[SERIES | ONESHOT] JakeHoon | The Unreal
"Trong cuốn tiểu thuyết mang tên tình yêu, dẫu có bao nhiêu chương mới mở ra, kết thúc cũng vẫn là bi kịch."Tuyển tập oneshot về Jakehoon ~💙 Written by virgogous…
"Trong cuốn tiểu thuyết mang tên tình yêu, dẫu có bao nhiêu chương mới mở ra, kết thúc cũng vẫn là bi kịch."Tuyển tập oneshot về Jakehoon ~💙 Written by virgogous…
Writter: KaDiThể loại: Đam mĩ (Nam×Nam)Nội dung: Dở dở ương ương, lên lên xuống xuống theo tâm trạng lúc khùng lúc điên của tớ 😌 Cảnh báo: Truyện của tớ cực kỳ cực kỳ nhàm và nhạt, bởi vì tớ thường không viết bản thảo, mà đăng luôn :3 mong quý vị thông cảm ❤…
Ảnh bìa: @manaralmutiri (Pinterest)_______Hinata Ema - con gái của nhà thám hiểm nổi tiếng Hinata Rintarou. Khi cô 16 tuổi, cha cô tái hôn với một nữ doanh nhân thành đạt mang tên Asahina Miwa.Sau đó, nghe lời cha, Ema quyết định chuyển về sống với các con của dì Miwa. Đó là khi cô phát hiện ra mình có đến 13 anh em họ! - Tất cả đều là con trai với người anh lớn nhất đã 31 tuổi và đứa em út chỉ vừa 10 tuổi.Nhưng mà mọi chuyện không xảy ra như trong bản gốc...Vì ở đây cô còn có một người bạn, à không, đúng hơn là người chị vì người này lớn hơn cô 2 tuổi mà. Nhưng mà đã chơi với nhau từ thuở thời thơ ấu nên đã tạo nên thói quen xưng hô "tớ - cậu" ấy. Nhưng mà tình cảm của cả hai cô gái ấy - Hinata Ema và Satou Misaki dành cho nhau thật sự rất thân thiết. Nó khiến cho mọi người cũng phải xung quanh ghen tị với mối quan hệ này.Nhưng vì tính chất công việc của Misaki nên hai người rất hiếm khi được gặp nha. Đôi khi tận nửa năm mới gặp lại, nhưng mà đó là chuyện của ngày xưa rồi. Tại bây giờ cô chuyển tới biệt thự Sunrise ấy giống như đang ở gần Misaki vậy. Vì cả hai ở cùng một thành phố mà...Mọi chuyện xảy ra từ đây...…
Cưới rồi yêu sauthể loại: Hiện đại, 1×1, pink, ngược thụ trước công sau, Ôn nhu công-ngạo kiều thụ, Cao H văn.Nhân vật: Wu YiFan (Kris) × LuHan tác giả: NeiNội dung: Kris và LuHan là đồng nghiệp của nhau, Kris là cấp trên của LuHan, một lần công ty tổ chức buổi liên hoan tại một khách sạn lớn, Kris và LuHan dĩ nhiên cũng tham gia, LuHan không biết uống rượu, mới uống một ly nên cả người không được tỉnh táo. Không ổn nên cậu thuê luôn một phòng trong khách sạn nằm nghỉ. Kris tửu lượng cao, nhưng do uống khá nhiều nên anh cũng lâm vào tình trạng sau bí tỉ. Anh được một nhân viên thuê cho một căn phòng trong khách sạn. Anh chỉ nhớ mang máng số phòng, còn chìa khóa anh quăng đi tự lúc nào cúng không hay.À há....ợ.....đây rồi.....phòng 6..9....đúng, là phòng 69, ah. Chìa khóa cũng cắm vào rồi này. - Kris nồng nặc mùi rượu. Vì do khi nãy chóng mặt quá mà LuHan quên không rút chìa khóa.....Vậy là Kris mở cửa bước vào rồi rút chìa khóa ra, anh leo lên giường ngủ......và rồi......7 giờ sáng.Á.á.á.....đồ cầm thú, sao người tôi lại trần trụi thế này, cả anh nữa. - LuHan hét toáng lênCậu nhích mông một cái, cơn đau dưới hạ thể truyền xuống, một vũng máu đang khô dần dưới grap ga giường nơi LuHan nằm. Cả cậu và anh đều biết chuyện gì đang xảy ra.…
midnight sun(my time with you stays everlasting before dawn)rating | fandom | pairings | genreT | riize | anton/wonbin | highschool AU, mention of highschool violence & smoking, POV first person.//"thời gian của chúng ta vô tận trước bình minh."//a/n (may trigger):this story first was made for my previous otp from my previous other fandom. it took me quite a while to think of exchanging this for tonnen, cuz i might have been really sorried for that. but i did love this storyline, i did love my setting for every scene from this, and my previous otp really did not suit the plot and setting - that's why i'd never posted any more chapter then.but tonnen suits this. and i made up my mind bringing this setting for them.btw, if anyone had read it before in the name of others, pls understand my decision. and if you're not feeling okay about this, i cannot do anything else. i will not accept something like this story was robbed cuz i'm the one and only mother, and i have access to make how the storyline and characters go on.and remember that if there has any discussion about this terribly, i just don't mind.…