấn tiếp mình có lẽ sẽ chết mất, liền thử lấy tay đi giải quyết, lại bị Cố Hải liếc mắt nhanh tay ngăn lại.

Sau đó, Cố Hải tóm lấy ' tiểu nhân tử' , nhưng không phải giúp Bạch Lạc Nhân phóng thích, mà là ngăn chặn phóng thích. Phía sau bị thô bạo đâm chọc, đau đớn từ lâu đã biến thành khoái cảm, Bạch Lạc Nhân thân thể như bị thiêu đốt , phía trước tập trung khoái cảm bị ngăn lại , nghẹn đến mức khó thở , mặt sau như bị dòng điện cuồn cuộn không ngừng xỏ xuyên cơ thể, dũng mãnh mà vào, quả thực sắp chịu không nổi.

Cố Hải đột nhiên thả chậm lại động tác, vừa chậm vừa ngoan vừa chuẩn, mỗi một lần đâm vào là hỏi một câu, đâm vào là hỏi một câu.

" Đỉnh đến không? Đỉnh đến không ? Đỉnh đến không ? ..."

Rốt cuộc, Bạch Lạc Nhân đầu hàng mà gầm nhẹ , " Đỉnh đến ."

Mồ hôi Cố Hải theo gương mặt tuấn tú rơi xuống, khóe miệng nhếch lên đầy kiêu ngạo, " Ngoan, cùng nhau ra."

Trong nháy mắt, dưới thân mình như có thiên quân vạn mã gào thét ập tới, cao tần kích thích đến cực độ khó tìm thấy kẽ hở, cả thân thể Bạch Lạc Nhân như trôi nổi giữa luồng sóng nhiệt, bị ngọn lửa hừng hực ấy thổi quét, đốt cháy... Trong cơ thể như có một viên đạn, tại mỗi một thời khắc đều có thể bùng nổ, khiến cho mỗi một dây thần kinh đều run rẩy co rút, trong nháy mắt được đến phóng thích, sau đó chìm vào dục tiên dục tử cảnh tượng huyền ảo, mơ mơ hồ hồ chìm đắm vào .

Lúc Bạch Lạc Nhân phục hồi lại tinh thần, hỗn tiểu tử nào đó đã tham lam đem trạng thái mê say này của mình thu hết vào mắt.

Cồ Hải hôm nay sướng muốn chết, nhất là lúc cuối cùng một giây kia, ôm Bạch Lạc Nhân lên đến đỉnh núi khoái lạc, nghe được một tiếng gầm nhẹ mất khống chế của cậu ta, quả thực đều đem hắn trực tiếp miểu sát !

Hồi tưởng đủ, Cố Hải ôm lấy bả vai Bạch Lạc Nhân , kích động hỏi:" Bảo bối, muốn cái gì, cùng ca ca nói ! "

Bạch Lạc Nhân đáp lại một quyền hướng bên mặt Cố Hải, " Ai là anh, ai là em ? "

Cố Hải sờ sờ một bên mặt, trêu tức :" Ai, vẫn còn sức đâu, chứng minh vừa rồi tôi thao không có đủ mạnh ! Hay là lại làm thêm một lần ? "

Vừa dứt lời lại hướng Bạch Lạc Nhân đè lên, Bạch Lạc Nhân gắt gao bóp chặt lấy cổ Cố Hải, chỉ hận không thể đem tên này bóp chết.

Hai người ở trên giường náo loạn một trận, cuối cùng vẫn Cố Hải buông tay trước, ôn nhu nói :" Ngoan , đi tắm rửa , tắm rửa xong ngủ sớm một chút. " ( Muộn chưa ca, =)) giờ mà còn sớm à )

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip