Review không nè?
Nơi đây để review một số truyện mà thành viên team đã từng đọc qua, hoặc review truyện theo yêu cầu. Bạn đang viết truyện, mới viết truyện và cần nhận xét thì ghé qua đây nhé!…
Nơi đây để review một số truyện mà thành viên team đã từng đọc qua, hoặc review truyện theo yêu cầu. Bạn đang viết truyện, mới viết truyện và cần nhận xét thì ghé qua đây nhé!…
Đọc rồi biết...…
không biết ghi gì, mong độc giả tự đọc và cảm nhận. chân thành cảm ơn. tác giả : * cúi đầu góc 45 độ *…
Cảm xúc nhất thời, viết ra cho nhẹ lòng.Đọc khi nghe Futari no kimochi (nhạc không lời) để thêm cảm xúc.…
Mùa Hè từ khi nào mà đã đến nhanh như vậy. Tiếng ve kêu ngập trời với cái nóng oi ả . Sau khi qua kì thi giữa kì , cô đã muốn nghỉ Hè sớm. Trong đầu đang chuẩn bị nghỉ hè thay đổi bản thân đồ đó keo, thì thầy chủ nhiệm bước vội vào lớp với vẻ mặt đằng đằng sát khí , quát lớn : "chị Diệp Hoài đâu đứng dạy ngay cho tôi, thi kiểu gì mà Toán có 2đ thế này lại còn là môn tôi chủ nhiệm, chị định đem tôi ra làm trò cười ấy hả". Cô nghe thấy tên mình thì giật mình đứng dậy , vừa quê vừa nhục cúi mặt xuống chuẩn bị đón nhận cơn thịnh nộ tiếp theo của thầy. Không để cô đợi lâu thầy quát tiếp :" Lập tức chuyển xuống chổ Anh Tuấn ngồi cho tôi . Ngồi đó ráng mà kéo nhau lên, chị đừng có mà dạy hư trò cưng của tôi đấy nhé " Anh Tuấn, thì ra là học sinh giỏi Toán của lớp, vừa đẹp vừa giàu , ngồi chung là trúng mánh rồi má ơi! Tuấn thủ khoa thì ít ra mình cũng Á Khoa chớ nhờ hoặc chi ít điểm cũng nhỉnh nhỉnh hơn chút. Cô thầm nghĩ mà mở cờ trong bụng Vừa đặt mông xuống ghế thì cô đã quay sang làm quen với Tuấn " Hello bạn cùng bàn sau này giúp nhauu nhooo" nhưng đáp lại chỉ là vẻ mặt lạnh tanh của anh. Qủa thật nam thần vẫn chưa chết hết mà. Vẻ mặt của anh thật thanh tú và nghiêm nghị, những đường nét sắt bén và ánh mặt ngầu lòi nhìn y changg tổng tài bá đạo Ngôn Nhất Trì . Cô kết luận ngày tháng sau này của mình sẽ đầy màu hồng hoặc chi ít cũng đau khổ trong sự đẹp trai ý nhờ .…
Thanh xuân ngắn ngủi lắm !_ Nắm bắt nó sẽ dễ dàng hơn là chờ đợi nó!…
Đọc đi rồi biết…
Hạ Chí Chưa Đến (夏至未至)Tác giả: Quách Kính Minh (郭敬明)Thể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, Thanh Xuân...Mở đầu: Mùa hè bắt đầu ở một thành phố nhỏ,Thế giới mà chúng ta nhìn thấy, lá cây long não xanh ngát đu đưa, ánh mặt trời chiều đã trở nên trong suốt, rẽ lối tới mọi ngóc ngách của thành phố. Cách đó không xa, trạm xe buýt nhộn nhịp tiếng vang, có bóng người gà gật say ngủ, cái bóng nghiêng nghiêng động đậy, mạng nhện mờ ảo một góc tường. Không gian êm dịu mà thoải mái, tựa như vĩnh viễn dừng lại tại khoảnh khắc này. Đến mức không bận tâm tương lai ra sao.Thế giới mà chúng ta nhìn thấy này, nếu không có những cuộc gặp gỡ bất ngờ không đoán định, nếu không gặp phải khoảnh khắc chệch đường ray, nếu không có những lần cháy đến cực điểm, cuối cùng cũng giống như tro tàn rơi xuống, thổi tan trong không khí, trở nên vô định... Cứ thế, vĩnh viễn mang theo hương thơm lành lạnh thoang thoảng của cây long não, một lát cắt hoàn mỹ, dừng lại ở một nơi mùa hè chưa tới . . .…
nếu nói tình yêu là một ly cà phê vậy cậu có thấy nó đắng không?…
KHẮC CỐT GHI TÂM…
Hạng gia suy tàn, Hạng lão từ vị quan thanh minh tốt thành tham quan người người chửi đánh, Hạng Nghi mang theo đệ muội tuổi nhỏ không chỗ nương tựa, sống gian nan qua ngày. Nàng tìm tới con trưởng thế gia đại tộc Đàm thị, Đàm Đình trước kia có hôn ước,tự mình đưa đến cửa Đàm gia. Việc này truyền ra, không người không trào phúng nữ nhi Hạng gia vì tính toán, leo lên Đàm gia, đến mặt mũi cũng không cần. ...Đàm Đình chưa bao giờ thấy qua vị hôn thê xuất thân từ gia đình tham ô này, lần đầu gặp nàng, chính là nàng cầm hôn thư tìm tới cửa nhà mình. Đàm Đình không vui lắm, nhưng cũng lưu loát nhận việc hôn nhân. Sau khi cưới, bọn họ cũng không có lời nào để nói. Hắn chỉ thấy nàng trông coi Đàm gia khắc nghiệt nhiều quy củ, lúc sáng lúc tối, quản lý việc bếp núc, chiếu cố người trong gia đình, thay hắn kéo dài huyết mạch... Nàng chưa từng lộ ra tâm tình gì, hắn liền cũng không có ý tìm kiếm. Hắn nghĩ, chỉ cần nàng không giống cha nàng tham lam vô độ, hắn không phải là không thể cùng nàng tiếp tục chung sống.Thẳng đến có một ngày, hắn nhìn thấy người bên ngoài cùng nhau nói đùa Hạng Nghi. Nàng mặc y phục mộc mạc , toàn thân không có mấy món đồ trang sức, thấy rõ trong mắt lóe lên ánh sáng ôn hòa, an tĩnh đứng ở trong đám người, sạch sẽ lại loá mắt. Đàm Đình sửng sốt một chút. Có thể tại nàng nhìn thấy hắn, một cái chớp mắt, trên mặt ý cười nhu hòa, bỗng nhiên biến mất...Đọc nhắc nhở: ★ chua ngọt miệng cổ ngôn 1v1SC, trước cưới sau yêu, đánh mặt truy vợ. ★ văn phong tiểu chúng trước chua sau ngọt, khôn…
Tô Mạn Nhu là một cô bé tính cách mềm mại, yếu đuối; bị bạn học cùng lớp bắt nạt cũng không dám phản kháng. Nhu nhược đến mức bạn trai qua mạng không nhịn được nữa, trực tiếp đánh giết đến tận lớp của cô!"Anh trai à, rõ ràng đêm qua anh còn bảo anh còn đang than đề toán bên nước A dễ đến mức nhắm mắt cũng full điểm! Sao bây giờ lại...""Đề dễ nên anh về nước tìm đề khó đó có được không! Em hết thương anh rồi chứ gì, gặp nhau em không ôm anh hôn anh thì thôi...""Ôm hôn kiểu quái gì, anh mau bỏ bạn học của em xuống!""Cái đồ ngốc này, tên này ban nãy nói xấu em sao em không quát nó như quát anh bây giờ! Không thể chấp nhận được, anh đây phải đấm nó hai phát, không em lại yêu nó hơn anh!"-----------------🍓 Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường, sảng văn, ngọt sủng, có chút chữa lành.🍓 Cp chính: Tu Kiệt x Tô Mạn Nhu (đẹp trai nhà giàu thích cà khịa nhõng nhẽo bạn trai x yếu yếu mềm mềm thích khóc bạn gái)🍓 Truyện chỉ là một plot nhỏ mình nghĩ ra khi đang high, nếu bạn muốn dùng plot thì chỉ cần nhắn nhẹ cho mình một câu nha, để mình biết mình còn qua hóng hớt học tập nè (≧▽≦)🍓 Điểm văn của tác giả luôn chỉ vừa đủ qua môn, mong các bạn góp ý nhẹ nhàng yêu thương. (ㆁωㆁ)…
"Tui thấy tui với ông hợp nhau lắm á, ước được làm bạn dài dàii ha!""Không, tui không muốn chỉ là một người bạn.."Chắc hẳn ai cũng từng 1 lần trong đời thích bạn của mình, thậm chí là bạn thân. Bản thân chúng ta cũng biết rõ rằng, đó là thứ tình cảm không nên có nhưng chúng ta vẫn cố chấp.Đến khi chúng ta nhận ra rằng chúng ta đã sa, thì trong tim đã mang một vết thương lớn.…
" Ngọn cỏ ven đường thôi mà, làm sao với được mây... "---Chỉ là một chút tâm sự nhạt nhẽo về cuộc đời và những cái thứ đắng mà mình đã từng trải qua đến bây giờ mà mình thật sự muốn chia sẻ cùng mọi người thôi!…
Văn án: Từ xuất thân lúng túng vướng víu, đến quyền khuynh thiên hạ gian thần vợ,Từng bước đều khó khăn Du Lăng Tâm rốt cục vẫn là tâm lực lao lực quá độ, ôm hận nhắm mắt.Ai ngờ lại mở to mắt, vậy mà lại về tới mười ba tuổi khuê bên trong thời gian.Chờ chút, người nào đó lúc này không phải hẳn là bắt đầu ốm đau a,Làm sao lại chết như vậy da lại mặt, vung đều thoát không nổi rồi?Du Lăng Tâm: Buông ra! Ngươi tổng sờ tay ta làm gì!Tuân mỗ nhân: Ta làm bài vị những năm kia, ngươi không phải cũng mỗi ngày sờ ta a?Bài này từng dùng tên: 【 trùng sinh chi linh lung bốn phạm 】Bài này dự bị tên: 【 hắn không làm bài vị những năm kia 】 【 thiên kim đích nữ nghịch tập nhớ 】 【 cẩm tú hoa năm thiều quang ấm 】 【 nói nhiều tác giả não động nhiều 】 【 tác giả lựa chọn khó khăn chứng các ngươi nhìn ra đi 】Gỡ mìn: 1v1, song trọng sinh, HE, ngọt, thoải mái, giày vò, đại khái cứ như vậy đi.Nội dung nhãn hiệu: Ngọt vănLục soát chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Du Lăng Tâm, Tuân Triệt ┃ vai phụ: ┃ cái khác:…
Nếu có một chiếc gương giúp bạn xuyên đến một thời gian khác thì bạn sẽ làm gì. Tình cảm giấu trong lòng sẽ đôi khi sẽ khó mà giữ được. Đôi khi chỉ đơn giản là hành động bất ngờ của đối phương cũng đủ làm con tim ta loạn nhịp. Một tình yêu dễ thương của hai nhân vật chính đến từ hai mốc thời gian khác nhau. Chiếc gương thần kỳ đưa họ gặp nhau rồi ở bên nhau.Liệu thật sự có thể bên cạnh nhau ?Hãy đọc tiếp đi nè!!ヽ(*・ω・)ノ* đây là truyện tự sáng tác !…
Là vì thương nên dù tổn thương, dù buồn tủi vẫn cố gắng bước bên nhauLà vì thương nên dù Anh có bên người khác, Cô vẫn lặng lẽ thương AnhNhưng mà có ai thương mãi một người, có ai dám sống cả đời cô độc chỉ vì một chữ Thương. Năm tháng thanh xuân ấy, Cô thương Anh, Anh bên Người, Người khác bên Cô. Cô từng cho rằng những người yêu thương nhau sẽ về bên nhau, nhưng Cô quên rằng họ phải yêu thương nhau mới về dược bên nhau, còn Cô và Anh, đến nhiều năm sau Cô vẫn không thể hiểu nối trong ngần ấy năm kia anh có thật sự yêu thương Cô hay không? Thời gian là thước đo tình yêu, thời gian là phương thuốc tốt để chữa lành moi vết thương. Nhưng sự quên lãng mới là phương thuốc thích hợp nhất và tốt nhất để chữa những vết thương mà tình yêu mang lại.…
Thanh xuân vườn trường,sinh tử văn,1x1,HENgày xuất bản: 1.6.2023Ngày kết thúc:...........…
Tháng Tám rồi, Thu về rồi.Ôi mùa Thu! Cái mùa che rợp đời ta bằng sắc vàng của những tán lá phong rơi ngợp trời. Cái tiết trời se se lạnh ăn sâu vào trong từng tấc da thịt, dường như lòng cũng bất chợt nặng nề hơn. Tôi vẫn còn nhớ một ngày bất chợt, tôi và anh ngồi dưới gốc cây bàng trong sân trường, lặng lẽ và yên tĩnh."Mày có nghe thấy âm thanh gì không?""Ừ tao không"... Tôi thậm chí còn chẳng có cơ hội để mở lời.…
Trịnh Trần Hoàng Nam x Nguyễn Châu Tố NhiThể Loại: thanh xuân vườn trường, teenfic, có nói tục ấy các cậuuby banhxopsicula…