Nhào vô đọc liền cho tao, không hối hận đâu =))Thể loại: vườn trường, thanh mai trúc mã, ngọt ngào/ chữa lành, 1×1, HE.CP chính: Trần Đăng Dương x Lê Quang Hùng | Diễn viên phụ: lớp lớp người qua đường.Tình trạng bản gốc: Hoàn (90 chương + 03 PN)TRUYỆN CHỈ LÀ HƯ CẤU, VUI LÒNG KHÔNG ÁP DỤNG VÀO THỰC TẾ!!!!!…
Fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả!!!Tên truyện gốc: 就是不离婚 - Tựu thị bất ly hôn Tác giả: Tố Nhục Bô 素肉脯Thể loại: Tinh tế, tình yêu và hôn nhân, cường cường, hào môn thế gia, ái thê cuồng ma ngạo kiều mặt than công X cao giá trị vũ lực mặt ngoài ôn nhuận nội tâm phùn tào thụ, ngọt.Số chương: 88 chương chính văn.Edit: http://www.wattpad.com/user/Winterwind0207Tình trạng: Hoàn (86c+2PN) (28/05/2018)------Văn ánLê Quang Hùng trọng thương sau khi tỉnh lại, cảm thấy được toàn bộ thế giới đều điên rồi.Chỉ là bị vũ khí kiểu mới của kẻ địch bắn trúng, anh lại bất ngờ bị vặn vẹo gien, không chỉ biến thành "phục tùng giả" chỉ có thể cúi người nằm dưới, còn bị ép gả cho tình địch của mình, bị nhân dân cả nước chỉ trích, đương nhiên quan trọng nhất không phải việc này, bởi vì không ai so với anh người làm cấp dưới thường thường bị bạo ngược rõ ràng hơn, vị trưởng quan kiêm trượng phu này kỳ thực là một kẻ mặt người dạ thú không hơn không kém.Đây là một câu chuyện trước tiên kết hôn sau yêu, (ngụy) tình địch biến tình nhân cẩu huyết, đại khái sẽ có bánh bao dễ thương qua lại, yêu vợ cuồng ma ngạo kiều mặt than công X cao giá trị vũ lực mặt ngoài ôn nhuận nội tâm phun tào thụ, 1V1, HE( Không lấy li hôn làm mục đích phá couple x tất cả đều là ân ái )( Tình địch thật giống thầm mến tôi làm sao bây giờ)Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Lê Quang Hùng, Trần Đăng Dương ┃ vai phụ: ┃ cái khác: 1V1, HE, điềm văn.Vui lòng không đem fic ra ngoài!!!…
|lý lịch trình ngang|@duongdomic: thiếu gia 1m85 sinh năm 99, thừa kế công ty gia đình bạc tỷ, thua trên đường tình vua trên đường đua 🐟 @quanghung.masterd: lãng tử 97 cao 1m78 (tính cả đế giày 10 phân), phận con trai 12 bến nước tim 13 ngăn tiền tiêu 14 đời chưa hết 🐼 racing boy trần đăng dương x trap boy lê quang hùng"cho baby cầm lái cuộc tìnhở bên anh vừa yên bình vừa thấy xập xình..."…
Tình yêu đồng giới trong câu chuyện này là một mối quan hệ chân thật, bị giới hạn bởi những định kiến và sự phân biệt. Phải đối mặt với nhiều thử thách từ xã hội, tình yêu ấy vẫn vững vàng, mạnh mẽ. Nó được xây dựng từ những khoảnh khắc giản dị, những buổi trò chuyện, những ánh mắt đầy yêu thương. Đây là một hành trình không chỉ là tình cảm, mà còn là sự hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau, nơi mà mỗi người đều tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc trong sự đồng điệu của trái tim.…
Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả, hoàn toàn không có thật 🫰🫰🫰🫰Bộ này mình viết giống với chương trình đến 70-80 %, mình sẽ thay đổi vài chi tiết cho hợp với chuyện…
Truyện hong có thiệt mọi tình tiết đều do t/g nghĩ ra .Mong mọi người xem dui dẻTruyện lấy ý tưởng của nhiều nơi để gọp lại thành em nó , mong mọi không chê. Cũng đừng nói này kia nhé…
;truyện do amyas viết, dựa theo trí tưởng tượng và ý tượng của bản thân cũng như từ độc giả nhỏ của mình. Xoay quanh Dương Domic với Quang Hùng Master D;mong độc giả nhỏ không mang đi bất cứ đâu khi chưa để tên tác phẩm và tác giả;amyas xin gọi độc giả nhỏ là Trăng để cho thân thương hơn nhó, iu Trăng nhiều…
Quang Hùng nhặt một con mèo hoang ngoài đường về nuôi. Hoá ra đến cùng lại là một chú sư tử.---Truyện chuyển ver đã có sự đồng ý từ tác giả.Tác giả gốc: Eda_KimCouple gốc: Vương Kiến Nam x Thạc Trung Nguồn: https://www.wattpad.com/story/233143056?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=sukemmmoamoa…
"Ngàn thước tơ đỏ trên tay, trói chặt nhân duyên ba kiếp..."Tương truyền rằng có một đôi "Hoa và Lá", sinh ra để yêu nhau, nhưng trời đất lại chia rẽ. Hoa phải rực rỡ rồi úa tàn; Lá phải xanh rồi rụng xuống. Chúng chưa bao giờ được ở bên nhau trọn vẹn trong cùng một mùa... Quang Hùng , một cành lá trong thân phận người, mang ký ức ba kiếp tìm lại "người kia" - một đóa hoa từng cười với y trong giấc mộng đầu tiên. Đăng Dương , một học giả lạnh lùng ở hiện đại, đột nhiên nhìn thấy ảo ảnh mỗi khi chạm vào một cánh hoa mẫu đơn đỏ: ánh mắt ai đó gọi tên hắn trong cơn mộng dữ, giọt lệ rơi bên cầu Vong Xuyên, và một nỗi đau như đang gặm nhấm linh hồn."Là ai nói hoa và lá không thể tương phùng?""Là ai nói sinh và tử chẳng thể dính líu?""Ba kiếp trôi qua, ta vẫn luôn tìm kiếm bóng hình ấy, mãi chẳng thể quên"…