MâyMâyy☘️Tác giả: LyLy (cô tác giả nhỏ)Thể loại: Ngôn tình, sắc, sủng Truyện cover Tình trạng: Truyện FullGiới thiệu:Tên gốc:Sự cưng chiều của Hoắc Cảnh Hai người từ bé lớn lên cùng nhau, tới khi trưởng thành vẫn gần gũi, thân mật với nhau Nói là thanh mai trúc mã cũng đúng, Nhưng thân anh và cô lại quá khác biệt....…
Chủ đề: Có nên tha thứ cho người yêu đã từng phản bội bạn không?--Chu Việt chết vào ngày kỷ niệm chín năm kết hôn của chúng tôi.Cảnh sát nói lúc gặp tai nạn trên tay anh vẫn vẫn nắm chặt chiếc nhẫn chuẩn bị tặng cho tôi.Trong tang lễ có một người phụ nữ xuất hiện, cô ta trông gầy gò, sắc mặt tái nhợt. Bụng cô ta hơi nhô ra, ánh mắt nhìn tôi tràn ngập thù hận.Cô ta nói: "Tôi và Chu Việt ở bên nhau sáu năm, nếu không có cô thì anh ấy đã cầu hôn tôi từ lâu rồi!""Bây giờ con của tôi cũng không có ba."Nói xong chữ cuối cùng cô ta đột nhiên nhào tới đẩy tôi ngã khỏi cửa sổ.Lại mở mắt ra lần nữa, tôi quay trở về sáu năm trước, ngày sinh nhật hai mươi lăm tuổi của tôi.--- Cũng là ngày đầu tiên Chu Việt gặp cô ta.…
Tôi hẹn hò bí mật với cậu chàng học giỏi nhất khối.Tôi chỉ muốn lười biếng học cho có, nhưng cậu ấy lại nhất quyết tự mình dạy kèm cho tôi, bắt tôi ngày nào cũng phải học bù, buộc tôi phải thi đậu Thanh Hoa.Mới yêu đường được hai ngày, chuyện Chu Nhượng Trần bung dù che mưa cho một bạn nữ mặc váy trắng đã truyền khắp cả trường.Bạn cùng bàn chợt nói với tôi: "Hình như hôm qua Diệp Thanh cũng mặc váy trắng nhỉ?""Cậu ta? Cậu cảm thấy có thể sao?"Hoa khôi của lớp châm chọc cười: "Chu Nhượng Trần nghe thấy cũng ngại xúi quẩy."…
Tác giả: Giang Ly Nguồn: koanchay [ https://koanchay.com/truyen/xuyen-gac-chuong-cac-loai-my-vi-dung-phu-XHocL0bIjhRbjyTI]Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, Cận đại, Hiện đại, OE, Tình cảm, H văn, Sinh con, Sảng văn, Đoản văn.Không có cốt truyện chính, thích viết dựng phu, các loại mỹ vị dựng phu.…
"Điểm Tựa" là câu chuyện về hai mảnh ghép tưởng chừng trái ngược nhưng lại tìm thấy sự cân bằng trong nhau. Một người mang vẻ ngoài cứng cỏi, trầm lặng, sống cuộc đời tĩnh lặng như mặt nước phẳng lặng. Người kia lại như cơn gió nghịch ngợm, luôn xoay chuyển mọi thứ xung quanh bằng sự sôi nổi, rạng rỡ.Sự xuất hiện của cơn gió ấy khiến cuộc sống vốn dĩ đơn điệu của mặt nước bị xáo trộn, nhưng đồng thời cũng làm lòng người nhẹ nhàng hơn, vui hơn, bớt phần tĩch mịch.Tuy nhiên, sau vẻ tươi vui của cơn gió, ẩn giấu những vết thương sâu kín, những nỗi đau chưa lành. Mặt nước tưởng chừng vô tình lại trở thành bến bờ, nơi che chở và bảo vệ cho cơn gió, để nó được tự do bay mà không còn sợ hãi. Ngược lại, cơn gió ấy, với sự dịu dàng ngầm bên trong, đã mang đến hơi ấm và sự xoa dịu, giúp mặt nước mở lòng, chữa lành những tổn thương cũ.Giữa sự đối lập và hòa quyện, cả hai cùng tìm thấy điểm tựa nơi nhau. Họ trở thành người nâng đỡ và xoa dịu cho nhau, tạo nên một mối tình đầy sâu lắng, nhẹ nhàng mà cũng mãnh liệt như chính cuộc đời mà họ đang sống.…
Ta là trưởng nữ Thôi Âm của Lễ Bộ Thị Lang, thuở nhỏ lớn lên ở quê ngoại.Năm ta mười bảy tuổi, bọn họ tới đón ta hồi kinh, khi ấy mặt mũi của người nào người nấy trông đều vô cùng hiền lành tốt bụng.Nhưng vừa đóng cửa vào phủ thì lại là một dáng vẻ khác. Tổ mẫu hờ hững, phụ thân chán ghét, mẹ kế Tô Thị tiếu lý tàng đao.Ca ca cùng mẹ cùng cha của ta cảnh cáo rằng: "Thôi Âm, ngươi phải an phận thủ thường, bằng không ta nhất định sẽ không tha cho ngươi."Đích muội ngây thơ hồn nhiên lại cười rộ lên và nói với ta: "Tỷ tỷ lớn lên trong thôn trang ở nông thôn, chắc hẳn không biết áo váy trên người đều đã là kiểu dáng cũ rích ngày xưa. Ta vừa xếp mấy bộ đồ ta không mặc nữa ra rồi, lát nữa ta sai người mang qua cho tỷ nhé."Bọn họ còn định gả ta cho tên thế tử quần áo lụa là mới vừa đánh chết chính thê của phủ quận công làm vợ kế....Trước khi vào kinh ta còn đang định treo cổ tự sát đây này.Là do thị nữ Hòe Hoa liều mang ôm lấy chân ta rồi gào lên:"Cô nương! Cô nương đừng chết mà! Người của Thôi phủ trong Kinh Thành tới rồi kìa, chúng ta vào kinh tìm việc vui đi!"Ta bị bệnh, mắc chứng rồi loạn tâm thần, đã không còn chút hứng thú nào với cuộc đời này nữa.Lúc ta nổi điên, cần phải giết người mới có thể hưởng thụ chút vui sướng.Vậy thì, chỉ mong bọn họ có thể mang đến cho ta thật nhiều niềm vui.…
Yoko: "Cậu lúc nào cũng im lặng như thế, không thấy buồn à?"Faye: "Tôi thích yên tĩnh. Không phải ai cũng cần phải náo nhiệt để thấy vui."Yoko: "Nhưng tớ thấy cậu buồn... Có bao giờ cậu nghĩ đến việc mở lòng hơn không?"Faye: "Có lẽ... chỉ với một người."Yoko: "Cậu có nghĩ đôi khi, chỉ cần một người xuất hiện là cuộc sống của mình sẽ khác đi không?"Faye: "Khác... nhưng chưa chắc đã tốt hơn."Yoko: "Nếu tớ nói thích cậu thì sao?"Faye: "Tớ không biết... nhưng tớ không ghét điều đó."Au: meena_0102(KHÔNG COVER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC)…
Tác giả: Cửu Lộ Phi HươngNgười dịch: Thương Quỳnh Giới thiệu : trải qua bao khó khăn hoạn nạn,cuối cùng Hành Chỉ và Thẩm Ly đã ở bên nhau,nắm tay nhau yêu thương nhau sóng vai cùng nhau bước đi đến cuối đời Chàng mãi mãi là Hành Chỉ thần quân trong lòng chúng sinh tam giới,mãi mãi là Hành Chỉ phúc hắc,không biết xấu hổ lại rất đổi dịu dàng trong lòng Thẩm Ly. Nàng mãi mãi là Bích thương vương danh chấn tứ hải bát hoang,là vị Vương gia dùng Hồng Anh thương dệt nên giang sơn gấm vóc cho con dân Ma Tộc,mãi mãi là Thẩm Ly mạnh mẽ chẳng hiểu phong tình trong lòng Hành Chỉ. Một câu chuyện tình yêu đong đầy cảm xúc,chứa chan ngọt ngào.…