Chương 541: Mối Quan Hệ Không Thể Tách Rời

Cơ thể Wilhelmina cứng đờ khi nhìn thấy những dòng chữ được viết trong cuốn sổ tay của Teresa. Đôi mắt màu cam của cô từ từ mở to.

Thấy rằng quan điểm của mình đã được hiểu, Teresa đặt sổ tay xuống và suy ngẫm về khả năng của những gì cô vừa nêu ra.

Mặc dù Roel đã nói rõ rằng anh sẽ không coi Wilhelmina là vật tế thần trong Challenger Cup, nhưng điều đó vẫn không thay đổi được sự thật rằng cô đã mặc bộ giáp trong một thời gian dài... chưa kể đến việc cô vẫn mặc bộ giáp đó vì những lý do mà cô không muốn thừa nhận.

Bộ giáp đã không thể hoàn thành mục đích của nó khi Roel lần đầu tiên đánh thức Huyết Mạch Kingmaker, nhưng kể từ cuộc gặp gỡ của họ một năm trước, Wilhelmina đã có thể mơ hồ cảm nhận được tình trạng của Roel thông qua bộ giáp. Trên thực tế, nó đã ảnh hưởng đến cảm xúc của cô trong năm qua.

Cách đây không lâu, cô đã rơi vào trạng thái hoảng loạn tột độ khi cô đột nhiên nhận ra rằng mình không thể cảm nhận được sự hiện diện của Roel nữa. Tâm trạng của cô đã làm giảm nghiêm trọng hiệu suất của cô trên chiến trường. Chỉ khi một báo cáo khẩn cấp từ Hồng Sắc Bình Minh đến và thông báo cho cô về chiến thắng của Roel trước Tử Hồng Thuỷ, thì trái tim cô cuối cùng cũng được an ủi.

Những cơn lo lắng hiện tại của cô khác với những gì cô từng cảm thấy trước đây từ Roel, nhưng chắc chắn có thể có sự liên quan giữa hai vấn đề. Bộ giáp cô đang mặc là một di vật cũ được chế tạo trên công nghệ chưa xác định, và vẫn còn nhiều bí ẩn xung quanh nó mặc dù đã có nhiều nỗ lực giải mã nó. Sẽ không có gì ngạc nhiên nếu nó có những khả năng bất ngờ.

Hai thiếu nữ chìm vào suy nghĩ sâu xa. Wilhelmina đứng nghiêm trong khi Teresa nghịch bút lông ngỗng.

"Cậu thực sự nghĩ rằng điều đó có thể sao? Tớ có thể cảm nhận được tình trạng thể chất của cậu ấy là một chuyện, nhưng liệu một thứ trừu tượng như cảm xúc có thực sự có thể chia sẻ được không?"

Nếu lời thề có thể đưa hai người đến với nhau qua các chiều không gian, tớ không hiểu tại sao nó lại không có khả năng thần giao cách cảm.

"Về mặt lý thuyết thì là vậy, nhưng..."

Giọng nói của Wilhelmina nhỏ dần giữa chừng. Teresa lại viết nguệch ngoạc vào sổ tay một lần nữa và giơ nó lên.

Nếu không phải do vấn đề ở phía cậu ấy, chẳng lẽ sự lo lắng của cậu thực sự là do hai nàng công chúa kia sao?

"Không, tớ chắc chắn rằng không phải vì họ. Ba chúng tôi có trách nhiệm khác nhau. Không có nhiều thứ để so sánh." Wilhelmina lắc đầu, dứt khoát bác bỏ giả thuyết căng thẳng.

Teresa nghĩ rằng câu trả lời của cô ấy có lý.

Ba nữ chỉ huy hiện đang đóng góp nhiều nhất trên tiền tuyến là Lilian Ackermann của Pháo đài Noyce, Nora Xeclyde của Pháo đài Tark và Wilhelmina Cambonyte của Pháo đài Saint Fran.

Cả ba người đều đến từ Học viện Saint Freya, tuổi tác và địa vị tương đương nhau. Ngay cả về ngoại hình, không có người chiến thắng rõ ràng nào trong số ba người họ. Việc những người lính ở tiền tuyến so sánh họ là điều bình thường vì họ có nhiều điểm tương đồng, nhưng thực tế, mỗi người trong số họ đều đảm nhận những vai trò rất khác nhau trên chiến trường.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Lilian Ackermann là người mạnh nhất trong số họ khi đã đạt đến Nguyên Bản Cấp 2. Nhưng dựa trên những thành tích của cô cho đến nay, sức mạnh lớn nhất của cô nằm ở khả năng phòng thủ.

Chiến thuật điều động quân đội và pháo đài mà cô triệu hồi thông qua Nguyên Thuộc Tính Vương Quốc đã biến cô thành lá chắn kiên cường nhất của nhân loại. Dưới sự lãnh đạo của cô, mặc dù Pháo đài Noyce thiếu lợi thế địa lý thảm hại, nó vẫn trở thành một thành trì bất khả xâm phạm có khả năng chống lại lực lượng địch lớn hơn gấp nhiều lần.

Nora Xeclyde là người mới nhất trong số họ đạt đến Nguyên Bản Cấp 3, nhưng cô sở hữu khả năng tấn công diện rộng mạnh nhất. Đặc biệt, sức mạnh của cô tỏa sáng trong các trận chiến trực diện ở không gian mở. Bất kỳ kẻ thù nào tiếp xúc với sức mạnh đồng hóa đáng sợ của Huyết Mạch Thiên Thần Đế đều phải chịu số phận tan rã.

Trong các trận chiến trước mùa thu năm ngoái, cô đã có thể xóa sổ hàng phòng thủ của kẻ thù chỉ bằng một ma pháp tấn công quy mô lớn. Điều thậm chí còn đáng sợ hơn là quân đội của Thần Giáo Quốc không bị ảnh hưởng bởi sức mạnh của Thiên Thần Đế, cho phép họ lao vào không sợ hãi giữa cơn mưa mana vàng. Một cuộc tàn sát một chiều đã xảy ra.

Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, Wilhelmina Cambonyte là người có chỉ số cân bằng nhất trong ba người, nhưng điều đó không có nghĩa là cô không có điểm mạnh nổi bật. Cô là một con quái vật đáng sợ khi nói đến đột phá xuyên thủng một điểm.

Sự kết hợp giữa Tâm Kiếm và Huyết Mạch Rồng đã mang đến cho cô sức mạnh xuyên giáp đáng sợ, khiến cô trở thành một thế lực không thể ngăn cản mặc dù chỉ ở Nguyên Bản Cấp 3. Ví dụ điển hình về cách sức mạnh của cô phát huy tác dụng là cách cô và các hiệp sĩ của mình phân tán lực lượng địch bằng cuộc tấn công không sợ hãi của họ, xoay chuyển tình thế bất lợi.

Thật vô ích khi so sánh thành tích của bộ ba này khi mỗi người đều sở hữu những khả năng rất khác nhau. Trên thực tế, hầu hết những người lính ở tiền tuyến chỉ đơn giản là ủng hộ cho chính người dân của họ.

Sau nhiều suy nghĩ, Wilhelmina buộc phải thừa nhận rằng có khả năng những cơn lo lắng của cô xuất phát từ phía Roel, nhưng cô không biết mình có thể làm gì về điều đó. Cô thậm chí còn ngần ngại viết một lá thư để hỏi về điều đó.

Cậu chưa viết thư cho cậu ấy sao?

"Tớ có, nhưng đó là thư từ công việc. Tụi tớ chưa bao giờ trao đổi thư từ cá nhân."

...

Mí mắt Teresa giật giật. Cô phải phản ứng thế nào với chuyện như thế này?

Mặt khác, Wilhelmina cảm thấy đau khổ. Nora hoặc Lilian có thể trực tiếp viết thư cho Roel để hỏi về điều đó, nhưng cô nghĩ rằng việc cô làm như vậy là không phù hợp. Đáng lẽ cô phải hành động thân mật với anh hơn mức họ tưởng.

"Cả hai chỉ là bạn bè, và đã một năm trôi qua kể từ lần cuối gặp nhau. Viết thư cho cậu ấy đột ngột... Nếu linh cảm của tớ đúng thì cũng không sao, nhưng cậu ấy sẽ rất bối rối nếu không phải vậy."

Cậu không sai, nhưng Mina, hai người kia thậm chí còn không thèm cân nhắc đến điều đó.

"...Khác nhau cả. Người này là bạn thuở nhỏ; người kia họ hàng huyết mạch. Tớ chỉ là người ngoài cuộc," Wilhelmina trả lời với giọng điệu có chút cay đắng.

Teresa cau mày. Cô tức giận cầm bút lông lên và vội vã viết nguệch ngoạc vào sổ tay.

Người ngoài cuộc? Ôi Sia, cậu đang nói cái quái gì thế? Cậu là người bảo vệ cậu ấy. Cậu đã hy sinh 10 năm vì cậu ấy!

"Nhưng tớ không làm gì cho cậu ấy cả. Tớ nên bảo vệ khi cậu ấy vẫn còn yếu, nhưng tớ đã không tìm thấy cậu ấy. Ngay cả khi ở học viện, tớ chỉ gây thêm rắc rối cho bằng cách cố gắng áp đặt triết lý ích kỷ của mình lên cậu ấy." Đầu của Wilhelmina cúi xuống thấp hơn nữa.

Chiếc bút lông của Teresa dừng lại. Cô không biết mình có thể viết gì để an ủi thiếu nữ mặc áo giáp có mái tóc xanh xám trước mặt.

Đối với Wilhelmina, Roel không phải là người mà cô có thể tùy tiện tiếp cận. Tộc Kingmaker là một sự tồn tại đặc biệt đối với những Gia tộc biệt lập của Hiệp Sĩ Quốc. Con cái của họ lớn lên với những câu chuyện mô tả chiến công và sự hy sinh anh hùng của Tộc Kingmaker, và họ được dạy rằng đây là những người mà bản thân phải phục vụ.

Về bản chất, Hiệp Sĩ Quốc là một quốc gia do Tộc Kingmaker thành lập và phát triển. Wilhelmina, mặc dù là Công chúa của Hiệp Sĩ Quốc, được nuôi dưỡng như một người bảo vệ và một vật tế thần cho Roel. Đó không chỉ là nhiệm vụ mà còn là lý do tồn tại của cô. Điều này đã thấm nhuần vào cô một cảm giác tự ti đối với Roel, buộc mối quan hệ của họ thành mối quan hệ giữa chúa tể và thuộc hạ.

Teresa sẽ không nghĩ rằng có điều gì đó sai trái nếu đó là quá khứ. Bản thân cô cũng có một sự tôn trọng nhất định đối với Roel, nhưng sau khi nhận thức được cảm xúc của Wilhelmina, cô biết rằng mối quan hệ hiện tại của họ sẽ không hiệu quả.

Khoảng cách tự nhiên hình thành giữa hai người do mối quan hệ không bình đẳng của họ khiến cho bất cứ điều gì có thể nảy nở giữa họ đều không thể xảy ra.

Một tiếng thở dài nữa lại thoát ra khỏi môi Teresa.

Trong lòng Wilhelmina bắt đầu tràn ngập lo lắng, nếu nguyên nhân khiến cô lo lắng thực sự là Roel, vậy có phải anh đã gặp phải rắc rối gì đó không?

Có thể, nhưng hiện giờ cậu ấy phải ở trong lãnh địa của mình rồi.

"Điều đó có nghĩa là không phải do Dị Biệt gây ra. Vậy thì có thể là do tà giáo nhỉ?" Wilhelmina gợi ý.

Teresa suy nghĩ một lúc trước khi gật đầu đồng ý.

Sau một hồi thảo luận, hai người quyết định yêu cầu được gặp Friedrich Cambonyte, Quốc vương của Hiệp Sĩ Quốc và là cha của Wilhelmina, để báo cáo sự việc.

Trong khi đó, tại Lãnh địa Ascart xa xôi, hoàn cảnh của Roel ngày càng trở nên tồi tệ hơn.


✦✧✦✧


Ở Lục địa Sia, ngày đầu năm mới đánh dấu thời điểm giữa mùa đông.

Đêm là thời điểm dài nhất trong năm vào thời điểm này. Thức dậy khi trời tối là chuyện bình thường, và hoàng hôn đến sớm hơn thông thường rất nhiều. Mới chỉ xế chiều, nhưng một ngọn nến đã được thắp trong phòng làm việc của Dinh thự Ascart.

Cho đến nay, Roel đã làm mọi thứ có thể để chuẩn bị cho cuộc khủng hoảng sắp tới, vì vậy anh quyết định tập trung sự chú ý của mình vào việc tăng cường sức mạnh của bản thân.

Trong trận chiến với Tử Hồng Thuỷ, anh đã đạt đến cảnh giới cuối của Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 3. Nếu có thể đột phá đến Nguyên Bản Cấp 2, anh sẽ ở một vị trí an toàn hơn nhiều. Nhưng Siêu việt càng mạnh, đột phá càng phiền phức.

Roel không ngây thơ đến mức nghĩ rằng mình có thể tiến tới Nguyên Bản Cấp 2 chỉ bằng cách đọc sách ở nhà. Tất cả những gì nó có thể làm là tăng cường mana—dù nó cũng có tác dụng làm dịu tâm trí anh. Đó là thứ anh rất cần ngay bây giờ.

Không còn chỉ là nỗi bất an khó hiểu đang hành hạ anh, mà còn là nỗi đau lòng vì đã phung phí một khoản tiền lớn. Anh đã dành cả ngày đi bộ quanh Thành phố Ascart cùng Alicia, duyệt qua tất cả các cơ chế phòng thủ có sẵn theo ý mình và bỏ ra những khoản tiền cắt cổ để kích hoạt chúng.

Như người ta mong đợi từ một cường quốc quân sự đã thành danh, Lãnh địa Ascart có một kho dự trữ thiết bị phòng thủ đáng kể. Tổ tiên của Gia tộc Ascart đã vô cùng siêng năng khi nói đến việc xây dựng cơ sở hạ tầng phòng thủ, và họ cũng rất tỉ mỉ trong việc bảo trì và nâng cấp chúng.

Khả năng phòng thủ hiện tại của Gia tộc Ascart, sau khi kích hoạt tất cả các cơ chế phòng thủ, có thể so sánh với pháo đài kiên cố nhất ở Đông Biên Lãnh.

Sử dụng nhiều biện pháp phòng thủ như vậy khi thậm chí không có kẻ thù nào trong tầm mắt là một sự phung phí hoàn toàn. Nhiều quan chức và chỉ huy không thể hiểu tại sao Roel lại làm như vậy. Mặc dù vậy, xét đến tầm nhìn xa trông rộng mà Roel đã thể hiện hết lần này đến lần khác, không có một người nào phản đối hành động của anh.

Sẽ không sai khi nói rằng Roel là người kiếm được tiền của Lãnh địa Ascart, vì vậy có vẻ như anh chỉ có thể tiêu số tiền đó. Hơn nữa, không cần phải cố gắng khuyên can khi anh là người mâu thuẫn nhất về điều đó.

Roel gần như ngất xỉu khi nhìn thấy bảng chi tiêu hợp nhất phản ánh khoản chi vượt quá 200.000 xu Vàng. Thật nhẹ nhõm khi Alicia nhanh chóng bước tới để hỗ trợ anh, nếu không thì anh có thể đã bất tỉnh rồi.

Số tiền khổng lồ đó có thể dễ dàng trang trải chi phí một năm cho một quốc gia nhỏ hơn, nhưng thực tế là anh đã tiêu hết trong vòng một ngày. Mặc dù chi phí tiếp theo để duy trì các pháp cụ sẽ thấp hơn nhiều, nhưng nó vẫn sẽ gây ra gánh nặng đáng kể cho Lãnh địa Ascart.

Một câu hỏi tự nhiên nảy sinh trong đầu anh: Liệu lãnh thổ của mình có bị phá sản không?

Việc các lãnh địa phá sản vì chiến tranh là chuyện thường tình. Một người nhạy cảm với tiền bạc như Roel sẽ không thể bỏ qua vấn đề đó.

"Chúng ta có thể duy trì tốc độ cạn kiệt tài nguyên này trong bao lâu?"

"Thưa ngài Roel, dựa theo ước tính, chúng ta có thể duy trì khoảng nửa tháng, vượt quá mức này, tài chính của lãnh địa không thể gánh vác nổi," viên quan tài chính trả lời với vẻ mặt đau khổ.

"...Đã hiểu," Roel gật đầu đáp lại, cố kìm nén sự thôi thúc muốn bật khóc.

Tạm thời, anh quyết định vận hành ma pháp bảo vệ trong ba ngày, đến lúc đó Artasia hẳn là đã trở về, viện binh từ Rosa cùng Thánh Đô cũng sẽ đến ngay sau đó, như vậy là có thể chấm dứt cuộc hành động đốt tiền này.

Roel thở dài, than thở về việc anh đã mệt mỏi thế nào khi nghỉ ngơi. Anh cảm thấy vô cùng phẫn nộ về việc thảm họa cứ liên tục ập đến khi mình chẳng làm gì cả.

Đột nhiên, Alicia gõ cửa và bước vào.

"...Anh trai vẫn đang xem qua các ghi chép lịch sử sao?"

"Mmhm. Có chuyện gì thế?" Roel hỏi.

Sự xuất hiện của Alicia khiến anh bất ngờ.

Trong khi cô thường xuyên ghé qua phòng làm việc của anh để làm việc hoặc nghỉ ngơi bên cạnh anh, cô đủ khéo léo để không làm phiền anh khi anh đang làm việc hoặc đang tăng cường sức mạnh. Nụ cười rạng rỡ thường ngày của cô đã được thay thế bằng một cái cau mày cho thấy cô đã gặp phải một vấn đề khó khăn.

Roel kiên nhẫn chờ cô nêu vấn đề, nhưng không có câu trả lời tiếp theo. Alicia dường như đang chìm đắm trong suy nghĩ. Không chịu nổi sự hồi hộp, anh chủ động hỏi.

"Alicia, có chuyện gì thế? Trông em như đang nghĩ gì đó vậy."

"...Anh trai, em cũng cảm thấy có điều gì đó không ổn."

"Hửm?"

Roel nhíu mày, đặt quyển sách xuống, nghiêm túc nhìn Alicia. Cô cũng là Thượng Siêu Việt, chưa kể cô còn sở hữu Huyết Mạch Silverash Child mạnh mẽ. Sẽ không có gì lạ nếu cô cũng cảm nhận được điều gì đó.

'Nhưng nếu thực sự là như vậy, tại sao trực giác của Alicia chỉ gửi cho em ấy một cảnh báo vào lúc này? Có thể là do khoảng cách sức mạnh? Hay em ấy đang cảm nhận điều gì đó khác với mình?'

Roel lo lắng ra hiệu cho Alicia lại gần, cô từ từ bước tới bàn làm việc.

"Alicia, em có cảm thấy bồn chồn như anh không?"

"Không phải vậy đâu anh... Em không biết phải diễn tả thế nào, nhưng em cảm thấy sức mạnh của mình đang bị thứ gì đó ảnh hưởng."

"Sức mạnh của em đang bị ảnh hưởng bởi thứ gì đó."

Roel cau mày. Anh đang cố gắng hiểu những gì Alicia đang cố gắng diễn đạt.

'Alicia có Nguyên Thuộc Tính Hoàn Hảo, vì vậy không có thực thể nào có thể ảnh hưởng đến. Em ấy cũng tự hào có khả năng miễn dịch mạnh mẽ với các ma thuật như một Thượng Siêu Việt. Về mặt lý thuyết, không có khả năng sức mạnh của em ấy bị hạn chế trong một khu vực an toàn như Dinh thự Ascart... Đợi đã.'

Roel đột nhiên nảy ra một khả năng. Anh đứng phắt dậy và chạy đến cửa sổ để nhìn bầu trời phía trên. Alicia cũng đi theo anh và làm như vậy, nhưng rồi cô mở to mắt vì sốc.

Lúc này đã là chạng vạng tối, hẳn phải mất ít nhất một giờ nữa để bầu trời u ám kia hoàn toàn tối sầm lại. Nhưng bầu trời đã hoàn toàn tối đen, như thể có người đã bôi mực lên vậy.

Nhưng điều gây sốc nhất trong tình huống này là sự biến mất của mặt trăng. Đó cũng là lý do khiến Alicia cảm thấy không khỏe.

"Anh trai, đó là...!"

"Có vẻ như đây chính là nguyên nhân khiến sức mạnh của em bị cản trở."

Khuôn mặt Roel từ từ tối lại. Anh đeo chiếc kính mà Alicia đã đưa cho anh trước đó và thấy bầu trời được bao phủ bởi một màu tím—một dấu hiệu cho thấy nơi đây tập trung mana.

Anh đã chú ý đến bầu trời kể từ khi Linh Giác Sanh Điểu bị thương trong quá trình trinh sát. Vì lo lắng, anh thậm chí còn vượt qua sự keo kiệt của mình để kích hoạt pháp cụ của pháo đài. Ai có thể nghĩ rằng kịch bản tồi tệ nhất sẽ xảy ra nhanh như vậy?

Anh không biết hiện tượng trên bầu trời này đại diện cho điều gì, nhưng anh biết chắc chắn rằng nó không phải là điềm lành. Anh cau mày, biết rằng họ đang ở trong một tình huống thảm khốc.

Theo lẽ thường, chỉ có hai khả năng dẫn đến sự biến dạng nghiêm trọng của thiên nhiên như vậy.

Khả năng đầu tiên là ma pháp quân đội quy mô lớn. Khi nhiều ma pháp sư đồng thời truyền ma thuật của họ và bắn phá chiến trường bằng ma pháp, chắc chắn sẽ có một sự gia tăng đột biến trong mana xung quanh, và hậu quả là sự tàn phá trên diện rộng.

Nếu là như vậy, Roel hẳn sẽ lo lắng nhưng không mất bình tĩnh. Thật đáng tiếc là rõ ràng là không phải như vậy.

Lãnh địa Ascart được bảo vệ nghiêm ngặt đến mức ngay cả trong rừng cũng có những con ma vật rình rập để đánh hơi lính địch. Kẻ địch không thể nào lẻn vào được toàn bộ một đội quân ma pháp sư. Chỉ còn lại khả năng thứ hai: đó là hành động của một cá thể duy nhất.

Có thể đó là một khả năng Huyết Thống, một ma thuật mạnh mẽ được xúc tác bởi pháp cụ, hoặc một nghi lễ phức tạp hứa hẹn thảm họa khi các điều kiện khắc nghiệt của nó được đáp ứng. Hiệu ứng của ma thuật hoàn toàn không được biết đến tại thời điểm này, khiến nó khó đối phó hơn nhiều.

Roel trừng mắt nhìn bầu trời đen kịt khi anh cân nhắc chiến lược chống lại kẻ thù. Mặt khác, Alicia ôm chặt ngực khi sự nghi ngờ tràn vào mắt cô.

Không còn nghi ngờ gì nữa, hiện tượng trên bầu trời đang ảnh hưởng đến sức mạnh của cô, nhưng bản năng mách bảo cô rằng tình hình còn nhiều điều hơn thế nữa. Có thể hiểu được nếu sự biến mất của mặt trăng đã làm cô yếu đi, nhưng thực tế, sức mạnh của cô lại dao động. Việc sức mạnh của cô thỉnh thoảng tăng lên hoàn toàn không có ý nghĩa gì.

Alicia bối rối, nhưng cô quyết định không làm phiền Roel với thông tin này sau khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của anh. Dù sao thì việc cô thỉnh thoảng lên nắm quyền cũng có lợi cho tình hình; cô chỉ cần điều tra vấn đề này trong tương lai.

Cô nhìn lên bầu trời và tập trung chú ý vào việc cảm nhận mặt trăng đã biến mất.

Trong khi đó, trên bầu trời phía trên Lãnh địa Ascart, một bóng đen nham hiểm vụt qua những đám mây, mang theo bóng tối vô tận hướng về nơi Roel đứng.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip