Nấm lùn biết yêu - [ Hoa Diên Vỹ ]
On-going ...Có những chuyện tình ban đầu đã như bèo nước gặp nhau.Cũng có những chuyện tình ban đầu như là...mèo chó gặp nhau!…
On-going ...Có những chuyện tình ban đầu đã như bèo nước gặp nhau.Cũng có những chuyện tình ban đầu như là...mèo chó gặp nhau!…
Văn án:Nguyễn Trúc Nhi chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân sẽ đặt chân vào ngôi trường danh giá nhất thành phố - THPT Chuyên Thanh Minh. Không phải vì cô giỏi giang hay xuất sắc, mà bởi vì hoàn cảnh buộc cô phải rời xa ngôi trường cũ, nơi cô từng chịu tổn thương vì bạo lực học đường.Bước vào một môi trường hoàn toàn mới, cô vô tình gặp lại Hoàng Hải Minh - chàng trai từng giúp đỡ cô trong một buổi chiều mưa. Nhưng với Hải Minh , cô chỉ là một cô gái xa lạ không chút ấn tượng. Còn với Trúc Nhi, cậu chính là người mà cô lặng lẽ đặt vào tim từ ngày ấy.Một người đứng trên đỉnh cao, một người mờ nhạt giữa dòng người tấp nập. Liệu tình cảm thầm lặng của Trúc Nhi có thể chạm tới thế giới của cậu? Hay mãi mãi chỉ là một ánh nhìn đơn phương, chờ đợi một lần cậu quay đầu nhìn lại?ĐÂY CHỈ LÀ CÂU CHUYÊN VUI VẺ MÌNH VIẾT THÔI,NHỮNG TÊN NHƯ TRƯỜNG LÀ KHÔNG CÓ THẬT!!…
Tên truyện: Có duyên không phậnTác giả: Lục Đằng Hướng DuệThể loại: Tiên hiệp - Đam mỹ.Tóm tắt:Vĩnh Xuân và Yến Vũ khi nhỏ vốn là không ưa nhau. Thuở thiếu thời có mấy lần cãi nhau châm chọc.Sau mấy lần đụng độ tuổi thiếu niên, dần dần buông thù kết bạn. Làm bằng hữu tốt. Vĩnh Xuân giúp Yến Vũ tu luyện, tăng thực lực, Yến Vũ lại rủ rê cùng y bày trò quậy phá đủ trò trên đời. Thời thế thay đổi, môn phái suy tàn, đứng bên bờ vực tan rã. Vĩnh Xuân tiếp nhận Trường Thiên Dực, bên cạnh y luôn luôn có Yến Vũ ủng hộ.Cùng đồng cam cộng khổ, vào sinh ra tử, chứng kiến huynh đệ đồng môn, người mình yêu phản bội, rời bỏ... Đến cuối cùng Vĩnh Xuân giữ chắc được chức chưởng môn. Công thành danh toại, liệu có còn nhớ đến người bạn thuở nào?Mối tình đơn phương ấp ủ mười năm của Yến Vũ dành cho y liệu sẽ nở hoa, hay cuối cùng âm thầm tàn lụi?
Những ngày đi dưới mái trường học đường, đi dưới bầu trời trong xanh mùa thu chứa đầy ước mơ, đi dưới cơn mưa cuốn theo nổi buồn, những ngày mà bản thân mơ mộng về một tình yêu. Những câu chuyện kể về tình bạn đẹp đẽ, về tình yêu ngọt ngào. Những lúc mà bản thân luôn có thể là chính mình, lúc mà theo đuổi thứ được gọi là ước mơ. Những ngày đó có làm cậu rung động chứ? Nhưng...đâu phải câu chuyện của bất cứ ai cũng đều tuyệt đẹp và ngọt ngào như thế đâu. Cũng là tuổi xuân dưới mái trường học đường chỉ là họ không được những người mình cần quan tâm, thấu hiểu,hay ở bên khi họ buồn. Họ đang phải chạy theo cái được gọi là sự kì vọng của gia đình, phải sống để trở thành hình mẫu mà gia đình mong muốn, thanh xuân của họ cũng trôi theo sự cố gắng làm hài lòng người khác chứ không phải tận hưởng cuộc sống tự do của mình. Cậu có muốn cùng tôi kể về câu chuyện thanh xuân và ước mơ của mình không? Tôi kể cậu nghe nó trước nhé! Mong rằng cậu sẽ luôn là một người vui vẻ, hạnh phúc và cố gắng vì bản thân mình hơn bất kì ai.…
TOPIC HOT gây xôn xao forum Z:❗❗❗ CẬU TRAI "TRÀ XANH" KHOÁ DƯỚI TÁN TỈNH BẠN GÁI NHƯNG LẠI NÓI THÍCH TÔI?[10/11/XX] Người đăng: Thỏ lớn mặt than_________________________________REPLY:>> ID Smi****do: Thực ra ông có nghĩ ngay cả khi mình ra đi trong tư thế ngẩng cao đầu thì đôi gian phu dâm phụ kia vẫn hả hê nhất không? Hoa khôi với nam thần, lại trông chả xứng đôi quá? Nghĩ xem, có khi lúc ấy người bị bôi nhọ đàm tiếu lại là kẻ ngây ngô như ông đấy! >>> Reply ID 789****aD: Ừ nhỉ? >>> Reply ID aby****86: Thím nói chuẩn vãi. Nếu mình rời đi thì chúng nó sẽ hả hê đạt được mục đích rồi! Phải trả thù chứ >>>> Reply ID cub****9j: Thế giờ phải làm gì?____❤️ ID YOU****LV: Dễ ẹc, ông tán luôn em trai trà xanh kia cho con bồ nó lác mắt :))) Like: 165+ Haha: 297+__________________________________…
Có một loại chấp niệm mang tên thanh xuân. Có một loại điên cuồng mang tên tuổi trẻ.Có một loại nuối tiếc mang tên hồi ức.Trong chính chúng ta luôn có 1 đoạn thanh xuân mà mỗi khi nhắc đến ta luôn bất giác mỉm cười. Đấy là đoạn kí ức không thể nào quên được, là những trang giấy trắng với vài vết mực ngây ngô. Người ta thường nói với nhau rằng chúng ta của những năm tháng ấy có thể không tuyệt vời nhất. Nhưng chúng ta của khi ấy là chúng ta ngây ngô nhất, đơn thuần nhất. Tình cảm lúc ấy chúng ta dành cho nhau cũng là chân thành nhất. Thật may mắn rằng trong những năm tháng chênh vênh của tuổi trẻ ấy, giữa những cơn mưa đầu mùa tưới đẫm thanh xuân ấy đã cho tôi gặp được cậu - chàng trai đã cùng tôi đi qua những tháng ngày tươi đẹp. Dòng đời biến thiên vô thường, vạn sự tùy duyên. Chúng ta gặp nhau đã là cái duyên. Cảm ơn vì tất cả, cảm ơn vì cậu đã xuất hiện, cảm ơn vì cậu đã mang đến cho tôi những cảm xúc chính tôi chưa từng trải qua mà người ta hay gọi đó là "rung động đầu đời".…
Các nv ran, rin, T/X, còn nhiều nv khácCái này mik nghĩ sẽ viết theo các đoạn tin nhắn và tóm tắt lại 1 chút :v Y/n đang ở trường thì bị 2 anh em nhà haitani chạy lại và tông trúngY/n: ây da, ĐI KO BIẾT NHÌN ĐƯỜNG HẢ hai cha nội 😔👊Ran:....Rin:....Y/n : bộ ko biết xin lỗi à 😔👊Rin : à nãy giờ em quên xin lỗi, 😔👊Rin : anh lo xin lỗi người ta đi kìaRan : xin lỗi được chx :)Nói xong 2 người bỏ điY/n mấy người này đang gấp cái j hả trời :)Y/n: à mà mik thấy người này quen quenRin : tính ra lúc nãy anh xin lỗi người ta trơ trẽn ghê áRan:.... Rồi mày là em tao hay em nó 😔👊Rin...Rin, y/n : ui chetme vô họcRan vs y/n học cùng 1 lớp mà hỏi sao ko quen :vVô lớp khi y/n vừa bước vô lớp thìRan: ơ cô gái lúc nãyY/n💢💢💢Do y/n là học sinh mới cả mà 😔👊Cô chủ nhiệm : đc r cô giới thiệu vs các em bạn học sinh mới, giới thiệu về bản thân đi emY/n :... Em tên y/n???Tác giả : you nema mà tự điền tên vô đêRan: oh hóa ra tên y/n à 😆Y/n💢💢💢 Cô chủ nhiệm :Thôi em vô chỗ ngồi điTua tua wa tiếc học đến ra chơiY/n : RA CHƠI!!Y/N : à mà ko biết đường đến căn tinY/n vừa nói xong thì ran vs rin kéo cô điCoan tác giả : hết pin mọe r để mai ra pạc hai nhoa…
Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, ngược, đơn phương, chia ly, tiếc nuối.Năm 19 tuổi Hoàng Đức Duy là học bá của trường, lúc nào cũng đứng đầu bảng xếp hạng thành tích.Anh là niềm tự hào của thầy cô, là ánh sáng trong mắt bạn bè, nhưng cũng là người mà Quang Anh không bao giờ với tới.Nguyễn Quang Anh là một học sinh năm hai bình thường, không thông minh, không nổi bật, chỉ biết lặng lẽ dõi theo bóng lưng Đức Duy giữa sân trường rộng lớn.Cậu thích học bá ấy, thích đến mức dù chỉ là một lần được Đức Duy gọi tên, cũng đủ để khiến cậu vui cả một ngày.Nhưng Đức Duy chưa bao giờ quay đầu nhìn cậu.Trong thế giới của anh, cậu chỉ là một người xa lạ lướt qua nhau giữa hành lang là một chấm nhỏ trong đám đông ồn ào của những năm tháng thanh xuân.Quang Anh chưa từng hy vọng xa vời, chưa từng nghĩ sẽ có một ngày Đức Duy thuộc về mình. Nhưng ai mà ngờ được, thời gian rồi sẽ đưa cả hai đi xa đến mức ngay cả cơ hội để chào nhau một lần cũng không còn nữa."Đức Duy nếu ngày đó em dám đứng trước mặt anh, có lẽ...chúng ta đã không là quá khứ."…
"Tìm thấy rồi! Phong ơi! Chị tìm thấy rồi! Ở đây này!" Đó là tiếng thét của Thùy Linh. Tuy không phải đồ của nó, mà nó mừng như trẩy hội. Tuấn Phong nghe được liền chạy lại chỗ nó. "Đúng cái móc chìa khóa này không? Cute khủng khiếp luôn ý! Với cả nó ở dưới gầm ghế cơ nên em tìm mãi không thấy là đúng rồi." "Vâng ạ. Em cảm ơn chị nhiều lắm!" Vừa nói, Phong vừa cúi gập người để thể hiện sự biết ơn. Lần này, thằng bé nở một nụ cười rất tươi, khác xa với sự điềm tĩnh và có chút khó gần của nó. "Sau này, em nên cười nhiều hơn nhé." Linh xoa đầu nó, nhìn nó với một ánh mắt đầy thiện cảm và cưng chiều."Tại sao ạ?" "Vì em cười đẹp lắm luôn! Mà đôi khi, điềm tĩnh quá người ta lại cho rằng em khó gần đấy!" "Nhưng em vốn vậy mà..." Vẻ mặt Phong có chút trầm xuống."Khó gần đâu mà khó gần? Chị thấy em dễ thương mà?" Nghe được lời khen như thế, đột nhiên nó ngại ngùng quay đi, không dám nhìn thẳng vào mắt Linh nữa. "Em cảm ơn chị." "Ừm." Thùy Linh mỉm cười, một nụ cười tỏa nắng và rực rỡ khiến ai ngước nhìn cũng phải đứng tim.…
Thể loại : truyện ngắn nhiều thể loại: có thanh xuân vườn trường . Cổ Đại. Hiện Đại. Thanh mai trúc mã. lâu lâu cũng có thể là những câu nói hay mình sưu tầm được. còn lại đa số là do mình tự viết. mình sẽ cố gắng viết nhiều thể loại cho mn cùng xem. Tình Trạng : Đang tiến hành (sẽ không có số chương hay lịch ra cụ thể đâu.!) Con người thật ra loài vật đơn thuần nhất. chẳng hạn , khi Bạn chỉ vì nghe được một câu nói mà cười vui vẻ đến cả ngày. cũng có thể vì một câu nói ủ dột cả 1 ngày. Bạn từng vì ai mà trở nên ngốc nghếch như vậy chưa?!. Thật ra ngốc nghếch một chút cũng không sao cả. tôi hy vọng một ngày nào đó, bạn sẽ tìm được một người đem lòng yêu bạn, yêu luôn cả tính khí khó chịu của bạn. Khi bạn ngốc nghếch như thế anh ấy sẽ luôn sẵn sàng dang rộng đôi tay ôm bạn vào lòng và nhẹ nhàng nói với bạn :" Anh chính là yêu cái tính ngốc nghếch này của em ". Hy vọng bạn sẽ sớm gặp được người muốn gặp. người sẽ gặp.người nên gặp ấy. Để có thể ở bên họ . Là ở bên họ đến cả 1 đời. ______________________Hai truyện mình đang viết. Mình sẽ ngừng một thời gian. Dạo gần đây tâm trạng không tốt nên không có tâm trạng viết :))). Xin thứ lỗi!!!…
Tên truyện: Dẫu cho anh chưa từng gặp emTác giả: Tạ SơDịch giả: qiuhuaiThể loại: Tình yêu vườn trường, lãng mạn Nhân vật chính: Lâm Mộ Thiển, Ninh Trí ViễnNhân vật phụ: Đậu Đậu, Mạn Mạn, Ôn Lai, Triệu Tử LongVăn án:Lần đầu gặp mặt, Mộ Thiển chỉ hỏi Ninh Trí Viễn hai câu: "Anh có phải người Trung Quốc không?" "Anh có phải người tốt không?"Bốn năm sau lại một lần nữa gặp gỡ, anh là sinh viên xuất sắc của học viện vật lý, cô là tài nữ của học viện văn học."Tôi không phải cao tăng, cao tăng không có thất tình lục dục nhưng tôi có." Nói xong, anh nhìn cô, trong mắt chứa đầy tình cảm dịu dàng không thay đổi."Archimedes có một câu danh ngôn 'Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng cả Trái Đất', đối với anh mà nói, một mình em là đủ để anh có thể nhấc bổng cả Trái Đất, em chính là điểm tựa của anh." Xem, thâm tình như anh, khiến cô không kìm được mà rung động.Cô nói với anh: "Tương truyền 'Con người sau khi chết, nếu như trái tim nặng hơn lông vũ, thì sẽ phải xuống địa ngục'."Anh lật quyển tạp chí trong tay, nhàn nhạt trả lời:" Vậy thì cân nặng của em chính là vận mệnh sau khi chết của anh rồi."…
Tên truyện : Tháng ngày làm Phúc tấn của Phó HằngTác giả: Đông Nhân • 东茵 Editor: hopeSố chương: 34 chương + 1 phiên ngoạiThể loại: nguyên sang, thanh mai trúc mã, Thanh xuyên, cung đình hầu tước, ngọt sủng, HE. Nhân vật chính: Nạp Mộc Trác, Phú Sát Phó HằngTrợ diễn: Càn Long, Phú Sát Dung Âm, bá quan văn võ,...- Văn án ①Đối với Nạp Mộc Trác mà nói, trò đùa lớn nhất mà ông trời dành cho nàng, chính là ném một người chuyên biên soạn dã sử như nàng, ném vào trong chính sử.Nạp Mộc Trác xuyên về triều đại nhà Thanh, nhìn ai cũng như đang nhìn một xô bát quái đầy máu chó.Giống như phu quân Phó Hằng của nàng, chuyện xấu truyền ra so với tấu chương Càn Long ban ra còn nhiều hơn. Phú Sát Phó Hằng, một thanh niên tài tuấn chỉ mới hai mươi tám tuổi đã đạt đến vị cực nhân thần, nhưng điển cố được nhiều người biết đến nhất, lại là 《Phu nhân ta cùng Càn Long Hoàng đế đôi ba chuyện》và 《Nhi tử của ta Phúc Khang An thân thế mơ hồ》.Nạp Mộc Trác: Bảo bối chàng tin ta, con trai của ta chính là chàng thân sinh mà!Phú Sát • mặt đầy hoang mang • Phó Hằng: ? ? ?Nạp Mộc Trác: Ta không có, ta không có, dã sử tất cả đều là nói lung tung!…
Tương tư một người, rốt cục là như thế nào? Là khi điện thoại đổ chuông, người mà bạn mong muốn ở đầu dây bên kia là họ. Là khi bạn chấp nhận dành ra biết bao thời gian công sức, cũng chỉ để đổi lấy cái nhìn của họ. Là khi vì một lời nói bơ quơ, bạn liền ôm mộng mà hạnh phúc cả ngày. Hay là khi biết chắc rằng họ không bao giờ thích mình, bạn vẫn nguyện ấp ủ hi vọng từ ngày này qua ngày khác. Một thứ tình cảm đơn thuần, không một tia ác ý. Một thứ tình cảm cháy bỏng mà dồn dập, khát khao nhưng vô vọng. Dẫu biết không có kết quả, thứ tình cảm ấy vẫn cứ len lỏi trong góc khuất của trái tim ta. Có lẽ, đó chính là tương tư. • "Để theo đuổi người tôi yêu nhất, tôi đã trở thành người mà tôi ghét nhất lúc nào không hay." "Dẫu cho cùng, tôi cũng chỉ là ánh sao nhỏ bé trong dải ngân hà bao la của cậu." • Những dòng suy nghĩ thầm kín nhất của tình yêu tuổi học trò ngây ngô tuy giản đơn nhưng lại ẩn chứa trong đó biết bao sầu muộn. Không tên, không tuổi, không giới tính. Chỉ đơn thuần là học sinh. Hình ảnh nhân vật sẽ được phác hoạ chân thực nhất qua con mắt và trí tưởng tượng của độc giả. Chúc các bạn có những trải nghiệm tốt nhất khi đọc truyện.…
Tuyết Dương - Tuấn Kỳ được mọi người nhắc đến với biệt danh thiên tài IQ 200. Cả 2 là bạn học cùng lớp tại lớp chuyên Tự nhiên 1 trường THPT chuyên 37. Cả hai được xem là cặp đối thủ không phân cao thấp trong các kỳ thi. Hai người luôn chiếm giữ 2 vị trí đầu tiên của bảng xếp hạng và gần như không ai lấy chuyển được thứ hạng của họ. Tuy nhiên có một sự thật mà mọi học sinh trong trường truyền tai nhau là việc cậu học sinh thiên tài xếp thứ 2 toàn trường suốt ngày lẽo đẽo theo sau cô nàng hoa khôi học bá. Việc các học sinh trong trường bắt gặp Tuấn Kỳ bám lấy Tuyết Dương đã không còn xa lạ gì. Thậm chí đến cả giáo viên cũng chỉ biết thở dài, mắt nhắm mắt mở cho qua trước những hành động của Tuấn Kỳ. Đến cả khi Tuyết Dương quyết định chuyển trường thì cậu cũng chuyển trường theo. Sự cố chấp của cậu liệu có làm rung động trái tim cô nàng học bá hay không? Và liệu cuộc đời họ có gắp sóng to gió lớn hay không ? Đọc đến cuối truyện để biết đc kết quả nhé🤗…
[ ÁNH HẠ TRONG TIM ] - Tĩnh Anh ------------------------Giới thiệu truyện: "Ánh hạ trong tim" là câu chuyện ngọt ngào lấy bối cảnh học đường về thứ tình cảm trong sáng nhất trong cuộc đời mỗi người. Câu chuyện xoay quanh hai nhân vật chính là Lê Ngọc Tuyết Anh và Vũ Hoàng Tuấn Anh, cùng với đó là sự xuất hiện vô cùng dễ thương của những người bạn thân, bạn cùng lớp. "Ánh hạ trong tim" hứa hẹn sẽ mang lại nhiều ấn tượng với mọi người bởi sự dễ thương, ngọt ngào của hai nhân vật chính, khiến chúng ta sống lại tuổi học trò tươi đẹp."Mùa hạ năm ấy, nụ cười của cậu còn rực rỡ và tươi đẹp hơn ánh mặt trời ban trưa, chính nụ cười ấy đã trở thành tia sáng trong tim tớ. Nhưng tớ đâu chỉ thích nụ cười của cậu, tớ còn thích cả cậu nữa, cô bạn cùng bàn của tớ à"-----------------------Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường, ngọt ngào -----------------------Đây là bộ truyện đầu tiên mình viết và dám đăng lên blog cá nhân, vì vậy mong rằng sẽ nhận được sự đón nhận từ độc giả. - Tĩnh Anh -#AnhHaTrongTim #Thanhxuanvuontruong #Ngotngao #Tinhyeuhoctro #Tinhyeuhocba…
An Nhiên, một cô gái hiền lành, có phần chậm chạp trong chuyện tình cảm, cùng lớn lên với Dương Minh, một cậu bạn thân từ thuở nhỏ, sống gần nhà nhau và luôn xem cô là " báu vật ".Từ khi còn bé, Dương Minh đã biết rõ bản thân thích An Nhiên. Cậu luôn âm thầm bảo vệ cô, đôi khi hơi bá đạo và chiếm hữu, đến mức bạn bè trong khu đều trêu rằng cậu " chăm vợ từ bé ".Khi cả hai bước vào cấp 3 - cùng học lớp 10 tại một ngôi trường nổi tiếng - câu chuyện thanh xuân chính thức bắt đầu. Dương Minh là học bá nhưng lại cực kỳ ngỗ nghịch, vừa giỏi vừa quậy, luôn khiến giáo viên đau đầu nhưng không thể phạt nặng vì thành tích học tập quá xuất sắc.Ở trường, Dương Minh tỏ ra lạnh lùng, chẳng để tâm đến ai ngoài An Nhiên. Trong mắt mọi người, An Nhiên là cô bạn bình thường, chỉ có mỗi " vinh dự " là ngồi cùng bàn với hotboy siêu cá biệt. Nhưng không ai biết, cậu ấy mỗi ngày đều cẩn thận chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô, kèm theo lời nhắc: " Ăn nhanh rồi học bài, đừng để tao phải nhắc nữa ".Tình cảm Dương Minh dành cho An Nhiên ngày càng lộ rõ, nhưng cô thì vẫn ngây thơ không nhận ra, cho đến khi một nam sinh khác bắt đầu có ý định tiếp cận cô...…
Sunshine là phần 2 của Nothing nhaaaa 💓💓 Bạn nào chưa đọc phần 1 thì vào wall tớ r vào phần tác phẩm là thấy nhoé 😝😝Nothing là phần 1 nhé :))) từ chương 1->200Sunshine là phần 2 từ chương 201->400 (đã done)Rainbow là phần 3 từ chương 401->600 (mới bắt đầu edit)Don't touch ✋nếu Không hợp với bạn ?😀😀Những câu mình thích muốn lưu lại nên đăng trên đây để lưu lại ✌️✌️Mình sưu tầm nhiều nơi như quotes trên danh sách đọc của mình, Facebook, vân vân mây mây, ... Cả ba sẽ nói về ngôn tình, trích dẫn, thanh xuân, quotes, đơn phương, tình yêu, pla pla pla... Cảm ơn người đã viết ra những câu này để tớ có thể share cho các bạn khác biết đến 💓💓💓Mong các bạn sẽ ủng hộ tất cả các tác phẩm của mình^^Cảm ơn các bạn đã ủng hộ <3…
Tôi, một người có suy nghĩ không mấy tin tưởng vào tình yêu, lại chọn bắt đầu mối tình đầu tiên của bản thân với Nguyễn Minh Đức.Một trapboy. Thú thật khi bắt đầu mối quan hệ redflag này tôi chẳng mong chờ gì lắm nhưng hình như bản thân tôi đã sai rồi.Người ta thường nói "Tuổi trẻ ta bị cảm động bởi lời nói, trưởng thành hơn ta bị cảm động bởi hành động." Nhưng tôi đã trải nghiệm được cảm giác ấy khi độ tuổi còn đang ở giữa tuổi trẻ và trưởng thành khi gặp được Nguyễn Minh Đức. Đức đã làm cho tôi từ một người chỉ biết cảm thấy hâm mộ tình yêu của người khác, trở thành người được người khác hâm mộ về tình yêu của tôi và nó. •Everybody wants to be loved by the one they love. 21/4/2023__________.________________._____________* Đây là một câu chuyện hư cấu được viết lên để thỏa lòng đam mê yêu đương thôi ạ ( nhưng vẫn có 1 số chi tiết là thật).* Vì là hư cấu nên những địa điểm trong truyện sẽ thay bằng chữ in hoa A,B,C,... ạ* Trong chuyện sẽ có một số từ ngữ chửi thề.* Đây là câu chuyện đầu tiên mong mọi người đọc vui và không quá khắc khe ạ.…
Ngày 30/12/2013 Lam Anh đứng trước máy quay.Xin chào, tôi là Lam Anh. Tên tôi được bà nội lấy cảm hứng từ dòng sông Lam, một con sông được gọi là danh lam thắng cảnh nổi tiếng ở quê tôi. Rất ý nghĩa và đẹp đúng chứ? Nhưng hồi bé tôi không mấy yêu thích tên của mình lắm. Sở dĩ, tên tôi là Anh. Mọi người khi gọi tên tôi sẽ luôn phải gọi hai âm tiết, vì có lẽ hai âm tiết là số nhiều, nên hầu như suốt những năm trên ghế nhà trường các bạn thường sẽ chế tên tôi thành một âm tiết "Lanh". Nhưng hiện tại khi trải qua nhiều vấn đề tôi dần cảm thấy thật tự hào với tên của mình. Bạn biết đó, ở nước ngoài người ta không có tên âm điệu...Tôi là một du học sinh. Ờm... không biết mình đang nói gì nữa. À.. Đây là lần đầu tiên tôi đứng trước camera và giới thiệu về mình. Thật ngại quá.. haha"18 tuổi là độ tuổi đẹp nhất của mỗi người. Liệu cậu có điều gì đẹp nhất và tiếc nuối nhất không?"Thật ra... Tôi không biết nữa. Tôi không phải là đứa trẻ nổi bật đến mức để khiến bản thân có một kí ức đẹp như phim học đường thanh xuân đâu. Haha... Vì thực tế chính là học đến sấp mặt sấp mày để ôn thi đại học ấy.…
Tên truyện: Anh Ta Là Đại Thiếu Gia! Tác giả: Thư Kì Thể loại: Nhẹ nhàng, Romantic, School, Thanh xuân vườn trường Nhân vật: Hoàng Vũ Khánh, Lâm Kì và một số nhân vật phụ Văn án: Anh là đại thiếu gia quyền thế, kiêu ngạo. Tình yêu đối với anh không là gì cả. Con gái trong mắt an là một lũ nhàm chán, vô dụng. Vậy mà khi người con gái ấy xuất hiện đã khiến anh của trước đây biến mất không một chút dấu vết. Cô là ánh ban mai mùa đông...cơn gió thoảng mùa hạ. Cô gái ấy căn bản không có gì đặc biệt, nhưng lại là độc nhất vô nhị trong lòng Hoàng Vũ Khánh, chỉ bấy nhiêu cũng đủ biến Lâm Kì thành cô gái hạnh phúc nhất thế giới. Ở tuổi 17, mọi cô gái đều muốn trở thành công chúa nhưng không có nghĩa là muốn trở thành một cô bé lọ lem, nhất là trong hoàn cảnh của Lâm Kì. Cô của tuổi 17 có một loại hạnh phúc khiến cho người khác phải ghen tị...nhưng đối với cô hạnh phúc ấy lại không hề hoàn mĩ.…