Chương 576: Hiểm Nguy
Việc phát hiện ra lửa đánh dấu sự khởi đầu của nền văn minh nhân loại ở thế giới trước đây của Roel.
Ở Lục địa Sia, lửa từng được mọi dạng sống thông minh tôn thờ trong thời cổ đại, thậm chí trước cả thời Sia. Trong khi hầu hết các truyền thuyết liên quan đến lửa đã bị thất lạc theo thời gian, con người vẫn tiếp tục phát triển ngày càng thành thạo trong việc sử dụng lửa.
Lửa có nhiều công dụng, nhưng phổ biến nhất là để chiếu sáng.
Khoảnh khắc Roel nhận thấy ngọn lửa từ hốc cây, anh mở to mắt vì phấn khích, biết rằng ngọn lửa tượng trưng cho sự hiện diện của con người. Mặc dù không có gì đảm bảo rằng những con người này thân thiện, nhưng điều đó có nghĩa là anh không quá xa nền văn minh của con người.
Kịch bản tệ nhất mà anh hình dung ra là mình sẽ hạ cánh ở một nơi xa nền văn minh loài người. Sự sống còn sẽ không phải là vấn đề đối với anh với sự trợ giúp của các Cổ Thần, nhưng anh sẽ phải sống như một người tiền sử trong khi hành trình trở về.
Lục địa Sia quá lớn, nhân loại còn chưa khám phá hết diện tích rộng lớn của nó. Nếu anh thực sự hạ cánh ở một nơi xa xôi nào đó, anh có thể mất từ nhiều năm đến nhiều thập kỷ để trở về nền văn minh nhân loại. Đây là một sự xa xỉ mà anh không thể chi trả.
Thật may mắn là nỗi lo lắng tồi tệ nhất của anh đã không trở thành sự thật.
Roel theo bản năng đứng dậy với ý định rời khỏi không gian hẹp này và kêu cứu, nhưng vừa mới bước được bước đầu tiên, động tác của anh đã dừng lại. Một cái cau mày hiện lên trên khuôn mặt anh.
"Khoan đã; điều này không đúng..." Roel lẩm bẩm.
Anh đã chú ý đến từng chi tiết nhỏ nhất của môi trường xung quanh, và có một điều thực sự khiến anh ngạc nhiên: khí hậu.
Ngay sau ngày đầu năm mới, khi thế giới vẫn còn phủ đầy tuyết, Fallen đã tấn công Thành phố Ascart. Tuy nhiên, anh đã hạ cánh xuống một nơi được bao phủ bởi cây xanh tươi tốt. Một điều bất thường như vậy tự nhiên đã thu hút sự chú ý của anh, nhưng anh không quá ngạc nhiên vì anh biết rằng các khu vực khác nhau trên thế giới có khí hậu khác nhau.
Ví dụ, Đế quốc Austine có một vài khu rừng thường xanh nằm ngay phía nam Rosa.
Bản thân sự khác biệt về khí hậu không phải là vấn đề lớn, nhưng nó trở thành vấn đề lớn khi kết hợp với một vệt lửa dài như vậy. Một đội quân như vậy không bao giờ nên xuất hiện trong những khu rừng thường xanh của Đế quốc Austine hoặc các tiểu quốc khác ở gần đó.
Roel lớn lên trong một Gia tộc quân sự và có kinh nghiệm chiến đấu trên chiến trường. Anh có thể ước tính sức mạnh của một đội quân chỉ bằng cách sử dụng lửa. Xét theo chiều dài của đường lửa, đội quân này phải có ít nhất 10.000 quân.
Điều này là bất thường, vì các quốc gia phía nam Rosa, ngoại trừ Đế quốc Austine, đều nhỏ về dân số và diện tích đất đai. Không quốc gia nào trong số họ có sức mạnh quân sự quốc gia kết hợp là 10.000 binh lính, chưa kể đến việc họ sẽ không triển khai một cách bất cẩn số lượng binh lính hạn chế mà họ có theo cách như vậy.
Đế quốc Austine có thể là thủ phạm đứng sau đội quân này, nhưng các chi tiết tình tiết khiến bản chất của hành động này có vẻ mờ ám.
Bằng cách quan sát chuyển động của mặt trời, Roel suy luận rằng vị trí hiện tại của anh gần phía nam lục địa hơn. Theo như anh nhớ, không có nơi nào ở phía nam của Đế quốc Austine có đồng bằng bên cạnh một khu rừng, chưa kể đến việc vùng đất ở đó chủ yếu bao gồm một khu rừng nhiệt đới không có tầm quan trọng chiến lược nào.
Trong khi nhân loại đang phải chịu cảnh thiếu hụt trầm trọng về nhân lực và khẩu phần ăn vì phải chiến đấu chống lại Dị Biệt, thì thật không thể tưởng tượng được khi bất kỳ quốc gia nào lại phái 10.000 quân đến một vùng đất cằn cỗi vào thời điểm như thế này!
Sự nghi ngờ nổi lên trong tâm trí Roel, nhưng anh quyết định quan sát tình hình trước. Anh không biết rằng sự thận trọng của mình sẽ cứu anh khỏi một tai họa tiềm tàng.
Khi vệt lửa chậm rãi tiến đến gần Roel, khuôn mặt anh bắt đầu biến dạng vì không thể tin được. Thứ xuất hiện trước mắt anh không phải là quân đoàn con người mà là Dị Biệt Quân.
"Mình đang ở Thảo nguyên Tark sao?" Tim Roel hẫng một nhịp khi tiếng chuông báo động vang lên trong đầu.
Ngoại trừ nơi Đấng Cứu Tinh cư ngụ, Pháp đài Tark là nơi nguy hiểm nhất trên thế giới mà Roel biết đến. Đặc biệt, Dị Biệt chính là kẻ thù của nhân loại.
'Mình phải trốn ngay thôi.'
Roel đầu tiên cầm lấy Cửu Đầu Xà Trượng, truyền mana vào đó để ra lệnh cho cổ ma vật che giấu hoàn toàn khí tức của nó. Sau đó, anh kéo một vài dây leo gần đó để chặn lỗ hổng trên cây. Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, anh sử dụng một vài ma pháp che giấu hiệu quả nhất trong khu rừng.
Suy Yếu Hiện Diện. Tàng Hình Vật Lý. Ngụy Trang.
Nhiều luồng ánh sáng phát ra từ tay Roel khi anh niệm nhiều ma thuật để che giấu cả bản thân và cái cây mà anh đang ẩn náu. Vài giây sau, khả năng phát hiện ra anh và cái cây cổ thụ đã chết này trở nên yếu đến mức chúng không khác gì một loài cỏ dại giữa rừng.
Làm xong những việc này, anh nắm chặt con dao găm trên eo, lo lắng nhìn ra ngoài đám dây leo rậm rạp để quan sát tình hình bên ngoài. May mắn thay, lũ Dị Biệt kia dường như không để ý đến động tác của anh hoặc cảm nhận được sự dao động của mana.
Roel thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù đã đạt đến Nguyên Bản Cấp 2, nhưng anh vẫn không thể chống lại toàn bộ Dị Biệt Quân. Thật nhẹ nhõm khi anh có khả năng phát hiện mạnh mẽ, điều này khiến Mẫu Thần vô cùng tin tưởng, cho phép anh thực hiện các động thái phòng ngừa.
Những cải thiện về thể chất mà anh đã trải qua trong Bang Nhân Chứng không chỉ giúp anh có được khả năng 'Cơ thể bất hoại'; các giác quan của anh cũng được cải thiện rất nhiều. Ngay cả bây giờ, khi anh đang trong tình trạng tồi tệ, anh vẫn có thể nhìn xa hơn những trinh sát của Dị Biệt.
Nghĩ đến điều đó, Roel lại nhớ đến một bóng người tóc bạch ngân, nhưng anh kìm nén nỗi khao khát và buộc mình tập trung vào hiện tại.
Thậm chí anh còn không nghĩ đến việc những ngọn đuốc đó có thể thuộc về Dị Biệt, nên anh nhẹ nhõm khi chọn cách quan sát tình hình trước thay vì điều tra, do đó tránh được tình huống xấu nhất. Mặc dù vậy, anh vẫn tò mò muốn biết danh tính của lũ Dị Biệt đó và mục đích của chúng là gì.
Vì vậy, anh quan sát tình hình một cách chăm chú khi vệt lửa từ từ tiến lại gần hơn. Chẳng mấy chốc, chúng đã đến đủ gần để anh có thể nhìn thấy những chi tiết nhỏ hơn trong số chúng.
Những Dị Biệt này mặc áo giáp da thú thô và đội mũ sắt được làm từ đầu lâu thú. Vũ khí của chúng có nhiều hình dạng và kích cỡ khác nhau, nhưng tất cả đều mang theo một ngọn đuốc, cho thấy đó là trang bị quân sự tiêu chuẩn của chúng mặc dù ngọn đuốc có độ dài khác nhau.
Nổi bật nhất trong số đó là lá cờ có thiết kế phức tạp.
Bản thân lá cờ được làm từ vật liệu kém chất lượng, và Roel không hiểu thiết kế của lá cờ có ý nghĩa gì. Tuy nhiên, trái tim anh đập mạnh và đôi mắt anh nheo lại khi nhìn thấy lá cờ, vì anh biết rằng không phải tất cả Dị Biệt Quân đều đủ điều kiện để mang một lá cờ.
'Đây là một trong những đội quân chính của chúng', Roel nghĩ.
Anh phát hiện thêm nhiều bằng chứng hỗ trợ khi quân đội tiến đến gần.
Quân đội không có người già hay trẻ em, chỉ gồm những Dị Biệt lực lưỡng được trang bị tốt theo tiêu chuẩn của chúng. Một số kẻ mang theo 'chiến lợi phẩm', bao gồm vũ khí của con người, tương phản rõ rệt với vũ khí tồi tàn của Dị Biệt, và 'khẩu phần' cướp được.
'Khẩu phần' của chúng không phải là thức ăn từ ngũ cốc, không giống như khẩu phần của những người lính bình thường, mà là những lát thịt đẫm máu.
Tứ chi của con người.
Roel nhìn thấy một trong Dị Biệt đó đang mang một cánh tay người vẫn nắm chặt vũ khí ngay cả sau khi chết, và điều đó khiến anh vô cùng tức giận.
Xuất thân từ một Gia tộc quân sự nổi tiếng, anh biết rằng Dị Biệt sẽ ăn thịt những xác chết trên chiến trường không được thu thập kịp thời, nhưng tận mắt chứng kiến lại là một câu chuyện khác. Cảnh tượng này khiến anh nhận ra rằng việc chung sống với Dị Biệt là điều không thể.
Chúng là kẻ thù mà loài người nhất định phải tiêu diệt.
Sau một lúc nhìn chằm chằm, Roel cúi mắt xuống.
'Mình không thể nhìn nữa, nếu không sát khí sẽ trở nên quá mạnh.'
Sự ghê tởm của anh khiến anh có một thôi thúc mạnh mẽ muốn lao ra để tàn sát những con quái vật đó, nhưng anh biết rằng khả năng cao hơn là anh sẽ chỉ trở thành một trong những 'khẩu phần' của chúng. Anh đang trong tình trạng tồi tệ vào lúc này, nhưng ngay cả khi không phải vì điều đó, thì việc một mình lao vào chống lại một trong những đội quân chính của Dị Biệt cũng là ngu ngốc.
Mỗi đội quân chính mang cờ của Dị Biệt đại diện cho một bộ tộc lớn, sở hữu sức mạnh quân sự tương đương với một quốc gia loài người.
Trong những bộ tộc lớn như vậy, nhất định có những Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 2, chưa kể đến việc Dị Biệt thích nghi về mặt thể chất với chiến đấu hơn nhiều so với con người. Ngay cả những Nhân Đế cũng sẽ do dự khi lao vào đội quân chủ lực của Dị Biệt.
Trong hốc cây, Roel nhắm mắt lại, cố gắng hết sức khống chế cảm xúc, nắm chặt Cửu Đầu Xà Trượng. Ngay sau đó, sát khí ôn hòa của anh, yếu tố duy nhất có thể khiến anh bại lộ, cũng biến mất không một dấu vết.
Tiếng rên rỉ sâu thẳm và tiếng bước chân nặng nề tăng dần đến đỉnh điểm rồi dần dần nhỏ lại. Khi anh mở mắt ra lần nữa, thảo nguyên dưới ánh trăng đã trở lại yên tĩnh.
Roel nhìn vệt lửa đang rời đi bằng đôi mắt vàng kim nghiêm nghị.
Như câu nói, báo thù là món ăn ngon nhất khi nguội. Anh sẽ ghi nhớ cơn giận dữ mà mình cảm thấy ngày hôm nay vào trong tim. Tuy nhiên, đây không phải là lúc để đắm chìm trong cảm giác căm ghét, vì anh nhận thấy một chi tiết tinh tế đáng để suy nghĩ sâu sắc: hướng mà Dị Biệt đang tiến tới.
Xét theo trang thiết bị và 'khẩu phần' mà Dị Biệt mang theo, đội quân này có thể đã đụng độ với một quân đoàn loài người cách đây không lâu và giành chiến thắng. Tuy nhiên, mặc dù giành chiến thắng, chúng đã chọn không tiến về phía tây, nơi có lực lượng của nhân loại, cũng không tiến về phía đông, nơi có hầu hết các bộ tộc của chúng. Thay vào đó, chúng đang tiến về phía nam.
Điều này thật thú vị.
Khu vực phía nam của Thảo nguyên Tark là một vùng núi có rừng rậm, điều kiện sinh tồn kém, ngay cả đối với một bộ tộc nhỏ. Một bộ tộc lớn với hơn 1.000 người không thể sống sót ở đó. Những con quái vật đó hẳn có mục đích sâu xa hơn khi đến đó.
Vậy thì câu hỏi ở đây chính là: Điều gì đã thu hút chúng đến đó?
Nếu nói về tài nguyên, thế giới loài người ở phía Tây chính là kho báu chờ bị cướp bóc, nếu nói về lãnh thổ, đồng bằng phía Đông tốt hơn nơi này gấp trăm lần.
'Nếu mình thực sự phải chỉ ra điều gì đó mà nơi này có mà những nơi khác không có thì...'
Roel nhìn mặt trăng bạc trên bầu trời khi anh suy ngẫm về câu hỏi này. Khuôn mặt anh dần tối lại. Sau khi loại bỏ các lựa chọn khác, anh nhận ra rằng chỉ có một câu trả lời ở đây.
'Là mình đây.'
"..." Roel không nói nên lời.
Càng nghĩ, khả năng này càng có vẻ cao. Bằng chứng nằm ở chỗ có rất nhiều Dị Biệt trong quân đội trước đó mặc áo choàng của giáo sĩ.
Cho đến nay, loài người vẫn chưa điều tra được đức tin của Dị Biệt, nhưng dựa trên mối liên hệ bí ẩn của chúng với Đấng Cứu Tinh, chúng có khả năng là một trong những chủng tộc đã phục vụ Hắn vào thời cổ đại. Điều này có nghĩa là đội quân trước đó có thể là sự thông đồng giữa Collector và cấp trên của Dị Biệt để truy tìm Roel.
"Chết tiệt..."
Chỉ nghĩ đến việc hàng chục nghìn tên Dị Biệt đã bao vây vùng đất này, sắc mặt Roel trở nên vô cùng khó coi. Anh dành một chút thời gian để suy nghĩ về bước tiếp theo trước khi ngồi xuống và nhắm mắt lại.
'Mình phải hồi phục sức lực trước khi chúng tìm thấy!' Roel nghĩ.
Một luồng mana bắt đầu lan tỏa trong khu rừng yên tĩnh.
✦✧✦✧
Trong khi Roel đang cố gắng hồi phục sức lực ở Thảo nguyên Tark, trong bóng tối xa xăm, một người đàn ông với khuôn mặt không rõ nét đang ngồi một mình.
Vài giờ trước, Collector đã gặp phải một sự can thiệp bất ngờ làm hỏng cơ hội mà hắn đã chờ đợi từ lâu. Nhờ đó, kẻ thù của hắn đã trốn thoát khỏi thử thách và chạy trốn đến một nơi mà hắn không hề hay biết.
Điều này khiến cho Collector vô cùng thất vọng, vì điều đó có nghĩa là mọi kế hoạch tỉ mỉ mà hắn đã vạch ra trước đó đều đổ sông đổ biển... nhưng điều này không có nghĩa là hắn đã bất lực.
Roel có thể không rơi vào vực thẳm vô tận, nhưng anh vẫn hạ cánh xuống Thảo nguyên Tark bị chiến tranh tàn phá. Hơn nữa, anh đang ở trong tình trạng cực kỳ mong manh, như Collector đã cảm nhận được khi anh đang cố gắng thay đổi điểm hạ cánh.
Những gì Collector phải làm vào thời điểm này đã rõ ràng.
Hắn bắt đầu chuẩn bị bước tiếp theo theo kế hoạch đã định trước, nhưng vừa mới tiếp xúc với ánh trăng, hắn đột nhiên cảm thấy một áp lực cực lớn từ trên trời đè xuống, áp lực này quá lớn, khiến hắn không thể nghĩ đến phản kháng.
Đột nhiên hắn cảm thấy như mặt trăng đã trở thành một đấng thần thánh có sức mạnh vô tận, và màn đêm đã biến thành một chiếc lồng không thể phá vỡ.
Ngay cả Collector cũng phải dừng bước dưới áp lực này. Ánh nhìn từ mặt trăng bạc khiến toàn thân hắn nổi da gà, khiến hắn ngần ngại không dám cử động dù chỉ một chút. Mặt trăng dường như to ra vô tận sau lưng hắn, khi mọi màu sắc và âm thanh trên thế giới trôi xa khỏi hắn ta.
Hắn theo bản năng hiểu được cảm xúc ẩn sau ánh mắt kia—tức giận và hận thù. Không khác gì một con rồng bị chạm vào vảy ngược. Hắn nghĩ rằng sự trừng phạt của thần linh sắp giáng xuống từ trên trời.
Khiến hắn ngạc nhiên là ánh mắt sắc bén đó vẫn nán lại vài giây trước khi đột nhiên dịu xuống, như thể chủ nhân đằng sau ánh mắt đó đã thay đổi. Ngay sau đó, ánh mắt nặng nề đó biến mất như thể nó chưa từng xuất hiện.
Collector lo lắng rút lui vào bóng tối, vì hắn biết mình vừa chạm trán với thứ gì.
Ánh mắt của Mẫu Thần.
Đây là một hiện tượng hiếm gặp mà hầu như không ai từng chứng kiến, vừa là cuộc gặp gỡ may mắn vừa là điềm báo nguy hiểm.
Tuy nhiên, Collector không có tâm trạng để quyết định xem đâu trong hai điều trên đến với mình. Tâm trí hắn đang bận tâm đến điều khác.
"Ngươi đã làm cái quái gì thế..." Collector lẩm bẩm trong hơi thở với luồng khí nặng nề đáng sợ.
Hắn theo bản năng nhận ra rằng sự việc này có liên quan đến Roel, nhưng hắn không biết làm thế nào mà hai người đó có thể liên quan đến nhau. Huyết Thống Ascart không thể can thiệp vào thực tế. Đó là luật lệ sắt đá được rút ra từ vô số quan sát.
Một lát sau, hắn lắc đầu và cho rằng đó là Đá Vương Miện của Roel trước khi tiếp tục sửa đổi các kế hoạch tiếp theo của mình.
Collector biết rằng hắn không còn có thể đích thân xử lý Roel sau những gì đã xảy ra trước đó, nhưng điều đó không hề làm hắn lo lắng.
Lãnh thổ đó không thuộc về hắn mà thuộc về một sự tồn tại cổ xưa và mạnh mẽ. Với sự hồi sinh của Đấng Cứu Tinh, Đế Vương Tộc đó cũng đã thức dậy từ giấc ngủ sâu của mình.
"Ngươi hẳn đang phải tuyệt vọng trốn tránh ngay lúc này, nhưng vô ích thôi... Số phận của ngươi đã được định đoạt ngay từ khoảnh khắc ngươi bước chân lên mảnh đất này rồi," Collector lẩm bẩm.
Hắn nhìn lại tấm bản đồ trải ra trước mặt lần cuối trước khi từ từ biến mất vào bóng tối.
<Trans Note>
Đọc đến đây mọi người hẳn là biết danh tính của Collector là ai rồi ha?
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip