163 Truyện
Thất hôn

Thất hôn

37 1 3

Tác giả: Bán Tiệt Bạch TháiEdit+trans: NgânVăn ánTóm tắt một câu: Không cần theo đuổi tôi, anh không xứng!Thời niên thiếu thơ ngây, một lòng Tô Hảo đều đặt trên người Chu Dương, chỉ một nụ cười của anh đã khiến cô rung động.Mà tuổi trẻ ấy mà, ai lại không có thưở bồng bột, không có chút ảo tưởng,Vì thế cô rất tự tin theo đuổi anh, chẳng phải người ta thường nói nữ truy nam cách tầng sa* sao? Cô cứ nghĩ rằng chỉ cần thêm thời gian thì anh sẽ cảm động, sẽ thấy cô tốt thế nào.Nào ngờ anh vẫn luôn lạnh lùng như thế! Dường như anh đang nhìn cô nhảy nhót diễn kịch vậy!Mà thái độ của Chu Dương, rõ ràng là anh không có chút hảo cảm nào với cô chứ đừng nói là thích!Trưởng thành rồi, nếm trải đủ loại tư vị, cuộc sống cũng khiến cô khéo léo hơn. Tháng năm dần trôi, Tô Hảo cũng hiểu được Chu Dương chưa từng đặt cô vào mắt, cô thích anh cũng chỉ trò cười mà thôi.Tâm cô như nước lặng, nỗ lực vươn lên.Làn váy lay động, tiêu sái tự tại.Bóng đêm như nước, Chu Dương mở cửa xe bước xuống, nghiêng ngả lảo đảo bắt lấy tay cô, cúi đầu: "Tô Hảo, em nhìn anh đi."Chu Dương cà lơ phất phơ, không thiếu phụ nữ, không thiếu tiền bạch, không thiếu quyền thế, là kẻ bất cần đời từng tránh né tình cảm của Tô Hảo, từng đứng trên cao nhìn cô sa ngã.Cho đến một ngày, anh muốn cắn nát cô trong miệng, để cô hồi tâm chuyển ý, trong lòng chỉ có mình anh.(*) Câu đầy đủ là "nam truy nữ cách tầng sơn, nữ truy nam cách tầng sa" ý chỉ nam theo đuổi nữ khó như vượt núi, còn nữ theo đuổi nam dễ như xé toạ…

Mặt trời mọc đằng đông

Mặt trời mọc đằng đông

7 0 1

Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…

JJK - Ngưỡng vọng

JJK - Ngưỡng vọng

119 19 3

Ngưỡng vọng là gì?Là ngước nhìn một người từ vị trí thấp hơn như những dân đen hèn mọn nhìn vua chúa của họ?Là vọng tưởng đến một mai được chạm tay đến nơi trị vì cao quý trên thiên không kia?Đều không phải.Ngưỡng vọng là...... ám ảnh, là si mê, là thần phục, là tôn sùng, là thành kính trước vị thần tôn kính đại diện cho tín ngưỡng nơi sâu trong lí trí, nơi ngõ hẹp trái tim.Tôi mê man trong bóng tối, lạc lối trước những ảnh ảo tuyệt vọng cho đến khi tôi tìm được người, vị thần ánh sáng của tôi.Kể cả khi người không hoàn hảo, người có đầy rẫy những vết sẹo to nhỏ, người có mục ruỗng chẳng thành hình, người vẫn là ánh sáng của tôi, ôi hỡi thần linh à, người là đại diện cho niềm tin một đời này của tôi.Người ta gọi cái xúc cảm này là gì ấy nhỉ?À, là ngưỡng vọng. Ngôn ngữ trẻ thì là... simp.----------------Oerai Oreki ôm theo bóng hình chàng trai trẻ dịu dàng với chằng chịt những vết thương làm tín ngưỡng đi hết một đời.Con bé không sợ trời không sợ đất, không cúi đầu, không thần phục, kiêu ngạo, gan góc cuối cùng lại vì một lần tìm thấy ánh sáng, nguyện một đời không cần ngẩng đầu.Okkotsu Yuuta năm đó không ngờ rằng anh chỉ đưa tay ra cứu lấy đứa trẻ đang mê man trên nền đất, tặng cho nó chiếc khăn tay trắng nhuốm một góc máu lại cho mình một tín đồ trung thành nhất, khiến đứa trẻ coi anh như lẽ sống, là kim chỉ nam của cuộc đời đến mãi về sau này.--------------------Cp: Okkotsu Yuuta x Oerai Oreki…