Bóng tối Bóng tối Luôn luôn là bóng tốiHắn mở mắt, nhắm mắt điều là bóng tối Trăm năm, ngàn năm Lần nào cũng vậy Bóng tối luôn làm bạn với hắn. lừa tềnh đấy (○゚ε゚○)cảnh báo OCC, dùng từ có hơi cục súc.Nên mấy thanh niên nghiêm túc suy nghĩ kĩ trước khi vào. Truyện đầu tay nên hơi lũng cũng mọi người ném đá nha tay. Cp: ???xInu hoặc có thể vô nhắc lại là có OCC…
ー một đám học sinh giỏi bị lôi kéo vào đường dây gian lận học đường với đầy rẫy những rủi ro. nhưng đi liền với nó cũng là cơ hội kiếm tiền tỷ trên một bài thi.…
Đây là câu chuyện tớ dựa theo một vài đặc điểm của những người xung quanh tớ, những người tớ được gặp và tiếp xúc khiến tớ ấn tượng. Tớ sẽ không viết mô tả nội dung truyện đâu mà tớ sẽ viết về cảm hứng để tớ sáng tác ra truyện này. Tuổi trẻ chúng ta ai cũng có những khao khát và ước mơ cho riêng mình. Bản thân tớ - Cawllr luôn đi tìm kiếm một thứ rất hoa mĩ, đó là tình yêu. Không hiểu sao tớ coi tình yêu là thứ hoa mĩ, có lẽ chập chững ở cái tuổi 17 ấy, tớ chưa tìm được cho mình một mối tình yêu học trò gà bông giống như các bạn của tớ, tớ vẫn còn say đắm những vẫn chữ trong các mẫu chuyện lãng mạn trên mạng, trên sách báo. Cũng bởi vì tớ nhìn thấy được màu sắc của những loài hoa thơm ngát mộc mạc, gợi cho tớ một cảm giác cũng muốn yêu, muốn thương, muốn nhớ như thể khoảnh khắc chìm đắm vào sự say mê của bông hoa đó, cũng là lúc mà tớ chợt nhớ đến một người. Tớ đã từng thầm thích một người, người đó chẳng biết có thích tớ không nhưng khi tớ ngỏ lời, cậu ấy chỉ bâng quơ nhưng cũng chẳng từ chối. Phải chăng đó là lời từ chối dịu dàng mà tớ không hề nhận ra? Cảm xúc bồi hồi khi tới gần cậu ấy cứ như trăm hoa đua nở trong lòng tớ vậy ấy. Đặc biệt là cứ ăn bánh gạo sẽ nhớ! Tớ không hi vọng người quen của tớ sẽ đọc được phần mô tả này, chắc đọc cái tên là sẽ nhận ra ngay í. Thôi thì kệ vậy.Mà không chỉ thế, "Bánh Gạo Cay" còn là mẫu chuyện mà tớ tự an ủi bản thân mình vượt qua những khó khăn, hi vọng các cậu sẽ tìm thấy những điều hay ho qua câu chuyện của tớ…
Lưu ý: Truyện chưa chắc đã đúng nguyên tác, có vài nv sẽ bị occTruyện chỉ được đăng tại wattpad nếu có nơi khác chỉ là "đồ giả"!Đọc truyện vui vẻ không hợp thì có thể thoát ra không cần ở lại.…
Author: Min AhRating: K+Category: RomanticLength : LongficStatus : On-goingMain Characters: Baekhyun (Biện Bạch Hiền), Taeyeon (Kim Thái Nghiên), Sehun (Ngô Thế Huân), Juniel (Thôi Nhược Hy), Chanyeol (Phác Xán Liệt), Bora (Giao Bảo Lạp)"Chắc là khó chịu lắm...Khi YÊU mà giả vờ KHÔNG YÊUKhi BUỒN cố diễn mặt VUI Khi ĐAU TÌNH mà phải tỏ ra VÔ TÌNHStay with me cause you're all I need"Feedback, please…
Tớ chưa rõ đây là oneshort hay một fic dài, tớ đang nghĩ xem có nên tiếp tục hay không. Dù nó khá khó hiểu nhưng tớ mong mọi người tận hưởng nó. À mà tớ không nghĩ nó là HE đâu các cậu ạ.…
Đây là một cái trang mà các bạn có thể chia sẻ các câu chuyện và hóng các mẩu truyện ngắn. Các cuộc bầu chọn cũng sẽ được đăng lên. Bạn nào muốn lên ti-vi thì comment truyện hoặc ib với bọn tớ nhé! Bọn tớ rất thoải mái!…
"Ai bảo em Quá xinh Đẹp!" "Thì có ai bảo đâu?"Note: Nhân vật hoàn toàn thuộc về tôi, ý tưởng cũng hoàn toàn là của tôi. Mong các bạn là một độc giả văn minh khi đến với tiểu thuyết của tôi và của tất cả mọi người. Không reup hay mang đi bất kì đâu!…
Tôi là Quách Triệu Yến Yến , năm nay tôi vừa tròn 19 tuổi cứ nghĩ có được 1 ngày sinh nhật thật vui cùng anh nhưng không!!!!!"Tại sao mọi thứ tôi có thể quên được nhưng anh thì không???!!!"......…
Title: The Kids Aren't AlrightAuthor: warabiii_mochiiTranslator: jhfrthemoon / trăngOriginal fic's link: https://archiveofourown.org/works/12830118/chapters/29292915Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác.Translated with author's permission. Do not take out.Summary: "Nếu trí nhớ là một cái hộp, tôi mong nó không hết hạn. Nếu có một cái hạn được đề vào, tôi hi vọng nó sẽ là 'một triệu năm'." - Trích dẫn từ bộ phim "Trùng Khánh Sâm Lâm", 1994.…
Tự kỉ là một câu chuyện kể về cuộc đời của một kẻ cô độc ngay từ khi còn nhỏ cho đến lúc chết. Mọi sự xuất hiện của người nào trong cuộc đời của nhân vật đều để lại những tổn thương về tâm lí của nhân vật. Nhân vật chính sống trong một xã hội hoàn toàn bị cô lập, không có bạn bè người thân, thứ duy nhất ở bên cạnh là một chú chó - Lõm.…
chỉ là tâm tư của 1 người con gái đã hết lòng yêu anh nhưng tình yêu này cả đời cũng không được đáp trả chuyện dựa trên những tâm tư thật lòng của tôi, về những điều tôi muốn nói với chú ấy, về những cảm xúc thật lòng của mìnhĐỪNG MANG ĐI ĐÂU KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÔI…