"Là anh sai... vì không chịu tin em. Anh để cơn ghen lấn át lý trí, để tự tôn dày vò trái tim mình, để em một mình đối mặt với tất cả...""Em cũng sai... em không nên im lặng, không nên để anh hiểu lầm lâu đến vậy... Nhưng em sợ. Em sợ nói ra, anh sẽ càng ghét em hơn."…
"Từng ngày trôi qua, bóng tối vẫn bao vây lấy anh, trói buộc anh trong những xiềng xích vô hình của nỗi cô đơn và tổn thương. Nhưng hyeonie à anh có biết không? Thế giới của em cũng chưa từng có ánh sáng... cho đến khi em gặp anh."- jihoon…
TRUYỆN CHUYỂN VER VỚI MỤC ĐÍCH PHI LỢI NHUẬN. CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG ĐEM RA NƠI CÔNG CỘNG.--------------------------------------------Tác giả: Tam Thiên Phong Tuyết (三千风雪)Tên gốc: Trọng hồi ngã ba đích cao trung thời đại (重回我爸的高中时代)Thể loại: ABO, thanh xuân vườn trường, phú nhị đại giáo bá sa điêu mỹ nhân công x cao lĩnh chi hoa soái bức học bá thụ, A x O, thụ là A phân hóa thành O, cp chính là ba mẹ…
#2em trồng trong anh một bông hoa, thật xinh đẹp, nhưng anh không thể thở được em à......thể loại: hanahaki!auwarning: lowercasenói trước là mỗi chap của fic này sẽ rất là ngắn ah~~written by hanbinlover_05…
Fanfic được sáng tác bởi @hungmachobibo thuộc Project fanfic/fanart Choker - Summer Day & Night.Tác phẩm sẽ được đăng tải vào lúc 7h tối ngày 3/7/2025…
"Hiemal" có gốc từ tiếng Latin nghĩa là "Những điều thuộc về mùa Đông". "Hiemal" là bất cứ điều gì xảy ra vào mùa Đông. Ví dụ như tình yêu của đôi ta chẳng hạn !…
❝ Thế giới của hắn tưởng chừng sắp bị bao phủ bởi một màu đen kịt mòn lói về. Rồi anh xuất hiện, như vầng hào quang ấm áp rọi chiếu xuống tâm hồn u ám, chữa lành vết thương rách tả tơi trong thế giới nơi hắn. Phải chăng anh chính là món quà quý giá nhất mà thượng đế đã ban tặng cho hắn?❞➝warning: ooc, m.✿ written by chrysliconre.…
Anh Deft bị ngược và hành trình đi tìm hạnh phúc của ảnh. Học cách làm vợ là từ một Omega kiêu ngạo, đỏng đảnh vì Jihoon mà trở nên thấp bé và muốn làm vợ ẻm. Nói chung đọc i truyện hay lắm…
Lấy cảm hứng từ bài hát "Sau này hãy gặp lại nhau khi hoa nở ". Gặp lại nhau khi mùa hoa nở nhé Bây giờ còn giữ lời hứa xưa kia vẫn đây Gặp lại nhau khi mùa hoa nở nhé Bây giờ hoa tuôn từng dòng nước mắt....…
văn phong lủng củng sẽ không hợp ý với một số người đọc(人 •͈ᴗ•͈)Cậu út nhà họ Trịnh và cậu út nhà họ Lý_______________________Sau khi sinh xong Sang Hách đang nằm trên giường bệnh đôi mắt lim dim, nhìn Trịnh Chí Huân đang bế bé con cười đến tít cả mắt. Hắn thấy anh mệt nên để con xuống nôi rồi đi đến bên anh, lấy tay mình đan vào tay anh. Trịnh Chí Huân dịu dàng hôn lên trán Lý Sang Hách.-"Cực cho anh quá rồi. Thương anh chết mất thôi, anh uống nước chứ em rót cho anh nhé?" Không đợi Lý Sang Hách đáp lại Trịnh Chí Huân đã nhanh chóng rót nước vào ly, thay vì đưa cho Sang Hách thì hắn lại uống trước. Nhưng hắn không nuốt ngụm nước đó mà ngậm lại.Trịnh Chí Huân quay qua hôn Lý Sang Hách truyền nước qua cho anh. Sang Hách cũng đáp lại hành động đó của Trịnh Chí Huân, hôn xong anh dùng chút sức mình có khẽ đẩy hắn ra.-"Anh mệt lắm Huân. Nhưng mà con của chúng ta như nào, có xinh xắn không Huân." Trịnh Chí Huân cười toe toét nói với anh:-"Con chúng ta xinh lắm, đáng yêu giống anh đó vợ."_________________Qua hôm sau Lý Sang Hách đang nằm thì thấy mình chảy máu liền hét lớn:-"Huân ơi.. Cứu anh... Kêu bác sĩ mau đi Huân ơi." Trịnh Chí Huân nghe anh hét như vậy chạy vụt đi kêu bác sĩ đến. Khi bác sĩ kiểm tra liền bảo:-"Cậu Hách bị băng huyết rồi phải mau đưa vào phòng cấp cứu!" Tai hắn khi nghe từ "băng huyết" như bị ù đi, ở ngoài phòng cấp cứu hắn cứ đi đi lại lại. Trong lòng luôn vái trời cầu phật hãy cứu lấy người hắn thương.…