[Fanfiction] [Rapvietss3] [ATSH] [18+]Oneshot collection. Xây/say tình chữa lành 🫦✨️LƯU Ý: - Không có nhu cầu nhìn thấy câu chữ của mình trên bất kì nền tảng với mục đích nào khác. Nếu đối nghịch tư tưởng xin mời clickback. Chủ nhà thẳng tính, hoan hỉ với người dui dẻ và toxic với kẻ xamlon :))- Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, mang tính chất giải trí. Nhân vật và hình ảnh trong truyện không liên quan đến thực tế. Mọi thông tin khác vui lòng ghé qua phần giới thiệu tiểu phẩm.…
Reup để đọc offlineTóm tắt:Bao gồm 40 truyện ngắn cho nên không có lời nhất định cho mỗi câu chuyện, chỉ là trong tất thảy cái riêng lẻ đó lại hợp thành một cung bậc cảm xúc sâu sắc gửi gắm đến mọi người. Biết đâu trong vài câu chuyện ngắn ta bắt gặp chính mình, bắt gặp ta chính là ai trong cuộc đời này. Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng...Nhịp sống hiện đại khiến chúng ta làm việc gì cũng vội vàng chưa bao giờ chậm rãi thưởng thức điều gì, cũng giống như một cuộc chạy đua của mỗi người trên hành trình sống của mình để rồi bỗng có lúc dừng chân lại suy nghĩ để ta đều thốt lên hai chữ "giá như..." Tưởng chừng như tất cả không thể quay về, vừa hoài niệm lại sâu sắc, bộc lộ được sự giản dị, chân thành của con người trong quá khứ và hiện tại. Tựa như người ta nói tuổi mới lớn mang theo nhiều nỗi buồn, thì hãy để nỗi buồn ấy có một khoảng không riêng, đóng khung và đặt ra một giới hạn cho riêng nó. Và nếu trăm năm là hữu hạn, thì sao không thật sự sống hết khoảng đời hữu hạn đó.…
Tôi vẫn nhớ như in ngày đầu gặp An. Hôm ấy tôi cùng mẹ đứng trước cửa nhà số 104, hai mắt lấp lánh tò mò nhìn cậu mèo rụt rè, nhút nhát nép sau chân mẹ. Từ đó, cậu thành cái "đuôi ngốc" nghếch của tôi, lấp đầy căn nhà nhỏ bằng tiếng cười đùa.…
Au: Neo neoRating: Mọi lứa tuổi Nhân vật: Ngô Thế Huân x Lộc HàmThể loại: Ngược , HETruyện có nội tâm sâu sắc. Chuyển từ một truyện ngắn khác. Có thể lấy nước mắt người đọc. Lần đầu làm xin mọi người đọc qua và góp ý…
Khi em sắp kết thúc cõi đời của mình, đột nhiên anh xuất hiện. Chính vì thấy anh, em lại tiếp tục con đường của mình.."Mối quan hệ thực sự của em và tên bắt cóc đó là gì?" *lưu ý: lấy idea từ bộ Manga "Sachiiro one room".**Mình có thay đổi 1 chút trong fic để không bị giống 100%*…
[GB collection | 18+] Tổng hợp oneshot/short seiries nữ công nam thụ từ soft đến sếch 🎀💦.- LƯU Ý: - Không có nhu cầu nhìn thấy sản phẩm của mình trên bất kì nền tảng với mục đích nào khác. Nếu đối nghịch tư tưởng xin mời clickback. Chủ nhà thẳng tính, hoan hỉ với người dui dẻ và toxic với kẻ xamlon :))- Đây chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, mang tính chất giải trí. Nhân vật và hình ảnh trong truyện không liên quan đến thực tế. Mọi thông tin khác vui lòng ghé qua phần giới thiệu tiểu phẩm.…
Tình yêu của BounPrem là một Boun luôn bật cười mỗi lần thấy Prem xuất hiện, và một Prem chỉ cảm thấy bình yên khi có Boun bên cạnh - như thể cả thế giới ngoài kia có hỗn loạn thế nào, chỉ cần người kia còn ở đó, mọi thứ đều trở nên dịu dàng.Và họ không phải thần, cũng chẳng phải ma - chỉ là hai kẻ cô đơn, lặng lẽ rong ruổi qua từng ngóc ngách tăm tối để tiễn đưa những linh hồn còn vương mắc trần gian.Giữa thế giới vẫn đầy âm hồn vương vấn ấy... những âm hồn chưa siêu thoát vẫn biết nói lời cảm ơn... thì hóa ra, thứ đáng sợ nhất lại là lòng dạ của kẻ còn sống.…
"Linh cảm là thứ khoa học chưa thể lý giải trọn vẹn." Anh Minh 28 tuổi, vào một lần nọ, anh cảm nhận được có một ánh mắt ác ý. Rồi số lần anh cảm nhận được nó càng nhiều. Nhưng không phải ai cũng vậy, họ có nỗi oán hận, tiếc thương, lại có hối hận.Nhưng vào một lần anh đi làm về, anh lại cảm giác được nó. Cảm giác lần này rất lạ, không có những ánh mắt, nhưng cảm xúc trong anh dâng trào và anh Minh suy nghĩ cả đêm, anh quyết định đi xem bói. Và ở thầy nói: "Là vào 12 tháng 7, anh quay lại đây, mọi chuyện sẽ sáng tỏ." Liệu anh là ai, sao chỉ có anh cảm nhận dc cảm giác đó, rồi người đặc biệt đó là ai?Cùng mình theo dõi hành trình của Minh tìm ra bí ẩn nhé. Mong bạn có một trải nghiệm trọn vẹn, vui vẻ. Đây là truyện đầu tay, trong các bạn có gì cứ góp ý.…
_Tác giả: Thủy Mạt Duyên Thiển_Thể loại: Ngôn Tình, H Nặng, 18+, Nhân Thú, Xuyên Qua, Dị giới, có Đam Mỹ, Sủng, Hơi Ngược...(vậy nên mong mn cân nhắc kỹ trước khi đọc :))))_Số chương: 93 [Full]_Giới thiệu: Truyện thuộc thể loại Xuyên Giới, kể về hai con người với tính cách trái ngược nhau. Nam chính có cái tên rất tây - Chelsea, một người đàn ông tính khí mãnh mẽ, đôi lúc lại vô cùng nóng tính, trẻ con và là người khá bạo ***. Ngược lại với tính cách đầy khó gần kia là Mộ Sa, từ nhỏ đã ở trong một cô nhi viện lớn, không cha không mẹ, vì vậy cô vô cùng mong ước về một gia đình hạnh phúc thuộc về mình. Dù vậy nhưng nói đến sắc đẹp thì cô sở hữu vẻ đẹp khiến bất cứ ai ngắm nhìn đều không thể rời mắt, trong đó có cả anh. Thế nhưng, bằng cách nào đó, anh trội hơn những người đàn ông chỉ biết nhìn ngắm cô từ xa, trở thành người tình của cô. Khó khăn trong mối quan hệ vừa mới chớm nở, về sau anh lại chính là ông xã của cô.Chính những khoảnh khắc này càng tô vẻ thêm những điểm bất đồng về tính cách, song vẫn chưa đủ để họ rời xa nhau. Với tựa truyện "Ông Xã Em Là Thú Nhân", ít nhiều cũng lột tả được bộ mặt thật của nam chính._Editor: mkhoi_Link: https://ngontinh.wordpress.com/truy%E1%BB%87n-s%E1%BB%A7ng/ong-xa-em-la-thu-nhan/…
Author: Hạ Thiên Trúc Truyện này là do ngẫu hứng muốn tự viết tặng mình vào ngày sanh thần. Au cực kì mê những khúc hát của Hamlet Trương đấy nhé, từng câu, từng chữ đều trắc ẩn, nó luôn đọng lại một chút tiếc nuối, một chút kí ức ngày xưa. Từng khúc hát của anh ra đời, au đều đón nghe, chép lại lời vào cuốn sổ nhỏ, đến giờ đã đầy ắp rồi chứ! Cực mê luôn nga -(^3^)- Giới thiệu sao đây nhỉ, một câu chuyện nhẹ nhàng, sâu lắng với cung bậc cảm xúc thay đổi theo thời gian. Câu chuyện học đường của hai người bạn thân. Vị mằn mặn của biển khơi hòa với dư vị ngọt của đường phèn, xen lẫn một chút chua của chanh kết thành câu truyện teen sau đây. Truyện lưng chừng, không dài cũng không quá ngắn, hy vọng, bạn đọc sẽ cùng tác giả hòa vào những cung bậc xúc cảm ấy, từ từ cảm nhận sâu dư vị đầu lưỡi này. Nhớ đừng ăn quả thần kì khi xem nhé, mất vị giác đấy! "Sinh tố dâu màu hồng, thêm trái dâu nhỏ xinh xinh trên miệng ly, ngọt của đường pha lẫn vị chua của dâu tươi, người uống cảmgiác dịu êm, ấm áp như sà vào lòng ai vậy, mát lành nhưng ấm cúng. Tách cà phê đen hòa với sữa thơm tạo thành hương vị đậm đà, có chút đăng đắng của cà phê, ngòn ngọt của sữa đặc khiến người thưởng thức cảm thấy lâng lâng, sảng khoái như vừa hôn môi một ai vậy." Truyện này chỉ đăng trên wattpad, không đăng bất kì nơi nào khác, mong các bạn hiểu cho, mình ghét nhất những người đạo văn phong của người khác. _Thân_…
fanfic viết về char có thật ạ!!! cân nhắc trước khi coi:tính cách có thể khác bản gốc, trong đây ship " KongxBest , Camber ( bercam ) , Entity17cry ạ! "Trong đây 3 cặp đó cặp nào cũng là cặp chính á :vít người sìn nên mình tự làm tự hít :0…
Lưu ý!!! -Truyện này lấy bối cảnh miền Tây trong trí tưởng tượng của mình và nó không dựa trên yếu tố lịch sử thực tế._______"Xin em...đừng thương tôi nhiều như thế..."Hồng chỉ biết gật đầu,nước mắt chảy dài trên gò má. Nhung đưa tay,ngón tay hơi run nhẹ."Để tôi đưa em về nhà."Một bàn tay nhỏ bé ướt lạnh, rụt rè đặt vào tay Nhung. Họ bước đi chầm chậm trên con đường hoa cỏ ướt át,bóng đa cổ thụ che kín lối về.Có thể đó là lần cuối cùng họ được nắm tay nhau. Và như thế mùa đông năm ấy đã khép lại,chỉ còn đoạn tình cảm chưa thành ở lại trong tim người sống.____Giới thiệu.Trong một làng nhỏ tưởng chừng bình yên nhưng lại chất chứa những bí mật,ân oán và chuyện tâm linh,bùa chú kỳ lạ bắt đầu xảy ra về sau...Các cặp nhân vật chính. Trương Đoàn Phương Nhung - Trần Thị Phương HồngLê Thị Cẩm Uyên - Hà Thị Bảo NgọcLê Hoàng Nhất Bảo - Nguyễn Thị An NhiênTrần Văn Mạnh - Võ Thị LànhVà một số nhân vật khác cũng sẽ lần lượt bước vào câu chuyện sau những bi kịch âm thầm bùng nổ trong chính ngôi làng của họ.🐶: "Mỗi người đều mang trong lòng một vết thương chưa lành,một khát khao chưa bước tới,một đoạn tình cảm chưa kịp gọi tên..Và đâu đó vẫn còn những bàn tay đang chờ được nắm lại dù chỉ là trong mơ hay giữa làn sương khói của cõi âm mà chúng ta chưa thể nhìn thấy."…