Tae đi qua cửa tiệm bán dâu của Y/n và mua 2 hộp về ăn thử. Sau khi ăn xong, anh thấy rất ngon rồi hôm nào cũng đến cửa tiện nhỏ ấy mua. 2 người họ bắt đầu quen nhau rồi Tae thích thầm y/n. Taehuyng nổi tiếng bởi anh là giám đốc công ty đứng đầu Hàn Quốc và mọi người hay đồn anh là trapboy. Đương nhiên Y/n cũng biết điều đó, cô rất ghét những người thuộc dạng trap. Lúc đầu cô cũng chẳng có tình cảm gì với anh cả nhưng.........( Đọc đi rồi biết nha các tình iu của tuiii)Love <3…
Những mẫu Oneshorts.* Boboiboy và tất cả nhân vật không thuộc về tớ . Họ thuộc về Animonsta Studios.* Tất cả đều là bịa đặt.* Tính cách nhân vật có thể không đúng theo nguyên tác .*AllBoboiboy…
panacea: chữa lành tất cảBùi Thế Anh - Trần Thiện Thanh Bảo✧Lưu ý: nội dung câu chuyện chỉ là hư cấu, mọi tình tiết trong fanfic đều là do mình tự suy nghĩ nên, không lấy cảm hứng từ bất kì tình huống nào ngoài đời thực. Hãy đọc truyện với tâm trạng thoải mái, đừng đặt nặng bất kì vấn đề gì, xin cảm ơn mọi người ạ…
Lee Heeseung bị phán là sẽ chết trước tuổi hai mươi. -tags: TEENFIC (capslock vì nghiêm túc), hôn nhân sắp đặt, slowburn, đính hôn trước yêu sau (not so sure...), giả định hôn nhân đồng giới là hợp pháp, thanh xuân vườn trường, niên thượng, hehe ending…
"Từng nhịp, từng nhịp một như nói lên hết tình cảm bấy lâu nay. Cảm giác như thế giới này chỉ còn lại hai người họ, bên nhau trong một không gian riêng biệt"…
Đây chỉ là nơi mình xả các ảnh mình vẽ thôi khuyên mọi người nên chuẩn bị thuốc nhỏ mắt nhé đao mắt lắm đừng đùa:')...đa số là tranh Cuontryhumans rảnh rảnh sẽ có các fandom khác hoặc Gacha art…
" Tôi nghĩ mình không kì lạ khi thích đâm đầu vào mấy thằng trapboy ngầm đâu. Nghĩ mà xem, mấy thằng đẹp trai mà đầu có não, tim có tình ấy, cô nào chả mê. Kiểu lịch sự ngoài đường, trên giường hóa thú..." Tiết trời mùa đông lạnh giá, thế mà tay tôi đang được bao bọc bởi lớp lông áo dày của bạn cùng bàn. Bỗng nhiên một cái lạnh đột ngột truyền từ những đầu ngón tay lên trung tâm đầu não. Khánh... tay nó đang chạm vào tay tôi. Bàn tay to lớn của nó nắm lấy một ngón tay tôi, nhẹ nhàng mà tê dại. Là do tôi nghiện nó quá nên mới có cái cảm giác bất thường đó hay là nó có ý đồ với tôi? Sao mà thế được, em bé Đinh Khánh của tôi ngoan lắm. Sau này tôi sẽ bị chính câu đó vả mặt. Tôi nghiêng người về phía nó, nhỏ tiếng hỏi: " mày lạnh à? Tao trả áo rồi mặc vào nhé?" " Không cần" Khánh một tay viết bài, một tay đang mân mê ngón tay tôi" tay tao lạnh thôi, mặc áo vào nóng lắm""ồ" tôi kêu lên tỏ vẻ đã hiểu. Tôi với Khánh, hai đứa mỗi đứa một tay cho vào bên trong cái áo, thỉnh thoảng tôi có đưa mắt để xem giáo viên có đi tới chỗ tôi hay không. Hmm... sao tôi lại lo lắng thế nhỉ? Khánh với tôi chả có quan hệ gì cả! Chỉ là tôi thích cậu ta, còn cậu ta thì không. Thế thì lí do gì tôi phải sợ việc bị giáo viên và mấy đứa bạn trong lớp bắt được cơ chứ! Nghĩ rồi tôi bỏ tay ra khỏi áo Khánh đặt lên bàn..."…