Sorry những người follow Amy Dash 666 nha.
Xin lỗi mina-san.…
Xin lỗi mina-san.…
Câu chuyện kì lạ…
Trên tầng thượng,quanh năm dù ngày hạ nắng gắt,hay đêm đông lạnh giá,cũng có điều gì đó thật đặc biệt,cậu ta ở đó,một người kì lạ,như thể là dân cư của một thế giới đầy ánh sáng, cậu lạnh như gió mùa đông,nhưng lại ấm áp như mặt trời mùa hạ,những lời dịu dàng không bao giờ giấu giếm,hay đôi khi là những khoảng lặng lạ lùng không báo trước.Nhưng dù thế nào,mỗi khi rảo chân những bước hối hả trên bậc cầu thang dẫn đến vương quốc của cậu ,cô luôn biết rằng trên cánh cửa xanh rêu và tràn ngập ánh sáng kia,cậu sẽ đợi,sẽ nhìn cô thật nhanh và mỉm cười....…
là những dòng suy nghĩ của tôi, tôi mượn wattpad làm nơi lưu giữ trí nhớ hộ tôi.nói chính xác hơn là đây là những lời bộc lộ chân thật, ko logic, ko văn vở gì.nếu bạn có vô tình nhình thấy, hãy lặng lẽ mà rời đi nhé.vì tôi ko chắc rằng bạn sẽ còn cảm thấy thoải mái như lúc bạn chưa bước vào những câu chuyện của tôi.mà tôi cũng chắc rằng ko có ai ở lại, dù sao đây cũng là những dòng viết ngổn ngang, xấu xí…
Thực ra mê mấy ẻm lâu rồi mà đến bây giờ mới dám viết fic=))Nên là không biết còn ai mê mấy ẻm giống tui nữa hơm?Nếu có thì ủng hộ nhé!…
Những short văn đầy ấn tượng khi lạc trôi…
Chả có cái đếch gì để nói cả…
con gái ơi cho Mình Hỏi đáp ứng nhu the nay có nhiều cơ hội của tỉnh ủy HĐND xã CỔ NHUẾ HUYỆN có thể được đi học mẹ ạ chắc ba ạ chắc chắn là…
Đôi khi vì quá mải mê, tất bật với cuộc sống bận rộn của chính mình nên ta quên mất đi những giá trị đẹp đẽ quanh mình. Và tôi cũng không ngoại lệ, guồng quay hối hả của cuộc sống đã kéo phăng tôi ra khỏi quỹ đạo riêng của chính mình. Đối mặt với vô vàn những thay đổi không hề lườn trước được đang chầu trực xảy ra hàng ngày, hằng giờ tôi vẫn mong sau một lần được dừng chân và nhìn lại, nhìn lại để thấy mình đã trải qua những gì, đã đi được bao lâu, bao xa và sắp phải trải qua nhũng gì trong tương lai. Giống như những vẻ đẹp bị lãng quên vậy, tôi luôn ước giá mình có thể làm tốt nhất có thể, làm tốt để khi nhìn lại mình vẫn có thể còn thấy được những vẻ đẹp đã từng rất chói sáng, chói sáng đến mức cho dù có bị hiện thực nghiệt ngã vùi dập đến mức nào đi chăng nữa, chỉ cần được gột rửa, được bức mình ra khỏi những lớp bụi thời gian kia vẻ đẹp đó sẽ trở nên tỏa sáng hơn bao giờ hết, chắc chắn rằng nó sẽ còn rực rỡ hơn cả trước khi chúng bị lãng quên.…
Có thế hai người sẽ không bao giờ gặp lại nhau lần nào nữa. Cũng có thể Phát sẽ cứu rỗi được một tâm hồn đang chênh vênh.…
ns về 1 người thick selfie…
chuyện về mẹ con tôi…
Xưa....không kịp rồi ko thể quay lại cái ngày xưa huy hoàng ấy nữa rồi…
(|||°^°)//…