Tác giả: jongkeyhistoryPairing : Ohm Pawat/ Nanon KorapatFIC DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢBản gốc: https://archiveofourown.org/works/36193114/chapters/90220303Tình trạng bản gốc: Chưa hoàn.Bản dịch còn nhiều sai sót, mong mọi người ủng hộ…
📌 Truyện chuyển ver đã có sự cho phép của tác giả @Meo09031993Sáng sớm tỉnh dậy phát hiện nằm trên giường của chồng cũ thì phải làm sao?Online chờ, cực GẤP!!!(Chérie = Darling)⚠️⚠️⚠️ Fic có nhiều yếu tố tương lai, không có trên gg ⚠️⚠️⚠️…
Có những thứ người ta có thể quên đi , nhưng có những thứ dù ta có cố gắng đến mấy, nỗ lực đến mấy thì ta cũng không thể nào quên vì nó đã bám rễ rất sâu vào miền kí ức , lưu trữ trong từng nơ ron thần kinh . Với bạn đó là khoảnh khắc nào ? Với tôi đó là khoảnh khắc tôi gặp được cậu ấy , thanh xuân của tôi, có sóng gió , có bi thương , có hạnh phúc. Nếu bạn hỏi tôi liệu tôi có muốn quay lại khoảnh khắc ấy không thì câu trả lời chắc chắn là có !!!!! 💚❤…
Trong tình yêu có nhiều chuyện rất kì lạ, như người càng làm bạn đau khổ thì bạn lại càng yêu họ. Người mà bạn muốn quên thì lại nhớ đến day dứt. Người không thuộc về bạn, thì bạn càng cố chấp muốn giành lấy. Có rất nhiều nghịch lý tình yêu mà bạn có thể sẽ phải trải qua, tôi cũng không nằm ngoài số đông, người tôi yêu, cậu ấy không muốn nhận lấy tình cảm này của tôi.…
- Thể loại: Vampire, viễn tưởng, fanfiction, có chửi tục 1 tí - Vào ngày một ngày nắng, trên đường đi học về của Ohm- cậu nhìn thấy một người mặc đồ màu đen nhưng cậu cũng chả để ý gì cho đến khi thấy người đó ngã xuống đường......…
thì là câu chuyện mập mờ giữa một chị sinh viên năm ba khoa kiến trúc và một em sinh viên năm hai khoa báo chí. textfic & văn xuôiwarning: ooc, lowercase, (có thể) nói tục, mình không đu phim thái nên sẽ có những thứ mình chưa biết vậy nên mong mọi người sẽ giúp đỡ mình nhé!…
Đứng trước gương Ohm thất thần không biết có nên bịa đại một lý do để trốn không. Đến đó cậu nên nói gì, nên hành động ra sao để mọi người không mất vui, cậu phải làm gì khi Nanon nhìn mình,... Ohm thật sự không đủ tự tin để diễn ra một Ohm Pawat vui tươi, có chút trẻ con tinh nghịch như trước. Ohm lại thấy tuyệt vọng và bất lực bao trùm lấy cậu, nuốt chửng cậu trong cái hố đen ấy, khiến cậu hoa mắt chóng mặt.Nhưng rồi cuối cùng, cậu vẫn thẫn thờ đến nhà Nanon và kết thúc bữa ăn trong gượng gạo. Muốn che dấu, nhưng càng che càng lộ, cậu vọng tưởng một tấm áo rách có thể che chắn mình trong đêm gió bão, nhưng sự thật là nó không chỉ không giữ ấm nổi, mà chỉ càng làm cậu trông thật tàn tạ và thảm hại hơn mà thôi.…