OOC, truyện lấy tên nhân vậy, tình huống hoàn toàn là trí tưởng tượng....Cùng vượt qua những sóng gió, khó khăn bao cơ hộiCũng đã muốn nói ra câu yêu rồi....Rồi tháng ngày phai nhạt cho kí ức phôi phaMình lỡ để danh vọng đứng giữa chúng taCho anh quay lại khoảnh khắc ấy, để anh cố níu tay em lại....Giờ thì mình đã không còn thương, không còn đau, không còn vì nhau nữaCũng đã từng mang nhiều điều mong ước nhưng đành xa xôi...Vì anh yêu em rất nhiều, chỉ là chúng ta chọn rời xa…
Cảnh báo: OOC, gương vỡ tan tành, HE, ngược tâm ngược thân, cao H, H văn, cân nhắc trước khi đọc.Tên truyện: ĐỏTác giả: YueVăn Án."T...tôi ở lại...Duy...khụ khụ...d..dừng...""Quang Anh!! Cậu điên à.""Đau...đau lắm An ơi...tôi không chịu được"[...]"Các người bị điên à, không thấy con tin sắp chết hay sao mà còn lôi người ta về đồn. Gọi xe cứu thương, chăm sóc cậu ấy cho tốt"[...]"Tôi có một điều rất thú vị muốn tiết lộ cho anh biết." Hắn tiếp tục nói, còn nở một nụ cười méo mó: "Trước khi thử con chip này trên người anh, thì tôi đã từng thử một con chip khác...Cũng ở trên người anh."[...]"Chạy điiiiiii, tôi đã nói chạy đi, cậu bị ngốc à! Ức..."Đặng Thành An nước mắt giàn dụa, cậu quệt đi vết máu còn đang chảy trên má mình, quay lại cố gắng đưa Hùng đi cùng."Mẹ bọn nhãi ranh, còn không mau quay lại.""Chạyyyy!"[...]"Tiếp tục đi, đến khi nào tôi nói dừng lại, mỏi tay thì gọi người khác, đánh đến khi nào anh ta thực sự sợ thì thôi."[...]Anh ngồi quỳ dưới đất, cơ thể không chỗ nào không có vết thương, áo sơ mi trắng thấm đẫm màu đỏ của máu. Mái tóc ướt đẫm mồ hôi loà xoà rơi xuống che đi đôi mắt đỏ hoe đang ngậm nước."Ngẩng đầu lên."[...]*Chát"Mẹ kiếp, anh dám đánh tôi."*ChátHắn trả lại cho anh một cái tát, so với lực đạo anh đánh hắn thì cái tát này có vẻ đau hơn gấp mấy lần."Hức...ha...đừng...gì cũng được....đừng bắt tôi làm chuyện này..."[...]"An...An xong chưa...có...có thể nghe anh...giải thích không..." Đôi tay gầy guộc run rẩy của anh đưa lên níu lấy cổ tay áo của…
Bạn đã bao giờ nghe định luật "thật thơm" chưa???Nói thông tục, dễ hiểu hơn chính là cảm giác bị vả mặt ấy!Khi quá chắc chắn một điều gì đó, cuối cùng lại đi ngược lại cái bản thân nghĩ, hoặc làm trái ngược với điều bản thân từng quả quyết,...đó gọi là vả mặt.Vậy, vả mặt là cảm giác gì?Tổng tài đen mặt quay đầu: Tôi không biết______• Lần đầu tiên nhìn thấy đồ nhà quê •Trần Đăng Dương tin rằng chắc rằng mình sẽ không kết hôn với cậu ta• Sau khi kết hôn về chung một nhà •Trần Đăng Dương tin chắc rằng mình sẽ không lên giường với cậu ta• Nằm trên giường ôm vợ •Trần Đăng Dương sờ gương mặt bị đánh sưng, nói: Thơm ghê!…
EAOB có tục :))))) tất cả đều là trí tưởng tượng và đừng đem truyện đi đâu hết nhé, tôi thấy paddomic ít ai viết nên tôi viết, fic sẽ kiểu ngọt ngào thôi chứ không có gì nặng nề đâu…
"anh chưa từng quên em."đúng hơn là chúng ta chưa từng quên nhau.•lowercase. thể loại: showbiz, gương vỡ lại lành, 1x1...không áp dụng truyện vào đời thật hay tuyên truyền sai thông tin, sự thật. truyện dựa trên trí tưởng tượng nhằm thoả mãn sở thích cá nhân. writter by: kattiie__@kat.…
Khi Đăng Dương tham gia đại hội thể thao của trường, như một sự sắp đặt để cậu gặp Quang Hùng. Lúc cậu vừa đạt giải quán quân xong, đến căn tin mua nước thì gặp Quang Hùng đang ngồi bên bồn hoa như đang nghiên cứu gì đó, tay thì cầm cây kem.Trời nóng, kem chảy, nhỏ giọt xuống giày của đối phương.Hắn đi tới, đưa khăn giấy cho nam sinh kia: "Kem của cậu chảy rồi kìa."Nam sinh giật mình, run tay, kem trực tiếp rơi xuống giày của Đăng Dương.Khi ấy hai người bọn họ đều mười sáu tuổi rưỡi.…
Trần Minh Hiếu từng thề là cả đời này sẽ ghét Trần Đăng Dương. Hắn không ưa cái thằng nhóc lớp 10 mới vô mà phách lối đó, ngoại trừ cái cao thì hắn chẳng thấy cái gì được cả. Ghét ơi là ghét. Trần Đăng Dương chán nản nhìn Trần Minh Hiếu ghi tên mình vô sổ sao đỏ. Thề là cả cuộc đời cậu đi học yên ổn bao nhiêu thì gặp Trần Minh Hiếu là chướng ngại vật đầu tiên. Thật sự thì Đăng Dương cũng không ưa nốt Minh Hiếu.…
không hiểu sao, cậu cảm thấy dương rất quen thuộc. không phải gương mặt hay dáng người, mà là cách cậu ta nhìn cậu - ánh mắt đó, giống hệt an ngày xưa. cái cách dương cười khẩy, cái kiểu lười biếng nhưng lại tinh tế đến từng chi tiết nhỏ... tất cả đều như một bản sao kỳ lạ của an.trong lòng hùng dâng lên một cảm giác lạ lắm. vừa đau, vừa ấm áp, vừa trống rỗnglowercase | bad language…
Nếu có thể sớm biết được mọi chuyện đều phải tự mình làm mới có thể có được.Cũng vì thế cũng không nghĩ ra tại sao tiểu thư lại đối xử với y tốt như thế, là việc không bình thường.Nhưng nếu bình thường thì không sao,đằng này lại muốn y thay nàng đi gả cho một nam nhân khác?Muốn y chết cũng đâu cần phải nhẫn tâm như thế!Nghe nói cô gia tương lai là một kẻ man rợ ăn sống nuốt tươi.Chuyến này y đi, không chết cũng bị thương!…
!!!OOCQuang Hùng là một anti-fan của Dương Domic , vậy mà bây giờ hai người lại phải sống chung một nhà, cậu hoàn toàn không thích điều này một chút nào. Còn nữa, ai đó bảo Dương Domic đừng có ôm Quang Hùng nữa được không?------------------‼️ chuyển ver có sự cho phép của tác giả ‼️ Tác giả : @h_eunoia link tác phẩm gốc : https://www.wattpad.com/story/348774482?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=strawbstice…
OOC, HE, ngọt Năm anh 20...em mới sinh ra đời"Anh còn trẻ mà bé...""Mình cách nhau hơn 1 con giáp đó chú""Đừng gọi là chú nữa màaaaa""Vậy cháu gọi là ông nhé?"…