14.08 // mưa
mưa không thậtlowercase…
mưa không thậtlowercase…
sinh nhật của văn trườngg…
Tui không chấp nhận nổi cái kết nên muốn sửa lại nó.Lưu ý: có OOC, có OOC, có OOC!!!!Ở Đại Hoang có một tiểu yêu tên là Chân Lê luôn nhìn thấy sự thật, luôn nói ra những lời thật lòng. Công việc mỗi ngày của y đều đặn là tìm cách nâng cao yêu lực, tìm cách trốn Đại Sơn thần gia gia để tới nhân gian tìm người... à không, là tìm yêu để gửi thư. Thế rồi cũng có một ngày, Chân Lê được tới Nhân gian...…
Cái liêu này lố chó lắm…
ngày hạ tàn là ngày chúng ta chẳng còn là gì của nhau…
thanh bình không thật, lowercase của billayble hay hoàng ly…
Quá khứ, hiện tại, tương lai.…
" Tổng hợp những câu chuyện của couple All Trác - Fanfic vĩnh viễn là fanfic, không áp đặt lên người thật.- Fanfic sẽ không đi theo cốt truyện của phim lẫn ngoài đời.- Truyện do ta viết, truyện do ta làm chủ.- OOC là điều gì đó hiển nhiên ở fanfic.- Chủ yếu là Ly Dực , Chu Trác , Thừa Dực…
vậy văn trường có muốn thơm má em không?lowercase…
sao đỏ x trùm trường.hội bế em đức duy đụng độ hội bế em quang anh. đùng, mấy anh ra rìa.…
em thương không thật lowercase -billayble-…
"Điều tôi ghét nhất là cậu đã khiến tôi phải lòng cậu"ĐÃ HỎI VỀ BẢN DỊCH NHƯNG CHƯA NHẬN ĐƯỢC HỒI ÂM.BẢN DICH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. NẾU KHÔNG ĐƯỢC PHÉP SẼ XOÁ.…
Nếu các bạn muốn hiểu rõ hơn về mình ( ͡° ͜ʖ ͡°)…
fanfic Ly Luân × Chu Yếm, có giam cầm, có cưỡng ép, có ngược, chống chỉ định với đọc giả có tâm hồn mỏng manh dễ bị tổn thương💗…
Nguyên tác phim Đại Mộng Quy Ly, đồng nhân thuộc về Độ Xuân Phong.Ở đây, Chu Yếm - Triệu Viễn Châu và Văn Tiêu chỉ có tình cảm huynh muội.Bốc đại hai người cũng ghép được cp nên đây là một bộ tổng hợp với nhiều fic khác nhau.…
Begin: 7/08/2021End: 14/10/2021"Kookie, chúng ta đã hứa rồi đấy nhé! Sau này không cho Kookie thất hứa đâu đấy!"..."Kookie, anh sẽ bảo vệ em, cũng sẽ vì em mà bảo vệ cả cô ấy."..."Taehyung, em cần anh..."Một người thanh thuần tựa như ánh mặt trời rực rỡ, một người u tối chôn sâu mình giữa màn đêm. Một vì sao nào đó dành cho riêng mình, anh đã tìm được chưa?...…
Tác giả: Nữ công tử* Hàm chứa Hiểu Tiết, hi dao* Kết cục Dao TiếtMột cái dao trọng sinh sủng nịch dương.Cái loại này nhẹ nhàng hoan thoát sủng nịch phong cách.…
bùi hoàng việt anh thích thơm em người thương oneshot, không thật, lowercase…
Tôi góp tý sức vào fandom ấy mà. Nếu mọi người cũng thích em ấy có thể vào xem.Không thích xin đừng nói lời khó nghe.Vui vẻ là được rồi.Chú ý Văn phong có thể bị ảnh hưởng QT. Nếu bạn không thoải mái khi đọc có thể rời đi.Ở đây không nhận các bình luận tiêu cực ác ýĐa số đều tự nghĩ ra, mong không quá nghiêm túc.Cảm ơn mọi người đã thông cảm.Truyện này thuộc quyền sở hữu duy nhất là tôi: MinHNếu phát hiện bị sao chép tôi sẽ lập tức xóa truyện.…
-"Ngươi... là A Yếm?" Thiếu niên lập tức gật đầu, mái tóc trắng dài khẽ lay động, đôi mắt đỏ long lanh tựa sao trời phản chiếu mặt nước. Y chu môi, giọng nhỏ nhẹ thầm thì: -"Còn giận ta?" Ly Luân khựng lại. Đôi mắt hắn trầm xuống, hàng mi dài phủ bóng, che đi cảm xúc sâu thẳm trong lòng. Giận sao? Hắn sao dám giận ai? Hắn nào có tư cách mà giận? Hắn cười nhạt, giọng nói lạnh lẽo như cơn gió đêm: -"Ly Luân ta không dám giận ai cả... ta không có tư cách." Hắn cúi mặt xuống, nhưng giây tiếp theo đã bị một vòng tay nhỏ nhắn ôm chặt lấy. Chu Yếm ôm hắn thật chặt, vùi mặt vào hõm vai hắn, hơi thở ấm nóng phả nhẹ bên cổ. -"A Ly không vui, ta cũng không vui..." Thanh âm Chu Yếm nhỏ nhẹ nhưng kiên định, mang theo chút ủy khuất xen lẫn đau lòng. Ly Luân cứng người. Hắn ngồi bất động, mặc cho Chu Yếm dán chặt vào người mình. Mùi hương quen thuộc bao phủ lấy hắn, là mùi hương thanh sạch, tinh nghịch mà hắn đã từng quen thuộc đến mức khắc vào xương tủy. Từ bao giờ rồi? Bao lâu rồi hắn chưa từng chạm vào y như thế này? Hắn vẫn nghĩ mình chỉ là một gốc cây hòe ngốc nghếch, một khi đã buông tay thì sẽ không bao giờ có cơ hội quay lại. Nhưng bây giờ, tiểu bạch hầu ngày nào đang nằm trong lòng hắn, ngọt ngào mà gọi hắn là A Ly, ngoan ngoãn mà làm nũng, vẫn bá đạo mà quấn lấy hắn như trước. Chu Yếm không đổi. Chỉ có hắn... là đã không còn như xưa ư?.…