Một thằng nóng tính mỏ hỗn lại suy bởi một đứa hiếu chiến mỏ hỗn đã vậy còn bị khờ nữa.- Đây là một lời thông báo trễ từ tớ, nhưng tớ vẫn sẽ thông báo! Đây là truyện do tớ viết, và đăng lên nền tảng này. Tớ nghiêm cấm hành vi mang hình ảnh truyện ra khỏi nền tảng này! Tớ xin cảm ạ! -…
"Kisa""Gì?""Ôm em"Lưu ý: không đem ra khỏi wattpad, tránh trường hợp chính chủ biết!!!!(à tui nghĩ truyện của tui sẽ flop nên không lo vụ này cho lắm=))…
Đây là tổng hợp đoản và dou do mình tự viết và dịch mong mọi người ủng hộ.Đây là tổng hợp link các Artist của các Doushijin mình đã dịch: Artist MianMian: - Ins: https://www.instagram.com/they_call_me_mian_mian/Artist neasdr:-Ins: https://www.instagram.com/neasdr/-Twitter: https://mobile.twitter.com/neasdr1Artist LionaMoe:-Ins: https://www.instagram.com/lionamoe/-Twitter: https://twitter.com/lionamoeArtist Chunnyyii:-Ins: https://www.instagram.com/chunnyyii/ArtistArtistArtistArtistArtistArtist(Còn cập nhật sau)…
"Nếu đã là duyên cho dù là xa ngàn dặm hải lý, đôi ta vẫn sẽ tương phùng.Nếu không là duyên, anh sẽ đi hàng vạn km để gặp em."•Chuyện chỉ là do tác giả tưởng tượng, không có thật và cũng không có ý định bôi nhọ, xúc phạm danh dự ai. Có sai sót gì mong các bạn sẽ góp ý nhẹ nhàng. Đừng toxic nhé!••Vui lòng không đem tác phẩm ra khỏi nền tảng, đặc biệt là đem lên trước mặt chính chủ với bất kì hình thức nào•_24th7.25_…
Sẽ như thế nào nếu mọi người biết được bí mật của Thanh Minh? Fic này tập trung vào Reaction (phản ứng). CP: Đường Thanh. Ngoài ra thì có chút hint của Lưu Lê Tuyết và Đường Tiểu Tiểu Thời điểm xem ảnh: sau khi nhận được lời mời đến Đại hội võ lâm…
--- "Anh ơi, anh biết màu xanh lá trộn với đỏ ra màu gì không?"Cậu cười, đôi mắt lấp lánh như đang giấu một bí mật nho nhỏ. Anh khựng lại một chút, rồi nhướn mày hỏi: "Màu gì?""Là nâu đỏ đó, anh không biết hả?" - Cậu nghiêng đầu, vẻ thích thú hiện rõ trên khuôn mặt. Anh thoáng ngơ ngác rồi bật cười: "Không, chi vậy?""Em hỏi thôi, hì hì!"Cậu bật cười, nụ cười nhỏ mà sáng như một mảnh trời chiều. Nhìn cậu như vậy, anh cũng không nhịn được mà cười theo, bàn tay vô thức khẽ gõ lên trán cậu một cái nhẹ. Không phải anh không biết, mà là thích nhìn cậu vui. Và cậu-cái cách cậu cười, cái cách cậu nghiêng đầu, cả những câu hỏi vu vơ như thế này-từ lúc nào anh lại ghi nhớ từng chi tiết như thế? Từng lời nói, từng cử chỉ của cậu cứ lặng lẽ ở lại trong anh, như một mảng màu âm thầm vẽ lên một điều gì đó chưa rõ ràng. Là tình bạn đang trưởng thành? Hay là một thứ gì đó vượt qua cả những giới hạn mà họ vẫn quen nghĩ? ---…