hug | kth • jjk
jeonjungkook là gối ôm đội lốt thỏ nhỏ nhỏ xinh xinh của kim taehyung…
jeonjungkook là gối ôm đội lốt thỏ nhỏ nhỏ xinh xinh của kim taehyung…
Author: Muối - cre bìa @peachlove_twtDisclaimer: Nhân vật không thuộc về người viết và người viết không có mục đích lợi nhuận.Warning: Truyện được liên kết lấy cảm hứng từ những câu từ chữ nghĩa trên poster với chủ đề "Love Yourself".Rating: NC-17 "No one 17 and Under Admitted"Pairing: Kim Namjoon x Min Yoongi Kim Seokjin x Min Yoongi Jung Hoseok x Min Yoongi Park Jimin x Min Yoongi Kim Taehyung x Min Yoongi Jeon Jungkook x Min YoongiSummary:Min Yoongi, một cậu trai quá trẻ để mắc phải chứng bệnh quái dị mang tên "PTSD" "rối loạn sau sang chấn", một hiện tượng thần kinh hỗn loạn và thương tổn nghiêm trọng sau khi được cho là ám ảnh bởi sự việc bị rình mò và quấy rối rất nhiều lần lập đi lập lại trong khoảng thời gian khá lâu.Sau khi được đưa vào bệnh viện tâm lý đại học quốc dân để chữa trị, tưởng gần như mọi thứ sẽ kết thúc tại đây? Nhưng không, sự rùng rợn khi có cảm giác tầm mắt ai đó luôn quan sát cậu từng phút từng giây hay những tiếng đệm chân liên tục phát ra ở sau ót mỗi khi cậu thanh tĩnh đi dọc hành lang, chúng vẫn liên tục xảy ra ám ảnh chính bản thân Yoongi.Mọi thứ gần như muốn giết chết đi tâm tình bình ổn sau một khoảng thời gian yên bình trong phòng bệnh, những nổi sợ lại tiếp tục trườn đến.Ăn mòn và ăn mòn, kẻ bám đuôi sẽ lộ diện. Kí ức vụn vỡ lại một lần được tìm tới, trong sự sợ hãi cùng bàng hoàng, tình yêu sẽ được lấp đầy cùng với sự tha thứ.…
Cảm giác khi có anh người iu là một game thủ nổi tiếngg…
Đối với một Taehyun nhất kiến chung tình là một Beomgyu có quá nhiều tổn thương sâu trong lòng. Sự vội vã của hôn nhân, sự ích kỷ của hạnh phúc, đến cuối cùng đâu sẽ là lối về thật sự dành cho họ?___•Original fic: Quạ Trắng Bồ Câu Đen | Namjinhttps://www.wattpad.com/story/354749629?•Author: @Eda_Kim•Edit, switch ver: bamkyucookie •Warning: Bản chuyển ver, edit đã có sự cho phép của tác giả gốc. Vui lòng không repost truyện dưới mọi hình thức, xin cảm ơn!…
Đây là chuyện đầu tay của mình. Mong mọi người đọc và ủng hộ.Thể loại : đam mỹ, Vkook, 1x1, tổng tài công…
Namjoon bottom Không đc đem truyện đi nếu ko có sự cho phép:)(…
oneshot , beomhyun not taegyu…
All about taeguk and jaykay…
bên dưới thiên đường là hầm ngục.…
Chỉ là thơ.…
Ôi tôy thật mệt mỏi vì công việc,gia đình,...Tôi nằm ngủ 1 lúc bỗng tôi tỉnh dậy. Tôi đang ở đâu thế này? Một nơi rất đẹp. Xung quanh tôi phong cảnh thật lạ thường. Tôi hỏi 1 người đi đường:Cho tôi hỏi đây là đâu vậy?Đây là Daegu cháu ạ.Tôi ngạc nhiên đến bất ngờ:Thật ạ? Cứ như tôi đang mơ vậy.Tôi cảm thấy vui sướng khi đc đến nơi người mình thương sinh ra đó chính là Yoongi.Tôi đang đi bỗng nhiên có 1 người nói:Cô bé gì ơi cẩn thận.Người ấy dơ tay ra đỡ cho tôi. Tôi mới nhận ra suýt nữa là mình đâm vào cái cây rồi. Quay đầu lại để cảm ơn thì...Tôi không tin vào mắt mình nữa...Đây...đây là.....YoongiAnh là Yoongi đúng không ạ?Đúng rồi! Anh chùm quần áo vậy mà em cũng biết hả?Em...em là 1 thần tượng của anh đó.Vậy hửm?Dạ.Công ty đang thiếu staff em có muốn vào đó làm ko?Tôi nói: Vậy có đc ko ạ?Được chứ.Tôy đồng ý và cùng anh đến SeulXong khi tôi đc nhận vào làm thực sự tôi rất hạnh phúc. Qua những ngày tháng làm việc thì tôi cảm nhận đc Yoongi quan tâm tôi rất nhiều. Anh lo lắng cho tôi mỗi khi tôi bị ốm và nghỉ làm. Tôi hay bỏ bữa vì quá bận công việc.Yoongi luôn là người nhắc nhở tôy và nấu cho tôi những bữa ăn rất ngon. Thực sự rất rất hạnh phúc. Đến 1 ngày anh ý bỗng cầu hôn tôi:Từ ngày gặp em anh đã thực sự bị xao xuyến. Em có đồng ý làm ny anh không?Tôi hơi bất ngờ và rồi cx đồng ý.Mọi người bt đấy lúc chưa làm ny của anh,anh ý đã quan tâm tôi hết mực. Đến khi làm ny của anh dường như tôi bị chiều hư luôn. Tôi đang đi từ công ty về nhà thì trời bỗng mưa. Vì hnay anh làm về mu…
| Kai đã khóc.Dù họ cố gắng hỏi xem có chuyện gì đã xảy ra, nhưng Kai không nói gì mà chỉ bảo họ đưa mình về. Lúc này đây, cậu chỉ muốn ở một mình. Kai nắm chặt vào ngực áo sơ mi của mình, cảm giác như có những sợi dây xích đang siết chặt xung quanh trái tim cậu vậy, thật đau đớn và ngạt thở. Nước mắt cứ không ngừng mà tuôn ra. Cảm giác đau lòng hóa ra lại đau đến tột cùng như thế này, như thể bản thân cậu sẽ chết đi vậy... Dù đã lường trước mình sẽ bị thất vọng ở một mức nào đó, nhưng khi trực tiếp bị sự thật vả thẳng vào mặt thế này... thật sự đau quá. Liệu trái tim cậu có thể chịu đựng được đến bao nhiêu?Huening Kai vốn là bạn thân nhất của Soobin từ trước đến nay, nhưng sau khi cậu bị anh thay thế bằng một người khác... điều đó đã khiến cho cậu và những cảm xúc mà cậu dành cho Soobin bắt đầu trở thành một mớ hỗn độn trong tâm trí. Cậu biết phải giải quyết những mâu thuẫn này thế nào đây? Hoặc có lẽ chịu đựng tổn thương là giải pháp duy nhất. |('・ω・')Title: My Heart Can Only Take so MuchAuthor: We__luvmariiTrans: Hnanal BLOriginal fic: https://archiveofourown.org/works/42187128*Bản dịch đã có sự cho phép của tác giả, yêu cầu không đem ra ngoài.*…
Tác giả:Lâu Vũ TìnhThể loại:Ngôn TìnhNguồn:https://www.google.com/url?sa=t&source=web&rct=j&url=https://truyenfull.net/&ved=2ahUKEwjm6_C7vrboAhWLad4KHfGACNUQFjAAegQIBRAB&usg=AOvVaw0z-4eoKv4mZnIeYEYnASdbTrạng thái: Đang raKhông phải còn đang đắm chìm trong cảm giác yêu nhau khoái hoạt vui vẻ sao? Vì sao chỉ qua thời gian chớp mắt, tư vị ngọt ngào làm lòng người say, bỗng nhiên rơi xuống thành tan nát cõi lòng?Muốn viết được phong thư chia tay này, Lương Tâm Ảnh đã lần lữa rất lâu. Cô không thể chịu được thái độ bận rộn không chút để ý đến của anh lâu hơn nữa... Không nghĩ tới, ngày đầu tiên vừa chia tay, cô đã nhớ anh...Khiến cô phải nói lời chia tay, Nhậm Mục Vũ chỉ cảm thấy lòng mình trống rỗng.Anh cả đêm trằn trọc suy nghĩ, không thể đi vào giấc ngủ, quả thực so với đã chết còn khổ sở hơn.Anh biết, sau này khi đã độc thân, không còn có người làm cho anh vướng bận nữa.Trời mưa, không còn phải lo lắng ai bị ướt, rồi cảm mạo nữa.Khi ăn cơm, cũng không cần lo lắng người kia có ăn no hay không.Bận việc đến không có thời gian để ngủ cũng không cần thiết cảm thấy áy náy với ai vì không quan tâm đến người ta.Cái gì cũng không cần lo lắng, cái gì cũng không cần vướng bận.Anh đã tự do - Thật sự anh đã tự do sao?Vậy tại sao vẫn rơi vào nỗi tương tư như vực sâu?…
cuộc gặp gỡ của hai người bạn từng thương nhau rất nhiều.©thale…
hóa ra khi cánh hoa rơi xuống có thể khiến lòng người vương vấn đến như vậy...begin: 09.01.2024hour: 20:11'end: ?…
Đây là những chiếc oneshot mình tự viết, đã up bên các acc facebook, và mình quyết định reup toàn bộ lên đây.…
wt : top : jungkook, taehyung • bottom : seokjin. open ending; ngược; vườn trường; công sở._______limerence; vì người mà điên đảo tâm can.…
Sẽ ra sao nếu Makima là thần?, tính cách thay đổi chút ít, Không coi con người như cờ hó?, Và có một đứa em gái là thần Rừng?Cảnh báo: Tác phẩm ko súc phạm hay bôi nhọ các vị thần hay bất kì tôn giáo nào cả và khá là ooc vì tôi ko rõ tính cách Makim cho lắm và trình văn vở của tôi nó tệ vch nên ko đọc mời click back( Truyện được lấy ý tưởng từ truyện Kẻ ngoại đạo bên manga toon của haa_du.levi).Và đây là vài lời của Makima"Tôi, thần chi phối Makima là thần độc nhất vì tôi được tạo ra bằng nổi sợ của con người, tôi có một người bạn, thần lừa lọc Loki tuy tính cách cậu ta hơi bất ổn nhưng ko quá đà nên cũng ok, tôi được Zues đánh giá là rất mạnh, tôi không ra tham chiến bởi vì tôi không muốn chiến đấu tôi chỉ có việc đi báo cáo về việc chế độc của mình cho Beelzebub, hắn ko quá tệ như mn bảo. Tôi cảm thấy cuộc sống khá nhàn cho đến khi Brunhilde nói về việc trận chiến Ragnarok tôi cũng coi và chả có cảm giác nào cả, tôi vẫn đứng cạnh Hermes và xem như thường ai thắng ai thua thì mặt tôi cũng chả cử động dù chì một chút, có thể ai đó nói tôi tàn độc vô cảm!Nhưng đó là bản chất của một thần được tạo ra bằng nổi sợ của con người, Beelzebub-san cũng biết điều đó chứ, anh ấy ko can chỉ nói vài câu ẩn dụ như: Đừng để ý đến chúng, cô quan tâm lời đó làm gì? nó phải sự thật đâu? Tôi biết anh hiểu cảm giác của tôi chứ? Vài câu ẩn dụ đó đủ để làm tôi khá lên chút ít, cuộc sống nhàm thật ấy!"…
"Mất bao lâu để em ngừng khóc?Mấ bao lâu để anh cảm thông?Mất bao lâu để ta tập quen với cuộc sống không nhớ nhung?"…