Đây là câu chuyện về cuộc đời của tôi. Tôi muốn chia sẻ những tâm tư, khát vọng, niềm tin của mình với độc giả. Đó là câu chuyện về cuộc đời của một cô gái 16 tuổi còn nhiều ngây ngô. Cô gái ấy đã trải qua nhiều cảm xúc khó tả với nhiều người mà có lẽ chính cô cũng không thể lí giải được.…
Gió Thạch Hãn hát bài ca thương nhớMột người đi một người mãi đợi chờ Ta vẫn kể, kể về thời chinh chiếnMong một ngày ký ức lại tìm nhau.Dòng Thạch Hãn bao năm từng chứng kiến,Một cuộc tình chẳng khuất phục thương đauGiữa lửa đạn ta tìm nhau lần nữaHát câu hò cho trọn giấc mơ xưa.Năm 1972, giữa chiến trường rực lửa của Thành Cổ Quảng Trị, Kiều - một nữ chiến sĩ gan dạ, và Phương - cô y tá dịu dàng nhưng kiên cường, gặp nhau giữa những ngày bom đạn ác liệt. Họ cùng nhau chiến đấu, cùng sẻ chia từng khoảnh khắc giữa ranh giới sống chết. Từ tình đồng đội, giữa họ nảy sinh một tình cảm sâu sắc, nhưng chiến tranh không cho phép họ kịp gọi tên thứ tình cảm ấy.Rồi một trận bom oan nghiệt đã cuốn Phương mất tích giữa dòng Thạch Hãn đỏ rực màu đau thương. Kiều tuyệt vọng tìm kiếm người thương, mang theo niềm đau và nỗi nhớ suốt nhiều năm sau. Khi hòa bình lập lại, cô quay trở lại mảnh đất năm xưa, để rồi bất ngờ nghe thấy một câu hò quen thuộc bên bờ sông - câu hò từng gắn liền với Phương.Phương vẫn còn sống, nhưng ký ức về Kiều đã lạc mất theo những tháng năm chinh chiến. Trước đôi mắt ngỡ xa lạ mà thân thuộc, Kiều quyết định ở lại, kiên nhẫn giúp Phương tìm lại những gì đã quên. Và rồi, giữa những câu chuyện cũ, giữa những bông hoa trôi trên dòng Thạch Hãn, giữa những câu hò vọng về miền ký ức, Phương dần nhớ lại tất cả.Chiến tranh từng chia cắt họ, nhưng hòa bình mang họ trở lại bên nhau. Dòng Thạch Hãn đã chứng kiến những cuộc chia ly, nhưng cũng là nơi đưa những trái tim lạc…
"tôi mắc một căn bệnh di truyền, tôi không thể nhận dạng được khuôn mặt của ai cả. Thế cách nào tôi lại biết mặt người con trai đó?"Lưu ý!! : tất cả nhân vật, địa điềm và khoảng thời gian trong truyện đều xuất phát từ sự tưởng tượng. 𝐬𝐭𝐨𝐫𝐲 𝐛𝐲: #𝐇𝐀𝐍𝐍…
Thể loại: Cổ đại, hài hước,... Văn án: Tám tuổi, nàng rời thành Mị Thủy, rời phụ mẫu, trên người mang vỏn vẹn một chút ít bạc vụn, tiến đến kinh thành với mong muốn đổi đời, lại vừa mong muốn trút bỏ một số gánh nặng. Thời gian qua đi thật nhanh tựa lông hồng, lông kia còn chưa kịp rơi xuống đất thì đã qua được mười năm. Nàng từ một tiểu nha đầu xấu xí, nay lại thành một trong Ngũ Nương của Vọng Luân Các - chốn xa hoa, làm đẹp xa xỉ bậc nhất Tĩnh Vu quốc. Cứ ngỡ đã trút được hết gánh nặng, an nhàn sống cuộc sống này đến hết đời, ai ngờ duyên nợ chưa dứt, chưa gặp chưa được lại còn tự mò tới! Cái này, ông trời, ông thật muốn trêu ngươi ta mà!____Lưu ý: Truyện được viết theo cảm hứng và không hứa hẹn ra chap thường xuyên.…
12 con người , 12 sắc màu , 12 tính cách , 12 cái tên !! khác nhau !! Thể loại: hài hước, cuộc sống, 12 chòm saoTác giả: n4mnekk (Nấm Lùn) Câu chuyện về 12 con người giờ đã trưởng thành. Họ sống chung một xóm trọ. Họ từng học chung với nhau ở một ngôi trường cấp 3. Dù chơi và quen biết nhau rất nhiều năm nhưng đến tận bây giờ họ chưa bao giờ hiền lành với nhau. Suốt ngày chửi rủa, cãi lộn, gây chuyện với nhau, không ai nhường nhịn ai, cứ đâm đâm chọt chọt nhau cho nhột chơi vậy á. Nhưng dù gì như vậy cũng hạn phúc, cũng vui vẻ chơi được đến tận giờ.…
Quyển 1 của hệ liệt hoa anh đào.Tác giả: Thanh Năng Vô SongTiến độ truyện: Đang lết.....Nhân vật chính: Bình Tỉnh Đào x Danh Tỉnh Nam (Twice)P/s: Bộ này tui viết từ 3 năm trước cơ.....…
rhycap verone-shotMột câu chuyện ngắn lấy bối cảnh ở NewYork xưa. Vui lòng không áp đặt tư tưởng truyện vào người thật!!!fic chuyển ver đã có sự cho phép của au gốc: Sooniedayylink fic gốc: https://www.wattpad.com/story/388246424-geminifourth-th%E1%BB%8B-ph%E1%BB%91-n%E1%BB%AFu-%C6%B0%E1%BB%9Bc…
Làm có nhân hỏi lại ta cái gì là tình yêu thời điểm, ta đã có chính mình trong lòng đáp án.Tình yêu là một loại lực hấp dẫn. Ta không có cách nào không đi chú ý ngươi, không thèm nghĩ nữa ngươi, thường thường cảm thấy ngươi là như vậy độc đáo, xuất chúng, thế cho nên mờ mịt biển người, ta cảm thấy ta có thể liếc mắt một cái nhìn đến ngươi, không chút nào cố sức, tựa như có một loại dắt, thấy ngươi, hướng ngươi đi đến, ta mới cảm thấy có cách hướng, cho dù đi qua đi lộ bất bình thản, nhưng là quá trình đáng giá ta trả giá hết thảy cố gắng, đơn giản là có thể rõ ràng thấy ngươi, tới gần ngươi.Ngắn, bất lừa dối, bất V, nhẹ nhàng, chỉ nói thuật ái tình.…
''Tại sao lại thế này? Chỉ vào làm ngày đầu tiên thì làm sao tôi có thể bị nó cuốn hút vào đến nỗi quên mất tôi là ai, ba mẹ tôi tên gì và bạn bè tôi có ai được kia chứ?''Một mâu thuẫn lớn, giữa người nhà và bệnh nhân rõ ràng rằng có xích mích.Một công việc làm chúng ta phát điên lên vì phấn khích nhưng chỉ một lần lỡ tay thôi thì cũng sẽ mất mạng như chơi.Những cái xác được chuyển dần vào, những công việc bắt đầu tạo thêm áp lực cho anh. '' Rốt cuộc..Tôi là ai? ''Lưu ý : Tác giả mới vô nghề nên truyện còn chưa được rõ nội dung nên đừng chê bai, nếu không thích thì thôi.…
Tôi có một ước mơ là được giống như những con người khác. Cuộc sống của tôi xoay quanh sự đấu tranh sống còn để tìm được tự do. Tôi luôn bị mắc kẹt trong những kí ức tăm tối đầy kinh hoàng, thứ tôi sống và đặt chân đến chỉ là những thử thách đầy nỗi đau. Nơi mà tôi chỉ có chạy, chạy thoát khỏi số phận, chạy qua những dòng người lạnh lùng đầy thờ ơ, chạy để tìm lối thoát cho chính mình.…