Chương 14. Trong văn phòng (H)

Sáng sớm hôm sau, Tô Mặc Huy nghe thấy tiếng chuông báo thức thì tắt đi, nhìn quanh bốn phía, nhớ đến vui sướng đêm qua, thân thể không manh áo che thân của hai người kề sát bên nhau làm gậy thịt hoạt bát của anh lại cương cứng chào cờ, nhưng nghĩ tới đêm qua cô đã rất vất vả, anh vẫn nên kiềm nén bản thân lại, nhịn không được hôn say đắm vầng trán cô, anh thật may mắn khi có được điều tốt đẹp này - đó là chính cô.

Tô Mặc Huy nhẹ tay nhẹ chân đi xuống giường, trở lại phòng mình vọt vào tắm nước lạnh, nghĩ đến vẻ gợi cảm của Tô Mông khi làm tình đêm qua và khoái cảm chật khít bao quanh, rất nhanh anh đã bắn ra. Anh không nén được có chút buồn cười, trước kia anh luôn tự cao bản thân mình bình tĩnh và kiềm chế, điềm đạm ít ham muốn, ngay cả tự sướng cũng ít khi làm, từ sau khi tốt nghiệp làm giáo viên lại càng thanh tâm quả dục, một năm cũng không sinh hoạt vợ chồng bao nhiêu, mỗi lần làm thì đều làm qua loa, hơn nữa sau khi có Tô Hạc Lâm ngoài ý muốn lại gần như là cấm dục.

Không nghĩ tới anh lại điên cuồng trầm luân ở trên người cô học sinh Tô Mông này, có điều mùi vị quả thật rất tốt, cơ thể tươi trẻ tuyệt vời khiến cho anh như lạc lối nơi thiên đường khoái cảm, làm cả người anh cũng tràn đầy sức sống. Sức sống này không hề nghi ngờ hệt như anh thể hiện lúc chạy bộ hồi còn đi học, chạy xong hai vòng chẳng những không cảm thấy mệt, mà còn thừa sức chạy thêm mười vòng nữa.

Tiết tự học buổi sáng anh đã nhớ thương Tô Mông, đi một vòng qua các lớp chờ đến khi giáo viên chính khóa đến anh liền trở về ký túc xá, dù anh nhẹ tay nhẹ chân mở cửa nhưng vẫn đánh thức cô.

Tô Mông xoa xoa đôi mắt, mơ mơ màng màng nói, "Ưm ~... Mấy giờ rồi?"

Tô Mặc Huy thấy bộ dáng ngốc ngốc bé nhỏ của cô, liền hôn lên khóe miệng cô một cái, "Vẫn còn sớm, ngủ tiếp đi."

Tô Mông lại nặng nề ngủ tiếp, anh vòng về phòng mình giặt cái khăn trải giường tối qua làm dơ, khi nhìn đến vệt đỏ khô lại trên khăn, lòng anh chợt run rẩy, nghĩ nghĩ rồi cắt vết đỏ trên đó xuống trộm giấu đi, rồi lần nữa trải lên tấm khăn mới. Tô Mặc Huy muốn quay lại nhìn cô một cái, nhưng lại sợ đánh thức cô, cuối cùng anh vẫn từ bỏ, ngồi trong phòng sách của mình làm việc, chờ đến hơn bảy giờ mới đi mua bữa sáng.

"Mèo con lười, xuống giường nào."

Tô Mông vẫn không chịu mở mắt ra, đồng hồ sinh học ngày xưa ấy cũng không còn tác dụng nữa.

"Không đứng dậy nữa thì sẽ đi học muộn đấy."

Tô Mông nghe thấy đi học thì phản xạ có điều kiện bật dậy, rồi đột nhiên cô phản ứng lại, "Em đã tốt nghiệp rồi còn học gì nữa?"

Tô Mặc Huy bị dáng vẻ ngu ngốc của cô chọc cười, "Chẳng phải em là giáo viên à?"

Lúc này đây ý thức của Tô Mông mới thật sự quay về, cô hờn dỗi anh, "Ai bảo thầy nói chuyện không rõ ràng chứ?"

Tô Mặc Huy nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của cô, "Tự mình ngủ đến mơ hồ còn trách tôi."

Tô Mông ôm Tô Mặc Huy làm nũng, "Vậy em muốn thầy ôm em đi! Bây giờ cả người em đều đau cả!" Vừa rồi còn mơ mơ màng màng nên không có cảm giác gì, bây giờ cô lại rất thanh tỉnh, cả người đều đau như vừa bị đập ra xây lại, cho dù cô thường xuyên tập yoga cơ thể mềm dẻo, nhưng cũng không chịu được khi bị anh lăn lộn trong thời gian dài, đặc biệt là eo và chân... Chỗ tối hôm qua anh tiến vào, cũng vô cùng đau nhức.

Nhớ tới đêm qua điên cuồng làm nên anh cũng có chút lo lắng, dù sao vẫn là lần đầu tiên của cô, "Nếu không lát nữa để tôi dạy thay em."

"Không cần đâu, em muốn tự mình làm, đến lúc kiểm tra sẽ vượt mặt thầy, để thầy dạy thầy chơi xấu thì làm sao bây giờ?"

Hiện tại Tô Mặc Huy cũng đã tin tưởng cô có chút bản lĩnh rồi, dưới sự dẫn dắt của cô lớp hai đã tiến bộ rất nhiều, lớp bốn cũng là lớp có trình độ tiếng anh tốt nhất khi kiểm tra tháng, nói không chừng không bao lâu nữa con sóng trước là anh cũng sẽ bị cô đè xuống, Tô Mặc Huy chợt nảy sinh cảm giác tự hào, đây là học sinh của anh, cũng là người con gái bé nhỏ của anh.

Cảm nhận được cọ xát nhỏ nhẹ trong lòng ngực mình, Tô Mặc Huy lấy lại tinh thần, nhịn không được nhắc nhở, "Nếu em còn không mặc quần áo vào, thì quả thật là không đi dạy được rồi."

Tô Mông lập tức đẩy anh ra, thẹn thùng che ngực, "Lưu manh."

Tô Mông chỉ huy Tô Mặc Huy tìm quần áo cho cô, đồ lót thì không vấn đề gì, tùy tiện mặc một bộ màu đen là được, nhưng nhìn dấu vết trên cánh tay và đùi mình, bộ quần áo nào cũng đều bị bỏ qua.

Tô Mông đột nhiên nghĩ đến, "Có một bộ váy màu đen, là kiểu thiết kế vải voan ở cánh tay." Mặc nó có thể che khuất cánh tay lại còn thông thoáng, chân thì không che được nên lát nữa dùng kem nền che lại là ổn rồi.

Tô Mặc Huy tìm vài phút mới tìm thấy, không giống anh, tủ quần áo của cô thật sự có quá nhiều quần áo, giờ phút này anh mới sâu sắc cảm nhận hầu hạ phụ nữ không dễ mà, có điều ai bảo là do anh lăn lộn mà ra.

Tô Mông chỉnh lại thật lâu mới ra ngoài, bởi vì nhìn vào gương mới thấy trên cổ cô đâu đâu cũng là dấu dâu tây, cô chỉ có thể dùng kem nền phủ một lớp dày, để tránh cởi đồ sẽ bị lộ ra ngoài, cũng may phút cuối cùng cũng chạy đến trường học, các bạn học đều đang nghiêm túc đọc sách dưới sự dẫn dắt của Lộ Viễn Hi. Cuối tiết, Tô Mông nhớ tới việc đêm qua khi Tô Mặc Huy liếm huyệt của cô thì mắc tiểu, lại tra tìm trên mạng một phen, cô có được đáp án ngoài ý muốn nhưng lại vô cùng hợp lí, cái gì hư hỏng xấu xa thì quăng hết cho Tô Mặc Huy, không ngờ là đàn ông đã kết hôn còn ngây thơ như vậy, hay là do anh có ý xấu không phổ cập kiến thức khoa học cho cô, mặc kệ là nguyên nhân nào, cũng coi như là cho cô một lý do để trêu anh.

Tô Mặc Huy lên lớp xong thì trở lại chỗ ngồi trong văn phòng, anh nhìn thoáng qua Tô Mông, thấy cô đang nghiêm túc soạn bài, cũng không quấy rầy, lấy ra điện thoại để ở trong ngăn kéo muốn nhìn một chút xem có tin nhắn gì quan trọng không, tin thứ nhất nổi bật trên cùng là của Tô Mông gửi đến.

Tô Mông: Thầy ơi, hóa ra đêm qua em không phải mắc tiểu.

Tô Mông: Mà là triều xuy*.

Tô Mông: Tiêu đề tiếp theo: Bị liếm huyệt muốn đi tiểu là vì sao ... đây là sự nhầm lẫn về biểu hiện giả, thực tế ở nữ giới khi bị kích thích sẽ sinh ra hiện tượng triều xuy...

Tô Mông: Tiêu đề tiếp theo: Phân tích toàn diện khi phụ nữ cao trào xuất tinh, điều không phải người phụ nữ nào cũng có...

Chờ Tô Mặc Huy thấy rõ nội dung, liền nhanh tay vội vàng khóa màn hình lại, bên cạnh anh còn có người ngồi đó. Anh ngẩng đầu nhìn về phía Tô Mông, cô chống trán nhìn anh một cái, rồi thẹn thùng đỏ mặt nhanh chóng tránh đi tầm mắt của anh, ý muốn trốn tránh thật rõ ràng. Tô Mặc Huy nghĩ đến tối hôm qua khi xi cô tiểu chảy ra chất lỏng không rõ và bộ dáng kiều mị thở dốc khi bị dương vút cọ xát, liền ngay lập tức cứng lên.

Thừa dịp người bên cạnh không chú ý, anh mở khóa điện thoại, xóa nhật ký tin nhắn phía trước của cô, rồi mới đáp lại tin của cô. Tô Mông nhìn anh gõ chữ, lại nghe thấy tiếng điện thoại rung lên, phỏng đoán nhất định là anh đang trả lời cô, có chút chờ mong tin anh đáp lại rồi ~

Tiểu Hôi Hôi: Đổi chỗ với Lưu Oánh đi.

Tô Mông và anh liếc nhìn nhau, gương mặt cô càng thêm ửng đỏ: Làm chi vậy?

Tiểu Hôi Hôi: Để em trải nghiệm cảm giác "xuất tinh" một lần nữa.

Tô Mông: Tối nay rồi hẵng trải nghiệm, bây giờ có rất nhiều người đó. / thẹn thùng

Tiểu Hôi Hôi: Ban ngày ban mặt trêu chọc tôi, em còn biết thẹn thùng sao?

Thật ra Tô Mông cảm thấy ở trước mặt nhiều người như thế lén làm chuyện xấu hổ ấy có cảm giác rất kích thích, nhưng cô vẫn rụt rè từ chối hai bận.

Tiểu Hôi Hôi: Em còn không qua, tôi liền đi tìm em.

Bàn làm việc của Tô Mặc Huy nằm chính giữa ngay phía góc văn phòng, bên trái là Lưu Oánh, bên phải thì để trống, đúng là càng che khuất ở phía sau.

Tô Mông làm bộ như không thể không làm, cất giọng: "Oánh Oánh, tớ có thể đổi chỗ với cậu không, tớ có vấn đề cần thầy Tô chỉ dạy."

Lưu Oánh không nghĩ nhiều, đáp được.

Chờ đến khi Tô Mông lại đây, Tô Mặc Huy lại nói, "Cô Tô, em ngồi bên phải đi, bên này sáng hơn một chút."

Bên phải là vách tường, chỗ nào có ánh sáng chứ, trong lòng Tô Mông thầm mắng anh giả đứng đắn, ngoài mặt lại đáp vâng.

Tô Mông ngồi xuống bên phải anh, Tô Mặc Huy kéo ghế ngồi sang bên cạnh cô, giả vờ giả vịt hỏi, "Không hiểu cái gì?" Bàn tay to rộng lại len vào sau lưng cô vuốt ve từ dưới lên.

Tô Mông cảm nhận được sự ấm áp của anh chạm vào mình, thoáng ngưa ngứa run rẩy, cô tùy tiện tìm đại một vấn đề. Tay phải Tô Mặc Huy vòng ra phía trước, đem làn váy dài đến đầu gối vén lên tận bắp đùi, cô e lệ dùng tay đè xuống ngăn cản, những cũng chỉ là phí công. Một bên anh nghiêm túc giảng giải tri thức, một bên anh để đùi trái trắng nõn của cô đặt ở trên đùi mình, tách ra hai chân cô, vuốt ve chỗ giữa đùi và chân, phảng phất như đang nghiêm cẩn dạy học. Đột nhiên, anh đặt toàn bộ bàn tay to ở trên cửa động, chuyển động trên dưới như có như không, nơi riêng tư của Tô Mông cảm nhận được sự khiêu khích từ bên ngoài, cầm lòng không đậu bắt đầu chảy ra nước. Tô Mặc Huy chạm đến thứ ướt át, anh gợi lên một nụ cười khẽ, tiếp theo lại bắt đầu tiến công vào trọng điểm, cách lớp quần lót dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lấy hạt châu hoa, thỉnh thoảng lại dùng ngón cái khẽ khàng khảy nó, bỗng anh lại nghiền nát nó thật mạnh.

Tô Mông đỏ mặt lắc đầu nhẹ giọng nói "Không cần.", tay cô cũng đặt trên cổ tay anh chống cự, song hoa huyệt lại đang không ngừng chảy nước, làm ướt cả quần lót.

Tô Mặc Huy vuốt ve chiếc quần lót ẩm ướt, anh cười khẽ nhìn cô một cái, như thể đang trào phúng cô khẩu thị tâm phi, Tô Mông xấu hổ quay đầu đi tỏ vẻ không muốn đối mặt.

Bỗng Tô Mông "A..." một tiếng, thu hút sự chú ý của rất nhiều giáo viên.

Cảm nhận được ánh mắt như trải qua lễ rửa tội của mọi người, Lưu Oánh cũng nghi hoặc hỏi, "Tô Mông, cậu làm sao vậy?"

Vốn là khuôn mặt Tô Mông đã đỏ lại càng đỏ bừng hơn, "Đột nhiên tớ nghĩ tới một vấn đề khác, chuẩn bị hỏi thầy Tô, thật xin lỗi đã quấy rầy đến mọi người rồi."

Các giáo viên trong văn phòng sôi nổi tỏ vẻ không sao, rồi cúi đầu vội vàng làm việc của mình.

"Có vấn đề gì trực tiếp hỏi tôi là được, không cần phải phản ứng thái quá như thế." Giọng của Tô Mặc Huy không lớn không nhỏ đảm bảo mọi người xung quanh đều có thể nghe được.

Tô Mông giận dữ trừng mắt bắn loạn xạ lên người Tô Mặc Huy, mà người khởi xướng Tô Mặc Huy càng tươi cười vui vẻ hơn, ngón trỏ vừa cắm vào cách quần lót lại nhanh chóng ra vào vài cái, khiến chiếc quần lót vải bông ướt đẫm vốn đã dính chặt vào cửa hoa huyệt cũng đưa đẩy cọ xát ở khe thịt. Thân mình Tô Mông đã mềm nhũn không còn sức lực, nhưng cô cũng không dám trắng trợn táo bạo dựa vào người Tô Mặc Huy, chỉ có thể vươn tay trái vô lực túm lấy góc áo sơ mi của anh, tìm cho bản thân một điểm tựa.

Rất nhanh anh đã ngừng lại hoạt động ra vào không đúng chỗ ngứa, ngón tay thon dài linh hoạt men theo viền quần lót len vào trong, toàn bộ bàn tay to phủ lên trên âm hộ, tận tình vuốt ve cả cánh môi múp míp, ngón tay của người đàn ông thỉnh thoảng quét ngang qua vách thịt mẫn cảm và viên trân châu, moi móc ở cửa động, cái quần lót của cô cũng bắt đầu dính loạn trên đôi bàn tay to. Cảm giác gần gũi khi được đôi bàn tay của người đàn ông vuốt ve và khiêu khích, thân thể cô không nén được thoáng run rẩy, tay cô che lại tiếng rên rỉ muốn bật ra ngoài miệng, sợ bản thân sẽ bị xấu mặt như vừa rồi, lúc này đây cô có chút hối hận vì tự tìm đến thứ kích thích này, một khi bị người ta phát hiện...

Bỗng, bàn tay anh để lên trên hột le, toàn bộ ba ngón tay giữa cắm vào bên trong huyệt thịt, nhanh chóng ra vào, "Ư..." Thân hình Tô Mông kịch liệt run rẩy, bên miệng cũng tràn ra tiếng rên rỉ thật khẽ.

Tô Mặc Huy đã hơi ghét bỏ cái quần lót vướng víu này, làm trở ngại tốc độ của anh, anh rút ngón tay ra vỗ vỗ mông cô, ý tứ thật rõ ràng, Tô Mông kháng cự lắc lắc đầu, bây giờ đã rất kích thích rồi, cô không muốn quá mức chật vật đâu, nếu ngay cả quần lót cô cũng cởi ra, thì anh liền sẽ không chút dè dặt nào nữa.

Nhiều người như vậy, Tô Mặc Huy cũng không tiện mở miệng, anh rút khăn giấy lau chùi dâm thủy trên tay, viết lên giấy: Ngoan, cởi quần lót ra.

Tô Mông lặng im lắc đầu. Tô Mặc Huy thấy cô không ăn mềm, đành phải thái độ cứng rắn: Thầy không thích học sinh không nghe lời.

Tô Mông nhìn thấy lời này, cô có hơi khủng hoảng, cô cầm lấy cây bút viết: Em nghe lời thầy nói, thầy đừng không thích em.

Tô Mặc Huy có hơi đau lòng, anh chỉ giả vờ giận dỗi, có chỗ nào thật sự giận đâu? Không nghĩ tới lại dọa cô rồi, người ngã vào tình yêu sẽ để dàng lo được lo mất, là do anh nói chuyện thiếu suy xét.

Anh đặt bút viết: Bỏ đi, em không thích thì chúng ta sẽ không làm, trở về chúng ta làm sau.

Nhưng Tô Mông vẫn có phần nghi ngờ: Thầy ơi, thầy giận sao?

Tô Mặc Huy: Không có, tôi không giận, tôi tôn trọng mong muốn của em.

Nhưng Tô Mông cũng không viết tiếp, cô hơi đứng dậy, cởi quần lót xuống. Tô Mặc Huy còn chưa kịp nói gì, đã nhìn thấy chiếc quần lót ướt át kéo theo sợi chỉ bạc lưu luyến chia lìa trong không khí, để lại trên ngón tay trắng nõn của Tô Mông từng hạt nước trong suốt, anh dùng ngón tay nhẹ nhàng giúp cô lau sạch, như là đang đối xử với một thứ bảo vật quý giá, nếu không phải đang ở chỗ không phù hợp, anh thật muốn không quan tâm gì cả liếm mút ngón tay nhỏ thon dài mượt mà sạch sẽ này, cuốn lấy thứ trong suốt bên trên.

Sau khi Tô Mặc Huy làm xong này đó rồi, anh dùng tay vạch ra lông mao để nhìn xem nhiều cảnh sắc tươi đẹp hơn, cơ thể Tô Mông dựa vào lưng ghế dựa, nâng mông thỏa mãn anh. Cô bé đáng yêu múp míp lộ ra trong không khí thoáng run rẩy, còn cuồn cuộn chảy ra nước trong lành, mị thịt bị ngón tay cắm vào rung động lúc đóng lúc mở, tiết ra chất dịch sáng trong.

Hô hấp của anh càng ngày càng nặng nề, trong mắt là lửa dục càng cháy càng lớn, anh chỉ hận không thể trực tiếp đưa cây gậy sưng to cứng rắn đến phát đau không màng tất cả xông vào, nhưng chung quy anh vẫn giữ được một tia lý trí, có điều ngón tay dưới bàn lại không chút e dè, đánh loạn lung tung bên trong cô, tay trái của anh kéo đôi tay non mịn của cô vuốt ve trên dương vút mình.

Sự ấm áp chặt chẽ vây kín của u lộ khiến anh muốn phát ra tiếng thở dài thỏa mãn, động thịt ướt át trơn mềm gắt gao cắn lấy ngón tay anh, phảng phất như muốn nuốt hết tất cả, để anh càng đẩy sâu vào trong, tay nhỏ mềm mại mát lạnh của người con gái cũng khiến anh thoáng dịu lại, khoái cảm chồng chất làm chỗ phồng lên phía trước quần tây đã ươn ướt.

gậy thịt của người đàn ông nóng bỏng và cứng rắn, ngón tay thon dài mà thô ráp, thỉnh thoảng cọ xát thịt mềm trong động để tiến vào sâu hơn, tốc độ thọc vào rút ra của ngón tay nhanh đến mức không thể nhìn thấy, từng cơn khoái cảm dưới thân như tra tấn khiến cô muốn càn rỡ thét lên, nhưng cô lại không thể, cô thận trọng cắn mu bàn tay mình để đè ép tiếng rên rỉ, đôi mắt đã đầy nước mông lung, nhưng cô vẫn quan sát Lưu Oánh ở gần đó, sợ cô ấy phát hiện ra điều kỳ lạ, khác thường.

Chợt Lưu Oánh bỗng đứng lên, trong nháy mắt Tô Mông đã phát hiện cô ấy nhìn sang đây, cô đẩy đẩy Tô Mặc Huy, anh nhanh chóng rút ngón tay ra, thả váy cô xuống, ra vẻ nói, "Vừa rồi tôi đang nghĩ, cảm thấy dạy học sinh kiến thức này sẽ dễ hiểu hơn."

Lúc nãy anh vẫn đọc tài liệu cần giảng giải, làm bộ như đang giảng dạy, nhưng sau khi nhìn thấy Tô Mông cởi quần lót, anh dần mất đi lý trí, người ngoài không thấy được bên này, nên chỉ có thể chèn thêm một câu giải thích cho sự kì lạ của hai người. Tô Mông ôm lấy hai má của mình, muốn hạ nhiệt độ xuống, nét đỏ ửng trên mặt và con ngươi ươn ướt đã đủ khiến người ta nghĩ miên man không điểm dừng rồi.

Cũng may Lưu Oánh chỉ cầm lấy cây bút đỏ rồi ngồi xuống, trái tim Tô Mông thoáng thả lỏng, nhưng lại nghe thấy cô ấy hỏi, "Mông Mông, cậu có nghe thấy tiếng nước rơi không?"

Trái tim Tô Mông bị treo lên lần nữa, vẻ mặt cô vờ như bình thường "Không có, làm sao vậy, cậu nghe thấy à?"

Lưu Oánh nghi hoặc trả lời, "Vậy chắc là tớ ảo giác rồi, sao tớ cứ nghe có tiếng tóc tách từ chỗ nào đó truyền đến ấy."

Tô Mông lừa gạt nói, "Cậu còn trẻ mà đã ảo giác rồi à?"

Lưu Oánh cũng cười, "Có lẽ là sắp già rồi đấy."

Câu chuyện vừa chuyển, Lưu Oánh lại hỏi, "Sao mặt của cậu đỏ vậy?"

Tô Mông thật thật giả giả đáp, "Nhìn thấy thầy Tô là mặt tớ đỏ lên cả ấy mà."

Lưu Oánh cảm thấy dù sao Tô Mặc Huy cũng là thầy dẫn dắt của mình, cô không thích hợp để nói về đề tài này, chỉ cười cười không có nói nữa, trong lòng lại nghĩ ngay cả Tô Mông cũng hồi hộp ở trước mặt thầy Tô, cô còn tưởng rằng chỉ có mình mình, trong lòng cũng được cân bằng lại.

Cuộc đối thoại của hai người kết thúc, Tô Mặc Huy nhìn cô cười một cái, viết lên giấy: Ai bảo em chảy nhiều nước như vậy. Tô Mông vừa thẹn vừa giận, nắm đấm nhỏ đấm vào cơ bụng anh, lực đánh của cô như là đang gãi ngứa vậy. Hai người đang làm được một nửa bị cắt ngang thì vô cùng khó chịu, Tô Mặc Huy tìm trên điện thoại làm sao để phụ nữ xuất tinh, rất nhanh đã phát hiện ra kỹ xảo. Anh để Tô Mông tiếp tục dựa vào lưng ghế, đưa tay vào thăm hỏi, vừa nói nội dung ngữ pháp, vừa cân nhắc kỹ năng thực tiễn, anh với vào khoảng hai ba centimet từ nhụy hoa để thăm dò, ngón tay phía trước hơi cong lại, quả nhiên đã tìm được một nếp gấp nhô lên, là mảnh đất thô ráp lớn cỡ đồng xu, mà thân thể Tô Mông càng run rẩy mãnh liệt đã chứng tỏ điều này.

Điểm G của cô bị đụng vào, khoái cảm trong cơ thể đã đến cực điểm, cả người cô rùng mình, có tiếng "Òm ọp òm ọp" từ dưới thân truyền đến, cô không nhịn được ép mông xuống ngón tay anh để có được càng nhiều khoái cảm hơn. Tô Mặc Huy tìm được đúng chỗ rồi không nhanh không chậm khiêu khích, khi thì dùng lòng bàn tay hơi đè nhẹ trêu chọc, khi thì lơ đãng cọ qua vuốt ve.

"Ư... Ư..." Tô Mông cắn chặt môi không cho mình rên rỉ ra tiếng, Tô Mặc Huy thấy cô khó nhịn như thế, một tay khác cũng tham gia tiến vào, càn quét môi âm hộ màu mỡ, trêu đùa hột le đã sung huyết đứng thẳng, còn nhân lúc không ai chú ý, giả bộ làm rơi bút, khom người xuống giúp cô ngậm hút hạt châu nhỏ, đầu lưỡi đánh vòng thật mạnh, đồng thời ngón tay dưới bụng cũng không ngừng cọ xát va chạm điểm G, hai người cùng làm đồng thời, hoa huyệt của Tô Mông không ngừng co rút, một dòng dâm thủy từ hột le phun ra, lần này Tô Mặc Huy uống đến đầy miệng, không chút lãng phí.

Liếm liếm mỹ vị nơi khóe môi, Tô Mặc Huy cầm bút rớt xuống rồi đứng lên. Tô Mông tựa lưng vào ghế ngồi cố gắng hòa hoãn tiếng thở dốc dồn dập, hưởng thụ dư vị sau khi cao trào. Tô Mặc Huy nhìn người anh em của mình, anh biết rõ cô nhóc này chính là đồ không có lương tâm, kéo tay nhỏ của cô vuốt ve trên dương vút mình, khi cảm thấy mình sắp bắn ra, anh vào phòng vệ sinh bên cạnh tưởng tượng cảnh cô cao trào mê hoặc người rồi bắn ra.

Khi trở lại văn phòng Tô Mặc Huy cũng không để Tô Mông trở về chỗ, hai người kiểu bàn tay to cầm bàn tay nhỏ đặt trên đùi Tô Mặc Huy, anh vừa cầm tay cô, vừa nghiêm túc giảng giải logic ngữ pháp, cực kỳ giống hai thanh niên trẻ tuổi mới yêu. Thời gian ăn cơm lúc trưa, các giáo viên đều ào ào về nhà ăn cơm, chỉ có Tô Mông bị Tô Mặc Huy giữ lại, hai người vẫn không nhúc nhích ngồi vững như núi Thái Sơn.


Lưu Oánh hẹn Tô Mông cùng đi ăn trưa, Tô Mông đành ngượng ngùng nói, "Nếu không thì hôm nay cậu đi trước đi, tớ vẫn còn rất nhiều vấn đề cần phải hỏi thầy Tô."

Dù sao thì vừa rồi Tô Mặc Huy từ phòng vệ sinh đi ra liền yêu cầu cô ở lại đây thỏa mãn anh trước, Tô Mông cũng có hơi chột dạ còn chưa lo xong cho mình đã đồng ý với anh rồi, hơn nữa ở nơi làm việc công xé rách mặt nạ đứng đắn của thầy Tô rất là kích thích đó!

Ngồi cả một buổi sáng Lưu Oánh đã sớm đói bụng rồi, chỉ đành chào hỏi với Tô Mặc Huy sau đó rời đi. Mọi người đều đã đi hết, Tô Mặc Huy nhanh như chớp kéo màn xuống, cánh cửa cũng khóa trái ở bên trong. Trở lại chỗ ngồi, Tô Mặc Huy bóp eo cô một phen rồi đặt cô ngồi trên bàn làm việc, đột nhiên cơ thể bị ôm lên trên khiến Tô Mông bật thốt "A" một tiếng.

Anh cúi đầu lấp kín miệng cô, khiến âm cuối của cô nghẹn ở trong miệng, miệng lớn của anh lập tức bắt lấy cái miệng nhỏ xinh, bao bọc toàn bộ môi anh đào của cô, dùng đầu lưỡi vẽ một vòng trên cánh môi, một tay anh vuốt ve sau lưng cô, tay kia cách lớp váy áo bắt lấy nơi mượt mà xoa bóp. Nhiều nơi trên cơ thể Tô Mông bị xâm nhập, rất nhanh cô cũng có cảm giác, cô ôm cổ anh đáp lại anh, khẽ đưa chiếc lưỡi ra, ngay lập tức Tô Mặc Huy dùng môi mình bắt lấy nó, anh vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng đụng vào lưỡi cô, dường như có dòng điện từ đầu lưỡi hai người tuôn ra, thân thể họ đều không nhịn được run rẩy.

Theo khe hở từ kẽ răng của cô, Tô Mặc Huy đưa chiếc lưỡi to lớn của mình xâm nhập vào, chiếc lưỡi thô ráp của người đàn ông cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại của cô ngang ngược càn quét, từ thân lưỡi đến đầu lưỡi, đi lên từng tấc một, ngậm mút khiến chiếc lưỡi Tô Mông tê dại, bề mặt lưỡi mềm nhẵn của cô đan xen quấn quanh chiếc lưỡi linh hoạt to lớn của anh, ở trong văn phòng yên tĩnh phát ra tiếng nước miếng chậc chậc và tiếng cô gái thỉnh thoảng ê a rên rỉ, yết hầu của Tô Mặc Huy cũng không nén được phát ra tiếng "Ưm" kêu rên.

Tô Mặc Huy ôm Tô Mông kéo lại gần mình, để cô ngồi bên mép bàn, vì phòng ngừa té ngã nên cô đành phải khoanh chân vòng quanh eo anh, ôm lấy tấm lưng dày rộng. Tô Mặc Huy vùi đầu liếm láp ở hõm vai cô, một tay chui vào cửa động, bởi vì vừa nãy quần lót của cô ướt nhèm nhẹp Tô Mông sợ mặc vào sẽ khó chịu nên vẫn còn giắt ngang đùi, giờ phút này vừa lúc thuận tiện cho động tác của anh.

Bởi vì động tình mà hoa huyệt phấn hồng đã sớm ướt át lầy lội không chịu được, bàn làm việc ngày xưa ấy giờ phút này dính đầy dâm thủy, Tô Mặc Huy đưa ngón trỏ vào moi móc, thịt mềm bên trong vách nhanh chóng bao vây anh, toàn bộ đường đi trơn trượt làm hô hấp của anh càng thêm nặng nề, cự long dưới quần tây kiên quyết run run muốn chạy đến tìm kiếm cửa động thoải mái này.

Anh đẩy ngã nửa người của cô trên bàn làm việc, tách ra hai chân cô, cúi đầu liếm láp sạch sẽ mật nước chảy ra, rồi lại moi móc trong vách thịt múp míp, trong chốc lát đầu lưỡi cuốn lấy hạt châu sung huyết, phút chốc lại liếm láp thịt non, vô cùng vui vẻ. Tô Mông nằm trên bàn làm việc, bởi vì khoái cảm từ dưới thân truyền đến mà cả người không ngừng run rẩy co rút.

"Ưm... Thầy... Ư... Ư..." Bởi vì lo lắng học sinh ra ngoài ăn cơm trở về sẽ đi ngang qua, Tô Mông chỉ có thể nhỏ giọng kêu khẽ.

Tô Mặc Huy kéo cô ngồi dậy, một tay chui vào làn váy, vòng ra sau lưng cởi bỏ nút gài áo ngực, áo ngực này là cái anh mặc cho cô lúc sáng, bây giờ cũng là anh cởi nó ra.

Sau khi anh cởi áo ngực ra, dùng tay nâng lên bộ ngực sữa, đưa núm vú vào trong miệng của mình, liếm láp nó cách lớp vải áo, "Thầy có làm em thoải mái không?"

"A... Thoải... Thoải mái..." Tô Mông ôm lấy đầu anh đang chôn ở trước ngực mình, thân hình run lên rên rỉ.

Một bên Tô Mặc Huy vừa ngậm hút đầu vú đựng đứng, một bên anh dùng ngón tay thọc vào rút ra dưới cô bé của cô, "Như vậy thì sao? Có phải càng thoải mái hay không?"

"A... A... A... Thầy... Tiến vào..." Một ngón tay đã khó có thể thỏa mãn dâm huyệt ngứa ngáy của cô, cô cảm thấy thẹn năn nỉ.

Tô Mặc Huy có chút vui sướng, đây là lần đầu tiên cô mở miệng nói muốn gậy thịt lớn của mình, tuy thế anh vẫn tận lực nhịn xuống, chỉ cho cô một ngón tay mà không thỏa mãn cô, nhưng vẫn giả vờ không biết, "Cục cưng muốn cái gì tiến vào?"

"A... Muốn... Thầy... gậy thịt lớn... A..." Tô Mông biết người đàn ông này muốn nghe lời nói kích thích ấy.

Tô Mặc Huy thấy bộ dáng vừa ngây thơ vừa mê hoặc của cô, trong lòng anh phát ngứa, hơi thở cũng càng thêm nặng nề dồn dập.

"Lập tức cho em, em đúng là tiểu yêu tinh mê người mà." Anh cởi bỏ dây lưng, kéo xuống quần lót, phóng xuất ra gậy sắt đã trướng đến đau đớn, trực tiếp động thân cắm vào hoa huyệt của cô, đường đi hẹp hòi chật chội gây cản trở khiến còn dư lại một phần ba thân gậy, anh chậm rãi ra vào nghiền nát, rất nhanh trong động thịt đã tiếp nhận vị khách cứng rắn nóng bỏng này, cũng chảy ra càng nhiều dịch dính nhớp để chiêu đãi, đi vào theo con đường trơn trượt ướt át, Tô Mặc Huy ôm cô bắt đầu nhanh chóng đưa đẩy.

"A... A... Thầy ơi... Thật lớn..."

Huyệt động chật hẹp như thế nhưng lại bao dung tiếp nhận vị khách thô to, cô cảm nhận được thứ nóng bỏng cứng rắn của anh làm loạn ở trong cơ thể mình, lao vào nhanh như thế khiến cô dường như không chịu được khoái cảm này, chỉ cảm thấy dưới thân truyền đến dòng điện chảy dọc toàn thân, thoải mái đến mức cả người cô kịch liệt run rẩy trong lòng ngực của anh. Chỗ kết hợp âm dương của hai người vang vọng tiếng nước "Phụt phụt", ở trong văn phòng nơi nghiêm túc để truyền dạy học hỏi giải thích nghi vấn cho học sinh lại ái muội đến cực kỳ.

Đôi tay Tô Mặc Huy chui vào bên trong váy, dạo quanh trên da thịt trắng trơn mịn màng, gậy thịt bị ngậm mút bên trong huyệt thịt mềm mại, vừa non vừa mềm, lại vừa ấm áp vừa ướt át, thỉnh thoảng huyệt thịt còn rung động, muốn hút dương vút của anh vào sâu bên trong, thậm chí anh có thể cảm thấy khi gậy thịt rút ra, từng tầng thịt mềm lưu luyến cuốn nó vào, anh cầm lòng không đậu càng thúc đẩy vào sâu hơn.

Một cái, mười cái, trăm cái... Mỗi một lần côn thịt đều chọc vào càng sâu hơn, từng nếp uốn chật kín của huyệt thịt Tô Mông bị mạnh mẽ va chạm cọ xát, như thể phải dùng thứ căng cứng nóng bỏng của anh để xoa dịu, đầu nấm cực lớn phá vỡ mọi chướng ngại, đi vào cổ tử cung bóng loáng, quy đầu vẫn không ngừng va chạm vào cửa tử cung nhỏ hẹp, phảng phất như muốn xé rách cổ tử cung, chen vào trong tử cung.

"A... Thầy... Không cần... Quá sâu..."

Còn Tô Mặc Huy lại cảm thấy rất thoải mái, anh cảm nhận được sự vui thích khi làm tình mà xưa nay chưa từng có, nguyên cây gậy thịt bị bao vây trong đó, thậm chí hai quả trứng lớn rũ xuống kề sát cái mông mềm mại cũng đều muốn chen vào, mong được bao bọc ấm áp bên trong.

Tô Mông không chịu nổi kích thích như vậy, cửa cổ tử cung sau vài lần bị anh va đập liền co rút cơ lại, tim cô đập nhanh không thể tưởng tượng được, nhưng cơ thể cô lại không nén được càng ôm chặt lấy anh, vòng eo đưa đến để anh cắm vào sâu hơn, bị anh va chạm vài lần từ bên sườn eo, âm hộ của cô vấy tung nước bọt, dẫn đầu lên đến cao trào.

"A... Thầy ơi... Em... Không... Muốn tới... A a a..." Cả người Tô Mông co rút run rẩy, nơi riêng tư lại càng co rút lại.

Gậy thịt của Tô Mặc Huy bị làn sóng ái dịch của cô cọ rửa, tưới lên ánh nước trong suốt, nóng ướt vô cùng, anh thoải mái gầm nhẹ, thúc hông trong cửa động của cô vài cái rồi nhịn không được rút ra bắn tinh, Tô Mông lại muốn gục vào trong lòng ngực anh, anh nhanh tay vững vàng ôm lấy cánh mông của cô giữ lại.

Tô Mông ngượng ngùng nói nhỏ bên tai anh, "Thầy, bắn vào trong đi."

"Nếu em mang thai thì làm sao bây giờ? Chúng ta..." Tình huống của bọn họ không cho phép họ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sáng hôm nay anh vốn định mua thuốc tránh thai cho cô, nhưng chung quy anh cũng không thể làm ra loại chuyện như vậy, chỉ có thể thầm hạ quyết tâm sau này không thể tùy ý lăn lộn cô.

Tô Mông lại dụ hoặc nói, "Thầy yên tâm, ngày hôm qua em đã uống thuốc tránh thai dài hạn rồi, sẽ không mang thai đâu."

Đương nhiên cô sẽ không mang thai, cô không muốn dùng một đứa bé để giúp cô có được một người đàn ông, dù có được cũng chẳng có ý nghĩa. Tô Mặc Huy nghe thấy lời này, lỗ chuông vốn đã không nhịn được ngay lập tức mở rộng, bắn ra từng dòng tinh dịch đậm đặc từ mã mắt. Mặt Tô Mông chôn ở trên vai Tô Mặc Huy, thân thể cô bị hun nóng đến thoải mái run rẩy. Anh đặt cô ở trên bàn làm việc, rút gậy thịt ra phát ra một tiếng "Tách" thâm thúy, cùng với dâm thủy nơi huyệt thịt kéo thành từng sợi, bởi vì của động đóng mở mà dâm thủy của Tô Mông ào ạt chảy ra, hòa lẫn với tinh dịch.

Tô Mặc Huy thương tiếc hôn lên cái trán cô, "Cô bé ngốc, em không biết uống thuốc tránh thai không tốt cho cơ thể của em sao."

Tô Mông vòng qua cổ anh, "Nhưng em muốn để thầy có cảm giác thật thoải mái, em biết đàn ông các anh đều thích thế?"

Trong lòng Tô Mặc Huy trầm xuống, "Đàn ông chúng tôi? Còn có ai à?"

Tô Mông lập tức nhận ra lúng túng, "Em thấy ở trên mạng."

Lúc này Tô Mặc Huy mới thả lỏng, dùng chiếc mũi cao thẳng cọ cọ cái mũi nhỏ của cô, "Em đấy." tốt đến mức khiến người ta đau lòng, nhưng anh không nói ra những lời phía sau.

Tô Mặc Huy rửa sạch nơi riêng tư của cô, moi ra dâm thủy và tinh dịch bên trong, rồi dùng khăn giấy lau khô, nhưng nước của cô càng chảy càng nhiều, anh thấy mà thèm, lật nghiêng cô qua, vỗ vỗ mông vểnh của cô, "Còn chảy nữa thì trưa hôm nay chúng ta không ăn hết cơm đấy."

Tô Mông dùng tay che khuất đôi mắt không nhìn nữa, cô cũng không biết tại sao mình lại mẫn cảm như vậy, ngoài miệng lại không chịu thua, "Ơ kìa, phụ nữ thì phải chảy nước, không trách em được."

Tô Mặc Huy lại thầm nghĩ anh còn chưa gặp người phụ nữ nào chảy nhiều nước hơn cô đâu, xúc cảm dính nhớp trên tay làm người anh em của anh bắt đầu sục sôi ý chí chiến đấu rồi, anh dùng không hết được tinh lực và dục vọng trên người cô.

Cuối cùng thu dọn qua loa xong, hai người quay về ký túc xá tắm rửa. Tiết tự học buổi tối, Tô Mặc Huy ngồi trong văn phòng chấm bài, cho dù buổi chiều đã dùng khăn ướt tiêu độc tẩy rửa, nhưng chung quy vẫn cảm thấy trên bàn làm việc vẫn còn hương vị dâm mỹ mà giữa trưa để lại.

Tô Mông ngồi trong văn phòng rảnh rỗi đến mức nhàm chán, cô mặc kệ mọi chuyện cũng không cần phải viết báo cáo gì, chỉ cần làm tốt chức vụ dạy học của mình là được, cho nên so với các giáo viên khác cô nhàn hơn rất nhiều. Cô chống đầu, thỉnh thoảng quét về phía Tô Mặc Huy, nhìn anh nghiêm túc làm việc, trong lòng không khỏi sinh ra chút ý xấu.

Vừa rồi bởi vì hương vị trên bàn mà Tô Mặc Huy có hơi thất thần, liền cảm nhận được có cái gì ở dưới mắt cá chân nhúc nhích, tê ngứa khiến đầu quả tim cũng bắt đầu ngứa lên, anh cúi đầu thì vừa thấy, hóa ra là Tô Mông cởi giày ra, để lộ gót chân trắng nõn khẽ cọ vào đùi mình, ngón chân mượt mà mũm mĩm, trên móng chân cái lộ ra màu hồng phấn, thật là đáng yêu.

Tô Mông thấy anh phát hiện, càng lớn mật đưa chân từ dưới ống quần rộng của anh len vào trong, nhẹ cọ lên cẳng chân, mắt chứa xuân sắc, quyến rũ mê người nhìn anh. Đương lúc chân cô bò đến đầu gối anh thì không thể lên trên nữa, đang lúc cô chuẩn bị rút về, dường như Tô Mặc Huy phát hiện ra ý đồ của cô, anh đè lại mắt cá chân một phen, rút chân cô từ dưới ống quần ra đặt lên đùi cầm trong tay, thỉnh thoảng còn xoa bóp cẳng chân bóng loáng mảnh khảnh. Tô Mông rụt lại vài lần đều bị anh mạnh mẽ đè xuống, sức cô không thể địch lại anh, chỉ có thể kéo ghế ra phía trước, cố gắng để chân mình có thể cong lại một chút, thoải mái chút.

Không quá vài phút chân cô đã mỏi rồi, hơn nữa thỉnh thoảng gan bàn chân bị anh cào cào, ngưa ngứa vô cùng khó chịu, từ nhỏ cô đã sợ bị thọc lét, có điều Tô Mặc Huy vẫn không chịu buông tha cho cô, đàn ông dù đứng đắn thì trong xương cốt cũng sẽ có thói hư tật xấu, giống như Tô Mặc Huy bây giờ vậy. Nếu anh không để cô sống tốt, vậy cô cũng không để anh sống tốt đâu, lần này cô không tránh thoát, mà duỗi thẳng chân trực tiếp nhân lúc anh chưa chuẩn bị vượt rào tìm kiếm, một kích liền trúng, đặt chân nhỏ trắng nõn lên một cục phình to.

Tô Mặc Huy hít hà một hơi, anh đã nghĩ đến việc hưởng thụ khoái cảm mà chân ngọc đem đến, nhưng lý trí lại rất rõ ràng đây không phải là lúc và chỗ thích hợp, trong lúc nhất thời không có động tác gì. Tô Mông để chân đè lên chỗ nhô cao vỗ về cọ xát chơi đùa, trong chốc lát chỗ nhô lên kia càng trướng càng lớn, cách hai lớp vải dệt, sự nóng bỏng khiến chân cô cũng bắt đầu nóng lên.

Cách lớp vải dệt Tô Mặc Huy cũng cảm nhận được khoái cảm tứ phương không nhịn được ngồi thẳng sống lưng, cơ bắp cả người đều căng chặt. Chân Tô Mông chuyển đến chỗ khóa kéo, cô dùng ngón chân cái và ngón trỏ linh hoạt kẹp lấy khóa kéo rồi chậm rãi kéo xuống, Tô Mặc Huy thấy động tác lớn mật của cô như thế cũng chỉ đành kéo ghế ra phía trước, dẫu sao anh cũng không muốn để lộ đam mê điên cuồng ra ngoài. Như thế lại càng tiện cho động tác của Tô Mông, cô cởi ra đôi giày bên kia, một chân cọ xát bên trong quần, một chân khác thì xâm nhập từ dưới bụng, trực tiếp tiếp xúc với thứ nóng bỏng ấy. Xúc cảm mềm mại non mịn chọc cho Tô Mặc Huy nắm chặt hai nắm tay, gân xanh trên thái dương cũng nổi lên.

Đôi chân nhỏ của Tô Mông rời khỏi quần lót, lướt qua cơ bụng căng cứng của anh, nhẹ nhàng kẹp vài sợi lông mao ở khu rừng rậm thần bí, cuối cùng tụ họp lại với bàn chân khác, dán ở trên thân gậy thịt, hai bàn chân trắng nõn vuốt ve gậy thịt đỏ tươi bên dưới, khi thì xoa nắn vùng lõm của khe thịt, phút chốc lại khẽ kẹp hai quả trứng nặng nề, giống như đang nhào nặn viên bột.

Chỉ chốc lát sau, khi Tô Mông chuyển chân về nơi cao nhất, chạm đến đỉnh đầu phun ra thứ ướt át, cô dùng ngón cái cọ ngang qua mã mắt một cái, trượt qua hai lần, rồi nhanh chân rời khỏi, mang giày vào, rút tờ khăn giấy lau khô chân. Tô Mặc Huy đang ở trạng thái muốn bắn tinh, Tô Mông lại đột nhiên rút ra, anh nghẹn đến mức cả gương mặt đều đỏ bừng, anh nhìn cô, cô nhìn anh nháy mắt khiêu khích, anh cười khổ, đúng là một cô nhóc không chịu chút thua thiệt nào, đành trách anh ban đầu không từ chối, anh chỉ còn cách vòng vào phòng vệ sinh lần hai, còn chột dạ cầm áo khoác che dưới thân.

Tô Mông thấy vậy đắc ý cười, bây giờ cô luôn là kiểu có thù sẽ báo.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip