Chương 34 : Lời xin lỗi muộn màng
Diệp My đi từ từ thôi , khoan đã đừng đi nhanh như vậy _ Erik vừa chạy theo sau Diệp My vừa lớn tiếng nói
Ông Phan và Eric nghe thấy có tiếng ồn ào thì bất giác quay đầu ra sau nhìn xem có chuyện gì xảy ra
Diệp My từ trong công ty bước ra ngoài cô đi đến trước mặt ông , 2 đôi bàn tay thon dài nắm chặt vào nhau những cái móng tay cắm sâu vào da thịt tưởng như sắp bật cả máu , ánh mắt vẫn không hề có chút thay đổi vẫn là thái độ ngông cuồng đó
Ông Phan nhìn 1 đống hỗn loạn đó thì lòng vẫn chẳng thấy nguôi ngoai đi được là mấy
Cô bĩnh tĩnh lại đã _ Erik vừa đi đến liền tóm lấy 1 bên vai của Diệp My như có ý muốn lôi cô lại
Được rồi ! Erik cứ để con bé nói _ Ông Phan đưa 1 tay ra phía trước ngăn cản rồi lại nhìn chằm chằm Diệp My
Phù ! _ Diệp My khẽ thở dài 1 cái , cô hít thật sâu rồi thở hắt ra
Ông chủ con xin lỗi _ Diệp My cúi gập người trước mặt ông Phan
Ông có chút ngạc nhiên với hành động lạ của Diệp My rõ ràng thái độ lẫn ánh mắt đều là dành thập phần căm hận cho ông vậy mà hành động lại trái ngược hoàn toàn
Con.....con ta....._ Ông Phan lắp bắp không nói thành lời
Con xin lỗi ! Con xin lỗi đáng ra con không nên trách ông con xin lỗi ông chủ _ Diệp My vừa nói vừa cúi đầu sâu hơn
Ha ! Được rồi con đứng thẳng lên đi chuyện đã qua rồi thì để nó qua đi , bây giờ theo ta đi gặp 1 người _ Ông Phan cười hiền
Diệp My nghe ông nói vậy liền ngẩng đầu lên dùng đôi mắt ngây thơ và khó hiểu nhìn ông
Ông chỉ khẽ cười mỉm rồi đi ra ngoài leo lên 1 chiếc xe màu đen quý phái , Diệp My khó hiểu nghiêng nhẹ đầu chân bất giác cũng bước theo ông mà đi lên xe ngồi
Eric và Erik thì đứng nhìn nhau cười mỉm như hài lòng với sự tương tác của nhau
2 đứa cũng lên xe đi _ Ông Phan nghiêng đầu ra cửa sổ xe ô tô nói
Eric và Erik theo lời ông nói mà leo lên xe ngồi phía trước
--------------
Tại cánh đồng Lavender nơi mà Diệp My bắt cóc và giam giữ nó , những cánh đồng Lavender màu tím vẫn luôn phảng phất mùi hương thơm dịu nhẹ , dưới cái màn đêm tối tăm nhưng lại làm nổi bật được những bông hoa tối màu , ở ngay giữa trung tâm cánh đồng có 1 khu công xưởng bị bỏ hoang khá lâu mọi thứ đều bị gỉ , mạng nhện bám đầy khu công xưởng , mọi thứ như đã bị bỏ rơi hơn chục năm , cả 4 con người bước xuống xe đi sâu vào trong ông Phan đột nhiên đứng khựng lại trước công xưởng không nói 1 lời nào ông chỉ nhìn chằm chằm về phía khu công xưởng có tên Lavender kia
Ông chủ sao lại dẫn con tới chỗ này _ Diệp My khó hiểu lên tiếng hỏi
" Chỗ này là mình bắt giữ tiểu thư chẳng lẽ ông muốn xử phạt mình " _ Diệp My suy nghĩ
Chào cha mẹ con đi _ Ông Phan trầm giọng nói ông xoay người lại nhìn thẳng về phía Diệp My
Lời nói vừa dứt Diệp My như có chút bất ngờ xen lẫn sợ hãi chân không tự chủ mà lùi về sau , đồng tử bị dọa cho đến mở to hết cỡ , miệng lắp bắp vài câu gì đó không nói thành tiếng
Ông.......ông.....chủ , ông....đang n.....nói gì v.....vậy ạ _ Diệp My lắp bắp nói
Ta nói chào cha mẹ con đi họ đã chờ con lâu lắm rồi đấy _ Ông Phan nói xong liền xoay người lại ông đi đến chỗ công xưởng nơi treo 1 tấm bảng ghi tên Lavender , ông đưa tay phủi những hạt bụi trên đó đi đợi cho đến khi chữ đã hiện rõ ông mới lùi về phía sau để cho Diệp My nhìn rõ hơn
Tấm bảng bây giờ không còn là Lavender nữa mà là " Kim Gia Lavender "
Aaaa....._ Diệp My sợ hãi hét lên bước chân lại chuyển động lùi ra xa công xưởng hơn
Con vẫn luôn muốn biết sự thật mà bây giờ ta sẽ cho con biết , đúng vậy....cha mẹ con đã thành lập ra công xưởng này và ở ngay cái nơi hẻo lánh này , những loài hoa Lavender này đều là trồng vì con đó , từ nhỏ con đã bị dị ứng với hoa chỉ độc nhất 1 loài hoa oải hương là con không bị dị ứng , cha mẹ con đã trồng tất cả loài hoa này quanh công xưởng như in lại hình bóng của con , họ đã cảm thấy tội lỗi khi bỏ rơi con , sau khi ta đuổi con đi công ty của họ đã hoàn toàn phá sản , lúc đó ta cũng đã cho họ 1 vài lời khuyên và họ đã thông suốt , bao nhiêu năm qua Phan Thị lẫn Kim Gia đều đi tìm con nhưng tìm mãi tìm mãi vẫn không có tung tích của con , họ vì quá nhớ con nên càng ngày càng suy yếu , và giờ con cũng thấy rồi đó bây giờ họ cũng đã ở 1 nơi xa rồi , 5 năm qua kể từ ngày họ mất ta vẫn thường đến đấy tặng hoa và an ủi cho họ , chắc con cũng không thể tin được rằng cái nơi mà con giam giữ Mimi lại chính là cái nơi mà cha mẹ con cố gắng gầy dựng sự nghiệp và cũng là nơi chôn cất của cha mẹ con đúng không _ Ông Phan kể lại 1 câu chuyện dài
Diệp My hối hận cô đi đến cạnh công xưởng quỳ gối xuống dập đầu 3 lần như xin lỗi và như lạy cha mẹ của mình
--------------
Tại căn biệt thự tráng lệ được thiết kế theo phong cách phương Tây
Sao mãi mà vẫn chưa chịu tỉnh _ Hắn ngồi bên cạnh nó lay lay tay như có ý muốn thúc dục
Nhìn người con gái mình đã thầm thương suốt bao nhiêu năm qua bây giờ lại đang nằm lì ở trên giường không chịu dậy
" Ding Dong " _ Tiếng chuông cửa vang lên hắn thở dài 1 cái rồi buông tay nó xuống nhẹ nhàng rồi đi xuống nhà mở cửa
" Ding dong , ding dong , ding dong , ding dong " _ Tiếng chuông cửa bấm liên tục như có ý thúc dục chủ nhà
Rồi.....rồi tới ngay đây đừng bấm nữa ồn ào chết đi được _ Hắn lạnh lùng nói bàn tay to lớn vừa mở cửa lớn ra liền bị cả đám người đẩy ngang đẩy dọc chạy thẳng lên tầng 2
Mấy cái người này làm gì vậy định ăn trộm hả _ Hắn nhìn cả 1 đám con gái nhao nhao chạy lên tầng mà cũng phải nuốt nước bọt ừng ực
Hey ! Khỏe không Mary thế nào rồi _ Tuấn Anh vừa bước vào liền vỗ vai hắn
Là tụi mày sao còn tưởng đám khỉ nào mới được sở thú thả ra nữa chứ _ Hắn lên tiếng trêu chọc rồi đi về phía sofa giữa nhà ngồi phịch xuống
Mày đón khách vậy đó hả _ 1 bạn nam sinh trong lớp lên tiếng
Cả đám con trai trong lớp đi đến ghế sofa thả mình ngồi xuống ghế rồi nói chuyện khá rôm rả
Cuộc trò chuyện đang vui vẻ thì Erik , Eric lẫn Diệp My đi vào mọi người đều nhìn về phía 3 người như có chút ngạc nhiên và khó hiểu
Diệp My như người mất hồn vậy đôi mắt khóc đến sưng cả lên đỏ hoe nhìn cô chẳng có sức sống như 1 cái xác sống chết trôi vào bờ vậy
Xin chào _ Tuấn Anh trêu chọc để giảm bớt không khí căng thẳng trong căn phòng
Nguy to rồi _ May từ trên nhà chạy xuống hét to
Có chuyện gì _ Hắn giật mình đứng bật dậy
Mary.....Mary _ May ấp úng
Cô ấy làm sao _ Hắn có chút khẩn trương
Cô ấy không nhớ gì nữa rồi _ May hấp tấp nói
Cái.....cái gì _ Cả đám con trai nhao nhao chạy lên trên phòng ngay cả Diệp My cũng khẩn trương mà chạy theo sau
Mimi _ Hắn vừa chạy vào phòng đã lớn tiếng gọi tên nó
Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt hắn là 1 cô dâu xinh đẹp ngồi trên giường trên tay cầm bó hoa , đầu cô bị khăn che mặt không nhìn thấy rõ là ai hắn khó hiểu nheo mắt nhìn người con gái ngồi trên giường
Bước chân bất giác mà đi vào trong phòng hắn chưa kịp bước tiếp thì bị May đẩy hẳn vào trong , đám con gái chạy hết ra ngoài rồi đóng cửa lại
Chúc 2 người vui vẻ _ Đám con gái hét lên rồi kéo lũ con trai xuống nhà
Mấy bà làm cái gì vậy ? _ Erik nhìn 1 mớ hỗn loạn mà khó hiểu hỏi
Tụi tôi vừa lên phòng thì thấy Mary đang vịn vào thành giường đứng dậy biết bà ấy cũng đã bình phục 8,9 phần nên tụi tôi muốn thử luôn tình yêu của Evil xem ông ấy có thật lòng yêu Mary không _ May nói rồi khoanh tay trước ngực
Mấy bà cũng thật lắm trò _ Tuấn Anh cười khẩy
À.....bây giờ còn 1 chuyện nữa chưa giải quyết xong _ May nói ánh mắt bắt đầu nhìn về phía Diệp My
Diệp My có chút sợ hãi mà đảo mắt đi chỗ khác , Eric thấy vậy thì tóm lấy vai May
Bà từ từ đã Diệp My cô ấy chỉ...._ Eric chưa nói xong thì bị May cắt lời
Tránh ra _ May nói xong liền hất vai ra khỏi bàn tay của Eric cô tiến đến chỗ Diệp My nhìn nhỏ bằng đôi mắt căm thù
Mọi người như chết lặng ai cũng nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của May
May vung tay lên khiến mọi người sợ hãi mà dùng 2 tay che miệng lại ai cũng há hốc miệng ngạc nhiên , Diệp My biết sắp bị ăn tát nên nhắm chặt 2 mắt lại nhưng 1 , 2 rồi 3 rồi 4 không có động tĩnh gì Diệp My khẽ mở một mắt nhìn thì thấy May đang nở nụ cười tươi trên tay còn cầm theo bánh kem bên trên còn ghi happy birthday Min , cô ôm mặt ngượng ngùng và áy náy nụ cười hạnh phúc không thể giấu được
Cảm ơn , cảm ơn _ Diệp My cúi đầu cảm ơn
Được rồi chuyện đã qua rồi đừng có nhắc lại nữa bây giờ mở party ăn mừng cho Mary thôi _ May hét lên cô đặt bánh kem xuống bàn rồi ôm chầm lấy Diệp My , ai cũng cười vui vẻ và hạnh phúc
-------------
Tại phòng của hắn và nó
Mimi _ Hắn khẽ gọi nhỏ tên nó
Nó vẫn ngồi ở đó chẳng hề có động tĩnh gì
Hắn đi đến ngồi xuống bên cạnh nó thở hắt ra rồi lấy hết dũng cảm đưa tay kéo khăn che mặt của nó ra
Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt hắn là người con gái hết sức xinh đẹp , người con gái mà hắn đã yêu suốt bao nhiêu năm qua
Nó mở đôi mắt long lanh đẹp như vì sao kia ra nhìn hắn , miệng bất giác nở nụ cười tươi
Chào mừng anh trở về tình đầu của em _ Nó cười tươi nhìn hắn
Nghe những lời nói ngây ngô của nó hắn chỉ biết bật cười trong hạnh phúc , đưa tay xoa xoa nhẹ đầu nó hắn đặt lên đôi môi ngọt ngào của nó 1 nụ hôn rồi ôm chầm lấy nó mà thủ thỉ
Chào mừng em mối tình đầu của anh _ Hắn nhỏ giọng nói
Em yêu anh _ Nó cười mỉm đôi mắt không che nổi sự hạnh phúc
Anh cũng....yêu em _ Hắn cũng bất giác nở nụ cười tươi và đây cũng là lần đầu mà hắn cảm thấy mình lại có 1 nụ cười hạnh phúc và ôn nhu đến như vậy
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip