Chương 79: Nhất sinh chí ái
Tác giả: Chu Chi
======
Sau vụ ngã ngựa ở video CV tuần trước, tài khoản Dạ Độ Tinh Hà đã sớm phá trăm vạn fan, Thừa Độ Chu vừa đăng bài mới, các võng hữu lập tức chen chúc tới.
Chỉ thấy hình ảnh trong weibo chúc mừng tân hôn vui sướng, là một một bàn tay hơi lớn một chút, cốt cách thon dài rõ ràng, một bàn tay khác tế bạch nhỏ dài, móng tay cái lộ ra màu hồng nhạt, mười ngón tay đan xen vào nhau, trên hai ngón tay áp út là hai chiếc nhẫn bạch kim đính kim cương giống nhau, làm nổi bậc ngón tay ưu nhã xinh đẹp, đủ để cho đảng mê tay thét chói tai.
Tuy rằng chỉ là cách khoe ân ái bình thường đến tầm thường như trong vòng bạn bè, nhưng lại là ngụ ý phi phàm.
Nhìn hết toàn bộ giới giải trí, không có fan CP nhà ai sẽ so fan Lữ Dạ Thư Hoài càng hạnh phúc, bởi vì chính chủ của nhà họ có thể thoải mái hào phóng phát sóng trực tiếp toàn quá trình phát đường!
" Tân hôn vui sướng! "
" Còn tưởng rằng tài khoản này đã bị bỏ quên! Không ngờ Thừa tổng lại nhặt lên tới! "
" Lần đầu tiên thấy chính chủ lập tài khoản ship cp chuyên dụng cho bản thân đó. "
" Có gì nói đó, lần quan tuyên hai năm trước cứ như việc công xử theo phép công, lúc này mới giống là thật sự tân hôn nè. "
《 Một Đường Làm Bạn 》 cũng là lần đầu tiên thấy khách quý phối hợp như vậy, còn cố ý chụp bức ảnh hỗ trợ tuyên truyền, vì thế dưới official weibo, thích, bình luận: Chính chủ đi đầu ăn đường. 🤭🤭
" ...... "
Đề tài độ rất cao, so dùng tài khoản cá nhân chia sẻ chúc mừng còn cao hơn.
Trước đây Đoạn Tinh Dã không phát hiện, hiện tại đã phát hiện, Thừa Độ Chu rất thích khoe ân ái.
Tắm mới vừa tắm xong rũ xuống lông mi làm có chút ngứa, Đoạn Tinh Dã gãi gãi mí mắt trên, đi xuống ngồi mấy tấc, cầm di động nhắn tin cho người bên cạnh.
Seen: 【 Có thể thu liễm chút không? 】
Thừa Độ Chu cảm thấy di động chấn động, cầm lấy tới xem xét.
Người xem phi thường nhạy bén: Lại cõng chúng ta nói nhỏ!
Chỉ chốc lát sau, Đoạn Tinh Dã đã thu được hồi âm.
Nhị hôn nam nhân (*): 【 Này còn không phải là đã thu liễm sao, anh không dùng nick chính. 】
Seen: 【 Còn không bằng dùng nick chính. 】
Nhị hôn nam nhân: 【 Không cần. 】
Nhị hôn nam nhân: 【 Em không chia sẻ, chỉ có một mình anh chia sẻ, khiến anh thoạt nhìn giống người goá vợ. 】
" ...... "
Đoạn Tinh Dã muốn đá người.
Thừa Độ Chu không thấy trả lời, liếc mắt nhìn bên cạnh một cái.
Lần liếc mắt này, bốn chứ " Nhị hôn nam nhân " ở trên màn hình di động của Đoạn Tinh Dã rõ ràng đâm xuyên qua mi mắt.
" ......... "
Thừa Độ Chu đen mặt.
Nhị hôn nam nhân: 【 Đem ghi chú của anh sửa lại. 】
Đoạn Tinh Dã ý thức được Thừa Độ Chu đã thấy được, giơ lên khóe môi, muốn cười không cười.
Seen: 【 Vì sao chứ? 】
Nhị hôn nam nhân: 【 Không may mắn. 】
Seen: 【 Người goá vợ liền may mắn? 】
Nhị hôn nam nhân: 【 Anh sai rồi, không bao giờ nói bậy nữa, giúp anh sửa một chút đi. 】
Nhị hôn nam nhân: 【 😿😿😿 】
Nhị hôn nam nhân: 【 Ghi chú của em làm anh sợ hãi. 】
" ...... "
Mất mặt.
Seen: 【 Chuyển em 50. 】
Ngón tay thon dài của Thừa Độ Chu nhanh chóng ấn trên màn hình, đưa vào mật mã.
Nhị hôn nam nhân: 【 Chuyển khoản [200000.00] 】
Đoạn Tinh Dã nhìn đến một chuỗi con số sau trầm mặc.
Hai mươi vạn là hạn ngạch chuyển khoản trong ngày của wechat.
Nhị hôn nam nhân: 【 Chuyển cho em nhiều hơn một chút, em để anh tự sửa. 】
Đoạn Tinh Dã khẽ nhấp môi, cánh môi đỏ hồng hơi hơi ướt át, y bấm nhận, rồi đưa điện thoại cho người bên cạnh.
Thừa Độ Chu cầm di động ấn nửa ngày, Đoạn Tinh Dã dư quang thoáng nhìn hắn tựa hồ đưa vào lại xóa bỏ, lặp đi lặp lại rất nhiều lần.
Sửa cái ghi chú mà lao lực như vậy.
Đoạn Tinh Dã nghiêng đầu xem hắn: " Xong chưa? "
Thừa Độ Chu thoáng xoay người hướng cửa xe, thấp giọng nói: " Nhanh. "
Chờ rốt cuộc sửa xong, hắn đem điện thoại đưa trở về, ánh mắt ở trên mặt Đoạn Tinh Dã dừng lại một chút: " Không được xóa. "
Đoạn Tinh Dã lấy về di động, nhìn đến ghi chú mới.
【 Nhất sinh chí ái 】(*)
Quê mùa đến da đầu tê dại.
Giây tiếp theo, Đoạn Tinh Dã ấn xuống chỉnh sửa.
Thừa Độ Chu tay mắt lanh lẹ, đem người ôm vào trong lòng ngực khoanh lại, không cho y động.
Người xem không biết đã xảy ra cái gì, chỉ biết hai người gắt gao ôm nhau, vì thế đều bắt lấy một chút thời gian cuối cùng ăn đường, quá sung sướng.
Cuối cùng Đoạn Tinh Dã cũng không thể sửa lại ghi chú, bởi vì tên chó ngốc này quá quấn người.
Y coi như hai mươi vạn bán đi.
Các khách quý tới sân bay, liền phải cùng người xem nói hẹn gặp lại.
Đoạn Tinh Dã mặc thêm áo khoác, Thừa Độ Chu giúp y chỉnh cổ áo.
Phu phu hai người đối diện màn ảnh nói: " Tuần sau gặp. "
Làn đạn không tha:
" Hai ngày thoáng chốc liền qua. "
" Thừa tổng cùng Đoạn lão sư nhất định phải bách niên hảo hợp. "
" Nick phụ đăng nhiều hoạt động hằng ngày một chút đi! Cầu xin đó! Tôi phải dựa vào ăn đường Lữ Dạ Thư Hoài để tục mệnh. "
" Tuần sau không gặp không về! "
***
Xong kỳ này, là 《 Một Đường Làm Bạn 》 đã thu được một nửa.
Đoàn phim mà Thừa Độ Chu tham gia chuẩn bị đổi địa điểm quay, thông báo mọi người, nghỉ ngơi một tuần.
Nghỉ thì nghỉ, nhưng người cũng không nhàn rỗi.
Từ sau khi Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã ở 《 Một Đường Làm Bạn 》 bạo hỏa, đoàn đội hai nhà mỗi ngày xử lý lời mời đều nhiều đến lo liệu không hết quá nhiều việc.
Người đại diện Đa Ca nhắm vào một chương trình giải trí, tên là《 Điền Viên Phong 》, là tiết mục loại hình sinh hoạt sắp phát sóng, chủ yếu chính là nấu cơm nói chuyện phiếm, mời phu phu hai người làm khách quý phi hành kỳ đầu tiên, ngay trong tuần này luôn, thời gian quay cũng chỉ một ngày là kết thúc, vừa lúc hai người đều có thời gian rảnh.
Trailer của《 Điền Viên Phong 》 đã được tuyên bố đến trên mạng, Đa Ca ôm laptop đặt trước mặt Thừa Độ Chu: " Cậu xem tiết mục này đi, có thể tham gia không? "
Thừa Độ Chu ngồi trên ghế xoay sang hướng khác, không xem máy tính, chỉ lo bấm di động: " Tôi sao cũng được, chỉ là phải xem ý Đoạn Tinh Dã thế nào. "
" ...... "
Có phải mỗi một luyến ái não đều không làm việc đàng hoàng?
Buổi sáng Thừa Độ Chu cùng Đoạn Tinh Dã cùng nhau đi làm, sau khi đến công ty, tuy rằng giữa hai người còn cách bảy tầng, nhưng Thừa Độ Chu đã ở trên di động tìm Đoạn Tinh Dã suốt một buổi sáng.
Nhất sinh chí ái: 【 Lát nữa anh sẽ họp hội nghị video, em muốn xuống dưới nhìn xem sao? 】
......
Nhất sinh chí ái: 【 Văn phòng tặng anh đào, muốn sao? Anh đưa lên cho em? 】
......
Nhất sinh chí ái: 【 Giữa trưa ăn cái gì? 】
......
Nhất sinh chí ái: 【 Anh vẫn là sớm đi lên chờ em đi. 】
......
Nhất sinh chí ái: 【 Đoạn Tinh Dã, anh nhớ em, anh lên tìm em nha. 】
......
Đoạn Tinh Dã đang ở trong phòng biên khúc trên tầng 17, phiền đến mức sắp phát nổ, hận không thể đem Thừa Độ Chu ném về đoàn phim.
Y đang chuẩn bị ca khúc mới, để biểu diễn mở màn cho buổi lễ trao thưởng toàn hoa âm nhạc, ca khúc này y đã bắt đầu viết từ trước khi tham gia luyến tổng, sau vì tham gia luyến tổng mà gác lại, trước đó là nghĩ đi thả lỏng thay đổi đầu óc lại trở về tiếp tục hoàn thành, nhưng là hôm nay lại một lần nữa nhặt lên tới, phát hiện quá trình cũng không có thuận lợi như tưởng tượng, bởi vậy y vốn dĩ liền yêu cầu không gian an tĩnh để sáng tác, kết quả Thừa Độ Chu lại cứ không ngừng nhắn tin tìm y.
Seen: 【 Câm miệng! Kéo đen! 】
Đoạn Tinh Dã mở chế độ máy bay, ném di động qua một bên mặc kệ.
Đến chiều, Đoạn Tinh Dã tắt đàn điện tử, cắn bút chì xem nhạc phổ, trong đầu có thể sinh ra giai điệu theo từng âm phù mà ánh mắt đảo qua, y hơi chau mày.
Cả ca khúc vẫn là bình thường, không có tìm được điểm bùng nổ.
Đoạn Tinh Dã có dã tâm rất lớn trên phương diện âm nhạc, đã qua bốn tháng từ lúc y phát hành album trước, y hy vọng lần này có thể mang theo ca khúc mới bộc lộ quan điểm tại hiện trường lễ trao thưởng, muốn càng tốt, càng bạo.
Nhưng hiện tại độ hoàn thành hiển nhiên không thể làm y vừa lòng.
Đoạn Tinh Dã tháo xuống mắt kính, tạm thời nghỉ ngơi, y vớt lên di động, rốt cuộc nhớ tới Thừa Độ Chu.
Ngoài ý muốn chính là, sau khi y làm Thừa Độ Chu câm miệng, hơn 4 giờ đi qua, bên kia cũng chưa nhắn lại một tin nào.
...... Còn rất ngoan.
Trước mắt Đoạn Tinh Dã có thời gian, đang muốn hỏi Thừa Độ Chu đang làm gì, lại đem đưa vào văn tự xóa bỏ.
Y nghĩ nghĩ, đứng dậy, ra khỏi phòng biên khúc.
......
Đoạn Tinh Dã vào thang máy xuống lầu bảy, tới gần cửa có cô nàng nhìn đến y, trước tiên liền chậm rãi toát ra tươi cười, rồi kêu một tiếng: " Đoạn lão sư. "
Toàn bộ người trong cả tầng đều nhìn về phía cửa.
Đoạn Tinh Dã mặt không đổi sắc, giống như mỹ nhân băng tuyết, chỉ hỏi cô nàng: " Thừa Độ Chu đâu? "
" Bị cấp trên kêu đi mở họp. " cô nàng thực tinh ý, đứng dậy làm ra động tác dẫn đường, vừa đi về phía văn phòng Thừa Độ Chu, " Rất nhanh là về, Đoạn lão sư ngài đi trước bên này. "
Đoạn Tinh Dã nghĩ hiện tại trở về cũng không viết tiếp được ca khúc, do dự một chút, rồi đi theo.
Lần trước đó khi Đoạn Tinh Dã tới văn phòng Thừa Độ Chu, vẫn là tới cùng Thừa Độ Chu đàm phán về vấn đề nhân thiết khi tham gia luyến tổng.
Hiện tại quay đầu nhìn lại, hoàn toàn không cần thiết, khi hai người ở bên nhau nhân thiết luôn là muốn nát.
Đoạn Tinh Dã ngồi xuống ghế của Thừa Độ Chu, lại lần nữa nhìn quanh gian văn phòng này, cảm thấy phong cách trang trí cũng không lãnh đạm như vậy.
Trong căn phòng với màu sắc chủ đạo là đen trắng, bình hoa trên bàn trà cắm một đóa hoa hồng đỏ kiều diễm, màn hình máy tính là hình ảnh sắc màu rực rỡ, bên cạnh còn đặt một con thỏ bằng gốm hoa hòe loè loẹt.
Y nhớ rõ lần trước Thừa Độ Chu không cho y xem.
Đoạn Tinh Dã nổi lên tâm lý phản nghịch, cầm lấy con thỏ, tựa lưng vào ghế, đánh giá vật trang trí.
Chỉ là nhìn nhìn, cảm giác quen thuộc không thể vứt đi được này lại lần nữa đánh úp lại.
Đoạn Tinh Dã lật ngược con thỏ lên, phát hiện phía dưới tô một tầng màu xanh thật dày, có một khối xuất hiện dấu vết thuốc màu bị cọ rớt.
" ...... "
Đoạn Tinh Dã nháy nháy mắt, ngồi thẳng người.
Đây là con thỏ lúc học lớp một, khi y đi công viên chơi đã tự mình tô màu kia, sau đó đưa cho Thừa Độ Chu.
Sau khi nhận ra, trong lòng Đoạn Tinh Dã dâng lên một mảnh ấm áp, chờ khi y hoàn hồn, trên mặt cũng đã nóng lên.
Y không thể ngờ, Thừa Độ Chu lại có thể bảo tồn món quà y tùy tay đưa tặng đến tận bây giờ, dù cho y đều đã quên, dù cho là ở thời điểm hai người còn đang chiến tranh lạnh, con thỏ này vẫn luôn được đặt ở trên bàn làm việc.
Đoạn Tinh Dã đem con thỏ đặt lại trên bàn, đôi tay chống đỡ gương mặt, nhìn chằm chằm nó, lông mi dài mà dày khẽ lay động, đôi mắt đen nhánh sáng trong.
Y bắt đầu phát hiện trên thế giới này, khả năng thật sự có thể có cái gì, từ qua đi, đến tương lai, trước sau như một.
......
Đoạn Tinh Dã không chờ Thừa Độ Chu nữa, trước tiên rời đi.
Y một lần nữa trở lại phòng biên khúc, mở ra đàn điện tử, chỉ là hơi thêm suy tư, khi ngón tay thon dài một lần nữa đặt lên phím đàn đen trắng, liền có giai điệu âm nhạc lưu sướng động lòng người từ đầu ngón tay chảy xuôi ra tới.
Đoạn Tinh Dã đột nhiên tìm được điểm bùng nổ kia.
Y muốn viết một đầu tình ca bắt đầu tay trong tay từ thuở nhỏ.
Liền bắt đầu từ Fa trưởng trong sáng đi.
***
Buổi tối Đoạn Tinh Dã tăng ca, không về cùng với Thừa Độ Chu.
Y về đến nhà, tắm xong, lên giường, rồi lại mở ra laptop.
Chị Dư đã gửi link trailer 《 Điền Viên Phong 》 cho y.
Điều khiến Đoạn Tinh Dã cảm thấy buồn cười chính là, trong số các khách quý thường trú tại chương trình vậy mà lại có Vương Thế Hi.
Còn không đến một tháng, Vương Thế Hi lại như không có việc gì xảy ra xuất hiện một lần nữa trong tầm nhìn của đại chúng, đổi một chương trình với loại hình cùng phong cách khác tiếp tục nâng đỡ cậu ta.
Vương Thế Hi từ lúc xuất đạo đã ký vào công ty, mặc dù có vết nhơ sao chép, công ty cũng phải tìm mọi cách tẩy trắng cho cậu ta, bằng không chính là mua bán lỗ vốn.
Bên cạnh y, Thừa Độ Chu nằm nghiêng, bọc chăn đưa lưng về phía Đoạn Tinh Dã, vẫn không nhúc nhích hồi lâu, cũng không ai quan tâm, liền không chịu nổi tịch mịch mà xoay đầu lại.
Nhưng mà Đoạn Tinh Dã ngồi dựa ngồi vào đầu giường, đeo tai nghe xem video, không chú ý tới ánh mắt muốn nói lại thôi của hắn.
Trailer cũng chỉ có mười phút, bên trong có phần phỏng vấn cùng giới thiệu của bốn vị khách quý thường trú.
Vương Thế Hi xếp hạng cuối cùng.
Địa điểm phỏng vấn của cậu ta là một biệt thự trắng cao cấp.
Vương Thế Hi một thân hàng hiệu, đối diện với máy quay, đi lùi lại, nói: " Hoan nghênh đi vào nhà tôi, đây là nơi tôi ở từ nhỏ đến lớn. "
Làn đạn:
" Trời ạ! Thật giàu! "
" Là phú nhị đại nha! "
" Hâm mộ khóc! "
Trong mắt Đoạn Tinh Dã lóe lên một tia cười lạnh.
Từ nhỏ?
Y chỉ biết năm đó Đoạn Khải Vi tiếp đôi mẹ con này từ một khu phố cũ nát trong một trấn nhỏ.
Làm khách quý thường trú, khi tham gia chương trình đều sẽ lập nhân thiết, hiển nhiên lần này Vương Thế Hi phải lập phú nhị đại nhân thiết.
Đại chúng đều có tâm lý mộ cường, nhân thiết như vậy sẽ rất hút phấn.
Màn ảnh lướt qua ảnh chụp trên tủ, có Vương Thế Hi, cũng có một nữ nhân.
Nhìn đến nữ nhân kia, Đoạn Tinh Dã thu liễm thần sắc, khóe môi nhấp một chút.
Làn đạn: Đây là tỷ tỷ sao? Tỷ tỷ thật đẹp!
Trong một đống lời khen, có hai làn đạn không hài hòa lướt qua: Vương Tố Thiến là tiện nhân!
Ánh mắt Đoạn Tinh Dã dừng lại một chút.
Vương Tố Thiến, mối tình đầu của Đoạn Khải Vi, cũng chính là người trong ảnh, võng hữu không có quan hệ không có khả năng biết thân phận nữ nhân này, người phát ra làn đạn này, tựa hồ là có ân oán trong hiện thực với Vương Tố Thiến, đều mắng đến khu làn đạn của video.
Cuối cùng màn ảnh dừng lại trên một bức ảnh Vương Thế Hi ngồi ở trên lưng ngựa.
MC: " Cậu còn biết cưỡi ngựa? "
Vương Thế Hi: " Tôi từ nhỏ đã học tập thuật cưỡi ngựa, còn tham gia thi đấu quốc tế về thuật cưỡi ngựa cho nhóm thanh thiếu niên, đạt được giải nhất. "
MC tán thưởng: " Thật là lợi hại. "
Vương Thế Hi cười: " Cũng không có gì, thuật cưỡi ngựa chỉ là một sở thích nhỏ của tôi, chủ yếu là do lúc học tiểu học chung quanh đều có không ít đồng học đều học. "
MC hỏi tiếp: " Cậu theo học ở trường tiểu học nào? Nghe như không tầm thường. "
" Trường song ngữ Whist. " Vương Thế Hi nói, " Đây là trường học liên thông từ tiểu học đến cao trung, cho nên điều kiện nhập học tương đối nghiêm khắc. "
Làn đạn:
" Whist! Điều kiện nhập học của trường này cũng không đơn giản là nghiêm khắc, nói như thế nào đây, muốn nhập học, chỉ có tiền là vô dụng. "
" Cưỡi ngựa là hoạt động giải trí của quý tộc! "
" Đẹp trai đẹp trai quá đẹp trai! "
" Run bần bật, Vương Thế Hi làm tôi được mở rộng tầm mắt. "
Trong video, quét đến một cây đàn violin trên giá trang trí.
MC: " Đây cũng là của cậu sao? Bao nhiêu thế? "
Vương Thế Hi không để bụng nói: " Ba ba tôi mang về từ Milan, 600 vạn USD. "
Phía sau còn vài giây, Đoạn Tinh Dã đã không còn kiên nhẫn để xem hết.
Đoạn Tinh Dã có một cây đàn violin, là trước đây Đoạn Khải Vi từ Milan mua về cho y, 600 vạn USD, hiện tại đang được đặt ở trong tủ tại thư phòng.
Y cùng Thừa Độ Chu từ tiểu học đến cao trung, chính là học ở trường Whist.
Khi còn nhỏ y cũng học qua thuật cưỡi ngựa, cũng vào năm mười hai tuổi đạt được giải nhất trong cuộc thi cưỡi ngựa quốc tế.
Còn có rất nhiều hồi ức trải qua trước đây của Vương Thế Hi trong video, Đoạn Tinh Dã nghe xong đều vô cùng quen thuộc.
—— Bởi vì những trải nghiệm đó đều là y đã trải qua trong cuộc sống của mình, mà không phải Vương Thế Hi.
Vẻ mặt Đoạn Tinh Dã đầy trào phúng, rời khỏi video.
Vốn dĩ y không có bao lớn hứng thú với tiết mục này, hiện tại lại bắt đầu mong đợi.
Vương Thế Hi, một vai hề lấy trộm nhân sinh của y, để lập nhân thiết cho mình, đến lúc đó sẽ biểu diễn như thế nào đây.
Đoạn Tinh Dã vứt đi tạp niệm, miễn cho tâm tình bị quấy rầy, y mở ra file biên khúc.
Đúng ngay lúc này, Thừa Độ Chu xoay người lại, chân dài một vương, đặt trên đùi Đoạn Tinh Dã.
" Anh không dễ gì mới được nghỉ ngơi. " Hắn ôm eo Đoạn Tinh Dã, mặt chôn vào người Đoạn Tinh Dã, sao khi chịu đủ vắng vẻ, ngữ điệu đều héo héo mà kéo dài ra, " Em đều không bồi bồi anh —— "
" ...... "
Đoạn Tinh Dã sắc mặt lạnh lẽo, liếc mắt nhìn Thừa Độ Chu một cái, lại liếc liếc mắt một cái, đóng laptop, gỡ xuống mắt kính ném sang bên cạnh, xoay người đè lên trên người Thừa Độ Chu.
Hô hấp Thừa Độ Chu đều đình trệ, vẻ mặt kinh ngạc.
Đoạn Tinh Dã khẽ nhấp cánh môi hồng, kéo cao chăn bao lại hai người.
Phiền đã chết, làm đi.
======
Tác giả có chuyện nói:
Thừa tổng: Em mau nhìn anh, sờ anh, ở bên anh.
Đoạn lão sư: Giúp anh tiêu hao một chút tinh lực đi.
----
*Nhị hôn nam nhân: nam đã qua một lần kết hôn
*Nhất sinh chí ái: tình yêu duy nhất trong đời
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip