Anh- Kim Teahyung một tổng tài lãnh khóc của Kim thị tàn nhẫn xem người khác như cỏ rácCậu- một thiếu gia nhà Jeon được mọi người thương yêu chiều chuộngCuộc hôn nhân được sắp đặt Cậu bị anh dày vò đến khi nhận ra thì đã quá muộn…
Truyện: Em mất anh rồiTác giả: LinhhTình trai, boylove, chiến tranh Tóm tắtThời gian đó đối với em là khoảng thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời, là khoảng thời gian mà em không thể tìm thấy và cảm nhận được lần thứ hai.Chào mn, đây là lần đầu tiện mk viết oneshort như này á. Mn thấy chỗ nào sai chính tả hay cấn chỗ nào cứ góp ý thoải mái nha.…
Tên gốc: 迷情因子Tác giả: 桃色猎杀Thể loại: giới giải trí, phi hiện thực, giả đối đầuCP: Kỳ HâmEdit: Tô (Nini)Không gán lên người thật!Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra ngoài.Không đảm bảo sát 100% so với nghĩa gốc.***VĂN ÁN: Muốn hỏi người đối đầu tàn nhẫn nhất trong giới giải trí hiện tại là ai, vậy tất nhiên phải nhắc đến Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm. Lúc trước khi cùng một nhóm, fans hai nhà đã cãi cọ túi bụi, sau khi tách ra càng bất hòa hơn.Chuyện này thường xuyên ầm ỹ trên hot search. Cũng may hai ca ca đều tự mình tranh đua, mấy năm nay đều có tác phẩm tốt, giải thưởng đạt được nhiều không đếm xuế.…
Thư danh: Dị Thế Đào Viên Tác giả: Ngũ Đóa VânThể loại: xuyên qua, cổ đại, bố y sinh hoạt, tình hữu độc chung, chủng điền, 1x1, nam nam thế giới, sinh tử, HE.Văn ánDiệp Tiểu Mãn lên núi thời gian mang về một cái xa lạ nam nhân, người trong thôn đều ở nói cái này Diệp gia không lấy được chồng lão ca nhi rốt cục có thể thành thân , nhưng lại tại người trong thôn tính lên hai người thành thân ngày thì thôn khẩu Trương gia lại thượng Diệp gia cầu hôn .( đó là một xuyên qua đại thẳng nam tái tới dị giới ngây thơ tiểu ca nhi trong tay ấm áp làm ruộng cố sự. )Tìm tòi mấu chốt tự: Diệp Tiểu Mãn, Triệu Kinh Trập ┃ phối hợp diễn: Diệp phụ Diệp mẫu, trong thôn mọi người ┃ cái khác: dị giới, làm ruộng, sinh tử…
"Nguyên Nguyên, em thích anh...." "Nguyên Nguyên, em muốn ôm anh..."..... Thời Đại Thiếu Niên Đoàn cùng tham gia chương trình thực tế tên là "Thiếu niên hi7", trong vòng 1 tháng này họ sẽ có những câu chuyện gì thú vị và nhiều thứ để nói hơn đây....---------------Tất cả chỉ là tưởng tượng của tác giả thôi, không gán ghép lên người thật, hoan hỉXin nhắc lạiKHÔNG GÁN GHÉP LÊN NGƯỜI THẬTTác giả: Bảo Hiên_Sóc pear (mangatoon)…
Thư danh: Quải Bào Tức Phụ NhiTác giả: Độc Cô Trảo TrảoThể loại: cổ đại, xuyên, nam nam thế giới, sinh tử, sản nhũ, bố y sinh hoạt, điền văn, 1x1, HE.Tình trạng: Hoàn.Văn án:Mỗ thẳng nam biến thành bắc mũi hảo bất đắc dĩ, biến thành ca nhi thật đáng thương, biến thành lưu manh hắn tức phụ hảo u tổn thương, không nên hỏi ta như thế nào biến thành lưu manh hắn vợ, bởi vì ta cũng không biết hắn động trúng ý ta còn đem ta cấp rẽ vào khi hắn áp trại phu nhân?Tìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: Cao Tễ Nguyệt Tả Phủ Nhạc ┃ phối hợp diễn: Triệu Hổ Cao Ngưng Viễn Oanh Ngữ lão đầu nhi ┃ cái khác: toàn dân muốn làm cơ…
Sống trong sự mơ hồ, là kẻ xấu số bị chọn. Sống trong sự tội lỗi, là kẻ chọn người. Sống trong sự lo lắng, là nạn nhân của kẻ bị chọn. Mơ hồ, tội lỗi, lo lắng, rồi sẽ có thêm sợ hãi và đau lòng.…
Hoàng đế Khang Hy rất coi trọng việc tu tâm, dưới đây là kiến giải của ông về Thiện niệm, trong cuốn “Đình huấn cách ngôn”. Người ta chỉ có một cái tâm, khởi tâm thì thành niệm. Tư tưởng trong đầu là chính hay bất chính, chỉ trong khoảnh khắc mà phân biệt. Nếu một niệm mà không chính, trong khoảnh khắc mà biết vậy, liền theo đó mà cải chính, thì không đến nỗi xa rời Đạo. Trong sách “Thượng Thư” viết: “Ngay cả Thánh hiền, khi có một niệm bất chính thì hành động cũng hóa ra hồ đồ, ngay cả kẻ hồ đồ nếu biết khắc chế dục niệm cũng có thể trở thành Thánh hiền”. Một tư tưởng nhỏ xuất hiện, nhưng không đưa đến hành động thì có thể không tính, còn nếu đã thành hành động rồi thì cần quan sát kỹ xem nó là chính hay không chính, nhất định không để bản thân phải thẹn với Trời, như vậy mới thực sự là công phu. Người xưa luôn chú ý tới tâm mình, cẩn trọng với từng niệm sinh ra, không để dấy động cảm tình che khuất trí tuệ, cho nên tiêu phí rất ít công sức mà lại có được công hiệu rất lớn.…
Trong tình yêu, ai mà chẳng muốn được đối phương chủ động, được cưa cẩm, được quyến luyến, được cảm giác trân trọng, biết rõ mồn một tình cảm người đối diện như thế nào, Tuệ Hiên cũng không ngoại lệ. Nhưng nếu không có gió thì làm sao có sóng biển? Không va vấp, không nghiệt ngã, sao có thể gọi là cuộc đời? Năm tháng thanh xuân của Tuệ Hiên không thiếu kẻ đưa người đón, không thiếu kẻ vì nàng mà nguyện làm trâu làm ngựa. Ấy vậy mà đối với Tuệ Hiên mà nói, thanh xuân ấy chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của một cô gái, có thể tự do làm điều mình thích, ràng buộc chính là ngôn từ chưa bao giờ xuất hiện trong từ điển của cô, cô quả quyết hết năm học cấp 3 này nhất định không thèm ràng buộc mình với bất kỳ anh chàng nào, nhất quyết không vì ai mà trở nên khổ sở. Cho đến khi cô bắt gặp anh - Huỳnh Hạo Hi. Người ta nói chỉ cần gặp đúng người, tất cả mọi ý niệm đều sẽ thay đổi. Tuệ Hiên cũng muốn thay đổi nhưng trớ trêu thay, ông trời lại đồng ý với những lý lẽ xưa cũ của cô rằng thời trung học phổ thông nhất nhất không nên có người thương.Duy chỉ có một điều, cô cũng không ngờ ông trời lại ưu ái chiều ý của cô cho mãi đến nhiều năm về sau. Tuệ Hiên không biết rốt cuộc cô đã chờ đến khi nào để có lúc phải nức nở: Rốt cuộc, ANH ĐỊNH ĐỂ EM ĐƠN PHƯƠNG ĐẾN BAO GIỜ?…
Tác giả: 棠三千ooDịch: ChangBeta: ChangBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, chỉ đảm bảo độ chính xác 80% nội dung của tác phẩm gốc. Vui lòng không re-up (đăng lại) ở bất cứ đâu.Đây là fic OOC (out of characters), chỉ là sự tưởng tượng của tác giả, không liên quan gì đến người thật.Link fic gốc: https://weibo.com/5720619157/4956851148424969…
Xoay quanh về trường Trùng Khánh- và nhóm bạn thân với nhau, về những tình yêu, tình bạn, hiểu lầm. Kết thúc có hậu hay không các bạn nhớ vào xem nhé.Đây là bộ truyện đầu tay của tôi, có gì mong các bạn giúp đỡ thêm nha.…