Chương 1: Lời Mời
Alex hít một hơi thật sâu, không khí lạnh buốt của dãy Alps Thụy Sĩ tràn vào lồng ngực. Đã ba tháng kể từ khi anh nghỉ việc, bỏ lại sau lưng cuộc sống hối hả ở Chicago và bắt đầu chuyến du lịch châu Âu không mục đích. Anh tự nhủ đây là một hành trình chữa lành, một cơ hội để tìm lại bản thân sau khi mọi thứ sụp đổ. Nhưng sự thật là, anh cảm thấy lạc lõng hơn bao giờ hết. Những nhà thờ cổ kính ở Rome và những bảo tàng ở Paris chỉ khiến anh cảm thấy trống rỗng. Anh khao khát một điều gì đó chân thực, một mối liên kết thật sự.
Anh tìm thấy nó, hoặc anh nghĩ vậy, tại một thị trấn nhỏ tên là Valoria, nép mình trong một thung lũng hẻo lánh. Valoria không giống bất kỳ nơi nào anh từng đến. Những ngôi nhà gỗ được trang trí công phu, những người dân địa phương với nụ cười nồng hậu, và một cảm giác bình yên đến lạ thường. Chính tại đây, trong một quán cà phê nhỏ, anh đã gặp Elias.
Elias là một người đàn ông cuốn hút, có lẽ ngoài sáu mươi, với đôi mắt xanh sáng và mái tóc bạc được chải chuốt cẩn thận. Ông đang có một bài nói chuyện nhỏ cho một nhóm người. Ban đầu, Alex chỉ định uống cà phê rồi đi, nhưng những lời của Elias đã giữ anh lại. Elias nói về sự hòa hợp với thiên nhiên, về việc tìm ra "con đường đích thực" của mỗi người, và về việc chữa lành hành tinh thông qua năng lượng tích cực. Giọng nói của ông trầm ấm và đầy thuyết phục. Ông không giống một nhà thuyết giáo, mà giống một triết gia, một người thầy.
Sau buổi nói chuyện, Alex đã bắt chuyện với ông. Elias tỏ ra vô cùng thân thiện. Ông lắng nghe câu chuyện của Alex với sự đồng cảm chân thành. "Đôi khi," Elias nói, "chúng ta phải lạc lối để tìm thấy con đường đúng đắn. Cậu đã đến đúng nơi rồi, Alex. Nơi đây là một trung tâm dành cho những tâm hồn đang tìm kiếm."
Elias mời Alex đến "Liên Minh Mặt Trời," cộng đồng của họ. Đó không phải là một giáo phái, Elias nhấn mạnh, mà là một nhóm những người bạn cùng chí hướng, những người tin vào một tương lai tươi sáng hơn. Họ là những chuyên gia, nghệ sĩ, và học giả từ khắp nơi trên thế giới, những người đã cảm thấy mệt mỏi với sự hời hợt của xã hội hiện đại. Alex, vốn là một kiến trúc sư, cảm thấy có sự kết nối ngay lập tức.
Ngày hôm sau, anh đến thăm khu nhà của Liên Minh. Nó nằm ở rìa thị trấn, một quần thể các tòa nhà gỗ tuyệt đẹp nhìn ra thung lũng. Mọi thứ đều sạch sẽ, có tổ chức và tràn đầy sức sống. Anh gặp những thành viên khác, như Lena, một nghệ sĩ người Pháp với nụ cười rạng rỡ. Cô ấy kể cho anh nghe về cách Liên Minh đã thay đổi cuộc đời cô, giúp cô tìm thấy mục đích sau nhiều năm trầm cảm. Mọi người đều có vẻ chân thành, hạnh phúc và chào đón anh như một người bạn cũ.
Tuy nhiên, có những chi tiết nhỏ khiến Alex hơi băn khoăn. Sự sùng kính gần như tuyệt đối mà mọi người dành cho Elias. Những lời thì thầm về một sự kiện sắp tới gọi là "Cuộc Vận Chuyển". Và biểu tượng mà họ đeo trên cổ - một hình chữ thập cách điệu, trông quen thuộc nhưng cũng khác lạ, lồng trong một ngôi sao sáu cánh. Alex tự nhủ rằng đó chỉ là những khác biệt văn hóa, những điều mà một người Mỹ như anh chưa thể hiểu hết. Anh đã đi hàng ngàn cây số để tìm kiếm sự khác biệt, vậy tại sao lại phải nghi ngờ nó?
Vào cuối ngày, Elias đặt tay lên vai Alex. "Chúng tôi sẽ có một buổi họp mặt đặc biệt vào cuối tuần này tại ngôi nhà trên núi của chúng tôi," ông nói, đôi mắt lấp lánh. "Đó là một buổi lễ để chào đón năng lượng của mùa mới. Tôi cảm thấy cậu thuộc về nơi đó, Alex. Hãy đến và chia sẻ ánh sáng của cậu với chúng tôi."
Lời mời thật ấm áp và chân thành. Đây có thể là điều anh đang tìm kiếm. Một cộng đồng. Một mục đích. Một nơi để thuộc về. Anh nhìn vào đôi mắt của Elias, cảm thấy một sự tin tưởng mạnh mẽ.
"Cháu sẽ đến," Alex nói, và không hề nhận ra rằng câu trả lời đó vừa đóng lại một cánh cửa và mở ra một cánh cửa khác, một cánh cửa dẫn đến một nơi tối tăm hơn nhiều so với những gì anh có thể tưởng tượng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip