Chap 6
Vào lúc một rưỡi chiều, Sana cầm lấy một túi văn kiện cùng với một bọc giấy nhỏ màu trắng đi vào tập đoàn Chu Thị để chuẩn bị phỏng vấn Tzuyu, đi tới quầy tiếp tân nói tên mình.
"Chào cô. Tôi là Sana, người của tạp chí biên tập, đã cùng Chou tổng hẹn phỏng vấn vào chiều nay." Sana cung kính mở miệng.
Ở quầy tiếp tân, người nhân viên nghe thấy tên của cô lập tức đứng lên: "Chou tổng đang họp. Cô ấy đã nói trước rằng cô cứ trực tiếp đi vào phòng làm việc của cô ấy chờ là được. Thang máy ở bên kia, tầng của Chou tổng là tầng ở trên cùng, ở đấy chỉ có một phòng làm việc thôi."
Sana gật đầu mỉm cười: "Cảm ơn."
Phòng làm việc của Tzuyu rất lớn, rộng đến mức có cảm giác trống trải, bàn làm việc cùng tủ tài liệu kết cấu đơn giản được vây quanh bởi những bức tường bằng thủy tinh, một không gian khí phách khổng lồ mà lạnh lùng, đứng bên trong căn phòng thần kinh con người ta không tự chủ mà căng thẳng, cảm giác rất bức bách.
Sana nắm chặt túi nhỏ trong tay, trong lòng thấp thỏm bất an, cảm giác giống như học sinh tiểu học đang đợi thầy giáo phát sổ liên lạc, cô cũng không dám ngồi, tựa như biết điều một chút đứng ở cửa cách đó không xa. Nghe thấy tiếng động phát ra phía sau, Sana thất kinh, có chút bối rối quay đầu lại, chống lại đôi mắt thâm thúy mà sắc bén phía sau, trán cô không tự chủ được toát ra vài giọt mồ hôi lạnh.
"Chou...Chou tổng. Cô khỏe không?" Sana thiếu chút nữa lỡ miệng gọi thẳng tên của Tzuyu. Cô có chút hối hận khi tiếp nhận phỏng vấn cô ấy, cô cùng Tzuyu quan hệ quá đặc thù, đặc thù đến mức cô không biết phải xưng hô với cô ấy như thế nào cho thích hợp.
Tzuyu ôm laptop đứng ở cửa nhìn cô một chút, sau đó vuốt vuốt mi tâm đi vào nói: "Tới đây ngồi đi."
Sana thái độ biết điều đi tới ngồi xuống phía đối diện với Tzuyu. Tzuyu để máy vi tính xuống bàn, cũng không có nhìn cô, nhanh chóng di chuyển chuột, đôi lông mày khẽ cau, vẻ mặt hơi lạnh lùng.
"Chờ tôi năm phút. Em muốn uống gì?" Tzuyu cầm lấy điện thoại đặt trên bàn, nhìn cô hỏi.
"Nước lọc." Sana cúi đầu đáp một tiếng, tránh nhìn vào ánh mắt Tzuyu.
Tzuyu nhếch nhếch khóe miệng, nói với thư kí: "Mang cho tôi một ly café , cùng một cốc nước lọc, lạnh."
Sana nghe được chữ cuối hơi kinh ngạc chút. Cô ta làm sao biết mình thích uống nước lạnh? Sau đó khôi phục trạng thái công việc, ngồi ở đó an an tĩnh tĩnh, cúi đầu lật nhìn bản thảo phỏng vấn mình mang đến.
Tzuyu khẽ nheo nheo mắt, nhìn thoáng qua khuôn mặt khuôn mặt khả ái của cô, khẽ cười cười.
Một khắc đồng hồ sau, Tzuyu đóng bút kí lại, hai tay đặt trên bàn, lại gọi cho thư kí mang thêm một ly cafe, thư kí vào phòng, giúp Sana gọi thêm một cốc nước lạnh rồi mới mở miệng.
"Được rồi. Em muốn hỏi gì?"
Sana gật đầu, đưa cho Tzuyu một trang giấy bên trong là những vấn đề cần cô ấy trả lời. Tzuyu nhận lấy tờ giấy, lướt qua một lượt, để sang bên cạnh, trên mặt ẩn chứa ý cười.
Sana ho nhẹ hai cái, ngồi thằng người lên, mở máy ghi âm ra, mở cặp văn kiện, tận lực làm cho mình thoạt nhìn không nên quá hồi hộp.
"Chou tổng, không có vấn đề gì nữa thì chúng ta bắt đầu thôi."
"Được."
"Theo tôi được biết Chu Thị lúc trước lấy việc mua bán xuất nhập cảng làm chủ nghiệp, bây giờ còn không?"
"Còn."
"Như vậy nói cách khác nghề truyền thông của Chu Thị là nghề phụ sao?" Giọng nói của Sana có chút run run.
Tzuyu cười nói: "Có thể nói như vậy."
"Công ty liên tục chiến đấu ở các chiến trường truyền thông, như vậy là do Hội đồng công ty quyết định hay là ý kiến của cá nhân cô?"
Tzuyu trầm mặc nhìn cô vài giây đồng hồ: "Cá nhân tôi đề nghị, Hội Đồng công ty thông qua."
"Cô tại sao lại muốn mở rộng sang nghề truyền thông?"
"Nhất thời cao hứng." Tzuyu trả lời không chút do dự Sana mặt nhăn mày cau, cầm lấy bút ghi lại câu trả lời của Tzuyu.
"Xin hỏi cô đối với tình cảnh truyền thông trước kia có ý kiến gì không?"
"Không có ý kiến gì."
Sana âm thầm liếc mắt nhìn các câu hỏi tiếp theo. "Chu Thị hai năm nay đã có thể cùng tranh đấu với ngành nghề truyền thông với Kim Thị, có thể coi như như lão đại trong thành phố này, cô có bí quyết thành công gì vậy?"
Tzuyu khiêu khiêu mi: "Tôi không cảm thấy ngành truyền thông của Kim Thị là lão đại."
Sana hé miệng trầm tư chốc lát: "Vậy bí quyết thành công của cô là gì?"
"Hùng hậu tư chất Chou." Tzuyu trả lời vô cùng bình thản.
Sana ở phần trả lời dưới câu hỏi viết bốn chữ: "Tài đại khí thô."
"Chou tổng, mấy câu hỏi sau là hỏi một chút về vấn đề riêng tư của cô. Nếu như cô không muốn trả lời, có thể giữ vững yên lặng không trả lời."
Tzuyu gật đầu.
"Bây giờ trong giới thương nghiệp có tin là Chu Thị đang nhắm thẳng vào hướng Kim Thị. Đối với tin này cô có cho là như vậy không?"
Tzuyu nhìn cô im lặng không nói gì.
Sana mấp máy môi, cúi đầu nhìn xuống rồi lại hỏi: "Cô không hay chấp nhận phỏng vấn, có nguyên nhân gì sao?"
"Không có."
Sana ngẩng đầu đáng thương nhìn Tzuyu.
Tzuyu đè ép áp khóe miệng, một lần nữa lại mở miệng: "Không thích." ¬
"Có tin đồn là cô có một người bạn gái còn đang học đại học. Có thật không vậy?"
Tzuyu uống một ngụm café, giữ vững sự trầm mặc.
Sana lau lau mồ hôi: "Vậy cô có sống cùng cô ấy không?".
"Có."
"Cô ấy là người như thế nào vậy? Hoặc không thì cô cho biết tiêu chuẩn bạn gái của cô là gì?"
Tzuyu giương mắt nhìn cô, khóe miệng loan loan, tiếp tục giữ vững trầm mặc. Sana cầm một tờ khăn giấy lên lau mồ hôi trên mặt, nhìn mấy vấn đề phía dưới trong tờ giấy mà lòng rối bời không thôi, có cảm giác lực bất tòng tâm cùng với thất bại. Những vấn đề này đều là Momo chuẩn bị. Cô lúc đó nhìn thấy mấy cái câu hỏi về cuộc sống riêng tư đã kịch liệt phản đối. Cô đã cảm thấy rằng Tzuyu chắc chắn sẽ không trả lời, nhưng Momo nói là độc giả muốn xem đúng là Tzuyu không có trả lời, bây giờ hảo một cái cũng không hỏi đi ra ngoài. Đây là nhiệm vụ đầu tiên trong công việc đầu tiên của cô, cô cũng không biết làm ra cái gì, nhưng như vậy không công mà lùi, cô vẫn có chút không câm tâm.
Cô nhìn bộ dạng nhàn nhã uống café của người đối diện, quẩy người một cái cúi đầu mở miệng: "Chou tổng, tôi mời cô đi uống trà nhé?"
Tzuyu lạnh lùng xinh đẹp trên mặt hiện lên một nụ cười: "Được."
Sana theo Tzuyu đi ra khỏi phòng làm việc, xuống dưới đại sảnh, thấy cô tiếp tân khiếp sợ đến mức miệng há hốc, cô len lén nhìn người bên cạnh, lại thất cô ta mặt mày cong cong, tâm tình trông thật tốt mà.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip