[Misthy×ĐÁQ] Yêu?
Đây chỉ là một bộ truyện được viết ra bởi trí tưởng tượng của tui nên nó không có thật đâu nghe!!!!Mong chính chủ hong có thấy....…
Đây chỉ là một bộ truyện được viết ra bởi trí tưởng tượng của tui nên nó không có thật đâu nghe!!!!Mong chính chủ hong có thấy....…
Lê Ngọc Minh Hằng được mẹ tặng cho một bé mèo nhỏ vào sinh nhật tuổi hai mươi, nhưng đó không phải là mèo bình thường.…
một nghìn 1 miếng hài đơnăm trăm 1 đống cúp le có chồng…
xào nấu dở vì là đầu bếp tồi nma cũng ráng vì cúp le nyc tôi iu =))))…
thiều bảo trâm đã trót yêu, yêu người không yêu mìnhwarning: truyền thông bẩn, không có thật, và cũng không có ý xúc phạm hay bôi nhọ bất kì cá nhân tổ chức nào.…
Khi vũ trụ Hằng nga Tiên tử là những bản tình ca 🎼…
Cần gì bùa chú khi con thuyền này bị ghẻ lạnh=)))…
"Nhìn bằng mắt, yêu bằng tim"- Cú va chạm ấy, rung động cả lòng.…
Sói Bạc dạy rằng, chụp ảnh là cách lưu lại khoảnh khắc đẹp đẽ nhất, thứ mà người thấy sẽ không muốn quên và người chưa thấy sẽ không muốn bỏ lỡ.Vì vậy, Tí luôn cố lưu giữ những yêu thương đong đầy mà dì Yến và cô Trâm vẫn hay lỡ mất của nhau.…
"is it cool that i said all that?" ---tuyển tập các câu hỏi vớ vẩn ngẩn ngơ và những câu trả lời dở hơi bơi ngửa.…
Các chương không liên kết với nhau viết khùng viết điên chứ không gì.…
"Te quiero, mi esposa"…
em quỳnh và chị tiênreal life but not like a real-life🥸🤓…
đọc đi roi biet🥰🔥…
"Phía sau bảo vệ người tôi yêu..."…
-Chị ngủ chưa ?-Chị chưa.-Em lại nhớ chúng mình rồi.…
"Em chỉ cần đứng yên, để tôi đến gần và cùng em lặng lẽ viết nên câu chuyện của chúng ta.""Lê Thy Ngọc." "Dạa em đâyy~~"…
-"Chôn vào tim"-"Khắc vào lòng"...…
Đây là cuốn hồi ký của một "công tử Hà Nội trắng trẻo" lần đầu được nếm trải cái vị mặn mòi của biển cả và sự gai góc của những phận người theo nghề bám biển. Đến Cửa Tùng với một chiếc máy ảnh, mong muốn tìm thấy những cảm hứng nơi vùng đất xa lạ. Nhưng thứ tôi tìm thấy lại không nằm trong những khung cảnh huy hoàng, mà trong ánh mắt của hai người con gái: một người mang trong mình nỗi buồn của thi ca, và một người là hiện thân của đại dương - dữ dội, dịu dàng và đầy bí mật. Họ, bằng chính câu chuyện của mình, đã dạy cho tôi hiểu rằng đằng sau một bức ảnh đẹp không phải là một khung cảnh, mà là một số phận. Và đây là câu chuyện về mùa hè năm ấy, mùa hè của những cơn bão, của một món nợ với biển cả, và của một mối tình trăn trở, kẹt lại giữa làn khói sóng.…
Đây là câu chuyện do chính tôi tưởng tượng không động chạm đến đời sống cá nhân của họ. Chỉ là tưởng tượng thôi. Trong câu chuyện của tôi, các nhân vật đều là giả tưởng.BÙA CHỐNG CHÍNH QUYỀN 🙏🙏🙏…