Design Shop - Quán Trọ Cảm Xúc.Xin chào người bạn đáng yêu.Có phải bạn đang loay hoay tìm một bìa truyện mới cho đứa con tinh thần của bạn? Hay, bạn đang tìm cách để lại một dấu ấn thật ngầu cho bản thân mà chưa biết làm sao? Vậy thì chúc mừng bạn đã tìm thấy chúng tớ - Quán Trọ Cảm Xúc - nơi tập họp dàn nhân viên chất lượng để cung cấp những dịch vụ đáp ứng nhu cầu của bạn.Bấm "Đọc" để cùng tham quan shop của chúng tớ nhé.Bookcover: #lù - @-coludy-…
Tâm sự ngỏ:Thể loại truyện thơ (Kể truyện cảm xúc) là những câu chuyện được viết dưới dạng thơ với cảm xúc của mình sẽ khiến cho bạn rung động còn kiến thức tinh tế của mình sẽ khiến cho bạn muốn tìm hiểu nó. Với những câu ngắn (thơ) và câu dài (văn xuôi) được xen kẽ và chen lẫn nhau cùng tồn tại một cách đa dạng nhiệm màu. Nó giống như "sự giản dị và đời thường được thay áo mới vậy vừa gần gũi thân quen lại đổi mới sáng tạo".Vì thật ra trước đó mình chỉ viết được 2 bài thơ nhưng có một phép màu đã đến với mình đó là mình yêu một người đàn ông và ví anh ấy đẹp như mơ như hoa văn thơ lá cành nên mình có năng lực viết thơ vô hạn. Nó kỳ diệu lắm ý.Có thể nói em có quá nhiều cảm xúc và lại gộp nó lại cùng một lúc như thể "kiệt tác nhận thức của trái tim mới" nên nhất thời mọi người có thể không cảm được do quá tải. Em xin lỗi vì khiến mọi người có chút "vô hình dung cảm xúc thành bản dạng" nhưng em khóc nhiều lắm khi viết nên mọi người giúp em đọc từng câu và lời ngỏ đề từ của em thật chậm rãi đừng để vần điệu và nhịp điệu của em làm mọi người bị lạc trôi ạ.Thơ em không viết theo từng nội dung trọng tâm vấn đề vì nếu viết theo chiều sâu thì nó không toàn thể và quá cụ thể sẽ dẫn đến mình chỉ chú trọng một nội dung mà quên mất rằng mọi sự việc, hành động, mọi yếu tố, nội dung, vạn vật đang cùng nhau đồng hành tạo nên sự sống tiếp diễn dài vô tận. Nên truyện thơ em là "cảm xúc, nhận thức và kiến thức thế kỷ" sẽ được khai thác trong tương lai qua nhiều ng…
Tác giả: 红丝丝Edit: Zwillingsuniversen Thiếu thốn tình cảm - Châu ca ca X mặt trời nhỏ - Doãn đệ đệ OCC, không áp dụng lên người thật Những cảm xúc khô héo cuối cùng cũng nảy mầm trong góc khuất, lan theo huyết mạch, từng chút từng chút chạy về nơi nương náu của nó.__________________✍️_________________Truyện dịch đã có sự cho phép của tác giả, xin đừng mang đi đâu!…
"Trong đôi mắt ấy, là mùa đông chưa từng tan..."Tống Nhược Dao - cô gái sống cùng ông nội trong căn nhà nhỏ lặng lẽ, từ nhỏ đã mất cha mẹ trong một vụ tai nạn đúng ngày sinh nhật tròn 5 tuổi.Dù lớn lên trong nghèo khó, cô vẫn luôn hiền lành, xinh đẹp và tốt bụng. Nhưng sau lớp vỏ bọc lạnh lùng ấy là ánh mắt u buồn chưa từng có ai chạm đến.Năm 20 tuổi, cô liều mình cứu một người đàn ông bị tai nạn xe hơi rồi biến mất giữa cơn mưa như chưa từng tồn tại.Người đàn ông ấy - Viên Dạ Hàn, 23 tuổi, CEO lạnh lùng của Viên thị, suốt 2 năm trời luôn đi tìm bóng hình cô gái có ánh mắt như mùa đông năm ấy.Khi họ gặp lại, cô đã trở thành một nữ diễn viên đang lên, còn anh - vẫn chưa quên ánh mắt ấy."Cô gái có đôi mắt mang mùa đông, liệu còn nhớ người mình từng cứu?"Và liệu một người đàn ông đã từng chết đi sống lại... có thể giữ lấy trái tim cô thêm một lần nữa?…
Nơi lưu trữ những cảm xúc bất chợt...Chúng ta ai rồi cũng có những lúc tâm trạng thất thường, những lúc cảm thấy thất bại, trong tình yêu, trong cuộc sống...Đôi khi bản thân sẽ rất mệt mỏi, nhưng cũng đôi khi một lần buông thả, là một lần cho bản thân cơ hội để đứng dậy lần nữa...…
Có những ký ức bị xóa, nhưng có cảm xúc chưa từng biến mất."Tôi muốn dịch lại ký ức của mình.Nhưng... giữ lại toàn bộ nỗi đau."Ở một thành phố nơi con người có thể "dịch lại ký ức" như chỉnh sửa một thước phim, Trình Duy Hàn - một khách hàng bí ẩn - đến Trung tâm Dịch Ký Ức và đưa ra yêu cầu kỳ lạ:"Hãy xóa đi khuôn mặt người ấy... nhưng để lại mọi đau khổ."Hạ Trì Dương, chuyên viên dịch ký ức, không đặt câu hỏi. Công việc của cậu là lặng lẽ bước vào thế giới bên trong ký ức người khác - xem, cảm, và dịch lại nó thành một phiên bản mới.Nhưng lần này... mọi thứ không còn như thường lệ.Trong đoạn ký ức hỗn loạn và đứt gãy của Trình Duy Hàn, Hạ Trì Dương bắt đầu nhìn thấy chính mình.Cử chỉ quen thuộc.Giọng nói không thể xa lạ.Và cảm xúc... như một vết cứa kéo dài từ kiếp trước."Tôi là người giúp anh quên đi...Hay là người anh từng cố nhớ đến cuối cùng?"Giữa thực tại và ký ức, giữa lý trí và xúc cảm, hai con người từng bị chia cắt bởi một biến cố bí ẩn - nay lại chạm mặt nhau trong hình hài khác, bằng một cách không ai lường trước.Một người bị ép quên.Một người chưa từng nhớ.Nhưng nếu trái tim vẫn đau, thì ký ức kia... liệu có thực sự mất đi?…
Đây là nơi tớ bày tỏ tâm tư tình cảm mà tớ dành cho người thân, bạn bè, người thương và ai đó khao khát cảm giác ấm áp. Và nếu cậu đang có tâm sự, đừng ngại chia sẻ với tớ. Có thể tớ sẽ chẳng giúp được gì nhiều nhưng khi nói ra điều khiến cậu nặng lòng, đâu đó trong cậu sẽ nhẹ nhõm hơn đấy.…
Một câu chuyện hài hước giữa chàng trai đào hoa có n+1 người bạn gái, và cô gái là lý do chia tay của chàng trai.Ở đây bạn sẽ thấy thế giới thật vi diệu, luôn luôn có những đứa bạn khốn nạn!!!Câu chuyện lấy ý tưởng thực tế từ bạn ta.…
Nơi tập hợp những câu chuyện buồn mà mình nghĩ ra. Có thể bạn đã thấy ở đâu đó vì ý tưởng đôi khi sẽ trùng nhau. Hy vọng bạn sẽ cởi mở đón nhận những đứa con của mình. Cuối cùng CHÚC BẠN ĐỌC TRUYỆN BUỒN RỦ RƯỢI NHÉ!!…
Tần Mộ Sinh, 28 tuổi, bác sĩ đa khoa từng là niềm kiêu hãnh của bệnh viện lớn nhất thành phố. Anh mang trong mình một đôi tay vàng, là bác sĩ ngoại khoa từng đảm nhận nhiều ca phẫu thuật phức tạp với tỷ lệ thành công gần như tuyệt đối. Tuổi trẻ tài cao, nhưng anh lại chọn đứng về phía sự thật trong một ngành mà sự im lặng nhiều khi được trọng hơn y đức. Trong một vụ việc chấn động, Tần Mộ Sinh đứng ra tố cáo cấp trên che giấu sai sót chuyên môn nghiêm trọng, khiến một bệnh nhân phải chịu hậu quả lâu dài. Nhưng sự thật không thắng được quyền lực. Bị cô lập, đổ thừa, ép ký biên bản nhận lỗi. Từ bác sĩ phẫu thuật chính, anh bị điều chuyển về bệnh viện đa khoa Thiên Tâm, một bệnh viện tuyến dưới nằm giữa vùng nông thôn bán thị trấn yên ắng, xa phố xá, và gần như bị quên lãng.Nhưng Thiên Tâm không phải là nơi mục nát như người ta tưởng. Trang thiết bị đầy đủ, y tá bác sĩ có chuyên môn thật sự, và quan trọng nhất ở đây không có thủ đoạn, không có danh lợi chen chân vào từng nhịp tim của bệnh nhân.Tần Mộ Sinh ở lại. Đã bốn năm trôi qua, anh là bác sĩ ngoại khoa chính, trầm lặng, điềm đạm, có phần lạnh nhạt với thế giới nhưng lại luôn xuất hiện đúng lúc nhất khi cần cứu người.Và rồi, Dư Thanh Hoan xuất hiện.Cô bác sĩ ngoại khoa tổng quát, 26 tuổi, thành tích học y khoa loại ưu, thông minh, chăm chỉ và cực kỳ am hiểu lý thuyết lâm sàng. Nhưng cô mang trong lòng một nỗi sợ không thể gọi tên nỗi ám ảnh với máu. Một năm trước, trong một ca mổ ổ bụng ở bệnh viện tuyến trên, khi cầm dao mổ thự…
Một lần ức chế sau khi đọc Phan phịch xừn IEG cẩu huyết Warning : Có yếu tố chửi bậy. Ai không thích thì clickback, nhất là những au được nhắc đến trong đây. Chấp nhận hate comments và gạch đá…
Tác giả: Thiều Hoa.Thể loại: hiện đại, song trọng sinh, đoàn sủng, 1x1, HE.Nhân vật chính: Lăng Hàn, Giang Đình Phong.Ôn hoà bên ngoài chiếm hữu bên trong công x nhã nhặn trưởng thành thụ.Truyện cùng vũ trụ: • Sau khi xuyên không tôi vẫn là người thay thế.Ngày bắt đầu: 22/08/2020.Ngày kết thúc: ???_ Nội dung_Giang Đình Phong trước đây trải qua hai lần bi kịch tột độ, tâm can chịu dày xéo khôn cùng, quyết định tự vẫn. Cuối cùng sống lại trong thân xác của một người khác.Lăng Hàn thân là một tướng quân dũng mãnh chinh chiến sa trường, đánh đâu thắng đó, trở thành sủng thần của hoàng đế, lại bất hạnh bị quân địch tính kế hy sinh nơi chiến trận. Cuối cùng trọng sinh vào một thân xác khác, ở một thế giới xa lạ.Hai con người vốn là hai đường thẳng song song lại bởi vì nguyên thân trước đây có hôn ước mà mạc danh kỳ diệu đến với nhau, cùng trải qua một cuộc sống bình thường, làm nhiều trò điên khùng cho nhau xem. Tướng quân Lăng Hàn phải lòng hôn thê lãnh đạm, quyết tâm đun nóng lại tâm hồn của người kia. Giang Đình Phong không muốn tiếp tục yêu đương để rồi bị bỏ rơi một lần nữa, nhưng lại không cản được dịu dàng cùng săn sóc của đối phương.Cứ như thế, kỳ kèo mãi đến tận khi nhận ra tình cảm. Cả hai đã có thể cùng nắm tay đến đầu bạc răng long...*Đoàn sủng: công/ thụ được mọi người yêu mến.____________________________Truyện tự viết, không phải edit. Làm ơn không chuyển ver, không mang đi nơi khác.Thân!…