Hi! Tôi là Tiger. Tôi đến thế giới pokemon vốn chỉ để thư giãn sau những chuyến hành trình mệt mỏi...Nhưng dường như công việc không cho phép tôi nghỉ ngơi...Đây là thế giới pokemon, nhưng cuộc chiến của họ đã không còn là của những huấn luyện viên trẻ tuổi hay những sinh vật mạnh mẽ với cái tên pokemon nữa rồi!Phần thứ hai của bộ truyện Pokemon legendary trainers.Nhớ like, vote, share và subscribe cho Auth nhé :v Auth đang đói lắm :v…
những cuộc trò chuyện của dreamies trong phòng chat sẽ như thế nào ?warning• đây không phải một câu chuyện nghiêm túc• có thể sử dụng từ ngữ nhạy cảm• lowercase…
" Five, có bao giờ cậu nghĩ về cái giá mà cậu phải trả để cứu thế giới không?"" Không có gì là miễn phí cả, cậu biết mà, trò chơi luôn công bằng."Mình không sở hữu bất kỳ nhân vật nào trong The Umbrella Academy, chỉ là fanfic và giả thiết của mình ở đây, không liên quan đến cốt truyện tiếp diễn ở trong phim hay truyện tranh. Có 1 chút yếu tố Fiveya nhưng k nhiều ( dù j thì mình cũng là fan cứng của cp này ngoài Diego x Vanya ). Tuy vậy, đây vẫn là 1 fic nói về Five và cách anh ấy ứng phó với việc nhìn thấy cảnh gia đình mình chết sau ss1 của tựa phim TUA và quá trình sửa đổi mọi thứ để có thể cứu họ 1 lần nữa, mong mn sẽ thích.* Note: Có yếu tố vòng lặp thời gian.…
"S-So Won-aaa~ đ-đừng khóc," cha cô thều thào."APPA! APPA! Làm ơn đừng mà. Đ-đừng bỏ con!""S-Soojung...M-mianhae," người cha gắng gượng với chút sức lực cuối cùng và mỉm cười." C-con...là..niềm..tự.hào...của.. ta.S-sarang-h-hae.""APPA! APPA! ĐỪNG BỎ CON! AI ĐÓ GIÚP TÔI VỚI! GIÚP TÔI VỚI!!!!!!!"-----------------------------------------------------------------------------------------------…
Bài viết : Ngọn Cỏ NhỏĐăng tại : wattpad.comThể loại : Ngẫu NhiênGiới thiệu :Có thể bạn đang tìm những app hay cho cái điện thoại mình mà đang phân vân không biết nên chọn cái nào? Vậy hãy đến đây, cùng tôi tham gia chia sẻ những apps tốt trên hệ điều hành điện thoại sẽ một phần nào đó giúp bạn hài lòngVừa là nơi cùng nhau chia sẻ các apps tốt và bàn luận. Hỏi ý kiến và giải đáp…
Ở tại một nhà trọ hay nói đúng hơn là một chung cư luôn có một bóng ma ở đó ...❌ Truyện mang một số yếu tố tâm linh ❌❌Truyện đọc có hơi rối não vì lồng ghép nhều tính chất khác nhau❌❌ Tuyện chỉ mang tính chất giải trí , là sản phẩm tưởng tượng của tác giả❌❌ Vui lòng ko report hay đưa đến trước mặt chính chủ ❌ __TÁC GIẢ CẢM ƠN BẠN ĐỌC RẤT NHIỀU Ạ ❤️❤️❤️__…
Minhyung nói với tôi:"Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau."Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy.Tôi cười."Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời."Đừng yêu em."Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi.Buông lơi anh, bỏ mặc mình.…
Tác giả: Điệp Chi Linh.Thể loại: tương lai, ABO, quân giáo, người máy, khoa học viễn tưởng, sinh tử văn, 1×1, HE.Editor: Tiểu Yan + Tiểu YếtBeta: Tiểu YanTình trạng bản gốc: HoànTình trạng edit: HoànDisclaimer: Truyện edit không với bất kỳ mục đích thương mại nào, nhân vật thuộc về tác giả, Yan chỉ là người edit.Link: https://aoineverland.wordpress.com/quan-giao-sinh-3/…