Văn ánTại khách sạn ROSE, tầng 8 phòng 801 phòng dành cho Tổng thống có một cô gái mặc bộ đồ đen bó sát cực kì quyến rũ dường như cô đang tìm kiếm một thứ gì đó. Đôi mắt xanh lam lạnh lùng quan sát cẩn thận xung quanh, đáy mắt cô loé lên một tia nguy hiểm khi nhìn thấy một vật nhỏ được nằm gọn trong túi áo vest được đặt ngay ngắn trên chiếc ghế sofa gần đó, khoé môi cong lên cô nhẹ nhàng đến gần vừa định chạm tay vào túi áo thì đột nhiên vang lên tiếng mở cửa cùng giọng nói của hai người đàn ông...…
"tình cảm thì vẫn ở đó nhưng sao người đã đi rồi...tại sao?" dựa theo câu hát "sao đôi tay chưa buông đôi chân em đi rồi" • Call its name "Điều Khác Lạ" au : Yoon199393 Được au loé ra ý tưởng khi nghe Điều Khác Lạ - Đạt G x Ngọc HALEYY 🎵start : 202052 finish: ...?...…
Converter: Mễ TrùngVăn án:Nàng là 21 thế kỷ kim bài đặc công, ý nghĩ thông minh, thân thủ nhanh nhẹn, bảo hộ tình báo, dò hỏi chính khách, bị bầu thành tình báo đặc công cục đệ nhất nhân.Hắn là cổ đại một cái mặt lạnh Quân Vương, vô tâm, bình tĩnh, cơ trí quyết tuyệt, tàn khốc vô tình, tuyệt tình tàn bạo.Làm hiện đại cao cấp kim bài đặc công hóa thành lãnh cung trung bị hại tử tiểu oán phụ, mở to mắt, nàng lạnh lùng con ngươi lý lòe ra một đạo quang.…
Bạn đã bao giờ tự hỏi người có tình yêu thương, người có đức vị tha và tâm hồn đa sầu, đa cảm sẽ nhận phải "kết cục" gì chưa? Ta sẽ nghĩ ngay đến những may mắn to lớn mà họ gặp được bới "ở hiền gặp lành". Nhưng đôi lúc, chính họ lại là những cánh bướm bị bỏ quên, những chiếc khăn đã xù lông đang lăn lóc ở một chỗ và chỉ có người chân thành yêu họ mới có thể luôn dõi theo họ dù là đã lở loét vết thương. Một cô gái nhường nhịn cho cả thế giới để rồi nhận lại sự hờn dỗi vô cùng của người kia. Lý do ngớ ngẩn thật ra lại rất cảm động.…
Tui viết Fic này trong lúc rảnh rỗi. Nghỉ hè ở nhà chẳng được đi đâu chán quá mà không biết làm gì luôn. Lại ngoi lên đây chìm đắm trong thế giới riêng mà mình tạo ra vậy. Chưa biết là sẽ viết theo thể loại chuyện như thế nào nhưng các cậu hãy cứ theo chân tôi nhé!! Tôi sẽ viết theo dòng cảm xúc và những ý tưởng lóe lên trong đầu mình. Có nhiều chỗ sẽ rất lủng củng đó vì nghĩ đâu viết đó mà. Thông cảm hé!!!Let's go!!!Hãy ủng hộ tui nhé. Có góp ý thì cũng nhẹ nhàng với tui thôi nhé! Tôi ưa ngọt, không chịu được ngược đâu mà!!…
Bạn sinh ra chính là người thuộc cõi linh thiêngNhưng trước khi là thần thì bạn chính là tập sự thần..."Hehe... cuộc đời thật đáng sống"Bạn vừa sáng lóe đôi mắt vừa nghĩ về một ngàn không trăm linh một viễn cảnh về một vị thần và ác thần ở nơi bạn thực tậpBạn là một tập sự thầnNhưng đồng thời bạn cũng là một con hủHành trình soi hint của bạn ở cõi thần linh bắt đầu…
Vốn là một cô nàng xinh đẹp được xinh ra trong một gia đình giàu có của thế kỉ 22 nhưng nay lại gặp một biến cố mà xuyên qua thời không trở thành quý nữ của dòng dõi quý tộc trực thuộc hoàng gia. Vốn tưởng rằng cuộc sống sẽ mở đầu một chương mới tốt đẹp hơn nhưng làm gì có cuộc sống nào dễ dàng. Sóng gió ập đến bất ngờ, thanh gươm ánh sáng lóe lên phản chiếu ánh trăng rọi lên dung nhan anh tuấn, ánh mắt chàng nhẹ nhàng dừng lại trên gương mặt trắng bệch của nàng kia, trong đầu nàng ấy hiện lên nhưng hình ảnh mơ hồ, liệu đây có phải là định mệnh?…
Những mẫu chuyện nhỏ hằng ngày của các bạn nhỏ.Nơi trí tưởng tượng bay cao khi mà Tiếu Tiếu có ý tưởng nhưng lại bất tài không thể viết thành một câu chuyện hoàn chỉnh hoặc là một mẩu chuyện nhỏ chợt lóe lên trong đầu :))Khó mà miêu tả được Tiếu Tiếu chỉ là tay mơ thôi a~Hành văn lũng cũng, không logic, sai chính tả cùng với hàng tá tá vấn đề cần mọi người cho lời khuyên. Nên là Tiếu mong mọi người nếu vô tình lướt ngang qua ghé dô nhà Tiếu và cho Tiếu xin ít góp ý để ngày càng hoàng thiện hơn nha!Tương tác của mọi người là động lực cho Tiếu đó uvu…
-Ta sẽ không để các ngươi sống yên đâu! Lũ khốn. Ta sẽ khiến các ngươi sống không bằng chết sẽ không để các ngươi như ý nguyện đâu đồ ch** ch**t-Trong ngục tối ẩm ướt ấy một cô gái xinh đẹp mang mái tóc xanh tím tựa bầu trời đêm và đôi mắt hồng đào ấy bỗng loé sáng lên tia đỏ lạnh lẽo đến đáng sợ , giọng nói thanh nhẹ ấy nói lên nhưỡng điều đáng sợ mà không ai ngờ được sẽ phát ra từ miệng nhỏ của cô gái mỏng manh ấy! --------------Con hãy trở thành hoàng nữ cao quý nhất đế quốc , là người phụ nữ tuyệt vời nhất lục địa này- Ả nắm lấy tay…
Thân là hỏa bạo võng du 《 diệt khải 》 một thế hệ nữ thần Cửu Họa! Duy nhất một cái tễ thân bảng đan tiền mười nữ ngoạn gia! Nữ nhân trung thứ nhất, nam nhân trung thứ bảy, luôn luôn đều là thần bình thường tồn tại, thế nhưng bị nhà trai hoa 500 kim cưỡng chế ly hôn! Cái này gọi là nữ thần tình Hà Dĩ kham! Cái này gọi là làm một trận quá đàn cái đánh quá bản sao lão các người chơi thấy thế nào nàng? Cái này gọi là mới vào trò chơi tác phẩm nghệ thuật xuất sắc tiểu chính thái nhóm thấy thế nào nàng! Nữ thần tâm tình không tốt, không thể nhẫn, chỉ có thể tàn nhẫn! Vì thế, một thân lóe sáng trang bị phong tao đại thần Quân Khanh đánh lên lửa giận ngập trời Cửu Họa nữ thần...…
Nhân vật chính: Cung Hàn ( nam), Mạc Hân Vi ( nữ )Bạch thỏ sẽ luôn của tổng tài Cung Hàn : ( người độc thân hoàng kim) bao phụ nữ mong muốn nhưng anh luôn xem phụ nữ là một công cụ để phát tiết. Cho đến một ngày anh đã gặp một người phụ nữ, cô ấy đã hiểu lầm anh và sau đó đã cho anh một cái tát như trời giáng mà chưa bao giờ anh được nhận lấy. Anh cảm thấy tức giận nhưng lại có một ấn tượng rất đặc biệt về người con gái đó, người con gái đó chính là Hân Vi. Một ý nghĩ lóe lên trên đầu anh gằng sẽ gặp lại cô ấy và sẽ khiến cô ấy phải trả giá vì cái tát nay. Tình yêu muôn màu I love you ≧﹏≦💟💟💟💟💟…
Tác giả này mình khá để ý tuy tích phân bộ nào cũng thấp không quá cao nhưng ưu điểm là viết gì hoàn nấy không vì viết ít ng xem mà nản bỏ cuộc nửa chừng o.o. bút lực thì tầm trung vả lại gu công thụ không tô .Chủ thụ : xuyên việt bình phàm cơ trí thụ x đơn thuần ngạo kiều biến trung khuyển công.trạch đấuMột sáng xuyên qua, thành người khác nam thê không nói, cũng bởi vì 'Trượng phu' là con thứ mà chịu khổ tính toán phân gia, chỉ còn dư lại một gian mặt tiền cửa hiệu dùng cho mưu sinh. Nhưng là hắn tay chân không chăm chỉ, bả vai không thể gánh tay không thể nhấc, làm ăn liên tính sổ đều sẽ không, làm sao mưu sinh? Cái gọi là 'Trượng phu' càng là chỉ hiểu được sống phóng túng, mười phần quần áo lụa là con cháu, căn bản là không có cách nuôi sống hai người. Hàn An Nhiên trảo phá đầu nghĩ đến rất lâu, bỗng nhiên linh quang lóe lên, tưởng đến bản thân sẽ làm sự tình -- ca hát. Hắn có thể lên đài hiến xướng, có thể mở một nhà KTV, tổ chức một tràng tuyển tú, thậm chí mở buổi biểu diễn ! Từ dân ca đến tình ca, từ một người thanh xướng, đến song nhân hát đối, lại đến nhiều người tổ hợp xướng, từ thực lực phái đến thần tượng phái, dù cho là ban nhạc cùng sân khấu kịch cũng không là vấn đề ! Thanh tàng cao nguyên, mặt đất phi ca, mặt trăng đại biểu ta tâm, ngọt ngào, bởi vì ái tình, bên ngoài ngàn dặm, luôn có một khoản thích hợp ngươi ! Những này đều không thích? Không liên quan, tiếng Anh ca thế nào? Tiếng Nhật ca, Hàn văn ca cũng không sai a, Thái văn ca đồng dạng có ý tứ, tuyệt đối bao quân tho…
Hạng gia suy tàn, Hạng lão từ vị quan thanh minh tốt thành tham quan người người chửi đánh, Hạng Nghi mang theo đệ muội tuổi nhỏ không chỗ nương tựa, sống gian nan qua ngày. Nàng tìm tới con trưởng thế gia đại tộc Đàm thị, Đàm Đình trước kia có hôn ước,tự mình đưa đến cửa Đàm gia. Việc này truyền ra, không người không trào phúng nữ nhi Hạng gia vì tính toán, leo lên Đàm gia, đến mặt mũi cũng không cần. ...Đàm Đình chưa bao giờ thấy qua vị hôn thê xuất thân từ gia đình tham ô này, lần đầu gặp nàng, chính là nàng cầm hôn thư tìm tới cửa nhà mình. Đàm Đình không vui lắm, nhưng cũng lưu loát nhận việc hôn nhân. Sau khi cưới, bọn họ cũng không có lời nào để nói. Hắn chỉ thấy nàng trông coi Đàm gia khắc nghiệt nhiều quy củ, lúc sáng lúc tối, quản lý việc bếp núc, chiếu cố người trong gia đình, thay hắn kéo dài huyết mạch... Nàng chưa từng lộ ra tâm tình gì, hắn liền cũng không có ý tìm kiếm. Hắn nghĩ, chỉ cần nàng không giống cha nàng tham lam vô độ, hắn không phải là không thể cùng nàng tiếp tục chung sống.Thẳng đến có một ngày, hắn nhìn thấy người bên ngoài cùng nhau nói đùa Hạng Nghi. Nàng mặc y phục mộc mạc , toàn thân không có mấy món đồ trang sức, thấy rõ trong mắt lóe lên ánh sáng ôn hòa, an tĩnh đứng ở trong đám người, sạch sẽ lại loá mắt. Đàm Đình sửng sốt một chút. Có thể tại nàng nhìn thấy hắn, một cái chớp mắt, trên mặt ý cười nhu hòa, bỗng nhiên biến mất...Đọc nhắc nhở: ★ chua ngọt miệng cổ ngôn 1v1SC, trước cưới sau yêu, đánh mặt truy vợ. ★ văn phong tiểu chúng trước chua sau ngọt, khôn…
... Cánh cửa gỗ cũ kĩ chậm rãi mở ra. Bên trong là một mảng đen xì đặc quánh vô tận.Những bóng hình mờ nhạt như ẩn như hiện dưới vạt áo dày cộm của bóng tối, và nơi tận cùng của đêm đen ấy, sắc bạc lạnh lẽo của kim loại lóe lên, lạnh buốt tới rợn người.Thập tự giá. Một cây thập tự giá lộn ngược to tổ chảng.Mẹ nó, có cần làm màu thế không hả?!Khúc trường ca của bóng đêm vang lên, lởn vởn mãi quanh tai, giống như một khúc cầu siêu, lại cũng giống như một bài ca nguyền rủa, ăn sâu mãi vào trong tiềm thức tôi, đến mức dù có dùng giẻ sắt mà cọ đến nát tay đi chăng nữa cũng chẳng thể xóa sổ nổi.Đến bây giờ, tôi vẫn còn nhớ như in cái bài ca chết tiệt ấy.Giai điệu rất nhẹ nhàng, lại dễ thuộc nữa, giống như một bài đồng dao vậy.Khúc đồng dao của điạ ngục..."Xé xác nó đi, róc thịt nó đi, dù chỉ là một mẩu xương cũng không được phép để lạiKhông có vị tha, không có bao dung nhân hậu, chỉ có dục vọng chi phối cả tâm canNguyện ước của người là mệnh lệnh của taHãy trao cho ta thứ người trân quý nhất, ta sẽ dâng cho người trái cấm ngọt ngào nàyNguyên tội, bản tội, 108 tội ác của nhân loại...Tham lam, cao ngạo, phẫn nộ, hờn ghen, ác thực, biếng nhác hay dục vọngHãy cùng ta, đi đến chốn cực lạc của Ác ma..."Bước lên một bước, là bóng đêm vô tận. Lùi xuống một bước, là ánh dương ấm áp ngọt ngào. Dụng ý ra sao, đã quá rõ ràng.Một bước, hai bước, rồi ba bước...Cánh cửa gỗ nặng nề đóng sầm lại sau lưng.Tôi cứ thế vô thức tiến về phía trước, như một con rối khôn…
Trong một căn phòng trống, ánh đèn huỳnh quang vỡ nát, từng tia sáng lập lòe như hơi thở yếu ớt của một thực thể đang lụi tàn. Không gian bốc lên mùi ẩm mốc của những tháng năm bị giam cầm trong câm lặng. Ở góc phòng, chiếc bàn gỗ mục nát, phủ đầy bụi và giấy nháp lộn xộn, là nơi tôi ngồi viết những trang nhật ký đời mình. Từng dòng chữ là sự chắt lọc giữa lý trí và điên loạn, giữa hiện thực và ảo giác, giữa ánh sáng mờ nhạt và bóng tối đặc quánh đang dần nuốt chửng mọi giác quan.Câu chuyện bắt đầu từ giấc ngủ bị đánh cắp.Tôi không còn phân biệt được đêm và ngày. Những viên thuốc ngủ được đặt ngay ngắn bên cạnh cốc nước lạnh, như một lời mời gọi mỉa mai. Nhưng dù có nuốt xuống bao nhiêu viên, giấc ngủ vẫn chỉ là một lời hứa không bao giờ được thực hiện. Đêm nối tiếp đêm, tôi trôi dạt vào một thế giới mà ranh giới giữa hiện thực và ảo giác tan biến như sương mù bị gió cuốn.Trong bóng tối, đôi mắt của những bóng đen hiện ra. Chúng là những con chó. Không, chúng là những cái bóng đội lốt chó. Mắt chúng không sáng mà đục ngầu, như những vũng nước bị bỏ quên trong một cơn mưa cũ kỹ. Chúng không sủa, không rên, chỉ đứng đó, nhìn tôi, chờ đợi điều gì đó mà tôi không dám đoán.Giấc ngủ là sự giải thoát nhưng cũng là nhà tù. Những viên thuốc ngủ mang dáng hình của niềm hy vọng nhưng đồng thời lại là kẻ phản bội, đẩy tôi xuống vực thẳm của những giấc mơ tan vỡ. Mỗi đêm là một cuộc vật lộn giữa ý thức và vô thức, giữa việc chìm vào một giấc ngủ không đáy hay đối mặt v…
Văn ánTrong truyền thuyết trấn thủ thiên địa trật tự Thần Quân quanh năm ngồi ngay ngắn Thương Thiên bên trên, mắt lạnh quan sát ba ngàn thế giới thị phi ân oán, chí công chí chính, đại ái vô tình. Một tay chấp phán một tay chấp phạt, thần uy như ngục không dám khinh phạm !Thẩm Lân: Này không khoa học ! Vì cái gì đến phiên ta liền phải suốt ngày nơi nơi chạy? ![╯‵□′]╯︵┻━┻Thư Linh:/ cười trộm bởi vì Thần Quân ngươi không thủ hạ a !Thẩm Lân: Ngươi nói gì?→_→Thư Linh: Ách...... Ta nói Thần Quân ngươi là ta nam thần ! Các ngươi nói là không là? !~[≧▽≦]/~A Vũ: Ách? Ân ! ! !Chúng tội phạm: Nam thần cầu lòng từ bi !QAQVì thế, một tòa pháp điện, một tòa ngục giam, Thanh Nhã thần minh, tuần tra nhân gian......Đây là một giảng thuật thần chi vi thần cố sự, hướng đại gia giảng thuật một tại trong cảm nhận của ta thần minh.Dùng ăn quy định: Này thiên văn bản tới là tưởng viết vô cp tới, nhưng mỗ một buổi tối đột nhiên linh quang chợt lóe toát ra một thực manh ngạnh, vì thế tác giả liền đem nó sửa vi đam mỹ ....[ biểu chụp ~QAQ]Bất quá văn này lấy kịch tình vi chủ, chính là có diễn cảm tình cũng sẽ không rất nhiều, không thích thỉnh điểm ×Nam chủ công ! Nam chủ công ! Nam chủ công ! Nghe nói chuyện trọng yếu muốn nói ba lần = ̄ω ̄=Văn này 1v1, lược dưỡng thành ~~~~ xem ta đứng đắn mặt o[ ̄ヘ ̄o]Nội dung nhãn: Truyền kỳ vô hạn lưuTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Thẩm Lân ┃ phối hợp diễn: A Vũ, Thư Linh, Thương Niệm đẳng ┃ cái khác:…
Tên fic: Ngày Ấy...Tôi Đã Lạc Trôi Đến SM:vTác giả chính: Yuu ♥︎ (@I_am_Yuu-Chan)Ngày Bắt Đầu: Thứ 2- 15 - 7 - 2019.Ngày Hết:Thứ ? - ? - ? - ? Thể loại: Hài-Bựa-Xuyên Không-Viển Tưởng-Creepypasta-...Nhân vật chính:+Y/n (Mặc Định Là Nữ)Note: Đọc hay không thì tùy! Muốn đọc thì nhích! Không thích thì biến! Không tiễn~ Và Yuu không mong muốn có mấy thánh chùa vào nhé~\\\٩(๑'^'๑)۶//// ____________________________________Người ta thường nói:Đời người chỉ nên có 2 lần khóc! Đó là vào lúc mới sinh và lúc kết hôn! Wait A Second? Đó chỉ là câu nói dành cho dân nước ngoài thôi! Còn Việt Nam thì khác! Làm người nhất là lúc làm học sinh! Sẽ phải rơi lệ rất nhiều:vvĐời Học Sinh Đếch Sợ Giáo Viên! Đếch Sợ Giám Thị! Càng Đếch Sợ Hiệu Trưởng! Sợ Mỗi Hai Ngày Và Hai Thứ... Chính là Ngày Đi Thi - Ngày Họp Phụ Huynh:ĐCây Chổi Của Mẹ Và Cây Roi Của Ba:'>Y/N cũng không ngoại lệ:vLúc đang ôn thi thì lũ bạn loèn lôi cổ đi sa đọa:<Cuối cùng khi nhận lại đống điểm. Cầm lấy tờ giấy báo điểm mà tay cô run lên bần bật. Toát cả mồ hôi. Vừa lập ra được kế hoạch hoàn cmn hảo để thủ tiêu đống tàn dư nghiệt ngã sau kì thi... Thì Vâng! Cô giáo báo tuần sau Họp Phụ Huynh...*-*Y/N NÀY MUỐN CHẾT AAAA!! Năm trước7-8 thì bị đè đầu ra bắn rap dizz:/Năm rồi toàn full 6 thì bị vả lệch mặt:[Năm nay Nát vcl ra không biết bị sao nx:|How About Ăn Loèn? :)…
Sách đăng các thông tin về sản phẩm để phục vụ cho việc kinh doanh của mình mà thôi.Các bạn không liên quan đến việc làm ăn của mình và không có nhu cầu tìm hiểu sản phẩm có thể bỏ qua.Các thông tin trong sách tập hợp từ nhiều nguồn: trên web, từ công ty và từ các nhà phân phối khác.Chỉ một số ít là trải nghiệm của bản thân mình.Các sản phẩm trong sách:- Amway.- Herbalife.- Lô Hội (Forever Living).- Organo Gold.- Nuskin.- Thiên Sư (Tiens).- Tupperware....…
Tác giả: Giới MạtThể loại: huyền ảo, ngôn tìnhTình trạng: Đang sáng tácTóm tắt: Câu chuyện tiếp nối Thiên tài tiểu độc phi, nữ chính là Hiên Viên Yến - con gái của Hiên Viên Dạ và Hàn Vân TịchNàng là tuyệt thế vô song dược học thiên tài, tay cầm Dược Vương bảo đỉnh, một sớm xuyên qua, thế nhưng thành ngự dược phòng hèn mọn nhất tiểu dược nô. Y sư làm khó dễ, công chúa khinh nhục, liền vị hôn phu đều tới cửa muốn từ hôn? Không sợ, dược đỉnh nơi tay, thiên hạ có ta. Đỉnh cấp phương thuốc tiện tay cầm, quý hiếm dược liệu tùy tay lấy, trừng điêu nô, đấu mật thám, trị hoàng đế, cứu Thái tử, kinh tài diễm diễm, lóe mù chúng mắt chó. Một đạo thánh chỉ, dược nô biến thành Tĩnh vương phi, đến vô biên sủng nịch, tôn không thể phạm. Từ từ, quyền khuynh triều dã Tĩnh Vương điện hạ không phải nói tốt cấm dục hệ sao? Thế nhân ngôn, Vương phi có dược. Nhưng mà......…