【ĐM/Edit】Nhân Vật Chính Trời Định Đang Online - Ninh Dung Huyền
Một câu chuyện niên hạ đáng yêu…
Một câu chuyện niên hạ đáng yêu…
Fake situation ❗️❗️❗️Truyện viết về cuộc sống thường ngày nhẹ nhàng, ngọt ngào cũng không kém phần thú vị của 3 ba con Quang Anh, Đức Duy, và cậu con trai Duy Anh 5 tủi 🫠🫠…
Roku22…
Captain vẫn là Captain Boy,chỉ là hoàn thiện hơn mà thôi.…
我等你到三十五岁 - Em đợi anh đến năm 35 tuổi Tác giả : Nam Khang Bạch KhởiNgười dịch / Edit : Snowie...----------Quyết định đem truyện này về Wattpad khá là tình cờ, bởi vì lúc ấy Gai đang lướt youtube và chợt thấy bài hát "Em đợi anh đến năm 35 tuổi" hiện ra ở một góc nho nhỏ, vì tò mò, có lẽ là duyên phận, mình click vào và nghe hết bài hát ấy, đau lòng, cảm thương thật sự. Rồi mình tìm mọi thông tin về bài hát ấy, và cái tên Nam Khang hiện ra. Và mình quyết định, đem câu chuyện của anh về đây. Để cho tất cả mọi người đều được đọc lời văn của anh, một con người với trái tim tha thiết yêu và được yêu nhưng đã ra đi mãi mãi...…
chuyện kể về một em người yêu siu mê kẹo bông và anh người yêu siu mê em người iu....…
Em yêu anh từ rất lâu , anh yêu cô ấy cũng từ rất lâu , cô ấy không còn nhưng tình yêu của anh vẫn còn đó .Hắn yêu em dù biết em không dành tình cảm cho hắn , hắn bên em ầm thầm , lặng lẽ dần dần bên cạnh em mong rằng em sẽ một lần quay đầu nhìn hắn .Đến cuối cùng lựa chọn của em là gì ? Sẽ tiếp túc bước về phía anh hay là quay đầu về phía hắn ?Anh - Quang Anh Hắn - Đăng Dương Em - Đức Duy…
Vô thanh hí 1938Tác giả: Phong Hoa Tuyết DuyệtDịch: QT ca ca Edit: Minh Du (với một niềm yêu thương đầy khói lửa)Thể loại: đam mỹ, cường cường, Trung Hoa Dân Quốc, chiến tranh Trung-Nhật.Tình trạng bản gốc: 34 chương (hoàn).Note: Bản dịch này không mang mục đích thương mại và chưa được sự đồng ý của tác giả.Đọc bản không-đầy-đủ-hơn nhưng xí xớn với editor hơn tại Minh Du wordpress ❤…
"Chàng không phải là tân lang , người mà ta đã từng hẹn ướcNgẩng đầu rồi khóc với trăng kiếp này ta mất người yêuChàng không phải là tân lang,, người mà ta ngỡ sẽ bái đườngPháo hoa trước kiệu hồng nhưng ta phải theo chồng chàng đừng vương vấn tình xưa".....Còn nợ em muôn ngàn lời hứaNợ em cả áo hoa thiệp hồngNợ 1 đời chăm sóc em , nợ ngày vui 2 chữ vu quy…
"Nguyễn tổng thích vị thư kí của mình đến nỗi nhân viên cả công ty đều biết...ấy vậy mà cậu thư kí kia chẳng thèm ngó ngàng đến vị chủ tịch kia. Một cái liếc mắt cũng không"- Quang Anh, cậu không cưa được crush liền lôi bọn này ra hành hạ?-Nhưng cậu ấy...cậu ấy lạnh lùng quá...huhuhu-Nín...để mẹ Kiều nghĩ cách-Hức....nhớ thư kí Hoàng rồi- Tôi nghĩ là bản thân đã rung động với anh rồi sếp-Thật không chàng thư kí của tôi?-Thật đó...nên là anh đừng bày trò nữa, tôi "đổ" anh rồi…
textfichội bế em Duy và Quang Anh…
Truyện: Chia tay năm thứ tư (分手第四年)Hán Việt: Phân thủ đệ tứ niênTác giả: Nhị Cửu Hám Đăng (二九撼灯)Edit: NananiweNguồn: Tấn GiangWordpress: https://nananiwe.wordpress.com/2021/08/29/chia-tay-nam-thu-tu-nhi-cuu-ham-dang/Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, song khiết, gương vỡ lại lành, vườn trường, chủ thụ, nhẹ nhàng, đoản văn, đô thị tình duyên, 1×1, HEĐộ dài: 16 chươngTình trạng: Hoàn thành (18/08/2021 - 29/08/2021)Nhân vật: Cận Chước x Lâu Duyên Bốn năm, Lâu Duyên vẫn ở đây, Cận Chước quay đầu lại là có thể nhìn thấy.Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, chỉ đăng duy nhất trên @Nananiwe. Xin đừng mang đi đâu, xin đừng đọc ở những trang reup. Xin cảm ơn.…
"Duy Khánh, anh thích em.""Gì dãy ông nội, mệt thấy mồ rồi còn giỡn, lẹ lẹ dọn đồ đi về kìa."Chuyện anh nhạc sĩ tỉnh tò bé Dâu khi concert D-1 vừa kết thúc chưa đầy một tiêng.…
Tên truyện: Bàn Hạ Tình Yêu (Tình Yêu Dưới Bàn)Tác giả: Bán Đảo Thiết HạpEdit: anhii79 Thể loại: nguyên sang, hiện đại, tình cảm, niên thượng, trưởng thành, nghiệp giới tinh anh, 1vs1, HEĐộ dài: 64 chươngCông vừa quyến rũ vừa câu dẫn, rất biết cách trêu chọc vợ (Phó Đài Sầm) x Thụ có vẻ cấm dục, nhưng thực ra riêng tư cái gì cũng biết (Hạ Xa Vũ)Giới thiệu:Quản lý Hạ Xa Vũ được công ty cử đi đàm phán mua bản quyền với tác giả nổi tiếng khó tính Phó Đài Sầm."Chín phần trăm cho anh?""Không thể nào, tôi sẽ không bán.""Mười một phần trăm?" Hạ Xa Vũ không cho phép phản bác, "Không thể nhiều hơn nữa..."Lời còn chưa dứt, biểu cảm trên mặt cứng lại, dưới bàn cảm nhận sự cọ xác ở chân, mập mờ khó tả."Không thể nhiều hơn nữa sao?" Phó Đài Sầm hỏi lại, khuôn mặt anh tuấn dưới cặp kính gọng vàng nở nụ cười, "Tối qua em đâu có nói vậy."....................................................Phát hiện ra trong rượu của đại tác giả Phó Đài Sầm bị bỏ thuốc, giữa việc xem trò cười và bảo vệ danh tiếng của tác giả ký hợp đồng với công ty, Hạ Xa Vũ đã chọn cái sau.Nhưng cậu không ngờ rằng, cậu đã dùng chính bản thân mình để bảo vệ."Những miêu tả phóng túng nhất trong sách của anh cũng không bằng em."…
Ước mơ của anh là sự nổi tiếng, là sân khấu , là tiếng reo hồ , là âm nhạc ước mơ của em là anh , là tình yêu của anh , là được bên cạnh anhthanh xuân của anh là sự nghiệp, là hết mình vì âm nhạcthanh xuân của em là sự chờ đợi anh , là tình yêu dành cho anh____________Quang Anh yêu em chứ ? Anh yêu em , chỉ là anh chọn sự nghiệp ! Đức Duy yêu anh chứ ? Đức Duy yêu Anh của em chứ không phải yêu Rhyder của mọi người !Mọi người cũng đón xem fic mới nhó , đây chỉ là truyện ảo , mọi người xem cho vui hoi nhé !…
múa bút bởi: b. ( ͒•·̫|"chuyện mình đã định, mãi mãi bad ending."warning: lowercase, ngược công.…
Chân Thành đổi lại gì không đây?_________________________________________________LƯU Ý: + chỉ là câu truyện giả tưởng vì quá yêu cặp AnhDuy đáng yêu này.+ vui lòng không giao nộp cho chính chủ.+ không copy hay mang ra khỏi W khi chưa có sự cho phép.+ có gì góp ý thêm cho tui nhee.…
Tôi có một cuộc tình từ thời cấp 3, sau khi lên đại học thì chia tay vì cả hai đều rất bận rộn với những việc riêng của mình. Nhưng bỗng có một ngày, người yêu cũ sáng nào cũng đến gõ cửa phòng của tôi. Tôi thấy hắn ta phiền quá. Ai đó đem hắn ta đi dùm tôi được khôngggg.…
Hồi nhỏ, tôi từng cầm dao đâm chết ba...Là phòng vệ chính đáng.Cảnh sát nói thế.Năm 18 tuổi, tôi gặp tai nạn khi đi học thêm ở lớp tự học cùng bạn. Tôi bị cuốn vào một trò chơi kinh dị không lối thoát.Có lẽ vì cuộc đời cho tôi quá nhiều sự xúi quẩy, nên bây giờ tôi cảm thấy cực kỳ may mắn...…