Đây là fic dịch đầu tiên của tôi nên chắc chắn dịch sẽ không được hay cũng như sẽ có lỗi sai và nhiều điểm cấn nhưng tôi mong các bạn có trải nghiệm tốt khi đọcChú Ý:-Đây là các oneshot-Sẽ có những yếu tố không giống với truyện gốc-Tôi không sở hữu các one shot hay nhân vật-Tôi chưa được sự cho phép của tác giả khi dịch các fic này vì không biết cách nào để liên hệ đến họ-CHỈ CÓ BẢN DỊCH LÀ THUỘC QUYỀN SỞ HỮU CỦA TÔI VUI LÒNG KHÔNG COPY VÀ MANG ĐI NƠI KHÁC KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP -Cp:Isaac (Zack) Foster × Reader / Y/n🧡🧡🧡Mong các bạn đọc có trải nghiệm tốt🧡🧡🧡…
TIÊU ĐỀ: " Huyết Nguyệt Trói Buộc"GIỚI THIỆU:Trong thế giới nơi những người sở hữu siêu năng lực được đào tạo để bảo vệ nhân loại, Enzz và Zayn-hai chàng trai với sức mạnh đối lập-đã gắn bó bên nhau từ thuở bé. Enzz có khả năng phục hồi mọi vết thương, mang trong mình ánh sáng của sự chữa lành. Còn Zayn, kẻ điều khiển bóng tối, luôn lặng lẽ che chở cho người bạn nhỏ hơn một tuổi của mình.Nơi thế giới có nhiều bí ẩn và tội ác trà trộn trong sự trong sạch . Là những gương mặt sáng , cả hai đều mang trong trọng trách giải quyết những vẫn đề siêu nhiên ở thế giới này . Liệu ánh sáng có thể cứu rỗi bóng tối? Hay chính bóng tối mới là kẻ bảo vệ ánh sáng? Giữa chiến tranh, nguy hiểm và những thử thách sinh tử, tình yêu của họ sẽ đi về đâu?Một câu chuyện đam mỹ đan xen giữa siêu năng lực, kinh dị và siêu nhiên-nơi hai tâm hồn tưởng chừng trái ngược lại hòa quyện thành một.…
Một ma trận nho nhỏ, đảo ngược thời không. Đem các Nhà Sáng Lập Hogwarts đang trong tuổi xuân phơi phới một phát bay thẳng đến một ngàn năm sau.Rowena tri thức nhưng không tri thức.Godric dũng cảm nhưng không dũng cảm.Helga hiền hậu nhưng không hiền hậu.Salazar hắc ám nhưng không hắc ám.Mọi chuyện rồi sẽ đi về đâu, không ai biết cả t̶ô̶i̶ ̶b̶i̶ế̶t̶ ̶đ̶ó̶ ̶n̶h̶ư̶n̶g̶ ̶t̶ô̶i̶ ̶ứ̶ ̶t̶h̶è̶m̶ ̶n̶ó̶i̶.…
Mọi người giúp mình tìm source của ảnh nhé :'(Original name: I'd Pluck A Fair DahliaTranslator: Mã KỳAuthor: Everyday_Im_PreachingOriginal link: https://archiveofourown.org/works/18132242/chapters/42870845Translator's note: Perrmission for the translation wasn't given, posted only on my wattpad and jayceeincrystalcastle.wordpressHội Đồng.Hai từ ác mộng với omega, tương đương với ngày tận thế. Những người có thẩm quyền can thiệp-- và chỉ tay một cái là lập tức gửi người đi tận nửa vòng đất nước mà kết mới một alpha chưa hề gặp qua. Kaminari không biết được sau đó sẽ thế nào. Một ngày nọ,nó nhận được một lá thư niêm đỏ chói không lẫn vào đâu được, nó toang rồi.…
Tác giả: No.08(Linh Bát)Thể loại: np, ngôn tìnhVăn án:Chúng ta gọi nàng là "VIP" không chỉ vì nàng viết tắt tên chính là như vậy, mà còn là vì... nàng là một người vô cùng quan trọng đối với chúng ta.Violet Potter-Đa dạng nam chủ x Ngốc bạch ngọt được kiều dưỡng từ nhỏ nữ chủ.Warning 1: Nữ chủ thật ngốc thật ngọt, là kiểu muội muội đáng yêu nhà bên aiz~ Bạn nào gu nữ cường thận nhập!Warning 2: NP thể loại, đảng 1x1 thận nhập!Warning 2.1: Khả năng sẽ có tình tiết l luân, bạn nào chịu không nổi, đừng vào! Xinloi Q-Q không phải tg cố ý, chỉ là... ư ư, tiểu Harry thật sự quá đáng yêu đi!! Sẽ cố vắt chất xám nghĩ ra nu9 bối cảnh gia đình, tận lực tránh huyết thống vấn đề, camon!Warning 3: là đồng nghiệp văn, có thay đổi, có OOC nhưng toi sẽ tận lực giữ vững nội dung quan trọng cùng nhân vật tính cách, thỉnh đừng ném đá, thay vào đó hãy ném bạc, camon.Warning 4: Tác giả ra chương siêu siêu chậm, bạn độc giả đáng iu nào đó nếu như thật muốn chương mới, thỉnh cầu hối hối một chút tác giả nha QwQ tác giả nói không chừng sẽ quên lấp hố vì đã đào quá nhiều đâu...…
Tác phẩm: Nguyện trở thành bề tôi dưới váy ngườiTác giả: Con mèo kêu meo meo [LIUKAT]Thể loại: Học đường Tags: Việt Nam truyện, học đường đến lễ đường, đồng phục đến váy cưới, happyending, thanh xuân, tuổi trẻ, song hướng yêu thầm,... Nhân vật chính: Nguyễn Phùng Công Dương x Nguyễn Đoàn Ánh Dương ***Mạng xã hội của cậu ấy không kết bạn quá trăm người, bài đăng của cậu chưa bao giờ xuất hiện, người khác nhắc đến tên cậu trong bài viết cũng chỉ để được không quá ba ngày. Ai cũng nói cậu ấy "lowkey", là hình mẫu bạn trai lý tưởng. Nhưng bọn họ không biết, không phải thiếu niên này "lowkey" mà là cậu ấy không có hứng thú với bất cứ thứ gì, mãi sau này cậu mới đăng lên vài tấm ảnh.Mỗi lần có người vào trang cá nhân của cậu ấy chỉ thấy vỏn vẹn ba bài đăng, tóm gọn không quá một cái màn hình.Bài đăng thứ nhất, là ảnh bóng lưng thiếu nữ mặc đồng phục cấp ba đứng dưới mái hiên đỏ chờ mưa ngừng rơi. Bài đăng thứ hai, là tờ giấy A4 cùng hai chiếc nhẫn đặt kế nhau. Bài đăng thứ ba, là một tấm ảnh chụp lại từ một tấm ảnh film polaroid, hai người trong ảnh đều mặc đồng phục cấp ba, một người đội vương miệng, còn một người cầm thanh kiếm bên hông. Trên bài đăng còn để lại lời nhắn...Nguyện vì em để tôi trở thành kị sĩ trung thành nhất của công chúa đáng kính. ***Tại đây, tôi xin phép gửi đến các bạn, không chỉ là một câu chuyện tình của Công Dương và Ánh Dương mà đây còn là sự chữa lành từ sâu bên trong, của mỗi chúng ta.…
Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…