Đó những ngày tháng hạnh phúc nhất của cuộc đời, bất luận đã phải đi qua bao nhiêu tháng năm đi chăng nữa, thì mỗi một khoảnh khắc thuộc về mùa hè của 15 năm trước vẫn không bao giờ phai được dù là chi tiết nhỏ nhất, chỉ cần khẽ nhắm mắt lại thôi, hít thở nhẹ thôi, bất cứ đứng ở nơi đâu thì Wendy vẫn tưởng tượng ra được khung cảnh của con phố dài với những dãy nhà san sát, ánh nắng vàng của buổi chiều tà xuyên qua ô cửa kính lấp lánh, con đường dần trở nên nhỏ hẹp, và ở đó đổ dài 2 chiếc bóng nhỏ, đi cạnh nhau.…
Tác giả: Nhung Vũ Nhi QThể loại: Ngôn TìnhNguồn: daohoatiencanh.wordpress.comTrạng thái: FullHọ là quân nhân, quân nhân xem làm theo mệnh lệnh là nghĩa vụ thiêng liêng, lấy bảo vệ khí tiết của quân nhân là sứ mạng. Người bạn trai thanh mai trúc mã của cô trong một lần chấp hành nhiệm vụ, đột nhiên khiến quỹ đạo cuộc sống của cô lần lượt thay đổi, đây là do số phận an bài, hay chính là tình người kém căn?"Nghê Giáng Trần, em muốn kết hôn, ngay lập tức" Trong mùa tuyết bay đầy trời, anh cứ như vậy bước vào cuộc sống của cô. Anh tài hoa, đẹp trai phong nhã hơn người, là nhà thiết kế mới ở nơi đầu sóng ngọn gió, lại vĩnh viễn có nỗi u buồn cô không thể hiểu , còn cô cần một vòng tay ấm áp, cô cũng muốn bước vào thế giới của anh...Nhạc Tuyết: Vì sao phải đồng ý muốn lấy em làm vợ..Nghê Giáng Trần: Con người thủy chung là muốn kết hôn...Giáng Trần: Yêu một người so với được yêu càng hạnh phúc hơn...Ngoài cửa sổ, ban đêm yên tĩnh, từng bông tuyết rơi rơi, rơi vào bụi rậm.Nhạc Tuyết: Giáng Trần, làm sao có thể cùng anh vĩnh viễn ở chung một chổ....Giáng Trần: Hãy xem anh là người đàn ông bình thường để dựa vào...Giáng Trần: Nhạc Tuyết làm sao có thể càng ngày càng xem em là bảo bối...Nhạc Tuyết: Hãy để em làm công chuyện nhà, để em làm một người vợ bình thường, để cho em yêu anh so với được yêu càng hạnh phúc hơn.Trong cuộc sống có lẽ sẽ bỏ qua rất nhiều chuyện, chuyện duy nhất không sai chính là cùng em yêu nhau.…
Sẽ không có gì xảy ra nếu chúng ta gặp nhau,con tim em không đập nhanh mỗi khi nhìn chị.Và mọi kí ức đau thương này sẽ không đến với cả hai chúng ta.Joohyun...nàng có quá khứ đau buồn,nàng tự tạo ra một lớp rào cản xung quanh,khiến tính nàng giờ đây lạnh lùng,buồn bã.Seulgi..Từ nhỏ ba mẹ đã bỏ cô mà đi biệt tích,cô trở thành người đi ăn xin khắp các Seoul,trong một đêm mưa,cô đã gặp nàng,và được nàng mang về nhà…
"Ngay từ đầu, người anh yêu, vẫn luôn là em."--- • ---Pairings: Park WooJin x Lee DaeHwiCategory: Hiện đại, teenfic, OOC, HEStatus: On-goingDisclaimer: Các nhân vật không thuộc người viết, không áp dụng vào người thật và không có mục đích lợi nhuận.Note: Xin đừng đem đi đâu, hay chuyển ver, đạo nhái dưới bất kỳ hình thức nào.P/S: nổi hứng viết cho vui thôi ạ, nên tình tiết sẽ đi rất nhanh nha.…
Truyện do YULING dịch''Đã bảy năm rồiNhưng lại không thấy một câu từ biệtTrong chùa này cũng không có một đóa hoa bỉ ngạn nàoChỉ còn duy nhất một cây bồ đề mà thôi Ta hỏi đức phật của taTẠI SAO Người lại độ ta mà không độ nàng cơ chứ?Tại sao vậy?''..........Phật độ ta vì trong lòng ta có phậtPhật không độ nàng vì trong lòng nàng có ta.....…
Nhà mình có hai con gấu bông. Một vàng, một trắng. Từ nhỏ, không biết có nên gọi là sáng tạo hay dở hơi, mình đã tự mình nghĩ ra cả trăm câu chuyện xung quanh hai con gấu này. Có vài câu chuyện khá hay, một vài thì khá khác người, nếu không muốn nói là dở người. Và hầu hết là tục, tục vô cùng. Cho nên, mình khuyến cáo, câu chuyện này không phù hợp với những ai cuồng ở sạch hay những người tự cho mình là thanh niên nghiêm túc. Những câu chuyện này chỉ nhằm để giải trí, không có ý bôi nhọ bất kì cá nhân hay nhân vật nào. Chỉ số bẩn bựa cực kì cao. Thế nên, mong các bạn cho ý kiến và đừng nói mình biến thái, tội nghiệp.Nhớ cmt nha~~~…