Idol Kpop thuộc nhóm nhạc nam Enhypen Kim Sunoo và tên trộm khét tiếng thế giới ngầm Kim Sunwoo hoán đổi linh hồn cho nhau. Chuyện gì sẽ xảy ra với cả hai? "Kim Sunoo?" "Kim Sunwoo?""Sao chúng ta....""Lại có gương mặt giống nhau đến như vậy?"…
Nếu thời gian có thể quay trở lại, cậu nhất định sẽ trở về giây phút ấy, nhẹ nhàng ôm lấy bóng lưng của một cậu bé đang khóc nức nở ở lớp học đầy vẻ bất lực và nói rằng "cậu đã vất vả rồi".Note: Câu chuyện này dựa trên trí tưởng tượng của mình và HOÀN TOÀN không có thật. Mong các cậu hãy cân nhắc thật kĩ trước khi đọc nhé. Mình xin cảm ơn ♡…
" Tôi nghĩ mình không kì lạ khi thích đâm đầu vào mấy thằng trapboy ngầm đâu. Nghĩ mà xem, mấy thằng đẹp trai mà đầu có não, tim có tình ấy, cô nào chả mê. Kiểu lịch sự ngoài đường, trên giường hóa thú..." " Tiết trời mùa đông lạnh giá, thế mà tay tôi đang được bao bọc bởi lớp lông áo dày của bạn cùng bàn. Bỗng nhiên một cái lạnh đột ngột truyền từ những đầu ngón tay lên trung tâm đầu não. Khánh... tay nó đang chạm vào tay tôi. Bàn tay to lớn của nó nắm lấy một ngón tay tôi, nhẹ nhàng mà tê dại. Là do tôi nghiện nó quá nên mới có cái cảm giác bất thường đó hay là nó có ý đồ với tôi? Sao mà thế được, em bé Đinh Khánh của tôi ngoan lắm. Sau này tôi sẽ bị chính câu đó vả mặt. Tôi nghiêng người về phía nó, nhỏ tiếng hỏi: " mày lạnh à? Tao trả áo rồi mặc vào nhé?" " Không cần" Khánh một tay viết bài, một tay đang mân mê ngón tay tôi" tay tao lạnh thôi, mặc áo vào nóng lắm" "ồ" tôi kêu lên tỏ vẻ đã hiểu. Tôi với Khánh, hai đứa mỗi đứa một tay cho vào bên trong cái áo, thỉnh thoảng tôi có đưa mắt để xem giáo viên có đi tới chỗ tôi hay không. Hmm... sao tôi lại lo lắng thế nhỉ? Khánh với tôi chả có quan hệ gì cả! Chỉ là tôi thích cậu ta, còn cậu ta thì không. Thế thì lí do gì tôi phải sợ việc bị giáo viên và mấy đứa bạn trong lớp bắt được cơ chứ! Nghĩ rồi tôi bỏ tay ra khỏi áo Khánh đặt lên bàn..."…
Vì nhớ? Vì thương? Ta lạc vào trong giấc mơ. "Ai cũng có một mối tình dang dở?" Vậy tại sao không chắp bút viết nốt cuốn tiểu thuyết tình yêu của bản thân mình.…
Thế giới đầy rẫy những lời nói dối, liệu 2 người có vượt qua được để đến với nhau hay sẽ bị chia cắt tại ranh giới giữa 2 thế giớiP/s: đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên dùng từ ngữ còn chưa phù hợp…
VĂN ÁN:Nếu một ngày bàn tay không còn nghe theo sự điều khiển của lý trí mà hành động theo cảm xúc của con tim. Liệu sẽ ra sao?20 năm trước từng có một bàn tay trong vô thức nắm lấy tay một người. Để rồi 20 năm sau, dù cho ra sức trốn chạy, 2 bàn tay ấy lại một lần nữa không kiểm soát mà siết chặt nhau, làm đau nhau trong kiệt cùng hoang hoải.5 năm trước từng có một bàn tay vụng về, tàn nhẫn hất cốc nước vào mặt ai đó. Để rồi 5 năm sau dù cho có cố gắng làm mọi cách đưa tay về phía nhau nhưng mãi mãi vẫn là không thể chạm đến được.Có một bàn tay từng xem vẽ tranh là hoài bão.Và cũng có một bàn tay xem vẽ tranh là công cụ để tìm ra sự thật và thực hiện kế hoạch trả thù.Bàn tay đó thuộc về cô gái ấy! Cô gái mắc hội chứng AHS.…